Phạm Thị Hoài's Blog, page 36
July 13, 2013
Lộng giả thành chân – Những điều tốt lành về nền kinh tế hàng nhái của Trung Quốc
Kal Raustilia và Christopher Sprigman
Trần Ngọc Cư dịch
Dẫn nhập
Một điều khá nghịch lý là bài tiểu luận này được viết bởi hai chuyên gia về luật sở hữu trí tuệ Mỹ, nhưng gần như để biện minh cho hiện tượng các doanh nghiệp và cá nhân Trung Quốc đã và đang ào ạt sao chép sản phẩm phương Tây một cách công khai với sự khuyến khích của chính quyền Bắc Kinh. Và cũng là điều đáng suy nghĩ khi cuốn The Knockoff Economy: How Imitation Sparks Innovation của Raustilia và Sprigman xuất hiện giữa bối cảnh các cuộc đàm phán Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) đang gặp trở ngại vì những mâu thuẫn giữa Mỹ và các đối tác tiềm năng của Mỹ về quyền sở hữu trí tuệ. Câu hỏi cần đặt ra ở đây là liệu Mỹ có cần nhượng bộ hay không trong lãnh vực quyền sở hữu trí tuệ để có thể thực hiện một liên minh kinh tế nhằm quân bình lực lượng với ảnh hưởng kinh tế-chính trị của Trung Quốc.
Một điểm đáng tranh luận khác là quan hệ giữa lao động và sáng tạo. Để khai thác giá nhân công rẻ tại thế giới đang phát triển, đặc biệt tại Trung Quốc, nhiều công ty phương Tây chủ yếu là Mỹ đã đưa hoạt động chế tạo (manufacturing) ra nước ngoài, tạo nên một sự cách ly giữa lao động và sáng tạo ngay chính trong công ty cũng như trên đất nước của mình. Do đó, một câu hỏi khác cần đặt ra là, làm sao người phương Tây đặc biệt là Mỹ vẫn tiếp tục phát huy sáng kiến của mình về các sản phẩm khi họ không còn trực tiếp tham gia vào tiến trình chế tạo các sản phẩm đó? Ý kiến cho rằng Hoa Kỳ là “một xã hội có tinh thần phát minh cao” có lẽ đúng với thế kỷ 20 hơn là với thế kỷ 21, khi Trung Quốc vận dụng những nhà máy của các công ty nước ngoài như những trường thực hành cho công nhân bản địa, giành lấy cơ hội “vừa học vừa làm”, vừa sao chép vừa sáng tạo, của người Mỹ trước đây.
Người dịch
_______________
Không ai biết chắc tại sao một số xã hội có nhiều sáng kiến hơn những xã hội khác. Hoa Kỳ là một xã hội có tinh thần phát minh cao, là nơi phát sinh một loạt công nghệ – máy bay, bom hạt nhân, Internet – đã biến đổi thế giới. Trái lại, Trung Quốc hiện đại lại thường bị chỉ trích về nạn sao chép tràn lan các phát minh và tác phẩm sáng tạo nước ngoài. Từng là quê hương của thuốc súng, công nghệ in, và nhiều phát minh khác làm biến đổi xã hội, Trung Quốc ngày nay nổi tiếng hơn các nước khác về hàng nhái gần như đủ mọi sản phẩm mà ta có thể tưởng tượng được: xe hơi, áo quần, máy vi tính, thức ăn nhanh, dược liệu, thậm chí nguyên cả những ngôi làng châu Âu. Hoa Kỳ cho ra đời chiếc iPhone, thì Trung Quốc cho ra đời chiếc HiPhone – bản sao rẻ tiền của một thiết bị có tính đột phá của Mỹ.
Một số người thấy được gốc rễ văn hóa sâu xa của nạn sao chép tràn lan tại Trung Quốc. Nhưng một quan điểm thông thường hơn thì cho rằng, Trung Quốc không có phát minh vì nước này thiếu những biện pháp mạnh mẽ và vững bền để bảo vệ sở hữu trí tuệ. Nhiều luật gia và chuyên gia kinh tế tin tưởng rằng quyền sở hữu trí tuệ là thiết yếu vì chúng đảm bảo rằng phần thưởng kinh tế của phát minh sẽ thuộc về người phát minh. Lý luận này cho rằng, nếu không có những biện pháp bảo vệ như thế, hàng nhái sẽ phá giá và qua mặt hàng gốc. Việc này sẽ gây nên tình trạng khan vốn đầu tư trong lãnh vực phát minh. Lý luận cơ bản là rất dễ hiểu: công việc phát minh bền vững cần đến những luật sở hữu trí tuệ nghiêm khắc, và những nước quá rộng lượng đối với việc sao chép sản phẩm sẽ chịu nhiều thiệt thòi. Và vì trong một nền kinh tế toàn cầu hóa, việc sao chép diễn ra ở nước ngoài có thể gây tai hại giống hệt như việc sao chép diễn ra ở trong nước, lý luận này cũng làm cơ sở cho một loạt hiệp định quốc tế về quyền sở hữu trí tuệ, mà hầu hết những quốc gia quan trọng đều phê chuẩn, trong đó có Hiệp định của WTO về các Khía cạnh Quyền Sở hữu Trí tuệ Liên quan đến Mậu dịch, được phê chuẩn năm 1994, và nhiều hiệp định song phương thậm chí còn nghiêm khắc hơn nữa, mà nhiều quốc gia đã ký kết kể từ thời điểm đó.
Là thành viên của WTO, Trung Quốc có bổn phận phải theo đúng những qui chế này. Nhưng sự tuân thủ của Trung Quốc còn nằm dưới chuẩn quá xa, khiến Washington luôn bực bội. Tường trình với báo chí tại Nhà Trắng vào tháng Hai năm nay, Thứ trưởng Ngoại giao Robert Hormats gọi việc các hãng và các cá nhân Trung Quốc đánh cắp sở hữu trí tuệ tràn lan là “một vấn đề nghiêm trọng và rất đáng lo lắng”. Mặc dù những con số ước tính thiệt hại do việc Trung Quốc vi phạm tác quyền gây ra cho nền kinh tế Mỹ khác nhau quá xa và thay đổi theo giả định, nhưng Ủy ban Thương mại Quốc tế Hoa Kỳ ước tính rằng chỉ nội trong năm 2011, số thiệt hại lên gần 50 tỉ Mỹ kim.
Đối với giới làm chính sách và lãnh đạo Mỹ, qui mô và phạm vi của nạn làm hàng nhái tại Trung Quốc có thể nói là tồi tệ; nhưng còn tồi tệ hơn nữa, đó là việc nó được khuyến khích bởi một chính sách công khai mệnh danh là “sáng kiến bản địa”. Theo một văn kiện hoạch định chính sách được chính phủ Trung Quốc đưa ra năm 2006, sáng kiến bản địa bao gồm “việc làm tăng giá trị của sáng kiến nguyên thủy thông qua việc đồng-phát kiến (co-innovation) và tái-phát kiến (re-innovation) dựa vào việc hấp thụ công nghệ nhập khẩu”. Thật là chính đáng, khiWashingtonxem văn kiện này như một cách Bắc Kinh bật đèn xanh cho việc vi phạm tác quyền. Chính phủ Hoa Kỳ coi việc kiềm chế nạn sao chép sản phẩm tại Trung Quốc là tối cần thiết, đã thúc đẩy Trung Quốc phải thay đổi đường lối – và kiện Trung Quốc trước WTO.
Nhưng sự lo lắng và giận dữ của Mỹ về việc Trung Quốc vi phạm tác quyền được đặt không đúng chỗ. Sao chép không phải là cái nạn dịch ghê gớm mà các lãnh đạo doanh nghiệp và các nhà chính trị Mỹ thường cố tình vẽ ra. Thật vậy, sao chép không luôn luôn xung khắc với sáng kiến, mà thường là một phần quan trọng của sáng tạo. Dù việc sao chép có mặt tai hại, nhưng nó cũng có mặt hữu ích. Gần như tất cả mọi sáng tạo đều phải dựa vào công trình của người đi trước, và việc có thể tự do sao chép và cải tiến những thiết kế hiện có sẽ tiếp sức cho nhiều lãnh vực khác nhau như thời trang, tài chính và công nghệ phần mềm.
Đối với các công ty và cá nhân Trung Quốc, sao chép có những lợi ích không thể cưỡng nổi, vượt khỏi việc đơn thuần là bán giá rẻ hơn các công ty cạnh tranh phương Tây. Nhiều người Trung Quốc đã tiếp thu những kỹ năng thiết kế và chế tạo quí giá bằng cách sao chép những hàng hóa nguyên thủy sản xuất ở nước khác. Kết quả của việc bắt chước này là những sản phẩm và dịch vụ vừa túi tiền, cho phép hàng triệu người Trung Quốc được hưởng những cái bề ngoài dễ chịu của một xã hội tiêu thụ. Và của cải được tạo ra do việc vi phạm tác quyền đã góp phần vào sự tăng trưởng của một giai cấp trung lưu Trung Quốc đang trỗi dậy, giai cấp tiêu biểu cho một vựa tiềm năng vĩ đại gồm những khách hàng mới cho các công ty phương Tây bán hàng thật.
Vì những lý do này, bất cứ một chính sách hợp lý nào đối với nền kinh tế hàng nhái của Trung Quốc đều phải bắt đầu bằng nhận thức thấu đáo rằng sao chép và sáng tạo có liên hệ mật thiết với nhau và rằng việc sao chép là một lực vừa tốt vừa xấu. Vì việc sao chép của Trung Quốc vừa mang lại những lợi ích vừa gây ra những thiệt hại, đồng thời nếu xét đến sự đề kháng mang tính lịch sử của Trung Quốc trước sức ép phương Tây, chúng ta sẽ đối diện một thực tế là, cố gắng thúc đẩy Trung Quốc thay đổi chính sách và cách hành xử là không xứng đáng với vốn liếng chính trị và ngoại giao mà Hoa Kỳ đang tiêu phí vì nỗ lực này.
HÀNG GIẢ CÓ THỰC CHẤT
Để hiểu rõ việc sao chép và phát kiến cùng tồn tại như thế nào tại Trung Quốc ngày nay, chỉ cần nhìn vào Xiaomi (Tiểu Mễ), một trong những công ty công nghệ tăng trưởng nhanh nhất của Trung Quốc. Hoạt động chưa được bốn năm, Xiaomi đã bán được gần bảy triệu chiếc smartphone (điện thoại thông minh) và thu vào hơn mười tỉ yuan (tương đương 1,6 tỉ Mỹ kim) – những con số đầy ấn tượng đối với một công ty bán ra chiếc smartphone đầu tiên của mình vào tháng Tám 2011. Những chiếc điện thoại của Xiaomi trông quen thuộc vì nhiều thiết kế của công ty này bắt chước gần giống chiếc iPhone của Apple. Và thiết kế không phải là gợi ý duy nhất mà Xiao lấy từ Apple. Trong một buổi ra mắt sản phẩm gần đây, Lei Jun (Lôi Quân), người đứng đầu Xiaomi, đứng một mình trên sân khấu trong chiếc sơ mi đen, quần jean, và giày sneaker Converse đen – một hình ảnh quen thuộc đối với bất cứ ai đã từng thấy Steve Jobs, người sáng lập và là tổng giám đốc quá cố của Apple, giới thiệu sản phẩm mới tại một hội nghị Macworld [ở San Francisco]. Thông điệp của Lei thật rõ ràng: điện thoại của Xiaomi cũng tuyệt vời như điện thoại của Apple. Người tiêu thụ Trung Quốc như cá cắn câu, vui vẻ chấp nhận sản phẩm của Xiaomi, không hề có ảo ảnh về nguồn gốc của chúng: như một sinh viên Đại học Thượng Hải đã nói với The New York Times gần đây: “Xiaomi làm hàng giả có thực chất (the real fake)”.
Tuy vậy, thành công của Xiaomi cũng dựa vào sự thể là công ty này không giống hẳn Apple. Ít ra nó cũng có một đặc điểm là, giá tiêu biểu của điện thoại do Xiaomi sản xuất chỉ bằng một nửa giá của đối thủ. Một điểm khác còn quan trọng hơn nữa, Xiaomi có một thái độ rất khác đối với việc phát minh. Apple có tiếng là sử dụng phương pháp tiếp cận đóng kín (closed approach) đối với việc phát triển sản phẩm. Công ty này tin tưởng rằng nó biết khách hàng mình muốn gì trước khi chính họ biết được điều này, do đó tiến trình thiết kế của Apple mang tính độc đoán. Trái lại, tiến trình thiết kế của Xiaomi hoàn toàn dân chủ. Cứ mỗi thứ sáu, Xiaomi đưa ra một loạt tin cập nhật phần mềm cho hệ điều hành di động của mình, một hệ thống dựa trên phần mềm nguồn mở Android của Google. Chỉ trong vài tiếng đồng hồ sau đó, hàng ngàn người sử dụng ào ạt vào diễn đàn trực tuyến của Xiaomi để đề xuất những đặc điểm, chức năng, và thiết kế mới, cũng như phát hiện và giải quyết các lỗi phần mềm. Xiaomi đã dựa vào sự góp ý của người sử dụng để định dung lượng bộ nhớ cần được cài đặt trên điện thoại của mình, tầm quan trọng của chiều dày chiếc điện thoại đối với người sử dụng, và định xem điện thoại Xiaomi có nên cho phép người sử dụng chụp hình mà khỏi bấm nút hay không. Mặc dù Lei có thể ăn mặc giống Jobs, nhưng ông đã điều hành công ty mình rất khác.
Xiaomi không phải là công ty duy nhất vừa bắt chước vừa sáng tạo của Trung Quốc. Weibo (Vi Bác), dịch vụ mạng xã hội nổi tiếng nhất của nước này, có hàng trăm triệu người sử dụng. Công ty này xuất hiện năm 2009 như một phiên bản của Twitter không thèm che giấu. Từ đó đến nay, nó đã thêm vào nhiều đặc điểm để phân biệt mình với Twitter, bao gồm một hệ thống có tính tương tác cao hơn để người sử dụng cho ý kiến. Người ta có thể tranh luận rằng những cải tiến như thế làm cho Weibo trở nên có nhiều chức năng, và thích thú, hơn cả dịch vụ mà nó đã sao chép.
Một hàng nhái khác của Trung Quốc cộng thêm nhiều giá trị hơn nguyên bản là Youku (Ưu Khốc)– công ty này chỉ là một trong nhiều phiên bản Trung Quốc của YouTube. (Youku có thể dịch là “tuyệt vời”.) Khác với YouTube, Youku cho phép người sử dụng đưa lên mạng những video có chiều dài không hạn chế và khỏi cần chứng minh bản quyền. Điều này có nghĩa là Youku có khả năng làm máy chủ cho hàng trăm ngàn giờ lên chương trình bất hợp lệ. Nhưng dịch vụ này cũng hợp tác với hơn 1500 nhà cung cấp nội dung chuyên nghiệp để đưa đến người sử dụng những video hợp lệ, và dịch vụ Trung Quốc này còn đi xa hơn đối thủ Mỹ của mình rất nhiều trong việc cung cấp nội dung gốc. Thật vậy, Youku đã xuất hiện như một đối thủ nghiêm chỉnh của ngành truyền hình truyền thống tại Trung Quốc — một thắng lợi mà YouTube phải ganh tị.
CỨ SAO CHÉP VÔ TƯ
Quan niệm thông thường là sai lầm khi cho rằng phát kiến và bắt chước tự bản chất là xung khắc nhau. Trong một cung cách tương tự, quan niệm này cũng sai lầm khi chủ trương rằng Hoa Kỳ phải đi theo một đường lối rất cứng rắn để chặn đứng nạn đánh cắp sở hữu trí tuệ tại Trung Quốc. Thật vậy, đường lối nặng tay củaWashingtonđối với văn hoá hàng nhái của Bắc Kinh là quá thô bạo và phản ánh một quan điểm ngây ngô về sáng kiến. Đường lối này cũng không có khả năng thành công, vì Hoa Kỳ khó khắc phục được những động cơ mạnh mẽ đã thúc đẩy những công ty và cá nhân Trung Quốc phải tùy thuộc vào việc sao chép sản phẩm nước ngoài.
Các công ty chế tạo Trung Quốc chiếm được thị phần (market share) tại Trung Quốc và những nước khác bằng cách cống hiến những phiên bản giá rẻ của các sản phẩm phương Tây. Qua quá trình sao chép, những công ty này vừa học vừa làm, thu thập những kỹ năng cần thiết để cải thiện các tiến trình sản xuất và sau cùng tự mình có thể sáng chế. Tự do sao chép cũng có một tầm ảnh hưởng xã hội quan trọng tại Trung Quốc. Một sản phẩm phụ nghiêm trọng do sự tăng trưởng kinh tế ngoạn mục của nước này là tình trạng bất bình đẳng đang tăng vọt. Một nghiên cứu gần đây của Đại học Tài chính-Kinh tế Tây Nam, tại Thành Đô, cho thấy rằng Trung Quốc hiện nay là một trong những xã hội bất bình đẳng nhất trên trái đất. Hệ số Gini của Trung Quốc là 0,61 – hệ số Gini là một thước đo bất bình đẳng kinh tế, với số không (0) chỉ tình trạng bất bình đẳng ít nghiêm trọng nhất và số một (1) chỉ tình trạng bất bình đẳng nghiêm trọng nhất. Chỉ số đó đã đặt Trung Quốc ngang hàng vớiBotswanavàHaitinếu xét về tình trạng bất bình đẳng. Đây là một công thức dẫn đến bất mãn xã hội nghiêm trọng, nhất là khi giới nghèo khổ tại Trung Quốc ngày càng trông thấy những tiện ích mà xã hội tiêu thụ đương đại có thể cống hiến.
Điều này giúp ta hiểu được hiện tượng shanzhai (sơn trại) độc đáo Trung Quốc. Dịch theo nghĩa đen, shanzhai nghĩa là “đồn lũy trong núi” hay “sào huyệt của bọn cướp”. Nhưng theo cách dùng hiện nay, shanzhai chỉ hàng nhái giá rẻ, như các toà nhà (kể cả những ngôi làng Trung Âu dỏm mọc lên ở các vùng ngoại ô Trung Quốc), các cửa hàng (như các cửa hàng Apple dỏm tại Côn Minh bán sản phẩm Apple thật nhưng được tân trang lại) và thậm chí cả các sự kiện (chẳng hạn cuộc rước đuốc Olympic dỏm mà dân chúng các vùng quê Trung Quốc tổ chức khi cuộc rước đuốc chính thức đi qua miền của họ). Nhưng cũng như nhiều thứ khác ở Trung Quốc, ý nghĩa của shanzhai đang thay đổi sâu sắc. Như nhật báo The Wall Street Journal nhận xét gần đây: “Trước đây nó là một từ dùng để chỉ một cái gì rẻ tiền hay kém chất lượng, ngày nay đối với nhiều người, shanzhai nói lên một trình độ khôn ngoan khéo léo nhất định của người Trung Quốc”. Thật vậy, Bắc Kinh tỏ ra tin tưởng rằng shanzhai là một cái gì cần nuôi dưỡng. Năm 2009, một quan chức của Cục Bản quyền Quốc gia Trung Quốc tuyên bố rằng “shanzhai biểu lộ óc sáng tạo văn hóa của người dân bình thường”. Ông nói thêm, “Nó đáp ứng một nhu cầu thị trường, do đó dân chúng thích nó”. Tất nhiên, văn hóa shanzhai ở một mức độ nào đó cũng thích hợp với nhận thức sau đây: Chính quyền Trung Quốc hi vọng rằng sự tự do sao chép tương đối này có thể giúp làm nhẹ bớt hoặc chí ít che đậy hố ngăn cách giàu nghèo ngày càng khoét sâu tại Trung Quốc.
Nhưng việc làm hàng nhái được dung dưỡng, và thậm chí có người cho rằng được khuyến khích bởi chính quyền Trung Quốc, không nhất thiết là một tai họa đối với các doanh nghiệp phương Tây. Dân số khổng lồ của Trung Quốc vẫn còn nghèo, và ít ai có thể mua sắm hàng hóa phương Tây. Do đó, hàng nhái sản phẩm phương Tây không nhất thiết biểu hiện sự mất mối (lost sales). Thay vì như vậy, chúng thường đóng chức năng quảng cáo hữu hiệu cho hàng gốc (the originals): những sản phẩm mở đường này, về lâu dài, có khả năng thúc đẩy nhu cầu đòi hỏi hàng thật khi giai cấp trung lưu hiện đang đâm chồi của Trung Quốc trở nên lớn mạnh. Chẳng hạn, một số tiệm bánh mì xăng-đuýt Trung Quốc đang sao chép dáng vẻ và món ăn của chuỗi Subway, một công ty bán thức ăn nhanh của Mỹ. Các lãnh đạo Subway, một cách khôn ngoan, không phản ứng quá đáng. Alexander Moody Stuart, giám đốc quản lý của chuỗi hàng ăn nhanh này, gần đây đã nói với The Wall Street Journal rằng đối với một thương hiệu phương Tây như Subway, đang ra sức tạo ý thức quần chúng về một loại thức ăn mà người Trung Quốc không quen ăn, “việc nhái lại (mimicking) không hẳn là một điều xấu”. Trong một thị trường khổng lồ nhưng phần lớn chưa được khai thác như Trung Quốc, việc dân chúng tiếp xúc với sản phẩm (exposure) và viễn ảnh tăng trưởng của các loại hàng thật trong tương lai có thể khuynh loát được thị phần to lớn của hàng giả ngày nay. Và mặc dù sản phẩm shanzhai được người mua ca ngợi, nhưng những người Trung Quốc nào có điều kiện thì thường mua sản phẩm gốc.
Không lãnh vực nào minh họa bản chất nghịch lý của hàng nhái Trung Quốc rõ nét hơn các loại hàng xa xỉ. Theo phân tích năm 2012 của công ty tư vấn Bain & Company, cái đất nước đã một thời ép buộc công dân mình phải mặc áo kiểu Mao đã trở thành thị trường xa xỉ phẩm lớn nhất thế giới, thậm chí qua mặt cả Hoa Kỳ. Thị trường này không chỉ bán túi xách và các phụ kiện. Theo tin tức gần đây của Beijing Review, vào năm 2012, hãng Bentley Motors bán ra thế giới 8.510 chiếc xe, thì có đến 2.253 chiếc được bán tại Trung Quốc, biến thị trường này thành thị trường lớn thứ hai của thương hiệu. Thậm chí đối với cả Apple, lãnh địa của HiPhone vẫn còn sinh lãi: doanh thu của Apple tại Trung Quốc trị giá gần 25 tỉ Mỹ kim một năm, chỉ đứng sau doanh thu của nó tại Hoa Kỳ. Hơn nữa, Trung Quốc là nơi duy nhất trên thế giới mà lượng hàng bán ra của Apple đã gia tăng vào quí đầu năm 2013.
Như vậy, kinh tế hàng nhái Trung Quốc – đôi khi được cải thiện dọc đường – cho phép đưa sản phẩm đến tận tay người dân trung bình tại đây và trong tiến trình này giúp Trung Quốc và các công ty Trung Quốc có khả năng phát triển và cạnh tranh ngắn hạn. Còn về lâu dài, việc công khai sao chép sản phẩm nước ngoài có thể tạo nhu cầu đối với các sáng kiến phương Tây. Như Bill Gates, một trong hai người sáng lập Microsoft và không được coi là người có quan điểm khoan dung về quyền sở hữu trí tuệ, đã nói đến việc Trung Quốc sao chép các sản phẩm phần mềm bằng phát biểu nổi tiếng sau đây: “Chừng nào mà họ có ý định ăn cắp phần mềm, chúng tôi muốn họ ăn cắp phần mềm của chúng tôi. Rồi họ sẽ bị ghiền, và sau đó chúng tôi sẽ tìm cách thâu tiền ở một thời điểm nào đó trong thập kỷ tới”.
NHỮNG TÊN CƯỚP GỘC
Có lẽ điều quan trọng nhất cần phải nhận thấy về nền kinh tế hàng nhái của Trung Quốc là, chính bản thân nền kinh tế này là một bản sao [của một mô hình đi trước]. Khi Hoa Kỳ mới bắt đầu vươn tới địa vị giàu có và quyền lực trong lịch sử, nước này cũng là một quốc gia chuyên vi phạm tác quyền (a pirate nation) giống hệt như Trung Quốc ngày nay. Vào các thế kỷ 18 và 19, Vương quốc Anh là mục tiêu hàng đầu của đạo tặc Mỹ, tức những gián điệp kinh tế tập trung nỗ lực vào công nghiệp hàng dệt nước Anh. Các doanh nhân Mỹ tìm cách sao chép các thiết kế bí mật của Anh để chế tạo khung cửi và xây dựng nhà máy, và chính phủ Hoa Kỳ đứng ở thế sẵn sàng để giúp đỡ họ.
Cũng như tại Trung Quốc hiện nay, phát minh qua việc bắt chước (imitative innovation) là chính sách nhà nước (official policy): luật pháp ban đầu của Mỹ cấm các nhà phát minh nước ngoài lấy bằng sáng chế tại Hoa Kỳ về những phát minh mà họ đã được cấp bằng tại những nơi khác, và những rào cản đáng kể vẫn còn tồn tại cho đến những năm sau cùng của thế kỷ 19. Luật bản quyền Hoa Kỳ lúc bấy giờ cũng tương tự như luật Trung Quốc hiện nay, công khai từ chối bất cứ sự bảo vệ nào đối với tác giả nước ngoài. Mãi cho đến năm 1891, lệnh cấm này mới được bãi bỏ, và thậm chí lúc bấy giờ, các tác giả nước ngoài vẫn còn bị buộc phải in sách của họ tại Hoa Kỳ như một điều kiện để được bảo vệ bản quyền. Mãi cho đến thập niên 1980, đòi hỏi này mới hoàn toàn biến mất khỏi luật pháp Mỹ. Người thụ hưởng nổi tiếng nhất của những luật bản quyền này là Benjamin Franklin – ông tái xuất bản tác phẩm của các nhà văn Anh mà không hề xin phép họ hoặc trả tiền tác quyền cho họ. Người Anh đã khiển trách người Mỹ thậm tệ về đường lối sao chép này; Charles Dickens phản ánh sự bức xúc của những nhà văn Anh nổi tiếng khác khi ông than thở về “cái công lý tuyệt vời không hề cho tôi hưởng lấy một đồng xu do việc người Mỹ bán một lượng sách khổng lồ gồm tất cả mọi tác phẩm của tôi”.
Tuy vậy, trường hợp của Dickens cũng chứng minh sự vi phạm tác quyền đôi khi cũng có lợi cho tác giả như thế nào. Việc người Mỹ sao chép rộng rãi các tác phẩm của ông khiến nhiều người biết đến tên ông, biến Dickens thành một siêu sao văn học ở Hoa Kỳ. Vào thời điểm 1867 – 68, Dickens thực hiện một vòng diễn thuyết hoành tráng tại nước này, thu vào hơn 19.000 bảng Anh, hay tương đương với 1,75 triệu Mỹ kim ngày nay. Khi Dickens qua đời, chỉ hai năm sau, hơn 20% gia tài của ông là do chuyến du thuyết tại Mỹ mang lại.
Những điểm tương đồng này giữa quá khứ của Hoa Kỳ và hiện tại của Trung Quốc đặt sự hoang tưởng (paranoia) hiện nay của Washington về việc Bắc Kinh vi phạm tác quyền vào một cái nhìn toàn cảnh. Việc sao chép đã cho phép kinh tế Hoa Kỳ tăng trưởng vào thế kỷ 18 và thế kỷ 19 như thế nào, thì ngày nay nó cũng cho phép Trung Quốc tăng trưởng như thế ấy. Và người Anh đã cường điệu mối đe dọa kinh tế do việc người Mỹ sao chép sản phẩm của họ lúc bấy giờ như thế nào, thì ngày nay mối đe doạ của Trung Quốc cũng bị thổi phồng như thế ấy.
Nói vậy không có nghĩa là ta phải đặt tầm quan trọng của quyền sở hữu trí tuệ ở mức thấp nhất. Thật ra, quyền sở hữu trí tuệ là rất thiết yếu trong các lãnh vực như ngành dược, nơi mà chi phí cho việc phát triển các loại thuốc là đặc biệt tốn kém. Nhưng việc tăng cường tác quyền không luôn luôn dẫn đến kết quả tốt đẹp hơn. Quyền sở hữu trí tuệ có thể ngăn cản cũng như khuyến khích sáng kiến; chúng kiềm chế sự cạnh tranh ngay cả khi chúng khích lệ óc sáng tạo. Quan trọng hơn hết, vì mỗi sáng kiến đều dựa vào những điều đã có từ trước, việc bảo vệ tác quyền quá bao trùm sẽ giới hạn các nguồn cảm hứng có giá trị. Muốn làm một cái bẫy chuột tốt hơn, người ta cần được tự do dựa vào những cái bẫy chuột đã có từ trước. Giống hệt như Apple đã vay mượn từ Xerox ý tưởng kết hợp con chuột máy vi tính với một màn hình có các biểu tượng (chứ không chỉ dùng chữ viết trên màn hình) – mà kết quả là chiếc máy vi tính có màn hình biểu tượng (desktop computer) ngày nay – hàng triệu nhà phát minh khác cũng dựa vào tác phẩm của người khác, đồng thời cải tiến chúng.
Trung Quốc thông qua các luật lệ hiện đại đầu tiên của mình về bằng sáng chế và thương hiệu vào thập niên 1980 và luật bản quyền đầu tiên năm 1990. Luật sở hữu trí tuệ vẫn còn là một hiện tượng tương đối mới mẻ trong một xã hội tập trung cao độ vào nỗ lực bành trướng tăng trưởng kinh tế và duy trì ổn định xã hội. Người ta không thể trông mong thái độ và thói quen của người Trung Quốc đối với việc sao chép sản phẩm nước ngoài có thể thay đổi nhanh chóng. Khi kinh tế Trung Quốc tiến xa hơn nữa, có lẽ cán cân lợi ích sẽ thay đổi, và nước này có thể sẽ theo đuổi một đường lối ít tùy tiện hơn. Hiện nay, biết đặt nạn sao chép tại Trung Quốc vào một viễn kiến và biết nhận ra những ưu điểm cũng như những tai hại của nó là một điều rất quan trọng. Trước hết, Hoa Kỳ nên xét đến lịch sử của chính mình, lịch sử của một quốc gia cũng từng vi phạm tác quyền – và nên giảm bớt căng thẳng.
____________
Kal Raustilia là Giám đốc Trung tâm Burkle về Bang giao Quốc tế tại Đại học California, Los Angeles, (UCLA) và là Giáo sư Trường Luật của UCLA. Christopher Sprigman là Giáo sư Nghiên cứu tại Trường Luật của Đại học Virginia. Cả hai là tác giả cuốn The Knockoff Economy: How Imitation Sparks Innovation (Nền Kinh tế hàng nhái: Việc bắt chước đã châm ngòi cho sáng kiến như thế nào).
Nguồn: Kal Raustilia và Christopher Sprigman, “Fake It Till You Make It The Good News About China’s Knockoff Economy”, Foreign Affairs tháng Bảy /Tám 2013
Bản tiếng Việt 2013 © Trần Ngọc Cư & pro&contra
Lá»ng giả thà nh chân – Những Äiá»u tá»t là nh vá» ná»n kinh tế hà ng nhái cá»§a Trung Quá»c
Kal Raustilia và Christopher Sprigman
Trần Ngá»c Cư dá»ch
Dẫn nháºp
Má»t Äiá»u khá nghá»ch lý là bà i tiá»u luáºn nà y ÄÆ°á»£c viết bá»i hai chuyên gia vá» luáºt sá» hữu trà tuá» Mỹ, nhưng gần như Äá» biá»n minh cho hiá»n tượng các doanh nghiá»p và cá nhân Trung Quá»c Äã và Äang à o ạt sao chép sản phẩm phương Tây má»t cách công khai vá»i sá»± khuyến khÃch cá»§a chÃnh quyá»n Bắc Kinh. Và cÅ©ng là Äiá»u Äáng suy nghÄ© khi cuá»n The Knockoff Economy: How Imitation Sparks Innovation cá»§a Raustilia và Sprigman xuất hiá»n giữa bá»i cảnh các cuá»c Äà m phán Hiá»p Äá»nh Äá»i tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) Äang gặp trá» ngại vì những mâu thuẫn giữa Mỹ và các Äá»i tác tiá»m nÄng cá»§a Mỹ vá» quyá»n sá» hữu trà tuá». Câu há»i cần Äặt ra á» Äây là liá»u Mỹ có cần nhượng bá» hay không trong lãnh vá»±c quyá»n sá» hữu trà tuá» Äá» có thá» thá»±c hiá»n má»t liên minh kinh tế nhằm quân bình lá»±c lượng vá»i ảnh hưá»ng kinh tế-chÃnh trá» cá»§a Trung Quá»c.
Má»t Äiá»m Äáng tranh luáºn khác là quan há» giữa lao Äá»ng và sáng tạo. Äá» khai thác giá nhân công rẻ tại thế giá»i Äang phát triá»n, Äặc biá»t tại Trung Quá»c, nhiá»u công ty phương Tây chá»§ yếu là Mỹ Äã ÄÆ°a hoạt Äá»ng chế tạo (manufacturing) ra nưá»c ngoà i, tạo nên má»t sá»± cách ly giữa lao Äá»ng và sáng tạo ngay chÃnh trong công ty cÅ©ng như trên Äất nưá»c cá»§a mình. Do Äó, má»t câu há»i khác cần Äặt ra là , là m sao ngưá»i phương Tây Äặc biá»t là Mỹ vẫn tiếp tục phát huy sáng kiến cá»§a mình vá» các sản phẩm khi há» không còn trá»±c tiếp tham gia và o tiến trình chế tạo các sản phẩm Äó? à kiến cho rằng Hoa Kỳ là âmá»t xã há»i có tinh thần phát minh caoâ có lẽ Äúng vá»i thế ká»· 20 hÆ¡n là vá»i thế ká»· 21, khi Trung Quá»c váºn dụng những nhà máy cá»§a các công ty nưá»c ngoà i như những trưá»ng thá»±c hà nh cho công nhân bản Äá»a, già nh lấy cÆ¡ há»i âvừa há»c vừa là mâ, vừa sao chép vừa sáng tạo, cá»§a ngưá»i Mỹ trưá»c Äây.
Ngưá»i dá»ch
_______________
Không ai biết chắc tại sao má»t sá» xã há»i có nhiá»u sáng kiến hÆ¡n những xã há»i khác. Hoa Kỳ là má»t xã há»i có tinh thần phát minh cao, là nÆ¡i phát sinh má»t loạt công nghá» – máy bay, bom hạt nhân, Internet â Äã biến Äá»i thế giá»i. Trái lại, Trung Quá»c hiá»n Äại lại thưá»ng bá» chá» trÃch vá» nạn sao chép trà n lan các phát minh và tác phẩm sáng tạo nưá»c ngoà i. Từng là quê hương cá»§a thuá»c súng, công nghá» in, và nhiá»u phát minh khác là m biến Äá»i xã há»i, Trung Quá»c ngà y nay ná»i tiếng hÆ¡n các nưá»c khác vá» hà ng nhái gần như Äá»§ má»i sản phẩm mà ta có thá» tưá»ng tượng ÄÆ°á»£c: xe hÆ¡i, áo quần, máy vi tÃnh, thức Än nhanh, dược liá»u, tháºm chà nguyên cả những ngôi là ng châu Ãu. Hoa Kỳ cho ra Äá»i chiếc iPhone, thì Trung Quá»c cho ra Äá»i chiếc HiPhone – bản sao rẻ tiá»n cá»§a má»t thiết bá» có tÃnh Äá»t phá cá»§a Mỹ.
Má»t sá» ngưá»i thấy ÄÆ°á»£c gá»c rá» vÄn hóa sâu xa cá»§a nạn sao chép trà n lan tại Trung Quá»c. Nhưng má»t quan Äiá»m thông thưá»ng hÆ¡n thì cho rằng, Trung Quá»c không có phát minh vì nưá»c nà y thiếu những biá»n pháp mạnh mẽ và vững bá»n Äá» bảo vá» sá» hữu trà tuá». Nhiá»u luáºt gia và chuyên gia kinh tế tin tưá»ng rằng quyá»n sá» hữu trà tuá» là thiết yếu vì chúng Äảm bảo rằng phần thưá»ng kinh tế cá»§a phát minh sẽ thuá»c vá» ngưá»i phát minh. Lý luáºn nà y cho rằng, nếu không có những biá»n pháp bảo vá» như thế, hà ng nhái sẽ phá giá và qua mặt hà ng gá»c. Viá»c nà y sẽ gây nên tình trạng khan vá»n Äầu tư trong lãnh vá»±c phát minh. Lý luáºn cÆ¡ bản là rất dá» hiá»u: công viá»c phát minh bá»n vững cần Äến những luáºt sá» hữu trà tuá» nghiêm khắc, và những nưá»c quá rá»ng lượng Äá»i vá»i viá»c sao chép sản phẩm sẽ chá»u nhiá»u thiá»t thòi. Và vì trong má»t ná»n kinh tế toà n cầu hóa, viá»c sao chép diá» n ra á» nưá»c ngoà i có thá» gây tai hại giá»ng há»t như viá»c sao chép diá» n ra á» trong nưá»c, lý luáºn nà y cÅ©ng là m cÆ¡ sá» cho má»t loạt hiá»p Äá»nh quá»c tế vá» quyá»n sá» hữu trà tuá», mà hầu hết những quá»c gia quan trá»ng Äá»u phê chuẩn, trong Äó có Hiá»p Äá»nh cá»§a WTO vá» các KhÃa cạnh Quyá»n Sá» hữu Trà tuá» Liên quan Äến Máºu dá»ch, ÄÆ°á»£c phê chuẩn nÄm 1994, và nhiá»u hiá»p Äá»nh song phương tháºm chà còn nghiêm khắc hÆ¡n nữa, mà nhiá»u quá»c gia Äã ký kết ká» từ thá»i Äiá»m Äó.
Là thà nh viên cá»§a WTO, Trung Quá»c có bá»n pháºn phải theo Äúng những qui chế nà y. Nhưng sá»± tuân thá»§ cá»§a Trung Quá»c còn nằm dưá»i chuẩn quá xa, khiếnWashingtonluôn bá»±c bá»i. Tưá»ng trình vá»i báo chà tại Nhà Trắng và o tháng Hai nÄm nay, Thứ trưá»ng Ngoại giao Robert Hormats gá»i viá»c các hãng và các cá nhân Trung Quá»c Äánh cắp sá» hữu trà tuá» Â trà n lan là âmá»t vấn Äá» nghiêm trá»ng và rất Äáng lo lắngâ. Mặc dù những con sỠưá»c tÃnh thiá»t hại do viá»c Trung Quá»c vi phạm tác quyá»n gây ra cho ná»n kinh tế Mỹ khác nhau quá xa và thay Äá»i theo giả Äá»nh, nhưng Ủy ban Thương mại Quá»c tế Hoa Kỳ ưá»c tÃnh rằng chá» ná»i trong nÄm 2011, sá» thiá»t hại lên gần 50 tá» Mỹ kim.
Äá»i vá»i giá»i là m chÃnh sách và lãnh Äạo Mỹ, qui mô và phạm vi cá»§a nạn là m hà ng nhái tại Trung Quá»c có thá» nói là tá»i tá»; nhưng còn tá»i tá» hÆ¡n nữa, Äó là viá»c nó ÄÆ°á»£c khuyến khÃch bá»i má»t chÃnh sách công khai má»nh danh là âsáng kiến bản Äá»aâ. Theo má»t vÄn kiá»n hoạch Äá»nh chÃnh sách ÄÆ°á»£c chÃnh phá»§ Trung Quá»c ÄÆ°a ra nÄm 2006, sáng kiến bản Äá»a bao gá»m âviá»c là m tÄng giá trá» cá»§a sáng kiến nguyên thá»§y thông qua viá»c Äá»ng-phát kiến (co-innovation) và tái-phát kiến (re-innovation) dá»±a và o viá»c hấp thụ công nghá» nháºp khẩuâ. Tháºt là chÃnh Äáng, khiWashingtonxem vÄn kiá»n nà y như má»t cách Bắc Kinh báºt Äèn xanh cho viá»c vi phạm tác quyá»n. ChÃnh phá»§ Hoa Kỳ coi viá»c kiá»m chế nạn sao chép sản phẩm tại Trung Quá»c là tá»i cần thiết, Äã thúc Äẩy Trung Quá»c phải thay Äá»i ÄÆ°á»ng lá»i â và kiá»n Trung Quá»c trưá»c WTO.
Nhưng sá»± lo lắng và giáºn dữ cá»§a Mỹ vá» viá»c Trung Quá»c vi phạm tác quyá»n ÄÆ°á»£c Äặt không Äúng chá». Sao chép không phải là cái nạn dá»ch ghê gá»m mà các lãnh Äạo doanh nghiá»p và các nhà chÃnh trá» Mỹ thưá»ng cá» tình vẽ ra. Tháºt váºy, sao chép không luôn luôn xung khắc vá»i sáng kiến, mà thưá»ng là má»t phần quan trá»ng cá»§a sáng tạo. Dù viá»c sao chép có mặt tai hại, nhưng nó cÅ©ng có mặt hữu Ãch. Gần như tất cả má»i sáng tạo Äá»u phải dá»±a và o công trình cá»§a ngưá»i Äi trưá»c, và viá»c có thá» tá»± do sao chép và cải tiến những thiết kế hiá»n có sẽ tiếp sức cho nhiá»u lãnh vá»±c khác nhau như thá»i trang, tà i chÃnh và công nghá» phần má»m.
Äá»i vá»i các công ty và cá nhân Trung Quá»c, sao chép có những lợi Ãch không thá» cưỡng ná»i, vượt khá»i viá»c ÄÆ¡n thuần là bán giá rẻ hÆ¡n các công ty cạnh tranh phương Tây. Nhiá»u ngưá»i Trung Quá»c Äã tiếp thu những kỹ nÄng thiết kế và chế tạo quà giá bằng cách sao chép những hà ng hóa nguyên thá»§y sản xuất á» nưá»c khác. Kết quả cá»§a viá»c bắt chưá»c nà y là những sản phẩm và dá»ch vụ vừa túi tiá»n, cho phép hà ng triá»u ngưá»i Trung Quá»c ÄÆ°á»£c hưá»ng những cái bá» ngoà i dá» chá»u cá»§a má»t xã há»i tiêu thụ. Và cá»§a cải ÄÆ°á»£c tạo ra do viá»c vi phạm tác quyá»n Äã góp phần và o sá»± tÄng trưá»ng cá»§a má»t giai cấp trung lưu Trung Quá»c Äang trá»i dáºy, giai cấp tiêu biá»u cho má»t vá»±a tiá»m nÄng vÄ© Äại gá»m những khách hà ng má»i cho các công ty phương Tây bán hà ng tháºt.
Vì những lý do nà y, bất cứ má»t chÃnh sách hợp lý nà o Äá»i vá»i ná»n kinh tế hà ng nhái cá»§a Trung Quá»c Äá»u phải bắt Äầu bằng nháºn thức thấu Äáo rằng sao chép và sáng tạo có liên há» máºt thiết vá»i nhau và rằng viá»c sao chép là má»t lá»±c vừa tá»t vừa xấu. Vì viá»c sao chép cá»§a Trung Quá»c vừa mang lại những lợi Ãch vừa gây ra những thiá»t hại, Äá»ng thá»i nếu xét Äến sá»± Äá» kháng mang tÃnh lá»ch sá» cá»§a Trung Quá»c trưá»c sức ép phương Tây, chúng ta sẽ Äá»i diá»n má»t thá»±c tế là , cá» gắng thúc Äẩy Trung Quá»c thay Äá»i chÃnh sách và cách hà nh xá» là không xứng Äáng vá»i vá»n liếng chÃnh trá» và ngoại giao mà Hoa Kỳ Äang tiêu phà vì ná» lá»±c nà y.
HÃNG GIẢ Cà THá»°C CHẤT
Äá» hiá»u rõ viá»c sao chép và phát kiến cùng tá»n tại như thế nà o tại Trung Quá»c ngà y nay,  chá» cần nhìn và o Xiaomi (Tiá»u Má» ), má»t trong những công ty công nghá» tÄng trưá»ng nhanh nhất cá»§a Trung Quá»c. Hoạt Äá»ng chưa ÄÆ°á»£c bá»n nÄm, Xiaomi Äã bán ÄÆ°á»£c gần bảy triá»u chiếc smartphone (Äiá»n thoại thông minh) và thu và o hÆ¡n bảy triá»u yuan (tương ÄÆ°Æ¡ng 1,6 tá» Mỹ kim) – những con sá» Äầy ấn tượng Äá»i vá»i má»t công ty bán ra chiếc smartphone Äầu tiên cá»§a mình và o tháng Tám 2011. Những chiếc Äiá»n thoại cá»§a Xiaomi trông quen thuá»c vì nhiá»u thiết kế cá»§a công ty nà y bắt chưá»c gần giá»ng chiếc iPhone cá»§a Apple. Và thiết kế không phải là gợi ý duy nhất mà Xiao lấy từ Apple. Trong má»t buá»i ra mắt sản phẩm gần Äây, Lei Jun (Lôi Quân), ngưá»i Äứng Äầu Xiaomi, Äứng má»t mình trên sân khấu trong chiếc sÆ¡ mi Äen, quần jean, và già y sneaker Converse Äen – má»t hình ảnh quen thuá»c Äá»i vá»i bất cứ ai Äã từng thấy Steve Jobs, ngưá»i sáng láºp và là tá»ng giám Äá»c quá cá» cá»§a Apple, giá»i thiá»u sản phẩm má»i tại má»t há»i nghá» Macworld [á» San Francisco]. Thông Äiá»p cá»§a Lei tháºt rõ rà ng: Äiá»n thoại cá»§a Xiaomi cÅ©ng tuyá»t vá»i như Äiá»n thoại cá»§a Apple. Ngưá»i tiêu thụ Trung Quá»c như cá cắn câu, vui vẻ chấp nháºn sản phẩm cá»§a Xiaomi, không há» có ảo ảnh vá» nguá»n gá»c cá»§a chúng: như má»t sinh viên Äại há»c Thượng Hải Äã nói vá»i The New York Times gần Äây: âXiaomi là m hà ng giả có thá»±c chất (the real fake)â.
Tuy váºy, thà nh công cá»§a Xiaomi cÅ©ng dá»±a và o sá»± thá» là công ty nà y không giá»ng hẳn Apple. Ãt ra nó cÅ©ng có má»t Äặc Äiá»m là , giá tiêu biá»u cá»§a Äiá»n thoại do Xiaomi sản xuất chá» bằng má»t ná»a giá cá»§a Äá»i thá»§. Má»t Äiá»m khác còn quan trá»ng hÆ¡n nữa, Xiaomi có má»t thái Äá» rất khác Äá»i vá»i viá»c phát minh. Apple có tiếng là sá» dụng phương pháp tiếp cáºn Äóng kÃn (closed approach) Äá»i vá»i viá»c phát triá»n sản phẩm. Công ty nà y tin tưá»ng rằng nó biết khách hà ng mình muá»n gì trưá»c khi chÃnh há» biết ÄÆ°á»£c Äiá»u nà y, do Äó tiến trình thiết kế cá»§a Apple mang tÃnh Äá»c Äoán. Trái lại, tiến trình thiết kế cá»§a Xiaomi hoà n toà n dân chá»§. Cứ má»i thứ sáu, Xiaomi ÄÆ°a ra má»t loạt tin cáºp nháºt phần má»m cho há» Äiá»u hà nh di Äá»ng cá»§a mình, má»t há» thá»ng dá»±a trên phần má»m nguá»n má» Android cá»§a Google. Chá» trong và i tiếng Äá»ng há» sau Äó, hà ng ngà n ngưá»i sá» dụng à o ạt và o diá» n Äà n trá»±c tuyến cá»§a Xiaomi Äá» Äá» xuất những Äặc Äiá»m, chức nÄng, và thiết kế má»i, cÅ©ng như phát hiá»n và giải quyết các lá»i phần má»m. Xiaomi Äã dá»±a và o sá»± góp ý cá»§a ngưá»i sá» dụng Äá» Äá»nh dung lượng bá» nhá» cần ÄÆ°á»£c cà i Äặt trên Äiá»n thoại cá»§a mình, tầm quan trá»ng cá»§a chiá»u dà y chiếc Äiá»n thoại Äá»i vá»i ngưá»i sá» dụng, và Äá»nh xem Äiá»n thoại Xiaomi có nên cho phép ngưá»i sá» dụng chụp hình mà khá»i bấm nút hay không. Mặc dù Lei có thá» Än mặc giá»ng Jobs, nhưng ông Äã Äiá»u hà nh công ty mình rất khác.
Xiaomi không phải là công ty duy nhất vừa bắt chưá»c vừa sáng tạo cá»§a Trung Quá»c. Weibo (Vi Bác), dá»ch vụ mạng xã há»i ná»i tiếng nhất cá»§a nưá»c nà y, có hà ng trÄm triá»u ngưá»i sá» dụng. Công ty nà y xuất hiá»n nÄm 2009 như má»t phiên bản cá»§a Twitter không thèm che giấu. Từ Äó Äến nay, nó Äã thêm và o nhiá»u Äặc Äiá»m Äá» phân biá»t mình vá»i Twitter, bao gá»m má»t há» thá»ng có tÃnh tương tác cao hÆ¡n Äá» ngưá»i sá» dụng cho ý kiến. Ngưá»i ta có thá» tranh luáºn rằng những cải tiến như thế là m cho Weibo trá» nên có nhiá»u chức nÄng, và thÃch thú, hÆ¡n cả dá»ch vụ mà nó Äã sao chép.
Má»t hà ng nhái khác cá»§a Trung Quá»c cá»ng thêm nhiá»u giá trá» hÆ¡n nguyên bản là Youku (Ưu Khá»c)â công ty nà y chá» là má»t trong nhiá»u phiên bản Trung Quá»c cá»§a YouTube. (Youku có thá» dá»ch là âtuyá»t vá»iâ.) Khác vá»i YouTube, Youku cho phép ngưá»i sá» dụng ÄÆ°a lên mạng những video có chiá»u dà i không hạn chế và khá»i cần chứng minh bản quyá»n. Äiá»u nà y có nghÄ©a là Youku có khả nÄng là m máy chá»§ cho hà ng trÄm ngà n giá» lên chương trình bất hợp lá». Nhưng dá»ch vụ nà y cÅ©ng hợp tác vá»i hÆ¡n 1500 nhà cung cấp ná»i dung chuyên nghiá»p Äá» ÄÆ°a Äến ngưá»i sá» dụng những video hợp lá», và dá»ch vụ Trung Quá»c nà y còn Äi xa hÆ¡n Äá»i thá»§ Mỹ cá»§a mình rất nhiá»u trong viá»c cung cấp ná»i dung gá»c. Tháºt váºy, Youku Äã xuất hiá»n như má»t Äá»i thá»§ nghiêm chá»nh cá»§a ngà nh truyá»n hình truyá»n thá»ng tại Trung Quá»c — má»t thắng lợi mà YouTube phải ganh tá».
CỨ SAO CHÃP Và TƯ
Quan niá»m thông thưá»ng là sai lầm khi cho rằng phát kiến và bắt chưá»c tá»± bản chất là xung khắc nhau. Trong má»t cung cách tương tá»±, quan niá»m nà y cÅ©ng sai lầm khi chá»§ trương rằng Hoa Kỳ phải Äi theo má»t ÄÆ°á»ng lá»i rất cứng rắn Äá» chặn Äứng nạn Äánh cắp sá» hữu trà tuá» tại Trung Quá»c. Tháºt váºy, ÄÆ°á»ng lá»i nặng tay cá»§aWashingtonÄá»i vá»i vÄn hoá hà ng nhái cá»§a Bắc Kinh là quá thô bạo và phản ánh má»t quan Äiá»m ngây ngô vá» sáng kiến. ÄÆ°á»ng lá»i nà y cÅ©ng không có khả nÄng thà nh công, vì Hoa Kỳ khó khắc phục ÄÆ°á»£c những Äá»ng cÆ¡ mạnh mẽ Äã thúc Äẩy những công ty và cá nhân Trung Quá»c phải tùy thuá»c và o viá»c sao chép sản phẩm nưá»c ngoà i.
Các công ty chế tạo Trung Quá»c chiếm ÄÆ°á»£c thá» phần (market share) tại Trung Quá»c và những nưá»c khác bằng cách cá»ng hiến những phiên bản giá rẻ cá»§a các sản phẩm phương Tây. Qua quá trình sao chép, những công ty nà y vừa há»c vừa là m, thu tháºp những kỹ nÄng cần thiết Äá» cải thiá»n các tiến trình sản xuất và sau cùng tá»± mình có thá» sáng chế. Tá»± do sao chép cÅ©ng có má»t tầm ảnh hưá»ng xã há»i quan trá»ng tại Trung Quá»c. Má»t sản phẩm phụ nghiêm trá»ng do sá»± tÄng trưá»ng kinh tế ngoạn mục cá»§a nưá»c nà y là tình trạng bất bình Äẳng Äang tÄng vá»t. Má»t nghiên cứu gần Äây cá»§a Äại há»c Tà i chÃnh-Kinh tế Tây Nam, tại Thà nh Äô, cho thấy rằng Trung Quá»c hiá»n nay là má»t trong những xã há»i bất bình Äẳng nhất trên trái Äất. Há» sá» Gini cá»§a Trung Quá»c là 0,61 – há» sá» Gini là má»t thưá»c Äo bất bình Äẳng kinh tế, vá»i sá» không (0) chá» tình trạng bất bình Äẳng Ãt nghiêm trá»ng nhất và sá» má»t (1) chá» tình trạng bất bình Äẳng nghiêm trá»ng nhất. Chá» sá» Äó Äã Äặt Trung Quá»c ngang hà ng vá»iBotswanavà Haitinếu xét vá» tình trạng bất bình Äẳng. Äây là má»t công thức dẫn Äến bất mãn xã há»i nghiêm trá»ng, nhất là khi giá»i nghèo khá» tại Trung Quá»c ngà y cà ng trông thấy những tiá»n Ãch mà xã há»i tiêu thụ ÄÆ°Æ¡ng Äại có thá» cá»ng hiến.
Äiá»u nà y giúp ta hiá»u ÄÆ°á»£c hiá»n tượng shanzhai (sÆ¡n trại) Äá»c Äáo Trung Quá»c. Dá»ch theo nghÄ©a Äen, shanzhai nghÄ©a là âÄá»n lÅ©y trong núiâ hay âsà o huyá»t cá»§a bá»n cưá»pâ. Nhưng theo cách dùng hiá»n nay, shanzhai chá» hà ng nhái giá rẻ, như các toà nhà (ká» cả những ngôi là ng Trung Ãu dá»m má»c lên á» các vùng ngoại ô Trung Quá»c), các cá»a hà ng (như các cá»a hà ng Apple dá»m tại Côn Minh bán sản phẩm Apple tháºt nhưng ÄÆ°á»£c tân trang lại) và tháºm chà cả các sá»± kiá»n (chẳng hạn cuá»c rưá»c Äuá»c Olympic dá»m mà dân chúng các vùng quê Trung Quá»c tá» chức khi cuá»c rưá»c Äuá»c chÃnh thức Äi qua miá»n cá»§a há»). Nhưng cÅ©ng như nhiá»u thứ khác á» Trung Quá»c, ý nghÄ©a cá»§a shanzhai Äang thay Äá»i sâu sắc. Như nháºt báo The Wall Street Journal nháºn xét gần Äây: âTrưá»c Äây nó là má»t từ dùng Äá» chá» má»t cái gì rẻ tiá»n hay kém chất lượng, ngà y nay Äá»i vá»i nhiá»u ngưá»i, shanzhai nói lên má»t trình Äá» khôn ngoan khéo léo nhất Äá»nh cá»§a ngưá»i Trung Quá»câ. Tháºt váºy, Bắc Kinh tá» ra tin tưá»ng rằng shanzhai là má»t cái gì cần nuôi dưỡng. NÄm 2009, má»t quan chức cá»§a Cục Bản quyá»n Quá»c gia Trung Quá»c tuyên bá» rằng âshanzhai biá»u lỠóc sáng tạo vÄn hóa cá»§a ngưá»i dân bình thưá»ngâ. Ãng nói thêm, âNó Äáp ứng má»t nhu cầu thá» trưá»ng, do Äó dân chúng thÃch nóâ. Tất nhiên, vÄn hóa shanzhai á» má»t mức Äá» nà o Äó cÅ©ng thÃch hợp vá»i nháºn thức sau Äây: ChÃnh quyá»n Trung Quá»c hi vá»ng rằng sá»± tá»± do sao chép tương Äá»i nà y có thá» giúp là m nhẹ bá»t hoặc chà Ãt che Äáºy há» ngÄn cách già u nghèo ngà y cà ng  khoét sâu tại Trung Quá»c.
Nhưng viá»c là m hà ng nhái ÄÆ°á»£c dung dưỡng, và tháºm chà có ngưá»i cho rằng ÄÆ°á»£c khuyến khÃch bá»i chÃnh quyá»n Trung Quá»c, không nhất thiết là má»t tai há»a Äá»i vá»i các doanh nghiá»p phương Tây. Dân sá» khá»ng lá» cá»§a Trung Quá»c vẫn còn nghèo, và Ãt ai có thá» mua sắm hà ng hóa phương Tây. Do Äó, hà ng nhái  sản phẩm phương Tây không nhất thiết biá»u hiá»n sá»± mất má»i (lost sales). Thay vì như váºy, chúng thưá»ng Äóng chức nÄng quảng cáo hữu hiá»u cho hà ng gá»c (the originals): những sản phẩm má» ÄÆ°á»ng nà y, vá» lâu dà i, có khả nÄng thúc Äẩy nhu cầu Äòi há»i hà ng tháºt khi giai cấp trung lưu hiá»n Äang Äâm chá»i cá»§a Trung Quá»c trá» nên lá»n mạnh. Chẳng hạn, má»t sá» tiá»m bánh mì xÄng-Äuýt Trung Quá»c Äang sao chép dáng vẻ và món Än cá»§a chuá»i Subway, má»t công ty bán thức Än nhanh cá»§a Mỹ. Các lãnh Äạo Subway, má»t cách khôn ngoan, không phản ứng quá Äáng. Alexander Moody Stuart, giám Äá»c quản lý cá»§a chuá»i hà ng Än nhanh nà y, gần Äây Äã nói vá»i The Wall Street Journal rằng Äá»i vá»i má»t thương hiá»u phương Tây như Subway, Äang ra sức tạo ý thức quần chúng vá» má»t loại thức Än mà ngưá»i Trung Quá»c không quen Än, âviá»c nhái lại (mimicking) không hẳn là má»t Äiá»u xấuâ. Trong má»t thá» trưá»ng khá»ng lá» nhưng phần lá»n chưa ÄÆ°á»£c khai thác như Trung Quá»c, viá»c dân chúng tiếp xúc vá»i sản phẩm (exposure) và viá» n ảnh tÄng trưá»ng cá»§a các loại hà ng tháºt trong tương lai có thá» khuynh loát ÄÆ°á»£c thá» phần to lá»n cá»§a hà ng giả ngà y nay. Và mặc dù sản phẩm shanzhai ÄÆ°á»£c ngưá»i mua ca ngợi, nhưng những ngưá»i Trung Quá»c nà o có Äiá»u kiá»n thì thưá»ng mua sản phẩm gá»c.
Không lãnh vá»±c nà o minh há»a bản chất nghá»ch lý cá»§a hà ng nhái Trung Quá»c rõ nét hÆ¡n các loại hà ng xa xá». Theo phân tÃch nÄm 2012 cá»§a công ty tư vấn Bain & Company, cái Äất nưá»c Äã má»t thá»i ép buá»c công dân mình phải mặc áo kiá»u Mao Äã trá» thà nh thá» trưá»ng xa xá» phẩm lá»n nhất thế giá»i, tháºm chà qua mặt cả Hoa Kỳ. Thá» trưá»ng nà y không chá» bán túi xách và các phụ kiá»n. Theo tin tức gần Äây cá»§a Beijing Review, và o nÄm 2012, hãng Bentley Motors bán ra thế giá»i 8.510 chiếc xe, thì có Äến 2.253 chiếc ÄÆ°á»£c bán tại Trung Quá»c, biến thá» trưá»ng nà y thà nh thá» trưá»ng lá»n thứ hai cá»§a thương hiá»u. Tháºm chà Äá»i vá»i cả Apple, lãnh Äá»a cá»§a HiPhone vẫn còn sinh lãi: doanh thu cá»§a Apple tại Trung Quá»c trá» giá gần 25 tá» Mỹ kim má»t nÄm, chá» Äứng sau doanh thu cá»§a nó tại Hoa Kỳ. HÆ¡n nữa, Trung Quá»c là nÆ¡i duy nhất trên thế giá»i mà lượng hà ng bán ra cá»§a Apple Äã gia tÄng và o quà Äầu nÄm 2013.
Như váºy, kinh tế hà ng nhái Trung Quá»c – Äôi khi ÄÆ°á»£c cải thiá»n dá»c ÄÆ°á»ng – cho phép ÄÆ°a sản phẩm Äến táºn tay ngưá»i dân trung bình tại Äây và trong tiến trình nà y giúp Trung Quá»c và các công ty Trung Quá»c có khả nÄng phát triá»n và cạnh tranh ngắn hạn. Còn vá» lâu dà i, viá»c công khai sao chép sản phẩm nưá»c ngoà i có thá» tạo nhu cầu Äá»i vá»i các sáng kiến phương Tây. Như Bill Gates, má»t trong hai ngưá»i sáng láºp Microsoft và không ÄÆ°á»£c coi là ngưá»i có quan Äiá»m khoan dung vá» quyá»n sá» hữu trà tuá», Äã nói Äến viá»c Trung Quá»c sao chép các sản phẩm phần má»m bằng phát biá»u ná»i tiếng sau Äây: âChừng nà o mà há» có ý Äá»nh Än cắp phần má»m, chúng tôi muá»n há» Än cắp phần má»m cá»§a chúng tôi. Rá»i há» sẽ bá» ghiá»n, và sau Äó chúng tôi sẽ tìm cách thâu tiá»n á» má»t thá»i Äiá»m nà o Äó trong tháºp ká»· tá»iâ.
 NHá»®NG TÃN CƯá»P Gá»C
Có lẽ Äiá»u quan trá»ng nhất cần phải nháºn thấy vá» ná»n kinh tế hà ng nhái cá»§a Trung Quá»c là , chÃnh bản thân ná»n kinh tế nà y là má»t bản sao [cá»§a má»t mô hình Äi trưá»c]. Khi Hoa Kỳ má»i bắt Äầu vươn tá»i Äá»a vá» già u có và quyá»n lá»±c trong lá»ch sá», nưá»c nà y cÅ©ng là má»t quá»c gia chuyên vi phạm tác quyá»n (a pirate nation) giá»ng há»t như Trung Quá»c ngà y nay. Và o các thế ká»· 18 và 19, Vương quá»c Anh là mục tiêu hà ng Äầu cá»§a Äạo tặc Mỹ, tức những gián Äiá»p kinh tế táºp trung ná» lá»±c và o công nghiá»p hà ng dá»t nưá»c Anh. Các doanh nhân Mỹ tìm cách sao chép các thiết kế bà máºt cá»§a Anh Äá» chế tạo khung cá»i và xây dá»±ng nhà máy, và chÃnh phá»§ Hoa Kỳ Äứng á» thế sẵn sà ng Äá» giúp Äỡ há».
CÅ©ng như tại Trung Quá»c hiá»n nay, phát minh qua viá»c bắt chưá»c (imitative innovation) là chÃnh sách nhà nưá»c (official policy): luáºt pháp ban Äầu cá»§a Mỹ cấm các nhà phát minh nưá»c ngoà i lấy bằng sáng chế tại Hoa Kỳ vá» những phát minh mà há» Äã ÄÆ°á»£c cấp bằng tại những nÆ¡i khác, và những rà o cản Äáng ká» vẫn còn tá»n tại cho Äến những nÄm sau cùng cá»§a thế ká»· 19. Luáºt bản quyá»n Hoa Kỳ lúc bấy giá» cÅ©ng tương tá»± như luáºt Trung Quá»c hiá»n nay, công khai từ chá»i bất cứ sá»± bảo vá» nà o Äá»i vá»i tác giả nưá»c ngoà i. Mãi cho Äến nÄm 1891, lá»nh cấm nà y má»i ÄÆ°á»£c bãi bá», và tháºm chà lúc bấy giá», các tác giả nưá»c ngoà i vẫn còn bá» buá»c phải in sách cá»§a há» tại Hoa Kỳ như má»t Äiá»u kiá»n Äá» ÄÆ°á»£c bảo vá» bản quyá»n. Mãi cho Äến tháºp niên 1980, Äòi há»i nà y má»i hoà n toà n biến mất khá»i luáºt pháp Mỹ. Ngưá»i thụ hưá»ng ná»i tiếng nhất cá»§a những luáºt bản quyá»n nà y là Benjamin Franklin â ông tái xuất bản tác phẩm cá»§a các nhà vÄn Anh mà không há» xin phép há» hoặc trả tiá»n tác quyá»n cho há». Ngưá»i Anh Äã khiá»n trách ngưá»i Mỹ tháºm tá» vá» ÄÆ°á»ng lá»i sao chép nà y; Charles Dickens phản ánh sá»± bức xúc cá»§a những nhà vÄn Anh ná»i tiếng khác khi ông than thá» vá» âcái công lý tuyá»t vá»i không há» cho tôi hưá»ng lấy má»t Äá»ng xu do viá»c ngưá»i Mỹ bán má»t lượng sách khá»ng lá» gá»m tất cả má»i tác phẩm cá»§a tôiâ.
Tuy váºy, trưá»ng hợp cá»§a Dickens cÅ©ng chứng minh sá»± vi phạm tác quyá»n Äôi khi cÅ©ng có lợi cho tác giả như thế nà o. Viá»c ngưá»i Mỹ sao chép rá»ng rãi các tác phẩm cá»§a ông khiến nhiá»u ngưá»i biết Äến tên ông, biến Dickens thà nh má»t siêu sao vÄn há»c á» Hoa Kỳ. Và o thá»i Äiá»m 1867 â 68, Dickens thá»±c hiá»n má»t vòng diá» n thuyết hoà nh tráng tại nưá»c nà y, thu và o hÆ¡n 19.000 bảng Anh, hay tương ÄÆ°Æ¡ng vá»i 1,75 triá»u Mỹ kim ngà y nay. Khi Dickens qua Äá»i, chá» hai nÄm sau, hÆ¡n 20% gia tà i cá»§a ông là do chuyến du thuyết tại Mỹ mang lại.
Những Äiá»m tương Äá»ng nà y giữa quá khứ cá»§a Hoa Kỳ và hiá»n tại cá»§a Trung Quá»c Äặt sá»± hoang tưá»ng (paranoia) hiá»n nay cá»§a Washington vá» viá»c Bắc Kinh vi phạm tác quyá»n và o má»t cái nhìn toà n cảnh. Viá»c sao chép Äã cho phép kinh tế Hoa Kỳ tÄng trưá»ng và o thế ká»· 18 và thế ká»· 19 như thế nà o, thì ngà y nay nó cÅ©ng cho phép Trung Quá»c tÄng trưá»ng như thế ấy. Và ngưá»i Anh Äã cưá»ng Äiá»u má»i Äe dá»a kinh tế do viá»c ngưá»i Mỹ sao chép sản phẩm cá»§a há» lúc bấy giá» như thế nà o, thì ngà y nay má»i Äe doạ cá»§a Trung Quá»c cÅ©ng bá» thá»i phá»ng như thế ấy.
Nói váºy không có nghÄ©a là ta phải Äặt tầm quan trá»ng cá»§a quyá»n sá» hữu trà tuá» á» mức thấp nhất. Tháºt ra, quyá»n sá» hữu trà tuá» là rất thiết yếu trong các lãnh vá»±c như ngà nh dược, nÆ¡i mà chi phà cho viá»c phát triá»n các loại thuá»c là Äặc biá»t tá»n kém. Nhưng viá»c tÄng cưá»ng tác quyá»n không luôn luôn dẫn Äến kết quả tá»t Äẹp hÆ¡n. Quyá»n sá» hữu trà tuá» có thá» ngÄn cản cÅ©ng như khuyến khÃch sáng kiến; chúng kiá»m chế sá»± cạnh tranh ngay cả khi chúng khÃch lỠóc sáng tạo. Quan trá»ng hÆ¡n hết, vì má»i sáng kiến Äá»u dá»±a và o những Äiá»u Äã có từ trưá»c, viá»c bảo vá» tác quyá»n quá bao trùm sẽ giá»i hạn các nguá»n cảm hứng có giá trá». Muá»n là m má»t cái bẫy chuá»t tá»t hÆ¡n, ngưá»i ta cần ÄÆ°á»£c tá»± do dá»±a và o những cái bẫy chuá»t Äã có từ trưá»c. Giá»ng há»t như Apple Äã vay mượn từ Xerox ý tưá»ng kết hợp con chuá»t máy vi tÃnh vá»i má»t mà n hình có các biá»u tượng (chứ không chá» dùng chữ viết trên mà n hình) â mà kết quả là chiếc máy vi tÃnh có mà n hình biá»u tượng (desktop computer) ngà y nay â hà ng triá»u nhà phát minh khác cÅ©ng dá»±a và o tác phẩm cá»§a ngưá»i khác, Äá»ng thá»i cải tiến chúng.
Trung Quá»c thông qua các luáºt lá» hiá»n Äại Äầu tiên cá»§a mình vá» bằng sáng chế và thương hiá»u và o tháºp niên 1980 và luáºt bản quyá»n Äầu tiên nÄm 1990. Luáºt sá» hữu trà tuá» vẫn còn là má»t hiá»n tượng tương Äá»i má»i mẻ trong má»t xã há»i táºp trung cao Äá» và o ná» lá»±c bà nh trưá»ng tÄng trưá»ng kinh tế và duy trì á»n Äá»nh xã há»i. Ngưá»i ta không thá» trông mong thái Äá» và thói quen cá»§a ngưá»i Trung Quá»c Äá»i vá»i viá»c sao chép sản phẩm nưá»c ngoà i có thá» thay Äá»i nhanh chóng. Khi kinh tế Trung Quá»c tiến xa hÆ¡n nữa, có lẽ cán cân lợi Ãch sẽ thay Äá»i, và nưá»c nà y có thá» sẽ theo Äuá»i má»t ÄÆ°á»ng lá»i Ãt tùy tiá»n hÆ¡n. Hiá»n nay, biết Äặt nạn sao chép tại Trung Quá»c và o má»t viá» n kiến và biết nháºn ra những ưu Äiá»m cÅ©ng như những tai hại cá»§a nó là má»t Äiá»u rất quan trá»ng. Trưá»c hết, Hoa Kỳ nên xét Äến lá»ch sá» cá»§a chÃnh mình, lá»ch sá» cá»§a má»t quá»c gia cÅ©ng từng vi phạm tác quyá»n â và nên giảm bá»t cÄng thẳng.
____________
Kal Raustilia là Giám Äá»c Trung tâm Burkle vá» Bang giao Quá»c tế tại Äại há»c California, Los Angeles, (UCLA) và là Giáo sư Trưá»ng Luáºt cá»§a UCLA. Christopher Sprigman là Giáo sư Nghiên cứu tại Trưá»ng Luáºt cá»§a Äại há»c Virginia. Cả hai là tác giả cuá»n The Knockoff Economy: How Imitation Sparks Innovation (Ná»n Kinh tế hà ng nhái: Viá»c bắt chưá»c Äã châm ngòi cho sáng kiến như thế nà o).
Nguá»n: Kal Raustilia  và Christopher Sprigman, âFake It Till You Make It The Good News About Chinaâs Knockoff Economyâ, Foreign Affairs tháng Bảy /Tám 2013
Bản tiếng Viá»t 2013 © Trần Ngá»c Cư & pro&contra
July 11, 2013
“Xin hãy sờ tôi” hay “Tự kiểm duyệt”
Nguyễn Minh Thành
Anh bạn tôi tên là Tráng than rằng: Người xem cứ sờ vào tác phẩm nghệ thuật, đã treo biển cấm sờ mà họ vẫn sờ! Tôi bảo rằng: Vậy thì nên làm một triển lãm với chủ đề: xin người xem hãy sờ vào tác phẩm. Anh bạn tôi nói đùa: Hay thành là tác phẩm đứng đó để cho người ta sờ. Thoạt tiên tôi nghĩ, xấu hổ lắm, tôi không dám đứng đâu, mặc dù biết là có thể đứng được. Rồi cứ nghĩ mãi, nên bây giờ nghĩ ra một tác phẩm, không phải đứng mà, nằm. Tác phẩm mà biết trước là sẽ bị kiểm duyệt, bị cấm.
Tác phẩm thế này:
Tôi sẽ hoá trang mặc áo quần và cắm râu ria sao cho giống y ông Hồ Chí Minh và nằm trong hộp kính, phía trên không đậy nắp. Cố gắng hết mức có thể để càng giống ông Hồ bây giờ đang nằm trong lăng Ba Đình. Nằm yên thế khoảng 1 tiếng trong khi người xem được mời sờ vào người tôi.
Tôi đoán rằng trong 100 người Việt Nam khi nghe đến tác phẩm nghệ thuật này thì có đến 99,9 người đoan chắc là tác phẩm sẽ bị nhà nước cấm. Tại sao bị cấm? Chắc hết thảy mọi người đều biết. Nhưng từ từ, chậm chậm, nghĩ về nó thì chắc cũng không nhiều người đâu, tôi đoán thế.
Vậy xin hãy cùng tôi bình tĩnh suy tư về điều này xem nó như thế nào.
Ông Hồ Chí Minh là người đã trở thành biểu tượng được tôn kính nhất ở Việt Nam hiện nay. Việc “trở thành” này là do đâu? Là do kỹ nghệ tuyên truyền của nhà nước tạo nên lòng sùng kính của nhân dân. Nhân dân ở đây cũng là từ phát ngôn của hệ thống tuyên truyền của nhà nước. Vì vậy nhân dân có sùng kính thật sự hay không thì không có gì đoan chắc. Hoặc có bao nhiêu phần trăm sùng kính? Hoặc thành phần nào trong nhân dân sùng kính? Hoặc hiểu biết của họ về ông Hồ ở mức độ nào?… Cũng đều không có gì đoan chắc.
Như cá nhân tôi cũng là một nhân dân, nhưng với hiểu biết của tôi thì tôi không sùng kính ông Hồ. Song khi trên đài báo, bao nhiêu năm nay cứ nói nhân dân và có nghĩa rằng tôi cũng ở trong số đó. Như thế thật oan cho tôi, tôi đâu có sùng kính ông Hồ! Và trong cả nước Việt Nam, có lẽ tôi không phải người duy nhất. Vậy có bao nhiêu người không sùng kính như tôi? Chúng ta hoàn toàn không biết. Nếu ai có mắt thần biết được thì thật hay. Biết đâu có 3 nhân dân, hay 16 nhân dân hay 700 nhân dân hay rất nhiều nhân dân hay bất kỳ con số nhân dân và không loại trừ con số lên tới mức nhiều làm người ta choáng váng thì sao.
Trong trường hợp chỉ có mỗi mình tôi trong cả nước là người không sùng kính ông Hồ, vậy thì trên các bài báo, bài văn hay bài phát biểu phải nói là: “Nhân dân ta thiếu một người sùng kính Bác Hồ” mới đúng.
Viết đến đây tôi liền search Google với từ khoá: “Nhân dân một lòng tôn kính bác” sau 3 giây, liền ra một loạt kết quả, tôi lấy bài đầu tiên, xin mời vào link này: http://www.bentre.gov.vn/index.php?option=com_content&task=view&id=15414&Itemid=37
Đọc bài này, quý vị thấy là loại văn kiểu gì? Riêng tôi thì gọi là loại văn nói dối. Nhưng từ chính xác hơn là: văn điêu. “Điêu” là làm cho lồi lên trên mặt phẳng. Nên cũng gọi là điêu khắc, nghĩa là làm lồi lên hay lõm xuống. Bài báo ở link trên này chỉ là một ví dụ dẫn chứng, mà tôi chẳng phải nhọc công tìm kiếm. Còn biết bao nhiêu bài và từ biết bao năm nay, cứ nguyên một điệu văn “điêu” ấy trên toàn hệ thống tuyên truyền nhà nước.
Từ công phu làm “điêu hoá văn” này của nhà nước từ năm 1954 đến nay, nước chúng ta đạt kết quả là nếu tìm 10 nước nói dối nhất thế giới thì không lo trong đó không có tên Việt Nam. Khi xã hội số đông nói dối nhau, thì xã hội ấy sao tránh khỏi tham nhũng!
Quay lại điều ông Hồ là biểu tượng được tôn kính nhất, thì chúng ta hãy suy xét về tính biểu tượng thực sự là gì?
Trước hết phải nói rằng: biểu tượng chính là nguyên nhân làm sa ngã nhân loại.
Tại sao vậy?
Thưa: biểu tượng được sinh ra từ một hình tượng cụ thể nào đó, dầu là người hay vật. Nó trở thành ký hiệu và quy ước trong tinh thần. Vì thế, biểu tượng thì rất cần thiết trong chính trị, tôn giáo hay đảng phái hay hội đoàn và nhất là trong kinh doanh. Trong các lãnh vực trên, muốn thành công nhất thiết phải có biểu tượng. Nếu không có biểu tượng, không thu hút số đông. Nhưng các nhóm số đông kia lại chính là nguyên nhân của chiến tranh, chia rẽ không ngừng trong lịch sử tiến hoá của nhân loại.
Duy nhất chỉ có kinh doanh là còn lành mạnh hơn cả. Vì trong kinh doanh, bạn thấy biểu tượng của coca cola chẳng hạn, bạn xem TV quảng cáo hay, bạn mua, bạn uống. Và từ quy ước của tinh thần, bạn ít ra còn được uống vật chất, mặc dù vẫn mất tiền như thường.
Còn biểu tượng của chính trị, tôn giáo, đảng phái, hội đoàn thì ăn vào tinh thần người ta và chi phối hành vi người ta theo cách phản xạ có điều kiện. Ví dụ cây thập tự là biểu tượng của Thiên chúa giáo, thì khi nhìn thấy cây thập tự, tín đồ Thiên chúa giáo được dạy là bái lạy tôn kính, còn người thù ghét Thiên chúa giáo, thì thấy cây thập tự, sẽ thù ghét cây thập tự và có phần chắc, sẽ thù ghét luôn cả người mang cây thập tự, cho dù người đó là một người đạo đức, thánh thiện. Như vậy, người ta vì biểu tượng mà hành xử, chứ không căn cứ vào thực tế. Lâu dần, khả năng cảm nhận và tôn trọng thực tế phai lạt dần, thậm chí mất hẳn. Vì thế nên nhân loại đau khổ. Cuộc sống vốn kỳ diệu và thần tiên hơn chúng ta thấy, trong khi vì hàng đống các biểu tượng chỉ làm giác quan của chúng ta càng thu hẹp lại, cùn đi, cảm nhận càng nghèo nàn hơn.
Giả sử một người chưa theo tôn giáo nào, (xin lưu ý là không phải người theo vô thần cộng sản, vì những người ấy cũng là theo tôn giáo cộng sản rồi, thậm chí tôn giáo này còn nghiệt ngã hơn nhiều tôn giáo hữu thần) thì họ lại dễ gặp Chúa Jêsu hay Đức Phật hơn là tín đồ Thiên chúa hay Phật tử. Bởi vì người đi nhà thờ hay lễ chùa vốn quen và tin cái tượng Chúa bị đóng đanh, hay tượng Phật trên toà sen, cùng nến đèn hương khói. Người tín đồ từ nhà thờ đi ra mà gặp một người hiền lễ phép nói: này bạn, tôi là Jêsu đây, thì người tín đồ sẽ rất bực mình và mắng cái ông kia là điên và mất dạy. Mà không chừng đó là Chúa thật thì sao? Vì giáo lý chẳng dạy Chúa đầy quyền năng, một phép lạ cỏn con như thế chẳng lẽ không biến thành được hay sao?
Trong khi chính lời Chúa dạy là: “Ta luôn ở cùng các con.”
Vậy đó, người ta sẽ rất nghiêm nghị thành kính với các biểu tượng, nhưng với thực tại thì người ta rất xem thường.
Cũng thế giả dụ bây giờ, có một ông y như ông Hồ, râu tóc bạc phơ nói với bạn: “Này cháu, bác đây, bác Hồ đây”, thì việc đầu tiên bạn sẽ làm với tư cách một nhân dân, là đi báo công an. Vậy là bác Hồ lại đi ở tù lần nữa.
Tôi nghe một chuyện từ một vị cư sĩ kể, là ông ấy đàm đạo với một mục sư về Kinh thánh. Có đoạn ông ấy hỏi vị mục sư:
“Ngài nói Chúa Jêsu chịu đóng đanh vì chuộc tội loài người đúng không?”
Vị mục sư trả lời: “Đúng.”
Vị cư sĩ hỏi:
“Nếu giả sử lúc ấy không có ai ngoài ngài và Chúa, mà Chúa không tự đóng đanh mình được. Chúa nhờ ngài giúp, vậy ngài có làm không?”
Vị mục sư trả lời:
“Vì cứu chuộc nhân loại, tôi sẽ làm.”
Cho nên, người ta thường hay bỏ quên thực tại ngay trước mắt mình như thế đấy. Từ điểm khởi đầu chúng ta là đi tìm cái tốt đẹp, nhưng các biểu tượng che mắt chúng ta dần dần, đến nỗi chúng ta một ngày cũng giết Chúa luôn trong niềm tin rằng đó là việc tốt. Y hệt như các cuộc thánh chiến, họ đều nhân danh Thượng đế để giết nhau. Trong khi hầu như tôn giáo nào cũng đều nói con người là con của Thượng đế, thậm chí Thượng đế ở trong mỗi con người.
Cho tới khi các biểu tượng vô hiệu hoá cảm nhận độc lập của chúng ta, thì chúng ta không còn khả năng tự đứng trên đôi chân của chính mình. Ta chẳng còn thậm chí dám cãi nhau với Chúa một chút, rằng nếu Chúa muốn cứu chuộc chúng con thì hãy tìm cách khác đi. Chúa là đấng toàn năng mà. Lạy Chúa tôi! Đừng bắt con phải đóng đinh Người. Cắt tiết một con gà con còn chẳng nỡ, thì Chúa nỡ lòng nào bắt con giết người.
Chúng ta nên cẩn trọng với biểu tượng. Biểu tượng là sản phẩm của suy nghĩ, chúng không đóng góp gì cho hạnh phúc nhân loại mà chúng chỉ quy tụ đám đông và dẫn dắt đám đông đi xa khỏi chính trái tim mình.
Tôi dám quả quyết rằng, nhân loại thiếu thốn tình yêu đến như thế này, là do thôi thì đủ loại các biểu tượng gây ra. Kể cả với biểu tượng cho tình yêu, cũng làm người ta mất cảm thụ về tình yêu. Ngày lễ Valentin chẳng hạn, tại sao phải chờ ngày đó mới mua quà tặng nhau, trong khi 365 ngày tình yêu cần được hiện diện. Thiếu một ngày của tình yêu là một ngày địa ngục. Tiếc thay chúng ta thậm chí sống 364 ngày vắng tình yêu. Tình yêu mới là chính thứ ta cần, trong khi điều ta đạt được lại chỉ là biểu tượng của tình yêu. Và chúng ta than rằng đời là bể khổ.
Nếu con người loại bỏ những biểu tượng, để tự do tư tưởng, tự nhiên trong tư duy, hồn nhiên trong suy nghĩ, thì thế giới này loại bỏ được biết bao phân chia, cách biệt và áp chế. Tình thương yêu sẽ là giáo lý cho mọi tôn giáo. Chân thật là hương thơm cho mỗi hành động, việc làm của con người. Bình an soán ngôi sợ hãi.
Đó là tại sao tôi nói: biểu tượng làm sa ngã nhân loại.
Tôi nghe ai đó nói: “đập vỡ thần tượng”, hình như ông nào thời chủ nghĩa hiện sinh thì phải. Và tôi thấy ông ấy hoàn toàn có lý.
Vì vậy nên tôi mới nghĩ ra tác phẩm giả làm ông Hồ Chí Minh, nằm im trong hộp kính không đậy nắp trên đây. Và đương nhiên nó sẽ không được cho phép, vì nó động đến biểu tượng lớn nhất.
Lâu nay hình ảnh ông Hồ nằm trong lăng đã thay thế ông Hồ thật, người đã từng là một con người.
Mặc dù người ta đều biết tác phẩm kia là do tôi đóng giả chứ tôi không phải ông Hồ thật, nhưng người ta cũng không cho phép. Vì biểu tượng luôn được bảo vệ nghiêm ngặt và cẩn trọng nhất. Mặc dù biểu tượng về ông Hồ là xuất phát từ chính ông Hồ thật. Thế nhưng ông Hồ thật đã trở nên không còn quan trọng bằng ông Hồ biểu tượng, người ta đã quên mất ông rồi.
Vậy ông Hồ thật là như thế nào? Nếu mô tả thì chắc là dài lắm nên tôi chỉ nêu một chi tiết thôi.
Ông Hồ thật không thích nằm trong tủ kính trong lăng. Ông ấy thích được thiêu xác và bỏ tro trong 3 cái hũ, để trên 3 quả đồi có trồng cây và các cụ già. Điều này chính tay ông ấy viết và do nhà nước công bố. Ai không tin mua quyển “Di chúc Chủ tịch Hồ Chí Minh”.
Như vậy tác phẩm trên đây của tôi một công đôi việc là thế này:
Một việc là, làm người ta suy xét đến bản chất của biểu tượng là gì. Giả sử nếu biểu tượng Hồ Chí Minh không tồn tại, thì cuộc sống sẽ như thế nào?
Một việc nữa là, khiến người ta dừng lại một chút trước khi người ta định sờ vào tác phẩm nghệ thuật. Vì phần đông nếu nhìn thấy tác phẩm, là ông Hồ Chí Minh nằm đó mà lại bảo xin hãy sờ vào thì: ôi chết, ai mà dám!
Và như bạn biết đấy, tác phẩm này sẽ không được ra đời về mặt tạo hình trước công chúng. Vì nó bị tôi và bạn, chúng ta, những nhân dân tự kiểm duyệt trước. Tự kiểm duyệt cũng như tự tử trong tinh thần, nhưng là cách tự tử đau đớn nhất.
Chúng ta đừng ngạc nhiên khi văn hoá của chúng ta đang và sẽ thoái hoá vì chính những ngày tháng sống không lành mạnh này. Cũng có người sẽ phản ứng là sao lại nói là chúng ta không lành mạnh? Nếu bạn đã không nhận thấy thì tôi còn biết nói sao!
Nhưng theo hiểu biết của riêng tôi thì là sự thật đấy, chúng ta, những người Việt Nam từ năm 1954 đến nay đã phải sống trong bầu khí rất mất tự nhiên và không lành mạnh. Nếu đổ được tội cho Mỹ hay Pháp hay Nga… thì tốt quá, nhưng xem ra họ không nhận trách nhiệm đâu.
Nhìn quanh thấy ai cũng chăm lo cho gia đình và con cái được tốt nhất, nhưng không thấy rằng: con cái mai sau phải thừa kế văn hoá và lối sống của cha ông chúng từ năm 1954. Mà biểu tượng của văn hoá ấy là “nói dối”. Bây giờ không cần nói: “Các em là tương lai nữa”, mà nói: “Cha anh hôm nay là của nợ của con cháu ngày sau”.
Tôi không thù oán gì với ông Hồ Chí Minh. Nhưng ông ấy không phải là người tôi tôn kính. Tôi hoàn toàn tôn trọng ông ấy như một con người có đầy đủ quyền về nhân phẩm. Lấy ví dụ cụ thể, cũng là người Việt Nam như cụ Phan Chu Trinh, thì tôi tôn kính cụ ấy hơn ông Hồ.
Tôi cũng trân trọng những ai tôn kính ngưỡng mộ ông Hồ, vì ấy thật là một điều thiện lành, nhưng hãy là thật với lòng mình và để tình cảm biểu hiện tự nhiên. Nếu một người còn sống, mình giả dối nói yêu người ta, người ta tin thế, đến khi người ta biết thực sự mình không yêu, vậy người ta đau đớn biết nhường nào, huống hồ người đã chết! Dối lòng và làm sai với ý nguyện của người đã chết, thì có phải là tôn kính không?
Tôi xin hỏi các quý vị cán bộ và nhân dân, những người đi giảng dạy và học tập gương ông Hồ Chí Minh là: “Các quý vị có thật lòng yêu ông ấy không?” Câu hỏi này không cần quý vị phải trả lời với ai, chỉ với chính mình và cũng không cần phải trả lời ngay, có thể một ngày, hai ngày hay lúc nào đó, miễn là cố thử một lần thật thà với chính mình.
Theo tôi hiểu: với người nhìn xa trông rộng thì, thật thà là có lợi cho cả mình và người và lợi dài lâu, còn với người thiển cận thì, nói dối là có lợi cho mình, cái hại thì hạng người này không quan tâm. Vậy chúng ta nên chọn cho mình là loại người nào? Và điều đó chỉ tuỳ thuộc tại nơi chính mỗi người. Và cũng chỉ có thể chọn một chứ không thể là cả hai.
Xin cảm ơn lời than của anh bạn tôi về chuyện sờ vào tác phẩm, mà khiến tôi lan man nghĩ ra tác phẩm này. Tác phẩm tên là: “Xin hãy sờ tôi” hay “Tự kiểm duyệt”. Tôi cũng chưa biết chọn tên nào trong hai tên ấy.
Đà Lạt tháng 7 năm 2013
___________
Họa sĩ Nguyễn Minh Thành sinh năm 1971, tốt nghiệp Đại học Mỹ thuật Hà Nội năm 1996, đã có hàng chục triển lãm tại Việt Nam và nhiều nước trên thế giới. Triển lãm gần đây nhất: “Lời chưa nói” (Eight Gallery, TP HCM tháng 12.2012). Đầu năm 2006, ông được dư luận rộng rãi chú ý với , sau lần bị cấm xuất cảnh sang Côn Minh, Trung Quốc.
Đọc thêm những bài viết khác của Nguyễn Minh Thành:
Cái bỉm của Trương Tân và quyền không được tự do triển lãm (talawas, 2007)
Người nên một (talawas, 2007)
Bàn tròn mỹ thuật (Litviet, 2012)
© 2013 Nguyễn Minh Thành & pro&contra
âXin hãy sá» tôiâ hay âTá»± kiá»m duyá»tâ
NguyỠn Minh Thà nh
Anh bạn tôi tên là Tráng than rằng: Ngưá»i xem cứ sá» và o tác phẩm nghá» thuáºt, Äã treo biá»n cấm sá» mà há» vẫn sá»! Tôi bảo rằng: Váºy thì nên là m má»t triá»n lãm vá»i chá»§ Äá»: xin ngưá»i xem hãy sá» và o tác phẩm. Anh bạn tôi nói Äùa: Hay thà nh là tác phẩm Äứng Äó Äá» cho ngưá»i ta sá». Thoạt tiên tôi nghÄ©, xấu há» lắm, tôi không dám Äứng Äâu, mặc dù biết là có thá» Äứng ÄÆ°á»£c. Rá»i cứ nghÄ© mãi, nên bây giá» nghÄ© ra má»t tác phẩm, không phải Äứng mà , nằm. Tác phẩm mà biết trưá»c là sẽ bá» kiá»m duyá»t, bá» cấm.
Tác phẩm thế nà y:
Tôi sẽ hoá trang mặc áo quần và cắm râu ria sao cho giá»ng y ông Há» Chà Minh và nằm trong há»p kÃnh, phÃa trên không Äáºy nắp. Cá» gắng hết mức có thá» Äá» cà ng giá»ng ông Há» bây giá» Äang nằm trong lÄng Ba Äình. Nằm yên thế khoảng 1 tiếng trong khi ngưá»i xem ÄÆ°á»£c má»i sá» và o ngưá»i tôi.
Tôi Äoán rằng trong 100 ngưá»i Viá»t Nam khi nghe Äến tác phẩm nghá» thuáºt nà y thì có Äến 99,9 ngưá»i Äoan chắc là tác phẩm sẽ bá» nhà nưá»c cấm. Tại sao bá» cấm? Chắc hết thảy má»i ngưá»i Äá»u biết. Nhưng từ từ, cháºm cháºm, nghÄ© vá» nó thì chắc cÅ©ng không nhiá»u ngưá»i Äâu, tôi Äoán thế.
Váºy xin hãy cùng tôi bình tÄ©nh suy tư vá» Äiá»u nà y xem nó như thế nà o.
Ãng Há» Chà Minh là ngưá»i Äã trá» thà nh biá»u tượng ÄÆ°á»£c tôn kÃnh nhất á» Viá»t Nam hiá»n nay. Viá»c âtrá» thà nhâ nà y là do Äâu? Là do kỹ nghá» tuyên truyá»n cá»§a nhà nưá»c tạo nên lòng sùng kÃnh cá»§a nhân dân. Nhân dân á» Äây cÅ©ng là từ phát ngôn cá»§a há» thá»ng tuyên truyá»n cá»§a nhà nưá»c. Vì váºy nhân dân có sùng kÃnh tháºt sá»± hay không thì không có gì Äoan chắc. Hoặc có bao nhiêu phần trÄm sùng kÃnh? Hoặc thà nh phần nà o trong nhân dân sùng kÃnh? Hoặc hiá»u biết cá»§a há» vỠông Há» á» mức Äá» nà o?⦠CÅ©ng Äá»u không có gì Äoan chắc.
Như cá nhân tôi cÅ©ng là má»t nhân dân, nhưng vá»i hiá»u biết cá»§a tôi thì tôi không sùng kÃnh ông Há». Song khi trên Äà i báo, bao nhiêu nÄm nay cứ nói nhân dân và có nghÄ©a rằng tôi cÅ©ng á» trong sá» Äó. Như thế tháºt oan cho tôi, tôi Äâu có sùng kÃnh ông Há»! Và trong cả nưá»c Viá»t Nam, có lẽ tôi không phải ngưá»i duy nhất. Váºy có bao nhiêu ngưá»i không sùng kÃnh như tôi? Chúng ta hoà n toà n không biết. Nếu ai có mắt thần biết ÄÆ°á»£c thì tháºt hay. Biết Äâu có 3 nhân dân, hay 16 nhân dân hay 700 nhân dân hay rất nhiá»u nhân dân hay bất kỳ con sá» nhân dân và không loại trừ con sá» lên tá»i mức nhiá»u là m ngưá»i ta choáng váng thì sao.
Trong trưá»ng hợp chá» có má»i mình tôi trong cả nưá»c là ngưá»i không sùng kÃnh ông Há», váºy thì trên các bà i báo, bà i vÄn hay bà i phát biá»u phải nói là : âNhân dân ta thiếu má»t ngưá»i sùng kÃnh Bác Há»â má»i Äúng.
Viết Äến Äây tôi liá»n search Google vá»i từ khoá: âNhân dân má»t lòng tôn kÃnh bácâ sau 3 giây, liá»n ra má»t loạt kết quả, tôi lấy bà i Äầu tiên, xin má»i và o link nà y:  http://www.bentre.gov.vn/index.php?option=com_content&task=view&id=15414&Itemid=37
Äá»c bà i nà y, quý vá» thấy là loại vÄn kiá»u gì? Riêng tôi thì gá»i là loại vÄn nói dá»i. Nhưng từ chÃnh xác hÆ¡n là : vÄn Äiêu. âÄiêuâ là là m cho lá»i lên trên mặt phẳng. Nên cÅ©ng gá»i là Äiêu khắc, nghÄ©a là là m lá»i lên hay lõm xuá»ng. Bà i báo á» link trên nà y chá» là má»t và dụ dẫn chứng, mà tôi chẳng phải nhá»c công tìm kiếm. Còn biết bao nhiêu bà i và từ biết bao nÄm nay, cứ nguyên má»t Äiá»u vÄn âÄiêuâ ấy trên toà n há» thá»ng tuyên truyá»n nhà nưá»c.
Từ công phu là m âÄiêu hoá vÄnâ nà y cá»§a nhà nưá»c từ nÄm 1954 Äến nay, nưá»c chúng ta Äạt kết quả là nếu tìm 10 nưá»c nói dá»i nhất thế giá»i thì không lo trong Äó không có tên Viá»t Nam. Khi xã há»i sá» Äông nói dá»i nhau, thì xã há»i ấy sao tránh khá»i tham nhÅ©ng!
Quay lại Äiá»u ông Há» là biá»u tượng ÄÆ°á»£c tôn kÃnh nhất, thì chúng ta hãy suy xét vá» tÃnh biá»u tượng thá»±c sá»± là gì?
Trưá»c hết phải nói rằng: biá»u tượng chÃnh là nguyên nhân là m sa ngã nhân loại.
Tại sao váºy?
Thưa: biá»u tượng ÄÆ°á»£c sinh ra từ má»t hình tượng cụ thá» nà o Äó, dầu là ngưá»i hay váºt. Nó trá» thà nh ký hiá»u và quy ưá»c trong tinh thần. Vì thế, biá»u tượng thì rất cần thiết trong chÃnh trá», tôn giáo hay Äảng phái hay há»i Äoà n và nhất là trong kinh doanh. Trong các lãnh vá»±c trên, muá»n thà nh công nhất thiết phải có biá»u tượng. Nếu không có biá»u tượng, không thu hút sá» Äông. Nhưng các nhóm sá» Äông kia lại chÃnh là nguyên nhân cá»§a chiến tranh, chia rẽ không ngừng trong lá»ch sá» tiến hoá cá»§a nhân loại.
Duy nhất chá» có kinh doanh là còn là nh mạnh hÆ¡n cả. Vì trong kinh doanh, bạn thấy biá»u tượng cá»§a coca cola chẳng hạn, bạn xem TV quảng cáo hay, bạn mua, bạn uá»ng. Và từ quy ưá»c cá»§a tinh thần, bạn Ãt ra còn ÄÆ°á»£c uá»ng váºt chất, mặc dù vẫn mất tiá»n như thưá»ng.
Còn biá»u tượng cá»§a chÃnh trá», tôn giáo, Äảng phái, há»i Äoà n thì Än và o tinh thần ngưá»i ta và chi phá»i hà nh vi ngưá»i ta theo cách phản xạ có Äiá»u kiá»n. Và dụ cây tháºp tá»± là biá»u tượng cá»§a Thiên chúa giáo, thì khi nhìn thấy cây tháºp tá»±, tÃn Äá» Thiên chúa giáo ÄÆ°á»£c dạy là bái lạy tôn kÃnh, còn ngưá»i thù ghét Thiên chúa giáo, thì thấy cây tháºp tá»±, sẽ thù ghét cây tháºp tá»± và có phần chắc, sẽ thù ghét luôn cả ngưá»i mang cây tháºp tá»±, cho dù ngưá»i Äó là má»t ngưá»i Äạo Äức, thánh thiá»n. Như váºy, ngưá»i ta vì biá»u tượng mà hà nh xá», chứ không cÄn cứ và o thá»±c tế. Lâu dần, khả nÄng cảm nháºn và tôn trá»ng thá»±c tế phai lạt dần, tháºm chà mất hẳn. Vì thế nên nhân loại Äau khá». Cuá»c sá»ng vá»n kỳ diá»u và thần tiên hÆ¡n chúng ta thấy, trong khi vì hà ng Äá»ng các biá»u tượng chá» là m giác quan cá»§a chúng ta cà ng thu hẹp lại, cùn Äi, cảm nháºn cà ng nghèo nà n hÆ¡n.
Giả sá» má»t ngưá»i chưa theo tôn giáo nà o, (xin lưu ý là không phải ngưá»i theo vô thần cá»ng sản, vì những ngưá»i ấy cÅ©ng là theo tôn giáo cá»ng sản rá»i, tháºm chà tôn giáo nà y còn nghiá»t ngã hÆ¡n nhiá»u tôn giáo hữu thần) thì há» lại dá» gặp Chúa Jêsu hay Äức Pháºt hÆ¡n là tÃn Äá» Thiên chúa hay Pháºt tá». Bá»i vì ngưá»i Äi nhà thá» hay lá» chùa vá»n quen và tin cái tượng Chúa bá» Äóng Äanh, hay tượng Pháºt trên toà sen, cùng nến Äèn hương khói. Ngưá»i tÃn Äá» từ nhà thá» Äi ra mà gặp má»t ngưá»i hiá»n lá» phép nói: nà y bạn, tôi là Jêsu Äây, thì ngưá»i tÃn Äá» sẽ rất bá»±c mình và mắng cái ông kia là Äiên và mất dạy. Mà không chừng Äó là Chúa tháºt thì sao? Vì giáo lý chẳng dạy Chúa Äầy quyá»n nÄng, má»t phép lạ cá»n con như thế chẳng lẽ không biến thà nh ÄÆ°á»£c hay sao?
Trong khi chÃnh lá»i Chúa dạy là : âTa luôn á» cùng các con.â
Váºy Äó, ngưá»i ta sẽ rất nghiêm nghá» thà nh kÃnh vá»i các biá»u tượng, nhưng vá»i thá»±c tại thì ngưá»i ta rất xem thưá»ng.
CÅ©ng thế giả dụ bây giá», có má»t ông y như ông Há», râu tóc bạc phÆ¡ nói vá»i bạn: âNà y cháu, bác Äây, bác Há» Äâyâ, thì viá»c Äầu tiên bạn sẽ là m vá»i tư cách má»t nhân dân, là Äi báo công an. Váºy là bác Há» lại Äi á» tù lần nữa.
Tôi nghe má»t chuyá»n từ má»t vá» cư sÄ© ká», là ông ấy Äà m Äạo vá»i má»t mục sư vá» Kinh thánh. Có Äoạn ông ấy há»i vá» mục sư:
âNgà i nói Chúa Jêsu chá»u Äóng Äanh vì chuá»c tá»i loà i ngưá»i Äúng không?â
Vá» mục sư trả lá»i: âÄúng.â
Vá» cư sÄ© há»i:
âNếu giả sá» lúc ấy không có ai ngoà i ngà i và Chúa, mà Chúa không tá»± Äóng Äanh mình ÄÆ°á»£c. Chúa nhá» ngà i giúp, váºy ngà i có là m không?â
Vá» mục sư trả lá»i:
âVì cứu chuá»c nhân loại, tôi sẽ là m.â
Cho nên, ngưá»i ta thưá»ng hay bá» quên thá»±c tại ngay trưá»c mắt mình như thế Äấy. Từ Äiá»m khá»i Äầu chúng ta là Äi tìm cái tá»t Äẹp, nhưng các biá»u tượng che mắt chúng ta dần dần, Äến ná»i chúng ta má»t ngà y cÅ©ng giết Chúa luôn trong niá»m tin rằng Äó là viá»c tá»t. Y há»t như các cuá»c thánh chiến, há» Äá»u nhân danh Thượng Äế Äá» giết nhau. Trong khi hầu như tôn giáo nà o cÅ©ng Äá»u nói con ngưá»i là con cá»§a Thượng Äế, tháºm chà Thượng Äế á» trong má»i con ngưá»i.
Cho tá»i khi các biá»u tượng vô hiá»u hoá cảm nháºn Äá»c láºp cá»§a chúng ta, thì chúng ta không còn khả nÄng tá»± Äứng trên Äôi chân cá»§a chÃnh mình. Ta chẳng còn tháºm chà dám cãi nhau vá»i Chúa má»t chút, rằng nếu Chúa muá»n cứu chuá»c chúng con thì hãy tìm cách khác Äi. Chúa là Äấng toà n nÄng mà . Lạy Chúa tôi! Äừng bắt con phải Äóng Äinh Ngưá»i. Cắt tiết má»t con gà con còn chẳng nỡ, thì Chúa nỡ lòng nà o bắt con giết ngưá»i.
Chúng ta nên cẩn trá»ng vá»i biá»u tượng. Biá»u tượng là sản phẩm cá»§a suy nghÄ©, chúng không Äóng góp gì cho hạnh phúc nhân loại mà chúng chá» quy tụ Äám Äông và dẫn dắt Äám Äông Äi xa khá»i chÃnh trái tim mình.
Tôi dám quả quyết rằng, nhân loại thiếu thá»n tình yêu Äến như thế nà y, là do thôi thì Äá»§ loại các biá»u tượng gây ra. Ká» cả vá»i biá»u tượng cho tình yêu, cÅ©ng là m ngưá»i ta mất cảm thụ vá» tình yêu. Ngà y lá» Valentin chẳng hạn, tại sao phải chá» ngà y Äó má»i mua quà tặng nhau, trong khi 365 ngà y tình yêu cần ÄÆ°á»£c hiá»n diá»n. Thiếu má»t ngà y cá»§a tình yêu là má»t ngà y Äá»a ngục. Tiếc thay chúng ta tháºm chà sá»ng 364 ngà y vắng tình yêu. Tình yêu má»i là chÃnh thứ ta cần, trong khi Äiá»u ta Äạt ÄÆ°á»£c lại chá» là biá»u tượng cá»§a tình yêu. Và chúng ta than rằng Äá»i là bá» khá».
Nếu con ngưá»i loại bá» những biá»u tượng, Äá» tá»± do tư tưá»ng, tá»± nhiên trong tư duy, há»n nhiên trong suy nghÄ©, thì thế giá»i nà y loại bá» ÄÆ°á»£c biết bao phân chia, cách biá»t và áp chế. Tình thương yêu sẽ là giáo lý cho má»i tôn giáo. Chân tháºt là hương thÆ¡m cho má»i hà nh Äá»ng, viá»c là m cá»§a con ngưá»i. Bình an soán ngôi sợ hãi.
Äó là tại sao tôi nói: biá»u tượng là m sa ngã nhân loại.
Tôi nghe ai Äó nói: âÄáºp vỡ thần tượngâ, hình như ông nà o thá»i chá»§ nghÄ©a hiá»n sinh thì phải. Và tôi thấy ông ấy hoà n toà n có lý.
Vì váºy nên tôi má»i nghÄ© ra tác phẩm giả là m ông Há» Chà Minh, nằm im trong há»p kÃnh không Äáºy nắp trên Äây. VÃ ÄÆ°Æ¡ng nhiên nó sẽ không ÄÆ°á»£c cho phép, vì nó Äá»ng Äến biá»u tượng lá»n nhất.
Lâu nay hình ảnh ông Há» nằm trong lÄng Äã thay thế ông Há» tháºt, ngưá»i Äã từng là má»t con ngưá»i.
Mặc dù ngưá»i ta Äá»u biết tác phẩm kia là do tôi Äóng giả chứ tôi không phải ông Há» tháºt, nhưng ngưá»i ta cÅ©ng không cho phép. Vì biá»u tượng luôn ÄÆ°á»£c bảo vá» nghiêm ngặt và cẩn trá»ng nhất. Mặc dù biá»u tượng vỠông Há» là xuất phát từ chÃnh ông Há» tháºt. Thế nhưng ông Há» tháºt Äã trá» nên không còn quan trá»ng bằng ông Há» biá»u tượng, ngưá»i ta Äã quên mất ông rá»i.
Váºy ông Há» tháºt là như thế nà o? Nếu mô tả thì chắc là dà i lắm nên tôi chá» nêu má»t chi tiết thôi.
Ãng Há» tháºt không thÃch nằm trong tá»§ kÃnh trong lÄng. Ãng ấy thÃch ÄÆ°á»£c thiêu xác và bá» tro trong 3 cái hÅ©, Äá» trên 3 quả Äá»i có trá»ng cây và các cụ già . Äiá»u nà y chÃnh tay ông ấy viết và do nhà nưá»c công bá». Ai không tin mua quyá»n âDi chúc Chá»§ tá»ch Há» Chà Minhâ.
Như váºy tác phẩm trên Äây cá»§a tôi má»t công Äôi viá»c là thế nà y:
Má»t viá»c là , là m ngưá»i ta suy xét Äến bản chất cá»§a biá»u tượng là gì. Giả sá» nếu biá»u tượng Há» Chà Minh không tá»n tại, thì cuá»c sá»ng sẽ như thế nà o?
Má»t viá»c nữa là , khiến ngưá»i ta dừng lại má»t chút trưá»c khi ngưá»i ta Äá»nh sá» và o tác phẩm nghá» thuáºt. Vì phần Äông nếu nhìn thấy tác phẩm, là ông Há» Chà Minh nằm Äó mà lại bảo xin hãy sá» và o thì: ôi chết, ai mà dám!
Và như bạn biết Äấy, tác phẩm nà y sẽ không ÄÆ°á»£c ra Äá»i vá» mặt tạo hình trưá»c công chúng. Vì nó bá» tôi và bạn, chúng ta, những nhân dân tá»± kiá»m duyá»t trưá»c. Tá»± kiá»m duyá»t cÅ©ng như tá»± tá» trong tinh thần, nhưng là cách tá»± tá» Äau Äá»n nhất.
Chúng ta Äừng ngạc nhiên khi vÄn hoá cá»§a chúng ta Äang và sẽ thoái hoá vì chÃnh những ngà y tháng sá»ng không là nh mạnh nà y. CÅ©ng có ngưá»i sẽ phản ứng là sao lại nói là chúng ta không là nh mạnh? Nếu bạn Äã không nháºn thấy thì tôi còn biết nói sao!
Nhưng theo hiá»u biết cá»§a riêng tôi thì là sá»± tháºt Äấy, chúng ta, những ngưá»i Viá»t Nam từ nÄm 1954 Äến nay Äã phải sá»ng trong bầu khà rất mất tá»± nhiên và không là nh mạnh. Nếu Äá» ÄÆ°á»£c tá»i cho Mỹ hay Pháp hay Nga⦠thì tá»t quá, nhưng xem ra há» không nháºn trách nhiá»m Äâu.
Nhìn quanh thấy ai cÅ©ng chÄm lo cho gia Äình và con cái ÄÆ°á»£c tá»t nhất, nhưng không thấy rằng: con cái mai sau phải thừa kế vÄn hoá và lá»i sá»ng cá»§a cha ông chúng từ nÄm 1954. Mà biá»u tượng cá»§a vÄn hoá ấy là ânói dá»iâ. Bây giá» không cần nói: âCác em là tương lai nữaâ, mà nói: âCha anh hôm nay là cá»§a nợ cá»§a con cháu ngà y sauâ.
Tôi không thù oán gì vá»i ông Há» Chà Minh. Nhưng ông ấy không phải là ngưá»i tôi tôn kÃnh. Tôi hoà n toà n tôn trá»ng ông ấy như má»t con ngưá»i có Äầy Äá»§ quyá»n vá» nhân phẩm. Lấy và dụ cụ thá», cÅ©ng là ngưá»i Viá»t Nam như cụ Phan Chu Trinh, thì tôi tôn kÃnh cụ ấy hÆ¡n ông Há».
Tôi cÅ©ng trân trá»ng những ai tôn kÃnh ngưỡng mỠông Há», vì ấy tháºt là má»t Äiá»u thiá»n là nh, nhưng hãy là tháºt vá»i lòng mình và Äá» tình cảm biá»u hiá»n tá»± nhiên. Nếu má»t ngưá»i còn sá»ng, mình giả dá»i nói yêu ngưá»i ta, ngưá»i ta tin thế, Äến khi ngưá»i ta biết thá»±c sá»± mình không yêu, váºy ngưá»i ta Äau Äá»n biết nhưá»ng nà o, huá»ng há» ngưá»i Äã chết! Dá»i lòng và là m sai vá»i ý nguyá»n cá»§a ngưá»i Äã chết, thì có phải là tôn kÃnh không?
Tôi xin há»i các quý vá» cán bá» và nhân dân, những ngưá»i Äi giảng dạy và há»c táºp gương ông Há» Chà Minh là : âCác quý vá» có tháºt lòng yêu ông ấy không?â Câu há»i nà y không cần quý vá» phải trả lá»i vá»i ai, chá» vá»i chÃnh mình và cÅ©ng không cần phải trả lá»i ngay, có thá» má»t ngà y, hai ngà y hay lúc nà o Äó, miá» n là cá» thá» má»t lần tháºt thà vá»i chÃnh mình.
Theo tôi hiá»u: vá»i ngưá»i nhìn xa trông rá»ng thì, tháºt thà là có lợi cho cả mình và ngưá»i và lợi dà i lâu, còn vá»i ngưá»i thiá»n cáºn thì, nói dá»i là có lợi cho mình, cái hại thì hạng ngưá»i nà y không quan tâm. Váºy chúng ta nên chá»n cho mình là loại ngưá»i nà o? Và Äiá»u Äó chá» tuỳ thuá»c tại nÆ¡i chÃnh má»i ngưá»i. Và cÅ©ng chá» có thá» chá»n má»t chứ không thá» là cả hai.
Xin cảm Æ¡n lá»i than cá»§a anh bạn tôi vá» chuyá»n sá» và o tác phẩm, mà khiến tôi lan man nghÄ© ra tác phẩm nà y. Tác phẩm tên là : âXin hãy sá» tôiâ hay âTá»± kiá»m duyá»tâ. Tôi cÅ©ng chưa biết chá»n tên nà o trong hai tên ấy.
Äà Lạt tháng 7 nÄm 2013
___________
Há»a sÄ© Nguyá» n Minh Thà nh sinh nÄm 1971, tá»t nghiá»p Äại há»c Mỹ thuáºt Hà Ná»i nÄm 1996, Äã có hà ng chục triá»n lãm tại Viá»t Nam và nhiá»u nưá»c trên thế giá»i. Triá»n lãm gần Äây nhất: âLá»i chưa nóiâ (Eight Gallery, TP HCM tháng 12.2012). Äầu nÄm 2006, ông ÄÆ°á»£c dư luáºn rá»ng rãi chú ý vá»i , sau lần bá» cấm xuất cảnh sang Côn Minh, Trung Quá»c.
Äá»c thêm những bà i viết khác cá»§a Nguyá» n Minh Thà nh:
Cái bá»m cá»§a Trương Tân và quyá»n không ÄÆ°á»£c tá»± do triá»n lãm (talawas, 2007)
Ngưá»i nên má»t (talawas, 2007)
Bà n tròn mỹ thuáºt (Litviet, 2012)
 © 2013 NguyỠn Minh Thà nh & pro&contra
July 10, 2013
Cú giãy cuối cùng của nền phê bình chỉnh huấn
Phạm Thị Hoài
Năm ngoái, mấy cây dầu cổ thụ trong một bài thơ ít người biết đến bỗng khuấy động chút ít thi đàn Việt Nam. Tác giả, ông Đàm Chu Văn, chuyên viên cao cấp của Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Đồng Nai kiêm Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Đồng Nai, Tổng Biên tập tạp chí Văn nghệ Đồng Nai, bị một đồng nghiệp thấm nhuần lập trường chuyên chính soi quan điểm chính trị. Cuối cùng mọi chuyện cũng ổn. Ông chỉ mất bốn tiếng đồng hồ giải trình sự trong sáng của mình với cơ quan tuyên giáo. Báo chí đưa tin. Đồng nghiệp Hồng Vệ binh im. Quan văn nghệ trung ương bật đèn xanh. Như trong vụ “Cánh đồng bất tận” sáu năm trước, những robot tuyên giáo ở một số tỉnh lẻ có lẽ vẫn tiếp tục chạy theo lập trình đấu tranh tư tưởng mấy thập niên quên cập nhật, nhưng thời của nền phê bình chỉnh huấn trên diện rộng ở toàn quốc đã qua rồi. Không ai đọc ai điếu cho nó. Nó đơn giản đã đóng xong vai trò kinh dị của mình trong một chương kinh hoàng của văn học sử đất nước này.
Tôi phải nhận rằng mình chưa bao giờ hâm mộ trường phái thơ mượn lời cỏ cây hoa lá để tâm tình. Khi tôi đến với văn chương thì những tâm tình đặc sắc nhất đặt vào miệng thiên nhiên đã được thốt ra rồi, từ đó trở đi cứ thấy cánh hoa nào trầm ngâm, nhành cây nào đau đáu, áng mây nào nặng trĩu nhân văn là tôi bỏ chạy. Tôi phải bảo vệ tình yêu văn chương của mình. Cũng như mọi tình yêu, chết vì buồn tẻ là nguyên nhân hàng đầu.
Với một thái độ thiếu khách quan không buồn giấu diếm như thế, tôi không thể bình luận về bài thơ vừa nhắc, nhan đề “Lời những cây dầu cổ thụ ở trụ sở ủy ban nhân dân”. Thực ra cuộc chỉnh huấn mini nói trên không liên quan gì đến thông điệp nghệ thuật của bài thơ. Vấn đề không phải là chỗ đứng của những cây dầu hoàn toàn vô can ấy trước trụ sở ủy ban nhân dân. Vài chục năm trước, có đứng trong rừng mà tâm sự mông lung như vậy thì chúng cũng bị đốn. Vấn đề là chỗ đứng của tác giả. Ở vị trí cán bộ tư tưởng và quan văn nghệ hạng đầu tỉnh, ông Đàm Chu Văn chỉ nên cho những phát ngôn viên của ông đứng trước một tiệm McDonald’s. Như thế sẽ vẹn cả mọi bề, vừa không ngán đồng nghiệp nào chỉ điểm, vừa thêm được tinh thần đi trước thời đại (ít nhất là hai năm, vì tập đoàn McDonald’s vẫn chưa hạ cố đến thị trường Việt Nam), và tất nhiên không mất mát gì về thông điệp nghệ thuật. Để có mấy lời tâm sự “mưa nắng ở đời” như thế thì đứng trước trụ sở ủy ban nhân dân hay trụ sở McDonald’s không có gì khác nhau. Nói cách khác, nếu là một nhà thơ tự do, tác giả của mấy cây dầu đó có thể khuân chúng ra tận Lăng Hồ Chủ tịch mà đứng, tâm sự mông lung hơn nữa cũng không phải giải trình trong sáng với ai. Đã từ lâu không kiểm soát nổi những nhà thơ tự do, nền phê bình chỉnh huấn chỉ còn ngắc ngoải bằng dăm ba nỗ lực uốn nắn nền thi ca chính thống, nơi điều duy nhất có thể mất và vì thế cần bảo vệ không phải là tự do, mà là sự lệ thuộc. Thấm thía điều này hơn ai hết có lẽ là người đã rời – chắc chắn không phải vì tự nguyện – cương vị đứng đầu ngành tuyên giáo quốc gia để trở về “chường cái mặt ra trong thơ”: ông Nguyễn Khoa Điềm.
Nhưng trước khi yên vị trong nhà quàn, nền phê bình chỉnh huấn ấy còn muốn cống hiến cho chúng ta một cú giãy, tuy quá thiểu não để có thể giải trí nhưng đáng để bình luận, vì rất có thể là cú giãy cuối cùng. Lần này, nó dồn hết những mảnh vụn kí ức sót lại về một thời sinh sát oanh liệt vào ngọn roi tàn, giáng xuống một bản luận văn thạc sĩ ba năm trước về nhóm thơ tự do đáng kể nhất từ thời Đổi mới ở Việt Nam, nhóm Mở Miệng.
Trong cuộc truy sát Nhân văn-Giai phẩm, ít ra chúng ta biết: Người “vạch trần bộ mặt thật” “trụy lạc phản động” của Trần Dần là nhạc sĩ Đỗ Nhuận; người hô hào cả nước “phải chặn lại không cho Trương Tửu được tự do truyền bá những tư tưởng phản động, những tác phong đồi bại” là nhà phê bình Hoài Thanh, cũng chính là người xác định tính chất “xuyên tạc”, “vu khống”, “phản động” của bài thơ “Nhất định thắng” của Trần Dần; người tố giác cả một “hệ thống những sai lầm xấu xa”, những “dụng ý rất đen tối” của Tử Phác là nhạc sĩ Lương Ngọc Trác; người lột “cái mặt gian xảo” của Lê Đạt như “một kẻ ẩn núp, tàng hình, đã từng quay quắt được một thời gian, nhưng rốt cục cái bản chất phản lại giai cấp vô sản lòi ra mồn một” là nhà thơ Xuân Diệu, cũng chính là người phát hiện Văn Cao “gài mìn chống phá Đảng và nhân dân”; người quyết “vạch rõ tội lỗi của Phan Khôi đã bao nhiêu năm làm tay sai cho đế quốc, nịnh hót phong kiến, huyễn hoặc, lừa bịp, đầu độc nhân dân để kiếm bát cơm, manh áo”, “chống Đảng, chống cách mạng, phản nhân dân, phản Tổ quốc”, “từ bé đến già bóc lột của nông dân, ăn cướp của nhân dân” là nhà văn Nguyễn Công Hoan; người gọi tác phẩm của Trần Duy là cái thứ “văn nghệ vô nhân đạo của thần chết”, là “những thứ cỏ độc, mà chúng ta phải nhổ sạch, quét sạch, để vứt vào rác, hoặc làm một thứ phân bón cho những bông hoa chân chính trong vườn văn nghệ của ta” là nhà phê bình Vũ Đức Phúc…; chưa kể hàng trăm văn nghệ sĩ không kém danh tiếng khác – từ Thế Lữ, Bửu Tiến, Nguyễn Huy Tưởng, Kim Lân, Đoàn Giỏi, Tú Mỡ, Đoàn Văn Cừ, Lương Xuân Nhị, Nguyễn Tuân…, đến Nguyễn Đổng Chi, Nguyễn Đình Thi, Võ Huy Tâm, Đào Vũ, Bùi Huy Phồn… – hăng hái góp đinh cho những chiếc búa tạ nêu trên chốt quan tài những đồng nghiệp “nổi loạn” của họ.
Còn bây giờ, vung roi dọa nhà nghiên cứu Nhã Thuyên và nhóm Mở Miệng là lèo tèo một nhúm vô danh hay ẩn danh: một Cẩm Khê nào đó trên Nhân dân, một Tuyên Hóa nào đó trên Quân đội Nhân dân, một Minh Văn nào đó trên Thanh tra, những tờ báo lẽ ra không có phận sự thì miễn vào địa hạt văn học và cho đến lúc này không có đồng minh tự nguyện từ giới văn nghệ, trừ một người: nhà phê bình Chu Giang.
Quan hệ của chúng ta với các nhà phê bình văn học thực ra không khác lắm quan hệ với những người bán cá ở chợ, nó dựa trên sự tin cậy [i]. Sự tin cậy ấy đương nhiên tùy thuộc vào mỗi người và phải có cơ sở. Song chẳng cần nhiều lắm; đôi khi chỉ cần nếm vị, ngửi hơi là ta chấm xong điểm tín nhiệm. Ai muốn biết tầm vóc của nhà phê bình Chu Giang, tức ông cựu giám đốc NXB Văn học Nguyễn Văn Lưu, tác giả cuốn Luận chiến văn chương từng đoạt Giải thưởng Hội Nhà Văn năm 1996, có lẽ chỉ cần thưởng thức vài dòng trong loạt bài luận chiến đăng trên Tuần báo Văn nghệ TP HCM năm ngoái, phê phán tác phẩm và con người Nguyễn Huy Thiệp, đối tượng được ông chiếu cố từ thuở Văn học Đổi mới đến giờ chưa buông. Cá nhân tôi tưởng mình đang lạc vào vườn trẻ, nơi ông Lưu giậm chân mách cô giáo rằng văn chương thằng Thiệp không ra gì vì nó vừa đái bậy xong lại tranh đồ chơi của thằng khác. Nhưng ông cũng có thể rất nghiêm túc. Khi nghiêm túc, ông tuyên bố rằng: “Nếu chúng ta đi theo tư tưởng Hồ Chí Minh, thống nhất cùng bảo vệ tư tưởng Hồ Chí Minh, thực hiện theo những lời dạy của Hồ Chí Minh, thì đoàn kết được cả dân tộc, đoàn kết được cả giới văn nghệ”. Mọi bình luận ở đây là thừa.
Có những nhà phê bình mà khi được họ khen thì ta nên giật mình, còn lời chê của họ là bảo đảm đáng tin cậy nhất cho giá trị của tác phẩm bị họ phê phán. Tôi coi ông Nguyễn Văn Lưu thuộc loại này. Năng khiếu phê bình văn học (!) của ông nằm ở sự dị ứng không nhầm lẫn trước tất cả những gì vượt khỏi thước đo hạnh kiểm bỏ túi và cẩm nang thuật ngữ chính trị xuất bản năm 70. Ở thời hoàng kim của nền phê bình chỉnh huấn, phẩm chất ấy đáng giá vài cái Giải thưởng Hồ Chí Minh. Song sinh bất phùng thời, bây giờ nó được huy động cho cú giãy cuối cùng của nền phê bình ấy. Tôi tin rằng cả những người bị coi là phải chịu trách nhiệm về phương diện nhà nước cho công trình nghiên cứu mà ông hùng hồn gọi là “một luận văn kích động sự phản kháng và chống đối” lẫn tác giả Nhã Thuyên đều đủ rộng lượng để ghi nhận hành vi mang tính lịch sử này. Không phải ngày nào cũng có một nền phê bình giãy chết.
Còn nhóm Mở Miệng? Họ thà bị đem ra tra tấn bằng thơ, chứ nhất định không chịu mở miệng giải trình cái gì mà trong sáng. Nhưng tất nhiên họ sẽ mở miệng thật rộng để cười, dù biết rằng có những thứ giãy mãi không chết.
© 2013 pro&contra
[i] Nếu George Steiner hay Borges, những người thông tuệ và sành đọc, có lời khen ai, tôi sẽ tìm đọc. Những người khắt khe bậc nhất như Kafka, khó tính bậc nhất như Nabokov hay Thomas Bernhard khen ai, tôi sẽ tìm đọc bằng được. Ai ca ngợi Paulo Coelho, không bao giờ tôi để ý nữa, nhưng lại chú ý những người hâm mộ thơ Hoàng Quang Thuận: tôi muốn biết người ta nghĩ gì hay không nghĩ gì khi pha cái gọi là nước mắm, hiệu Chinsu, với rượu nhạt đặt lên bàn thờ.
Cú giãy cuá»i cùng cá»§a ná»n phê bình chá»nh huấn
Phạm ThỠHoà i
NÄm ngoái, mấy cây dầu cá» thụ trong má»t bà i thÆ¡ Ãt ngưá»i biết Äến bá»ng khuấy Äá»ng chút Ãt thi Äà n Viá»t Nam. Tác giả, ông Äà m Chu VÄn, chuyên viên cao cấp cá»§a Ban Tuyên giáo Tá»nh á»§y Äá»ng Nai kiêm Phó Chá»§ tá»ch Há»i VÄn há»c Nghá» thuáºt Äá»ng Nai, Tá»ng Biên táºp tạp chà VÄn nghá» Äá»ng Nai, bá» má»t Äá»ng nghiá»p thấm nhuần láºp trưá»ng chuyên chÃnh soi quan Äiá»m chÃnh trá». Cuá»i cùng má»i chuyá»n cÅ©ng á»n. Ãng chá» mất bá»n tiếng Äá»ng há» giải trình sá»± trong sáng cá»§a mình vá»i cÆ¡ quan tuyên giáo. Báo chÃ ÄÆ°a tin. Äá»ng nghiá»p Há»ng Vá» binh im. Quan vÄn nghá» trung ương báºt Äèn xanh. Như trong vụ âCánh Äá»ng bất táºnâ sáu nÄm trưá»c, những robot tuyên giáo á» má»t sá» tá»nh lẻ có lẽ vẫn tiếp tục chạy theo láºp trình Äấu tranh tư tưá»ng mấy tháºp niên quên cáºp nháºt, nhưng thá»i cá»§a ná»n phê bình chá»nh huấn trên diá»n rá»ng á» toà n quá»c Äã qua rá»i. Không ai Äá»c ai Äiếu cho nó. Nó ÄÆ¡n giản Äã Äóng xong vai trò kinh dá» cá»§a mình trong má»t chương kinh hoà ng cá»§a vÄn há»c sá» Äất nưá»c nà y.
Tôi phải nháºn rằng mình chưa bao giá» hâm má» trưá»ng phái thÆ¡ mượn lá»i cá» cây hoa lá Äá» tâm tình. Khi tôi Äến vá»i vÄn chương thì những tâm tình Äặc sắc nhất Äặt và o miá»ng thiên nhiên Äã ÄÆ°á»£c thá»t ra rá»i, từ Äó trá» Äi cứ thấy cánh hoa nà o trầm ngâm, nhà nh cây nà o Äau Äáu, áng mây nà o nặng trÄ©u nhân vÄn là tôi bá» chạy. Tôi phải bảo vá» tình yêu vÄn chương cá»§a mình. CÅ©ng như má»i tình yêu, chết vì buá»n tẻ là nguyên nhân hà ng Äầu.
Vá»i má»t thái Äá» thiếu khách quan không buá»n giấu diếm như thế, tôi không thá» bình luáºn vá» bà i thÆ¡ vừa nhắc, nhan Äá» âLá»i những cây dầu cá» thụ á» trụ sá» á»§y ban nhân dânâ. Thá»±c ra cuá»c chá»nh huấn mini nói trên không liên quan gì Äến thông Äiá»p nghá» thuáºt cá»§a bà i thÆ¡. Vấn Äá» không phải là chá» Äứng cá»§a những cây dầu hoà n toà n vô can ấy trưá»c trụ sá» á»§y ban nhân dân. Và i chục nÄm trưá»c, có Äứng trong rừng mà tâm sá»± mông lung như váºy thì chúng cÅ©ng bá» Äá»n. Vấn Äá» là chá» Äứng cá»§a tác giả. á» vá» trà cán bá» tư tưá»ng và quan vÄn nghá» hạng Äầu tá»nh, ông Äà m Chu VÄn chá» nên cho những phát ngôn viên cá»§a ông Äứng trưá»c má»t tiá»m McDonaldâs. Như thế sẽ vẹn cả má»i bá», vừa không ngán Äá»ng nghiá»p nà o chá» Äiá»m, vừa thêm ÄÆ°á»£c tinh thần Äi trưá»c thá»i Äại (Ãt nhất là hai nÄm, vì táºp Äoà n McDonaldâs vẫn chưa hạ cá» Äến thá» trưá»ng Viá»t Nam), và tất nhiên không mất mát gì vá» thông Äiá»p nghá» thuáºt. Äá» có mấy lá»i tâm sá»± âmưa nắng á» Äá»iâ như thế thì Äứng trưá»c trụ sá» á»§y ban nhân dân hay trụ sá» McDonaldâs không có gì khác nhau. Nói cách khác, nếu là má»t nhà thÆ¡ tá»± do, tác giả cá»§a mấy cây dầu Äó có thá» khuân chúng ra táºn LÄng Há» Chá»§ tá»ch mà Äứng, tâm sá»± mông lung hÆ¡n nữa cÅ©ng không phải giải trình trong sáng vá»i ai. Äã từ lâu không kiá»m soát ná»i những nhà thÆ¡ tá»± do, ná»n phê bình chá»nh huấn chá» còn ngắc ngoải bằng dÄm ba ná» lá»±c uá»n nắn ná»n thi ca chÃnh thá»ng, nÆ¡i Äiá»u duy nhất có thá» mất và vì thế cần bảo vá» không phải là tá»± do, mà là sá»± lá» thuá»c. Thấm thÃa Äiá»u nà y hÆ¡n ai hết có lẽ là ngưá»i Äã rá»i â chắc chắn không phải vì tá»± nguyá»n – cương vá» Äứng Äầu ngà nh tuyên giáo quá»c gia Äá» trá» vá» âchưá»ng cái mặt ra trong thÆ¡â: ông Nguyá» n Khoa Äiá»m.
Nhưng trưá»c khi yên vá» trong nhà quà n, ná»n phê bình chá»nh huấn ấy còn muá»n cá»ng hiến cho chúng ta má»t cú giãy, tuy quá thiá»u não Äá» có thá» giải trà nhưng Äáng Äá» bình luáºn, vì rất có thá» là cú giãy cuá»i cùng. Lần nà y, nó dá»n hết những mảnh vụn kà ức sót lại vá» má»t thá»i sinh sát oanh liá»t và o ngá»n roi tà n, giáng xuá»ng má»t bản luáºn vÄn thạc sÄ© ba nÄm trưá»c vá» nhóm thÆ¡ tá»± do Äáng ká» nhất từ thá»i Äá»i má»i á» Viá»t Nam, nhóm Má» Miá»ng.
Trong cuá»c truy sát Nhân vÄn-Giai phẩm, Ãt ra chúng ta biết: Ngưá»i âvạch trần bá» mặt tháºtâ âtrụy lạc phản Äá»ngâ cá»§a Trần Dần là nhạc sÄ© Äá» Nhuáºn; ngưá»i hô hà o cả nưá»c âphải chặn lại không cho Trương Tá»u ÄÆ°á»£c tá»± do truyá»n bá những tư tưá»ng phản Äá»ng, những tác phong Äá»i bạiâ là nhà phê bình Hoà i Thanh, cÅ©ng chÃnh là ngưá»i xác Äá»nh tÃnh chất âxuyên tạcâ, âvu khá»ngâ, âphản Äá»ngâ cá»§a bà i thÆ¡ âNhất Äá»nh thắngâ cá»§a Trần Dần; ngưá»i tá» giác cả má»t âhá» thá»ng những sai lầm xấu xaâ, những âdụng ý rất Äen tá»iâ cá»§a Tá» Phác là nhạc sÄ© Lương Ngá»c Trác; ngưá»i lá»t âcái mặt gian xảoâ cá»§a Lê Äạt như âmá»t kẻ ẩn núp, tà ng hình, Äã từng quay quắt ÄÆ°á»£c má»t thá»i gian, nhưng rá»t cục cái bản chất phản lại giai cấp vô sản lòi ra má»n má»tâ là nhà thÆ¡ Xuân Diá»u, cÅ©ng chÃnh là ngưá»i phát hiá»n VÄn Cao âgà i mìn chá»ng phá Äảng và nhân dânâ; ngưá»i quyết âvạch rõ tá»i lá»i cá»§a Phan Khôi Äã bao nhiêu nÄm là m tay sai cho Äế quá»c, ná»nh hót phong kiến, huyá» n hoặc, lừa bá»p, Äầu Äá»c nhân dân Äá» kiếm bát cÆ¡m, manh áoâ, âchá»ng Äảng, chá»ng cách mạng, phản nhân dân, phản Tá» quá»câ, âtừ bé Äến già bóc lá»t cá»§a nông dân, Än cưá»p cá»§a nhân dânâ là nhà vÄn Nguyá» n Công Hoan; ngưá»i gá»i tác phẩm cá»§a Trần Duy là cái thứ âvÄn nghá» vô nhân Äạo cá»§a thần chếtâ, là ânhững thứ cá» Äá»c, mà chúng ta phải nhá» sạch, quét sạch, Äá» vứt và o rác, hoặc là m má»t thứ phân bón cho những bông hoa chân chÃnh trong vưá»n vÄn nghá» cá»§a taâ là nhà phê bình VÅ© Äức Phúcâ¦; chưa ká» hà ng trÄm vÄn nghá» sÄ© không kém danh tiếng khác â từ Thế Lữ, Bá»u Tiến, Nguyá» n Huy Tưá»ng, Kim Lân, Äoà n Giá»i, Tú Mỡ, Äoà n VÄn Cừ, Lương Xuân Nhá», Nguyá» n Tuânâ¦, Äến Nguyá» n Äá»ng Chi, Nguyá» n Äình Thi, Võ Huy Tâm, Äà o VÅ©, Bùi Huy Phá»n⦠– hÄng hái góp Äinh cho những chiếc búa tạ nêu trên chá»t quan tà i những Äá»ng nghiá»p âná»i loạnâ cá»§a há».
Còn bây giá», vung roi dá»a nhà nghiên cứu Nhã Thuyên và nhóm Má» Miá»ng là lèo tèo má»t nhúm vô danh hay ẩn danh: má»t Cẩm Khê nà o Äó trên Nhân dân, má»t Tuyên Hóa nà o Äó trên Quân Äá»i Nhân dân, má»t Minh VÄn nà o Äó trên Thanh tra, những tá» báo lẽ ra không có pháºn sá»± thì miá» n và o Äá»a hạt vÄn há»c và cho Äến lúc nà y không có Äá»ng minh tá»± nguyá»n từ giá»i vÄn nghá», trừ má»t ngưá»i: nhà phê bình Chu Giang.
Quan há» cá»§a chúng ta vá»i các nhà phê bình vÄn há»c thá»±c ra không khác lắm quan há» vá»i những ngưá»i bán cá á» chợ, nó dá»±a trên sá»± tin cáºy [i]. Sá»± tin cáºy ấy ÄÆ°Æ¡ng nhiên tùy thuá»c và o má»i ngưá»i và phải có cÆ¡ sá». Song chẳng cần nhiá»u lắm; Äôi khi chá» cần nếm vá», ngá»i hÆ¡i là ta chấm xong Äiá»m tÃn nhiá»m. Ai muá»n biết tầm vóc cá»§a nhà phê bình Chu Giang, tức ông cá»±u giám Äá»c NXB VÄn há»c Nguyá» n VÄn Lưu, tác giả cuá»n Luáºn chiến vÄn chương từng Äoạt Giải thưá»ng Há»i Nhà VÄn nÄm 1996, có lẽ chá» cần thưá»ng thức và i dòng trong loạt bà i luáºn chiến ÄÄng trên Tuần báo VÄn nghá» TP HCM nÄm ngoái, phê phán tác phẩm và con ngưá»i Nguyá» n Huy Thiá»p, Äá»i tượng ÄÆ°á»£c ông chiếu cá» từ thuá» VÄn há»c Äá»i má»i Äến giá» chưa buông. Cá nhân tôi tưá»ng mình Äang lạc và o vưá»n trẻ, nÆ¡i ông Lưu giáºm chân mách cô giáo rằng vÄn chương thằng Thiá»p không ra gì vì nó vừa Äái báºy xong lại tranh Äá» chÆ¡i cá»§a thằng khác. Nhưng ông cÅ©ng có thá» rất nghiêm túc. Khi nghiêm túc, ông tuyên bá» rằng: âNếu chúng ta Äi theo tư tưá»ng Há» Chà Minh, thá»ng nhất cùng bảo vá» tư tưá»ng Há» Chà Minh, thá»±c hiá»n theo những lá»i dạy cá»§a Há» Chà Minh, thì Äoà n kết ÄÆ°á»£c cả dân tá»c, Äoà n kết ÄÆ°á»£c cả giá»i vÄn nghá»â. Má»i bình luáºn á» Äây là thừa.
Có những nhà phê bình mà khi ÄÆ°á»£c há» khen thì ta nên giáºt mình, còn lá»i chê cá»§a há» là bảo Äảm Äáng tin cáºy nhất cho giá trá» cá»§a tác phẩm bá» há» phê phán. Tôi coi ông Nguyá» n VÄn Lưu thuá»c loại nà y. NÄng khiếu phê bình vÄn há»c (!) cá»§a ông nằm á» sá»± dỠứng không nhầm lẫn trưá»c tất cả những gì vượt khá»i thưá»c Äo hạnh kiá»m bá» túi và cẩm nang thuáºt ngữ chÃnh trá» xuất bản nÄm 70. á» thá»i hoà ng kim cá»§a ná»n phê bình chá»nh huấn, phẩm chất ấy Äáng giá và i cái Giải thưá»ng Há» Chà Minh. Song sinh bất phùng thá»i, bây giá» nó ÄÆ°á»£c huy Äá»ng cho cú giãy cuá»i cùng cá»§a ná»n phê bình ấy. Tôi tin rằng cả những ngưá»i bá» coi là phải chá»u trách nhiá»m vá» phương diá»n nhà nưá»c cho công trình nghiên cứu mà ông hùng há»n gá»i là âmá»t luáºn vÄn kÃch Äá»ng sá»± phản kháng và chá»ng Äá»iâ lẫn tác giả Nhã Thuyên Äá»u Äá»§ rá»ng lượng Äá» ghi nháºn hà nh vi mang tÃnh lá»ch sá» nà y. Không phải ngà y nà o cÅ©ng có má»t ná»n phê bình giãy chết.
Còn nhóm Má» Miá»ng? Há» thà bá» Äem ra tra tấn bằng thÆ¡, chứ nhất Äá»nh không chá»u má» miá»ng giải trình cái gì mà trong sáng. Nhưng tất nhiên há» sẽ má» miá»ng tháºt rá»ng Äá» cưá»i, dù biết rằng có những thứ giãy mãi không chết.
© 2013 pro&contra
[i] Nếu George Steiner hay Borges, những ngưá»i thông tuá» và sà nh Äá»c, có lá»i khen ai, tôi sẽ tìm Äá»c. Những ngưá»i khắt khe báºc nhất như Kafka, khó tÃnh báºc nhất như Nabokov hay Thomas Bernhard khen ai, tôi sẽ tìm Äá»c bằng ÄÆ°á»£c. Ai ca ngợi Paul Coelho, không bao giá» tôi ÄỠý nữa, nhưng lại chú ý những ngưá»i hâm má» thÆ¡ Hoà ng Quang Thuáºn: tôi muá»n biết ngưá»i ta nghÄ© gì hay không nghÄ© gì khi pha cái gá»i là nưá»c mắm, hiá»u Chinsu, vá»i rượu nhạt Äặt lên bà n thá».
July 9, 2013
Quyá»n lá»±c Lương tâm (2)
M. K. Gandhi
Phan Trinh dá»ch
Xem kì 1 và xem toà n bà i trong bản PDF
3.
CUá»C ÄẤU TRANH CỦA LÆ¯Æ NG TÃM
Không lá»ch sá»
Ngưá»i Äá»c: Có chứng cá» lá»ch sá» nà o cho thấy Äiá»u ông gá»i là Quyá»n lá»±c Lương tâm Äã từng thà nh công? Tôi chẳng thấy có quá»c gia nà o vươn lên ÄÆ°á»£c nhá» Quyá»n lá»±c Lương tâm cả. Tôi vẫn nghÄ© kẻ ác sẽ cứ là m ác nếu không bá» vÅ© lá»±c trừng phạt.
Ngưá»i biên táºp: Nhà thÆ¡ Tulsidas có nói: âTrong tôn giáo thì lòng thương xót, hay tình thương, chÃnh là gá»c, nó quý giá hÆ¡n hẳn thá» xác. Vì váºy, Äừng Äánh mất lòng thương xót khi ta còn sá»ng.â Vá»i tôi, Äây là môt sá»± tháºt khoa há»c. Tôi tin và o Äiá»u nà y như tin hai vá»i hai là bá»n. Quyá»n lá»±c cá»§a Tình thương, Quyá»n lá»±c cá»§a Lương tâm hay Quyá»n lá»±c cá»§a Sá»± tháºt cÅ©ng chá» là má»t. Chúng ta có chứng cá» vá» tác dụng cá»§a nó khắp nÆ¡i, trên từng bưá»c Äi. VÅ© trụ sẽ biến mất nếu không có sức mạnh nà y. Nhưng bạn Äã há»i vá» chứng cứ lá»ch sá», vì váºy, ta cần hiá»u lá»ch sá» là gì.
Trong tiếng Gujarati, lá»ch sá» có nghÄ©a là âÄã xảy ra như thếâ. Nếu Äó là nghÄ©a cá»§a lá»ch sá» thì chứng cá» cho sá»± hiá»n diá»n cá»§a Quyá»n lá»±c Lương tâm có Äầy rẫy. Nhưng, nếu lá»ch sá» có nghÄ©a là những hà nh vi cá»§a vua chúa các thá»i Äại thì có thá» nói không có chứng cá» gì vá» Quyá»n lá»±c Lương tâm hoặc Äấu tranh Bất bạo Äá»ng á» Äây cả. Bạn không thá» nà o tìm thấy quặng bạc trong má» thiếc ÄÆ°á»£c.
Lá»ch sá», như ta biết, là biên bản ghi lại những cuá»c chiến tranh cá»§a thế giá»i. Má»t thà nh ngữ quen thuá»c cá»§a ngưá»i Anh nói rằng: má»t quá»c gia không có lá»ch sá», tức không có chiến tranh, là má»t quá»c gia hạnh phúc. Các vua Äấu trà ra sao, há» trá» thà nh kẻ thù cá»§a nhau ra sau, rá»i há» giết nhau ra sao Äá»u thấy ghi rõ trong lá»ch sá».
Nhưng nếu thế giá»i chá» xảy ra có bấy nhiêu thôi thì thế giá»i Äáng lẽ Äã chấm dứt từ lâu rá»i. Nếu câu chuyá»n cá»§a thế giá»i bắt Äầu bằng chiến tranh và chá» là chiến tranh thì ngà y nay hẳn sẽ không còn ai sá»ng sót. Những dân tá»c lâm chiến cÅ©ng sẽ biến mất, như những tá»c thá» dân Ãc khi kẻ xâm lÄng gần như không Äá» ai sá»ng sót. Nên ÄỠý rằng những ngưá»i thá» dân kia Äã không dùng Quyá»n lá»±c Lương tâm Äá» tá»± vá», và chẳng cần là tiên tri cÅ©ng Äoán ÄÆ°á»£c rằng nếu Äiá»u nà y cứ tiếp diá» n thì ngưá»i Ãc rá»i cÅ©ng sẽ Äá»i mặt vá»i sá» pháºn y như nạn nhân cá»§a há» thôi. âAi dùng gươm sẽ chết bằng gươm.â Má»t ngạn ngữ Ấn Äá» cÅ©ng nói tương tá»±: Táng trong má» nưá»c có cả những tay bÆ¡i chuyên nghiá»p.
Sá»± tháºt và tình thương
Hiá»n tượng Äông Äảo nhân loại vẫn sá»ng trên thế giá»i hôm nay cho thấy thế giá»i không ÄÆ°á»£c xây dá»±ng trên ná»n tảng vÅ© lá»±c, mÃ ÄÆ°á»£c xây dá»±ng trên ná»n tảng quyá»n lá»±c cá»§a sá»± tháºt và tình thương. Vì váºy, chứng cá» vÄ© Äại nhất và không thá» nà o bác bá» cho thấy quyá»n lá»±c nà y thà nh công chÃnh là : dù có trải qua bao nhiêu cuá»c chiến Äi nữa, thế giá»i vẫn sá»ng còn.
Biết bao nhiêu con ngưá»i Äã và Äang tá»n tại ÄÆ°á»£c nhá» tác dụng tÃch cá»±c cá»§a sức mạnh nà y. Những cuá»c cãi vã vặt vãnh cá»§a hà ng triá»u triá»u gia Äình hà ng ngà y Äã biến mất trưá»c sức mạnh cá»§a sá»± tháºt và tình thương, và hà ng trÄm quá»c gia cÅ©ng Äang có thá» sá»ng chung hòa bình. Lá»ch sá» Äã không ghi nháºn và không thá» ghi nháºn những thá»±c tế nà y. Lá»ch sá» quả thá»±c chá» là má»t biên bản ghi chép những lúc Äứt quãng, khi sức mạnh cá»§a tình thương và lương tâm, vá»n bá»n bá» Äá»u Äặn, không phát huy ÄÆ°á»£c tác dụng.
Hai anh em tranh chấp, sau Äó má»t trong hai nghÄ© lại, Äánh thức tình thương ngá»§ chìm trong lòng mình, thế rá»i hai anh em hoà giải và sá»ng yên vui trá» lại⦠chẳng ai ghi chép những chuyá»n như thế là m gì. Nhưng nếu hai anh em, ÄÆ°á»£c ngưá»i ngoà i xúi giục hoặc vì lý do gì khác, bá»ng cầm lấy vÅ© khà Äánh Äáºp nhau, hoặc ÄÆ°a nhau ra trưá»c pháp luáºt â vá»n cÅ©ng là má»t hình thức thá» hiá»n sức mạnh khá»ng chế â thì viá»c là m cá»§a há» láºp tức sẽ ÄÆ°á»£c báo chà chú ý, hà ng xóm láng giá»ng sẽ bà n tán râm ran, và biết Äâu chừng há» có thá» Äi cả và o lá»ch sá».
Chuyá»n gia Äình và cá»ng Äá»ng ra sao thì chuyá»n quá»c gia cÅ©ng váºy. Không có lý do gì Äá» tin rằng luáºt lá» chi phá»i sinh hoạt trong gia Äình lại khác vá»i luáºt lá» chi phá»i các quá»c gia.
Như váºy, có thá» nói lá»ch sá» là vÄn bản ghi lại sá»± gián Äoạn cá»§a những gì tá»± nhiên thưá»ng có. Quyá»n lá»±c cá»§a lương tâm, vá»n tá»± nhiên và hằng có, không ÄÆ°á»£c ghi trong lá»ch sá».
Tâm thay cơ
Ngưá»i Äá»c: Theo những gì ông nói, rõ rà ng là những và dụ vá» hình thức Äấu tranh bất bạo Äá»ng nà y không tìm thấy trong lá»ch sá». Vì thế cà ng cần hiá»u Äầy Äá»§ hÆ¡n vá» Äấu tranh bất bạo Äá»ng. Có lẽ ông nên nói thêm.
Ngưá»i biên táºp: Äấu tranh bất bạo Äá»ng là phương pháp già nh lấy quyá»n lợi cho mình bằng cách tá»± chá»u khá»; nó Äá»i nghá»ch vá»i Äấu tranh vÅ© lá»±c. Khi tôi từ chá»i là m má»t viá»c trái vá»i lương tâm mình thì Äó là lúc tôi dùng quyá»n lá»±c cá»§a lương tâm.
Chẳng hạn, khi nhà cầm quyá»n thông qua má»t Äạo luáºt có liên quan Äến tôi nhưng tôi không Äá»ng tình, nếu tôi dùng bạo lá»±c Äá» buá»c chÃnh quyá»n bãi bá» Äạo luáºt, thì tôi dùng Äến quyá»n lá»±c cÆ¡ bắp. Nếu tôi không tuân phục Äạo luáºt và sẵn sà ng chấp nháºn hình phạt sẽ Äến thì lúc Äó tôi dùng quyá»n lá»±c lương tâm. Äiá»u nà y ám chá» ngưá»i Äấu tranh phải chá»u hy sinh quyá»n lợi cá»§a riêng mình.
Ai nấy Äá»u tin rằng hy sinh quyá»n lợi bản thân thì chắc chắn cao Äẹp hÆ¡n bắt ngưá»i khác hy sinh quyá»n lợi cá»§a há». Thêm và o Äó, nếu sức mạnh nà y ÄÆ°á»£c dùng cho má»t lý do không hoà n toà n Äúng thì cÅ©ng chá» ngưá»i dùng nó chá»u khá» mà thôi. Anh ta sẽ không là m ai khá» vì sai lầm cá»§a mình.
Là con ngưá»i, ai cÅ©ng từng là m nhiá»u Äiá»u mà sau Äó mình thấy là sai. Không ai có thá» tá»± hà o tôi tuyá»t Äá»i Äúng, hoặc cho rằng má»t Äiá»u gì Äó là sai chá» vì tôi nghÄ© váºy. Nó chá» sai Äá»i vá»i tôi, sau khi tôi Äã suy nghÄ© chÃn chắn và Äi Äến kết luáºn. Và má»t khi Äã tin và o kết luáºn cá»§a mình, tôi không nên là m Äiá»u mình cho là sai và sẵn sà ng Äón nháºn háºu quả, bất ká» Äó là gì. Äây là Äiá»m then chá»t khi sá» dụng quyá»n lá»±c lương tâm.
Không phải là ngưá»i
Ngưá»i Äá»c: Như váºy là ta sẽ bất chấp luáºt pháp ư? Äây là Äiá»u bất thưá»ng. Nưá»c ta là má»t Äất nưá»c luôn biết tuân thá»§ luáºt pháp. Dưá»ng như ông còn muá»n Äi xa hÆ¡n cả những ngưá»i cá»±c Äoan thì phải. Há» chá»§ trương chúng ta phải vâng theo những Äiá»u luáºt Äã ÄÆ°á»£c thông qua, nhưng nếu luáºt sai trái thì hãy dùng bạo lá»±c Äá» Äánh Äuá»i kẻ là m luáºt!
Ngưá»i biên táºp: Tôi có Äi xa quá hay không thá»±c ra không liên quan gì Äến bạn và tôi. Chúng ta chá» muá»n tìm ra Äiá»u Äúng và là m theo. Ẩn sau má»nh Äá» ânưá»c ta luôn tuân thá»§ luáºt phápâ là ý nghÄ©a nà y: chúng ta là những ngưá»i phán kháng thụ Äá»ng. Khi chúng ta không Äá»ng tình vá»i Äạo luáºt nà o Äó, chúng ta sẽ không Äáºp vỡ Äầu những kẻ là m luáºt và cầm quyá»n, ngược lại, tá»± chúng ta sẽ chá»u khá» nhưng dứt khoát không tuân thá»§ những luáºt lá» như thế.
à niá»m cho rằng ta phải tuân phục luáºt pháp dù nó tá»t hay xấu thế nà o mặc ká» quả là má»t ý niá»m má»i toanh. Trưá»c Äây không há» có Äiá»u nà y. Trưá»c Äây dân chúng vẫn bất tuân những luáºt lá» há» không Äá»ng tình và sẵn sà ng chấp nháºn hình phạt vì vi phạm chúng. Chúng ta sẽ không còn là ngưá»i nữa nếu chúng ta tuân thá»§ những luáºt lá» xung khắc vá»i lương tâm mình. Giáo huấn nà y Äá»ng nghÄ©a vá»i phản tôn giáo và Äá»ng nghÄ©a vá»i nô lá».
Nếu chÃnh quyá»n nói má»i ngưá»i hãy ra ÄÆ°á»ng nhưng Äừng mặc quần áo gì cả thì chúng ta có là m không? Nếu tôi là ngưá»i Äấu tranh bất bạo Äá»ng, tôi sẽ nói vá»i chÃnh quyá»n rằng: tôi sẽ không chấp hà nh cái luáºt lá» quái gá» kia.
Nhưng vấn Äá» là chúng ta Äã Äánh mất bản thân mình và trá» nên quá dá» phục tùng, dá» Äến ná»i chúng ta không ngại tuân theo bất cứ luáºt lá» hạ cấp nà o.
Má»t ngưá»i thá»±c sá»± trưá»ng thà nh, má»t ngưá»i chá» biết kÃnh sợ thượng Äế, sẽ không sợ bất cứ ai khác. Luáºt lá» do loà i ngưá»i tạo ra không nhất thiết sẽ trói ÄÆ°á»£c anh ta. Ngay cả chÃnh quyá»n cÅ©ng không Äòi há»i Äến thế. Há» không nói âAnh phải là m như thế, như thế,â mà há» nói: âNếu anh không là m thế, chúng tôi sẽ trừng phạt anh.â
Chấm dứt Äá»ng lõa
Chúng ta Äã xuá»ng cấp quá thấp, Äến Äá» chúng ta xem viá»c tuân thá»§ bất cứ những gì luáºt pháp áp Äặt cho mình như bá»n pháºn cá»§a mình, như tôn giáo cá»§a mình.
Nếu hiá»u ÄÆ°á»£c rằng tôi sẽ không còn là con ngưá»i nữa nếu cứ nhắm mắt tuân theo những luáºt lá» bất công, thì không có sá»± Äá»c tà i khắt khe nà o có thá» biến tôi thà nh nô lá». Äây là chìa khóa cho sá»± Äá»c láºp cá»§a bản thân lẫn Äá»c láºp nưá»c nhà .
Tháºt mê tÃn và không Äúng nếu tin rằng hà nh vi cá»§a Äa sá» Äúng hÆ¡n cá»§a thiá»u sá». Có thá» ÄÆ°a ra nhiá»u và dụ cho thấy hà nh vi cá»§a Äa sá» Äã từng sai và cá»§a thiá»u sá» Äã từng Äúng. Tất cả má»i cải tá» Äá»u xuất phát từ sáng kiến cá»§a má»t thiá»u sá» chá»ng lại Äa sá». Nếu những bÄng nhóm trá»m cưá»p luôn cho rằng trá»m cưá»p là Äiá»u bắt buá»c phải là m, thì má»t ngưá»i tá» tế có chấp nháºn lá»i suy nghÄ© nà y không? Chừng nà o con ngưá»i còn mê tÃn rằng mình phải vâng phục các luáºt lá» bất công thì chừng Äó con ngưá»i vẫn còn là nô lá». Và chá» có ngưá»i Äấu tranh bằng quyá»n lá»±c lương tâm má»i có thá» phá tan lòng mê tÃn kia.
Dùng bạo lá»±c, dùng súng Äạn là viá»c mâu thuẫn vá»i Äấu tranh bất bạo Äá»ng, nó có nghÄ©a chúng ta khiến kẻ thù là m Äiá»u ta không muá»n há» là m. Nếu viá»c sá» dụng vÅ© lá»±c ÄÆ°á»£c biá»n minh thì chắc chắn kẻ thù cÅ©ng sẽ là m y như váºy. Và như thế sẽ chẳng bao giá» có má»t thá»a hiá»p nà o. Chúng ta chá» giả vá», chẳng khác gì con ngá»±a mù Äi quanh quẩn cá»i xay, rằng mình Äang tiến bá» mà thôi.
Những ai tin rằng há» không bá» buá»c phải tuân thá»§ những luáºt lá» xung khắc vá»i lương tâm thì há» chá» còn con ÄÆ°á»ng duy nhất là Äấu tranh bất bạo Äá»ng. Má»i con ÄÆ°á»ng khác Äá»u dẫn Äến thảm há»a.
(TrÃch từ Hind Swaraj or Indian Home Rule, Chương XVII)
Nguá»n: M.K. Gandhi, Non-Violent Resistance (Satyagraha) (Äấu tranh bất bạo Äá»ng (Satyagraha), NXB Dover Publications, INC. New York, 2001. Trang 6-19. Tá»±a, tiêu Äá» và các ghi chú là cá»§a ngưá»i dá»ch.
Bản tiếng Viá»t © 2013 Phan Trinh & pro&contra
July 8, 2013
Quyá»n lá»±c Lương tâm (1)
M. K. Gandhi
Phan Trinh dá»ch
âKhi không thá» nói chuyá»n phải trái vá»i nhà cầm quyá»n bằng kiến nghá», hay những cách thức tương tá»±, thì giải pháp duy nhất còn lại, nếu ta không muá»n chá»u Äá»±ng những luáºt lá» sai lầm, sẽ là má»t trong hai: hoặc dùng vÅ© lá»±c buá»c há» khuất phục, hoặc tá»± chá»u khá» và chấp nháºn những hình phạt sẽ có dà nh cho ngưá»i không tuân thá»§ luáºt pháp.â (Gandhi)
Giá»i thiá»u cá»§a ngưá»i dá»ch:
Sá»± tháºt, tình thương và tá»± khá» là cá»t lõi phương pháp Äấu tranh Quyá»n lá»±c Lương tâm (Satyagraha) [i] cá»§a M.K. Gandhi:
Äá»i vá»i Gandhi, sá»± tháºt là thượng Äế. Ãng không thá» chá»§ nghÄ©a, không thá» chữ nghÄ©a, cÅ©ng không thá» Äảng lãnh Äạo, ông thá» sá»± tháºt. Cả Äá»i ông là má»t cuá»c truy tìm sá»± tháºt, Äó là mục ÄÃch tá»i háºu, còn Äá»c láºp cho Ấn Äá» là má»t thà nh quả bắt nguá»n từ mục ÄÃch tá»i háºu kia.
Trong khi Äó, tình thương là ná»n tảng cá»§a bất bạo Äá»ng. Tôi không bạo Äá»ng vì tôi trân trá»ng sá»± sá»ng cá»§a con ngưá»i, ká» cả cá»§a kẻ thù. Gandhi nhấn mạnh nhiá»u lần: Äừng dùng bất bạo Äá»ng như vÅ© khà cá»§a kẻ yếu, Äừng bất bạo Äá»ng vì chưa thá» bạo Äá»ng. Tình thương khiến ông khách quan nhìn ra giá»i hạn cá»§a mình cÅ©ng như khả nÄng cảm hoá kẻ ác cá»§a sá»± tháºt và tình thương. Mục ÄÃch cá»§a Gandhi là sá»± tháºt, còn phương tiá»n là tình thương.
Tá»± khá» là cá»t lõi thứ ba cá»§a Quyá»n lá»±c Lương tâm. Äây là Äiá»u Ãt ngưá»i nhắc tá»i và có lẽ là lý do khiến con ÄÆ°á»ng cá»§a Gandhi trá» nên khó khÄn vá»i Äám Äông sau nà y. Nhưng Äó là Äiá»u Gandhi Äã tin, Äã nói và Äã là m. Äức Jesus cÅ©ng từng khuyên ngưá»i khát khao Äi tìm sá»± tháºt phải biết âbá» mình Äiâ, vác tháºp giá mà Äi. Äạo Pháºt cÅ©ng khuyên con ngưá»i hãy biết âchá»u phần thiá»t vá» mìnhâ, bằng không thì sá»± công bằng thuần tuý sẽ dẫn Äến mạng Äòi mạng, mắt Äòi mắt và cả thế giá»i sẽ hoá mù. Gandhi cÅ©ng chá» nói Äiá»u tương tá»±: khi bạn không tin Äiá»u gì là sá»± tháºt, hãy Äừng là m nó. Nếu luáºt lá» nà o không Äúng, hãy cứ bất tuân và chấp nháºn những trừng phạt sẽ Äến dà nh cho ngưá»i bất tuân. Äó là chá»n lá»±a duy nhất Äá» con ngưá»i giữ ÄÆ°á»£c phẩm giá, bằng không sẽ là thoả hiá»p và con ngưá»i sẽ trá» thà nh nô lá».
***
CÅ©ng nên nói rằng tuy Gandhi là lãnh tụ Äảng Quá»c Äại Ấn Äá» và cÅ©ng là lãnh tụ tinh thần cá»§a dân tá»c Ấn trong cuá»c Äấu tranh già nh Äá»c láºp, nhưng ông là má»t ngưá»i hà nh Äá»ng nhiá»u hÆ¡n là má»t nhà tư tưá»ng. Những gì ông viết phần lá»n Äá»u bằng ngôn ngữ giản dá», dà nh cho Äại chúng và Äá» phục vụ cuá»c Äấu tranh trưá»c mắt. CÅ©ng không dá» Äá» há» thá»ng hoá tư tưá»ng cá»§a Gandhi, dù sá» lượng Äiá»u ông viết không Ãt. [ii] Nhưng con ÄÆ°á»ng cá»§a ông, phương pháp Äấu tranh bằng Quyá»n lá»±c Lương tâm cá»§a ông Äã ảnh hưá»ng rất lá»n Äá»i vá»i những nhà Äấu tranh từ Ãu sang Ã, từ Martin Luther King á» Mỹ, Vaclav Havel á» Tiá»p Khắc, Äến Aung San Suu Kyi á» Miến Äiá»n.
Có lần bà Aung San Suu Kyi, trÃch lá»i Nehru â ngưá»i sát cánh vá»i Gandhi trong cuá»c Äấu tranh già nh Äá»c láºp, sau thà nh Thá»§ tưá»ng Ấn Äá» â viết vá» Gandhi và Tagore như sau:
âTagore trưá»c hết là má»t nhà tư tưá»ng, trong khi Gandhi lại là má»t ngưá»i hà nh Äá»ng không ngừng và toà n tâm. Tuy má»i ngưá»i má»i cách, cả hai Äá»u có tầm nhìn thế giá»i và Äá»u thấm nhuần tinh thần Ấn Äá». Cả hai là Äại diá»n cho những mặt khác nhau nhưng hà i hòa cá»§a Ấn Äá», vá» nà y bá» sung cho thiếu sót cá»§a vá» kia.â [iii]
CÅ©ng nên biết Tagore xuất thân quý tá»c, tư tưá»ng phóng túng, dung nạp Äiá»u tÃch cá»±c cá»§a phương Tây, trải qua kinh nghiá»m ÄÆ°á»£c phương Tây trải thảm Äá» Äón tiếp, trong khi Gandhi xuất thân trung bình, trải nghiá»m kỳ thá» chá»§ng tá»c á» Nam Phi và sá»± ngược Äãi cá»§a ngưá»i da trắng. Tagore có lúc phê phán Gandhi, nhưng cả hai Äá»u rất kÃnh trá»ng nhau. Tagore tư tưá»ng không thá» thiếu Gandhi hà nh Äá»ng, và Ấn Äá» cần cả hai, như hai con mắt cá»§a má»t vá» thần.
***
Ngưá»i Viá»t Äã biết Äến Äấu tranh sinh tá»n, Äấu tranh chá»ng ngoại xâm, và cÅ©ng Äã Äiêu Äứng vì du nháºp Äấu tranh giai cấp.
Cùng vá»i sá»± thức tá»nh cá»§a sá»± tháºt và khát khao sá»± tháºt â không chá» á» Viá»t Nam mà còn á» nhiá»u nưá»c trên thế giá»i hiá»n nay â dưá»ng như Äây là lúc Äang diá» n ra cuá»c Äấu tranh cá»§a Quyá»n lá»±c Lương tâm.
CÅ©ng có thá» tin rằng: khi Quyá»n lá»±c Lương tâm Äá»t cháy trong lòng má»i cá nhân thì ngá»n lá»a lương tâm sẽ châm ngòi cho những cuá»c Äấu tranh rầm rá» cá»§a Äại chúng, thưá»ng ÄÆ°á»£c gá»i là Quyá»n lá»±c Nhân dân (People Power), Äã từng cuá»n phÄng Äi bao nhiêu chế Äá» Äá»c tà i từ Äông sang Tây.
Äiá»u kỳ diá»u là dù vÄn hoá, thá» chế, nhân cách có suy Äá»i Äến mấy thì lương tâm con ngưá»i â sức mạnh há»i thúc con ngưá»i hưá»ng vá» sá»± tháºt và tình thương â vẫn còn, và cuá»i cùng vẫn là ná»n tảng duy trì sá»± sá»ng. Nó luôn thắng và chá» bá» Äầy lùi ngắn hạn. Nhưng những lúc bá» Äẩy lùi ngắn hạn nà y, theo Gandhi, lại ÄÆ°á»£c ghi và o lá»ch sá» â giá»ng như ngưá»i Äá»i vẫn thưá»ng nhá» Äến những lần bá» ngạt thá», Ãt ai nhá» Äến không khà â và tạo cảm tưá»ng cái ác luôn thắng.
Quyá»n lá»±c Lương tâm là con ÄÆ°á»ng khó và gần vá»i lý tưá»ng tôn giáo. Nhưng, nếu tôn giáo Äã từng thay Äá»i lá»ch sá», nếu Äạo Tin là nh là ná»n tảng tinh thần cá»§a chá»§ nghÄ©a tư bản (Max Weber), nếu Gandhi Äã thức tá»nh ÄÆ°á»£c Ấn Äá» là là m thá»±c dân Anh lùi bưá»c, nếu Äức Giáo hoà ng John Paul II và Giáo há»i Công giáo Ba Lan Äã góp phần không nhá» là m chá»§ nghÄ©a cá»ng sản á» Äông Ãu sụp Äá», nếu những chế Äá» cá»ng sản cuá»i cùng vẫn sợ tôn giáo ÄÃch thá»±c như sợ kẻ thù, hoặc nói dân dã hÆ¡n, nếu âchùa là cái thiá»n cá»§a là ngâ [iv] thì cÅ©ng có thá» nói rằng: Lương tâm chÃnh là mầm thiá»n còn sót lại trong má»i ngưá»i, và viá»c Äánh thức nó â Äánh thức khát khao sá»± tháºt, tình thương và lòng dÅ©ng cảm â có thá» sẽ là ná»n tảng tinh thần cho má»t xã há»i dân sá»± lá»n mạnh và gắn kết.
Äó là Äiá»u những tù nhân lương tâm Äang là m. Äó là Äiá»u các blogger lên tiếng vì sá»± tháºt và dân chá»§ Äang là m. Há» bênh vá»±c sá»± tháºt, há» bất bạo Äá»ng, và há» chấp nháºn tù tá»i chứ không chấp nháºn dá»i trá.
Thượng Äế không xa lạ, thượng Äế là sá»± tháºt, và những tù nhân lương tâm cá»§a chúng ta dưá»ng như cÅ©ng Äang Äá»c chung Lá»i nguyá»n má»i sáng cá»§a Gandhi, như sau:
Tôi nguyá»n không sợ hãi ai trên trái Äất nà y.
Tôi nguyá»n chá» kÃnh sợ thượng Äế mà thôi.
Tôi nguyá»n không nghÄ© xấu vá» bất cứ ngưá»i nà o.
Tôi nguyá»n không thúc thá»§ trưá»c bất công, dù do ai gây ra.
Tôi nguyá»n chinh phục dá»i trá bằng sá»± tháºt,
Và Äá» chá»ng lại dá»i trá,
Tôi nguyá»n chấp nháºn má»i khá» Äau.
***
Äoạn trÃch dá»ch dưá»i Äây chá» là và i Äiá»m sÆ¡ lược vá» phương pháp Äấu tranh cá»§a Gandhi, như má»t lá»i giá»i thiá»u, và hy vá»ng cÅ©ng là má»t ghi chú góp thêm và o â27 ghi chú dà nh cho những Tù nhân Lương tâm dá»± khuyếtâ cá»§a Phạm Há»ng SÆ¡n.
______________________
1.
SATYAGRAHA
Trong 30 nÄm qua, tôi Äã truyá»n bá và thá»±c hà nh Satyagraha. Những nguyên tắc cá»§a Satyagraha như tôi biết hôm nay là Äúc kết cá»§a má»t quá trình Äiá»u chá»nh theo từng giai Äoạn.
Satyagraha khác hẳn Äấu tranh Thụ Äá»ng như Bắc Cá»±c khác vá»i Nam Cá»±c. Äấu tranh Thụ Äá»ng vá»n ÄÆ°á»£c xem như vÅ© khà cá»§a kẻ yếu, và cách Äấu tranh nà y cÅ©ng không loại trừ khả nÄng dùng vÅ© lá»±c Äá» Äạt mục tiêu. Trong khi Äó, Satyagraha lại ÄÆ°á»£c hình thà nh như vÅ© khà cá»§a kẻ mạnh nhất và không có chá» cho bạo lá»±c dưá»i bất cứ hình thức nà o.
Cụm từ Satyagraha là do tôi Äặt khi á» Nam Phi, Äá» diá» n tả sức mạnh mà kiá»u dân Ấn Äá» á» Äó Äã sá» dụng Äá» Äấu tranh suá»t tám nÄm trá»i. Satyagraha cÅ©ng ÄÆ°á»£c Äặt ra Äá» phân biá»t vá»i phong trà o Äấu tranh Thụ Äá»ng Äang diá» n ra cùng thá»i á» Anh Quá»c và Nam Phi.
à nghÄ©a gá»c cá»§a Satyagraha là giữ lấy sá»± tháºt [holding on to truth], vì váºy có thá» gá»i Äó là Quyá»n lá»±c cá»§a Sá»± tháºt [Truth-force]. Tôi cÅ©ng gá»i Satyagraha là Quyá»n lá»±c cá»§a Tình thương [Love-force] hay Quyá»n lá»±c Lương tâm [Soul-force].
Khi áp dụng phương pháp nà y, tôi nháºn ra ngay từ những ngà y Äầu tiên rằng viá»c theo Äuá»i sá»± tháºt sẽ không cho phép sá» dụng bạo lá»±c Äá» gây tá»n thương cho Äá»i thá»§ cá»§a mình, và Äá» giảm bá»t sai lầm thì ngưá»i Äấu tranh cần phải biết kiên nhẫn và cảm thông. ÄÆ¡n giản là vì: Äiá»u ÄÆ°á»£c xem là sá»± tháºt Äá»i vá»i ngưá»i nà y lại có thá» là sai lầm Äá»i vá»i ngưá»i kia. Kiên nhẫn cÅ©ng có nghÄ©a là tá»±-chá»u-khá».
Nói cách khác, nguyên lý cá»§a Satyagraha chÃnh là : Hãy bảo vá» sá»± tháºt, nhưng không bằng cách gây Äau khá» cho Äá»i thá»§, mà là tá»± mình chá»u khá».
Chá»ng luáºt bất công
Trong lÄ©nh vá»±c chÃnh trá», những cuá»c Äấu tranh vì con ngưá»i hầu hết là Äấu tranh chá»ng lại cái sai trái cá»§a những luáºt lá» bất công.
Khi không thá» nói chuyá»n phải trái vá»i nhà cầm quyá»n bằng kiến nghá», hay những cách thức tương tá»±, thì giải pháp duy nhất còn lại, nếu ta không muá»n chá»u Äá»±ng những luáºt lá» sai lầm, sẽ là má»t trong hai: hoặc dùng vÅ© lá»±c buá»c há» khuất phục, hoặc tá»± chá»u khá» và chấp nháºn những hình phạt sẽ có dà nh cho ngưá»i không tuân thá»§ luáºt pháp. CÅ©ng vì Äiá»u nà y mà Satyagraha ÄÆ°á»£c phần lá»n quần chúng biết tá»i như là Bất tuân Dân sá»± hoặc Äấu tranh Dân sá»±. Dân sá»± hiá»u theo nghÄ©a không phải là hình sá»±.
Kẻ phạm pháp luôn lén lút vi phạm và tránh sao cho khá»i bá» trừng phạt, nhưng Äây không phải là cách cá»§a ngưá»i Äấu tranh dân sá»±. Ngưá»i Äấu tranh dân sá»± luôn tuân thá»§ luáºt lá» cá»§a nhà nưá»c mà há» là công dân, nhưng há» tuân thá»§ không vì há» sợ bá» trừng phạt, mà vì há» xem những luáºt lá» kia là tá»t cho phúc lợi cá»§a xã há»i. Nhưng sẽ có lúc, tuy hiếm hoi, há» cho rằng má»t sá» luáºt lá» là không công bằng và tuân thá»§ các luáºt lá» nà y sẽ là Äiá»u sá» nhục.
Lúc ấy, bằng hình thức dân sá»± và công khai, há» sẽ bất tuân luáºt pháp và sẵn sà ng chấp nháºn bá» trừng phạt vì sá»± bất tuân nà y. Và Äá» cho nhà cầm quyá»n cà ng thấy rõ há» phản Äá»i viá»c là m cá»§a nhà cầm quyá»n, há» cÅ©ng có thá» bất tuân cả những luáºt lá» khác, mà nếu không tuân theo cÅ©ng không phạm Äến những nguyên tắc Äạo Äức cá»§a há».
Trong suy nghÄ© cá»§a tôi, vẻ Äẹp và hiá»u quả cá»§a Satyagraha rất tuyá»t vá»i, và nguyên lý nà y ÄÆ¡n giản Äến ná»i trẻ em cÅ©ng có thá» hiá»u ÄÆ°á»£c. Tôi Äã giảng giải nó cho hà ng ngà n ngưá»i, nam giá»i cÅ©ng như phụ nữ và trẻ em, Äá»i tượng thưá»ng ÄÆ°á»£c gá»i là dân Ấn là m thuê, vá»i kết quả xuất sắc.
(TrÃch từ bản Äiá»u trần cá»§a Gandhi trưá»c Ủy ban Hunter) [Ủy ban ÄÆ°á»£c thà nh láºp cuá»i nÄm 1919 Äá» Äiá»u tra vá» vụ Thảm sát tại Jallianwala Bagh, còn gá»i là vụ Thảm sát tại Amritsar. ND]
2.
MỤC ÄÃCH Và PHÆ¯Æ NG TIá»N
Ngưá»i Äá»c: Vì sao ta không tìm cách Äạt má»t mục ÄÃch tá»t Äẹp bằng bất cứ phương tiá»n nà o có thá», ká» cả dùng bạo lá»±c?…
Ngưá»i biên táºp: Bạn láºp luáºn nghe có phần hợp lý. Nhiá»u ngưá»i cÅ©ng nghÄ© váºy. Trưá»c Äây, tôi cÅ©ng từng nghÄ© giá»ng váºy. Nhưng, giá» tôi hiá»u biết nhiá»u hÆ¡n rá»i, tôi sẽ cá» gắng thuyết phục Äá» bạn nghÄ© khác Äi.
Hãy bắt Äầu bằng láºp luáºn cho rằng: ta cứ dùng vÅ© lá»±c Äá» Äạt mục ÄÃch vì ngưá»i Anh thá»±c dân cÅ©ng Äạt mục ÄÃch bằng vÅ© lá»±c, Äây là viá»c có thá» biá»n minh ÄÆ°á»£c. Quả tháºt là há» Äã dùng vÅ© lá»±c và chúng ta cÅ©ng có thá» là m tương tá»±, nhưng khi dùng cùng má»t phương tiá»n thì ta cÅ©ng sẽ chá» gặp phải những háºu quả há» gặp. Và bạn biết Äó, chúng ta không muá»n như thế.
Nếu bạn nghÄ© giữa mục ÄÃch và phương tiá»n chẳng có liên quan gì thì Äó là má»t sai lầm lá»n. Nháºn thức sai lầm nà y Äã khiến cả những ngưá»i ÄÆ°á»£c xem là Äạo hạnh mắc phải những lá»i lầm nghiêm trá»ng. Láºp luáºn như váºy cÅ©ng giá»ng như nói rằng ta có thá» gieo hạt Äá»c Äá» gặt lấy hoa há»ng. Nếu muá»n vượt biá»n, tôi phải dùng tà u thuyá»n, còn nếu vượt biá»n bằng xe thì cả xe lẫn tôi Äá»u chìm nghá»m. Câu châm ngôn sau Äây tháºt Äáng suy nghÄ©: âThượng Äế ra sao thì tÃn Äá» cÅ©ng phải váºy.â Nhưng ý nghÄ©a cá»§a nó Äã bá» bóp méo và con ngưá»i Äã lầm lạc. Có thá» và phương tiá»n như hạt giá»ng, và mục ÄÃch như cây. Hạt giá»ng và cây liên há» vá»i nhau ra sao thì mục ÄÃch và phương tiá»n cÅ©ng liên há» vá»i nhau như váºy.
Tôi sẽ chẳng ÄÆ°á»£c gì nếu tôi thá» Thượng Äế bằng cách quỳ lạy Satan. Nếu ai nói rằng âTôi muá»n tôn vinh Thượng Äế bằng con ÄÆ°á»ng cá»§a Satan, cÅ©ng ÄÆ°á»£c chứ saoâ thì Äó là ngưá»i lầm lạc, vì gieo gì sẽ gặt nấy.
Nếu tôi muá»n cưá»p Äá»ng há» cá»§a bạn, chắc chắn tôi sẽ phải váºt lá»n vá»i bạn Äá» già nh giá»±t nó; nếu tôi muá»n mua Äá»ng há» cá»§a bạn, tôi phải trả tiá»n má»i mua ÄÆ°á»£c; còn nếu tôi muá»n nháºn ÄÆ°á»£c má»t món quà , tôi sẽ phải ngá» lá»i vá»i bạn. Bạn thấy Äấy, tùy theo phương tiá»n tôi dùng Äá» Äạt mục ÄÃch mà chiếc Äá»ng há» sẽ là cá»§a cắp, cá»§a sá» hữu, hay là má»t món quà .
(TrÃch từ Hind Swaraj or Indian Home Rule, Chương XVI)
(Còn 1 kì)
Nguá»n: M.K. Gandhi, Non-Violent Resistance (Satyagraha) (Äấu tranh bất bạo Äá»ng (Satyagraha), NXB Dover Publications, INC. New York, 2001. Trang 6-19. Tá»±a, tiêu Äá» và các ghi chú là cá»§a ngưá»i dá»ch.
Bản tiếng Viá»t © 2013 Phan Trinh & pro&contra
[i] Xem Joan V. Bondurant, Conquest of Violence â The Gandhian Philosophy of Conflict (Khuất phục Bạo lá»±c â Triết há»c vá» xung Äá»t theo Gandhi), NXB Princeton University Press, Bản bá» sung 1988. Chương II: âSatyagraha, Its Basic Preceptsâ (Satyagraha, Những nguyên tắc cÆ¡ bản), trang 15-35.
[ii] Joan V. Bondurant, sách Äã dẫn, phần âDẫn nháºpâ, trang 7. Khi viết cuá»n sách nà y và o nÄm 1958, tác giả Bondurant cho biết: âHầu hết những bà i Gandhi viết Äá»u là những bà i giảng ngắn cho những ngưá»i muá»n nghe ông góp ý⦠Ãng chá» viết bá»n cuá»n sách. Tuy có nhiá»u sách mang tên ông, nhưng thá»±c ra Äó chá» là những cuá»n tá»ng hợp lại những bà i ông viết, những tà i liá»u ngắn và những diá» n vÄn. Cần phải Äá»c thêm các bà i tuần báo và các bá» sưu táºp thư từ ông viết thì má»i có thá» hiá»u thêm diá» n biến tư tưá»ng cá»§a Gandhi.â Bondurant cÅ©ng cho biết bá»n cuá»n sách Gandhi viết là : The Story of My Experiments with Truth (Câu chuyá»n vá» những thá» nghiá»m cá»§a tôi vá»i sá»± tháºt) 1940; Satyagraha in South Africa (Satyagraha á» Nam Phi) 1938; Hind Swaraj or Indian Home Rule (Hind Swaraj hay ná»n Äá»c láºp nưá»c nhà ) 1938; Key to Health (Bà quyết sức khá»e) 1948.
[iii] Aung San Suu Kyi, Freedom From Fear (Quyá»n không sợ hãi), NXB Penguine Books, 1995, trang 116.
[iv] âChùa là cái Thiá»n cá»§a là ngâ là bà i báo ná»i tiếng cá»§a Phạm Xuân Äà i viết nÄm 1990. Äoạn má» Äầu cá»§a bà i báo như sau:
âTrong truyá»n ngắn Ngưá»i á» Là ng Pháo ÄÄng trên má»t tá» báo Sà i Gòn nÄm 1990, tác giả Nguyá» n Khải Äã cho nhân váºt chÃnh, má»t bà thư huyá»n uá»· có tinh thần Äá»i má»i tại má»t là ng Äá»a phương miá»n Bắc nói những lá»i nà y:
âLà ng tôi có nghá» pháo là nghá» cá»§a Tá» cho, thì nhà nhà Äá»u ÄÆ°á»£c quyá»n là m pháo, cấm thế quái nà o ÄÆ°á»£c. Äình là cái gá»c cá»§a là ng, tôi hô hà o dân chúng bá» tiá»n ra tu sá»a, soạn lại thần phả. Chùa là cái Thiá»n cá»§a là ng, tôi má»i sư vá» trông nom, tá»i má»t há»i chuông, sáng má»t há»i chuông, thằng Än cưá»p nghe chuông mãi cÅ©ng có lúc phải há»i tâm nghÄ© lại. Có cÆ¡m Äá» Än, có Pháºt Äá» lá» , ngưá»i ngợm lại khác ngay, lại hiá»n là nh tá» tế không Äâu bằng.â (TrÃch theo bản ÄÄng lại trên Diendantheky.net, ngà y 19/1/2012)
July 5, 2013
Có thá» có má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§?
Mike Konczal Â
Ngá»c Hoà dá»ch
Tiếp tục chá»§ Äá» liên quan Äến vụ bê bá»i cá»§a cÆ¡ quan tình báo Mỹ NSA, pro&contra xin giá»i thiá»u má»t bà i viết trên Washington Post qua bản dá»ch ÄÄng trên The Pacific Chronicle, má»t thà nh viên má»i trong cá»ng Äá»ng mạng Äá»c láºp cá»§a ngưá»i Viá»t.
_______________
Viá»c có thá» Äặt tên sá»± váºt là má»t phần quan trá»ng thuá»c vá» nhân loại chúng ta. (Trưá»c khi má»i viá»c thay Äá»i, ông tá» Adam ÄÆ°á»£c cho là sá»ng vÄ©nh viá» n trong vưá»n Äá»a Äà ng Äá» Äặt tên cho loà i váºt.) Có khả nÄng Äặt tên cho sá»± váºt mang lại cho chúng ta sức mạnh Äá» mô tả chúng, xác Äá»nh những gì chúng ta thÃch hoặc không, và bắt Äầu nghÄ© vá» những lá»±a chá»n tá»t hÆ¡n.
Bá»i váºy, Äiá»u quan trá»ng là Äặt tên cho những gì có liên quan Äến các câu chuyá»n gần Äây trên tá» Guardian và The Washington Post vá» cách chÃnh phá»§ Mỹ Äang thu tháºp lý lá»ch dữ liá»u Äiá»n thoại di Äá»ng và khai thác dữ liá»u từ các công ty Internet. Cái tên tá»t nhất mà tôi thấy phù hợp vá»i viá»c nà y là âNhà nưá»c giám sát toà n quá»câ.
Má»t nhà nưá»c giám sát là nhà nưá»c sá» dụng khá»i lượng thông tin lá»n và kỹ thuáºt thu tháºp dữ liá»u Äá» giám sát các công dân và rút ra kết luáºn vá» hà nh vi tiá»m nÄng cá»§a há» nhằm phục vụ cho viá»c triá»n khai các trách nhiá»m mà nó Äặt ra Äá»i vá»i chÃnh nó. Giá»ng như các cÆ¡ quan khác cá»§a nhà nưá»c (phúc lợi xã há»i, an ninh quá»c gia), nhà nưá»c giám sát cung cấp má»t loại an ninh dà nh cho công dân thông qua sá»± thao túng vá» kiến thức và nguá»n lá»±c. CÅ©ng giá»ng như các cÆ¡ quan khác cá»§a nhà nưá»c, nhà nưá»c giám sát chá»ng lại những ná» lá»±c dân chá»§ trong viá»c Äòi há»i trách nhiá»m giải trình và tÃnh minh bạch.
Cái tên nà y xuất phát từ má»t bà i viết nÄm 2008, âHiến pháp trong Nhà nưá»c giám sát toà n quá»câ, cá»§a giáo sư luáºt trưá»ng Yale, ông Jack Balkin. Ãng ta ÄÆ°a ra láºp luáºn gây nhiá»u tranh cãi rằng âvấn Äá» không phải là Ỡchá» liá»u chúng ta sẽ có má»t nhà nưá»c giám sát trong những nÄm tá»i hay không, mà là chúng ta sẽ có như thế nà o.â
Nếu Äó là sá»± tháºt, là m thế nà o chúng ta có thá» phân biá»t giữa các quá»c gia giám sát tá»t hÆ¡n hoặc tá»i tá» hÆ¡n? Balkin xác Äá»nh vÃ ÄÆ°a ra hai hình ảnh tương phản. Äầu tiên là má»t nhà nưá»c giám sát Äá»c tà i, còn thứ hai là má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§. Những vụ bê bá»i gần Äây rõ rà ng cho thấy rằng chúng ta Äang sá»ng trong má»t nhà nưá»c Äá»c tà i.
Các quá»c gia giám sát Äá»c tà i sẽ là m những viá»c gì? Há» hà nh xá» như những kẻ âháu thông tin và bá»§n xá»n vá» thông tin.â Khi háu thông tin, há» có cà ng nhiá»u cà ng tá»t. Nhiá»u hÆ¡n luôn là tá»t hÆ¡n, truy cáºp không phân biá»t tá»t hÆ¡n là Äá»i phó có mục ÄÃch, và má»t giả Äá»nh chung rằng há» sẽ có thá» truy cáºp bất cứ Äiá»u gì há» muá»n bất cứ lúc nà o.
Nhưng các quá»c gia giám sát Äá»c tà i cÅ©ng hoạt Äá»ng như kẻ bá»§n xá»n vá» thông tin, ngÄn ngừa viá»c phá» biến bất kỳ thông tin nà o liên quan Äến bản thân. Những hà nh Äá»ng cá»§a há» cÅ©ng như những thông tin mà há» thu tháºp ÄÆ°á»£c bá» giữ kÃn trưá»c cả công chúng lẫn phần còn lại cá»§a chÃnh phá»§.
Mặc dù nghiên cứu nà y có từ nÄm 2008, mô tả vá» má»t nhà nưá»c giám sát Äá»c tà i hoà n toà n phù hợp vá»i những khám phá gần Äây vá» chÃnh quyá»n Obama. Những thông tin mà CÆ¡ quan An ninh Quá»c gia Äã tìm kiếm, từ lý lá»ch dữ liá»u Äiá»n thoại cho Äến truy cáºp máy chá»§, bao trùm Äến mức có thá» tưá»ng tượng. Trong khi Äó, cuá»c chiến cá»§a bá» máy chÃnh quyá»n nhắm và o những ngưá»i tá» cáo Äã thu hút ÄÆ°á»£c sá»± chú ý cá»§a công chúng sau khi các phóng viên AP tiết lá» thông tin vá» hà nh Äá»ng giám sát, cho thấy bá» máy chÃnh quyá»n thiếu quan tâm Äến các biá»n pháp minh bạch và trách nhiá»m giải trình.
Còn má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§ sẽ như thế nà o? Balkin láºp luáºn rằng các nưá»c nà y sẽ là những kẻ âsà nh thông tin và rá»ng lượng vá» thông tin.â Má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§ sẽ hạn chế Äến tá»i thiá»u các dữ liá»u thu tháºp ÄÆ°á»£c. Trong khi Äó, tÃnh minh bạch và trách nhiá»m giải trình tá»i Äa sẽ ÄÆ°á»£c nhấn mạnh á» khắp nÆ¡i. Quá»c há»i và công chúng cần phải ÄÆ°á»£c lôi kéo và o cuá»c nhiá»u hÆ¡n nữa.
Má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§ cÅ©ng sẽ coi trá»ng viá»c phá há»§y các dữ liá»u mà chÃnh phá»§ thu tháºp. Bá»nh mất trà nhá» từng là tuyến phòng thá»§ Äầu tiên chá»ng lại sá»± giám sát. Má»i ngưá»i vẫn quên má»i thứ theo thá»i gian, cho phép ngưá»i dân có má»t tuyến phòng thá»§ chá»ng lại sá»± xâm nháºp. Tuy nhiên, trong thá»i Äại cá»§a công nghá» kỹ thuáºt sá», không còn tá»n tại tình trạng mất trà nhá», vì váºy nó cần phải ÄÆ°á»£c quy Äá»nh bá»i luáºt.
Má»t nhà nưá»c giám sát dân chá»§ cÅ©ng sẽ yêu cầu trách nhiá»m giải trình công khai vá» hà nh vi Äúng Äắn cá»§a các công ty tư nhân trong viá»c xá» lý và mua bán thông tin cá nhân. Má»i ngưá»i rất dá» hoà i nghi vá» viá»c không thá» kiá»m soát quyá»n riêng tư cá»§a há» khi bản thân chÃnh phá»§ cÅ©ng cảm thấy bất lá»±c trưá»c các công ty tư nhân.
Má»t nhà nưá»c âgiám sát dân chá»§â nghe có vẻ như là má»t nghá»ch lý, giá»ng như có trong tay má»t quả lá»±u Äạn Äáng ôm ấp. Có lẽ sẽ tá»t hÆ¡n nếu triá»t hạ hoà n toà n và giải quyết dứt Äiá»m nhà nưá»c giám sát. Viá»c loại bá» các luáºt liên quan Äến âCuá»c chiến Toà n cầu chá»ng Khá»§ng bá»â thá»±c sá»± sẽ loại bá» các yếu tá» Äá»c tà i cá»§a nhà nưá»c nà y.
Nhưng trong thá»i Äại cá»§a công nghá» kỹ thuáºt sá» giá rẻ và khá»i dữ liá»u lá»n, nhà nưá»c giám sát Äã bà nh trưá»ng rá»ng hÆ¡n chúng ta nghÄ©. Từ các mô hình xá» lý dữ liá»u cá»§a COMPSTAT cho phép xác Äá»nh hạn ngạch bắt giữ tá»i phạm cần sa Äá» cảnh sát triá»n khai các hoạt Äá»ng ngÄn chặn và lục soát cho Äến các camera giao thông phạt tá»c Äá», viá»c giám sát và nguá»n dữ liá»u thay Äá»i cách nhà nưá»c thá»±c hiá»n nhiá»m vụ cá»§a nó. Câu há»i quan trá»ng sau Äó là , phải Äặt ra giá»i hạn nà o cho quyá»n lá»±c cá»§a nhà nưá»c.
Trách nhiá»m giải trình dân chá»§ cÅ©ng cần thiết bá»i vì các tòa án, những tuyến phòng thá»§ chÃnh cá»§a các những ngưá»i theo chá»§ nghÄ©a tá»± do và chá»§ nghÄ©a tá»± do cá» Äiá»n, không ÄÆ°a ra má»t cÆ¡ chế kiá»m tra hiến pháp khi liên quan Äến thông tin. Tu chÃnh án thứ tư (Fourth Amendment) không ghi nháºn những nhu cầu cần thiết vá» quyá»n riêng tư Äá» cho phép kiá»m tra nhà nưá»c. Các tòa án, bất ká» tá»t hay không, thấy rằng hầu hết các thông tin mà chÃnh phá»§ thu tháºp trong thá»i Äại kỹ thuáºt sá» má»i nằm ngoà i những mong Äợi vá» quyá»n riêng tư.
Trong khi Äó, Hiến pháp không có các quy Äá»nh kiá»m tra công khai khi chÃnh phá»§ lấy thông tin ÄÆ°á»£c thu tháºp từ các bên tư nhân. Äiá»u nà y Äặc biá»t gây vấn Äá» trong má»t thá»i Äại mà cả hai Äảng chÃnh trá» coi trá»ng viá»c tư nhân hóa các dá»ch vụ chÃnh phá»§. Sá»± bảo vá» hiến pháp và tÃnh minh bạch dân chá»§ không nhân rá»ng khi chÃnh phá»§ bà n giao lại, hoặc tháºm chà ủy quyá»n, cho khu vá»±c tư nhân.
Như Aaron Bady Äã láºp luáºn trong tá» Technology Review cá»§a trưá»ng MIT, ngôn ngữ và khái niá»m vá» quyá»n riêng tư xuất hiá»n trong má»t thế giá»i mà ânhững bức tưá»ngâ vẫn là những ẩn dụ ná»i báºt. Nhìn trá»m qua má»t bức tưá»ng là Äá»§ Äá» chứng minh bạn Äã vi phạm sá»± riêng tư cá»§a ngưá»i khác. Nhưng công nghá» Äã má» ra má»t thế giá»i hoà n toà n má»i, không còn có những bức tưá»ng, hoặc những sá»± viá»c xuất hiá»n á» nhiá»u nÆ¡i khiến cho ý tưá»ng bức tưá»ng không còn ý nghÄ©a. Nếu không còn có chúng, ta cần những khái niá»m má»i.
Như vẫn thưá»ng xảy ra, cuá»c chiến giữa Äá»c tà i và dân chá»§ có thá» dẫn tá»i nhiá»u hoạt Äá»ng trà tuá». Má»t trong những Äiá»u tuyá»t vá»i vá» dân chá»§ là khả nÄng kiá»m tra quyá»n lá»±c cá»§a tư nhân và chÃnh phá»§, cÅ©ng như tạo ra cÆ¡ cấu thá» chế thúc Äẩy trách nhiá»m giải trình và tÃnh minh bạch. Tôi e rằng Äó là cách duy nhất Äá» thoát ra khá»i tình trạng mà nưá»c ta Äang phải Äá»i mặt.
* Mike Konczal là má»t nhà nghiên cứu tại Viá»n Roosevelt, nÆ¡i ông táºp trung và o các vấn Äá» Â vá» Â quy Äá»nh tà i chÃnh, bất bình Äẳng và thất nghiá»p. Ãng viết má»t mục báo hà ng tuần cho Wonkblog. Theo dõi ông ta trên Twitter (á» Äây).
Nguá»n: Mike Konczal, ”Is a democratic surveillance state possible?“, The Washington Post, ngà y 8 Tháng Sáu 2013.
Bản Tiếng Viá»t © 2013 The Pacific Chronicle
July 1, 2013
Xã há»i Mỹ sẽ biết cách tá»± vá»
Noam Chomsky trả lá»i phá»ng vấn
Phạm Thá» Hoà i dá»ch
Khi tôi dá»ch bà i phá»ng vấn nà y, chÃnh phá»§ Äức sau nhiá»u ngà y im lặng Äã chÃnh thức bà y tá» thái Äá» phản Äá»i gay gắt viá»c cÆ¡ quan tình báo Hoa Kỳ NSA thá»±c hiá»n do thám quy mô lá»n vá»i cả các Äá»ng minh châu Ãu, trong Äó có Äức. Má»t cao á»§y EU yêu cầu ngưng các cuá»c thương lượng Hiá»p Äá»nh Thương mại Tá»± do giữa EU và Hoa Kỳ, cho Äến khi Hoa Kỳ triá»t Äá» giải trình má»i cáo buá»c do thám, và Äảng Xanh trong Nghá» viá»n EU Äá» nghá» Liên minh châu Ãu cấp quy chế tá» nạn chÃnh trá» và trao giải thưá»ng mang tên nhà bất Äá»ng chÃnh kiến Xô-viết Sakharov cho Edward Snowden, ngưá»i tiết lá» những bà máºt tình báo cá»§a NSA. Quả tháºt, chúng ta còn biết nói gì nếu má»t dissident cá»§a thá»i hiá»n Äại như Snowden phải chạy trá»n chÃnh quyá»n cá»§a má»t quá»c gia dân chá»§, má»t xứ sá» ná»i tiếng là “thế giá»i tá»± do”, Äá» tá» nạn tại má»t quá»c gia chuyên chế?
Vì thế, chút lạc quan vang lên vá» cuá»i, từ Noam Chomsky, ngưá»i phê phán bá»n bá» và mạnh mẽ nhất chá»§ nghÄ©a tư bản toà n cầu, chá»§ nghÄ©a Äế quá»c và Äặc biá»t là chÃnh sách Äá»i ngoại cá»§a các chÃnh phá»§ Hoa Kỳ, khiến tôi không thá» không dùng Äá» giáºt tÃt.
Ngưá»i dá»ch
_______________
Zeit: Thưa Giáo sư Chomsky, khi ÄÆ°á»£c biết vá» vụ bê bá»i giám sát internet cá»§a Hoa Kỳ lần Äầu tiên ông nghÄ© gì? Ãng có ngạc nhiên không?
Chomsky: Không, tôi không ngạc nhiên, có gì mà ngạc nhiên. Khả nÄng dùng internet Äá» giám sát dân chúng Äã sẵn có trong công nghá» Äó, là má»t bá» pháºn ná»i tại cá»§a nó. Äi liá»n vá»i Äiá»u Äó là má»t sá» thứ khá khó chá»u, như ta Äang chứng kiến. Chá» cần Äá»c các tạp chà cá»§a Há»c viá»n [i] nÆ¡i tôi là m viá»c là thấy. Vá»i các chuyên gia thì chế ra má»t kÄ© thuáºt Äá» ghi lại toà n bá» những gì anh là m trong máy vi tÃnh và chuyá»n cho má»t ngưá»i kiếm soát là viá»c dá» như chÆ¡i. Trá» trêu là : tất cả những chuyá»n Äó xảy ra mà anh không hay biết. Hay chiếc kÃnh cá»§a Google chẳng hạn. Nó cho phép vừa nhìn vừa chụp hình tất cả mà không ai ÄỠý. Anh có biết khi ÄÆ°á»£c há»i, liá»u những công nghá» như váºy có xâm phạm ranh giá»i riêng tư cá»§a con ngưá»i không, ngưá»i Äiá»u hà nh Google, ông Eric Schmidt, Äã trả lá»i thế nà o không?
Ãng ấy nói Äại ý: Nếu có Äiá»u gì mà bạn không muá»n ai biết thì có lẽ Äằng nà o bạn cÅ©ng không nên là m [ii].
ChÃnh xác, ông ấy nói như thế. Và chÃnh phá»§ Mỹ tất nhiên cÅ©ng tư duy như thế. Cùng má»t cách láºp luáºn, cùng má»t cách nhìn. Nhưng không chá» riêng chÃnh quyá»n Obama, mà má»i há» thá»ng quyá»n lá»±c Äá»u tư duy như váºy.
Ãng nói như thá» giám sát là chuyá»n hoà n toà n bình thưá»ng á» các nưá»c dân chá»§.
Chúng ta vừa ÄÆ°á»£c biết là nhân viên cá»§a cÆ¡ quan tình báo quân sá»± NSA cÅ©ng ÄÆ°á»£c quyá»n theo dõi email. Từ nhiá»u nÄm nay tôi Äã nói rá»i: nếu muá»n giữ má»t Äiá»u gì Äó trong vòng riêng tư, không rÆ¡i và o tay các cÆ¡ quan nhà nưá»c, thì Äừng ÄÆ°a nó lên mạng.
Chúng ta Äã ảo tưá»ng vá» tá»± do trên mạng chÄng?
Tôi mừng là có internet, Äó là má»t công nghá» tuyá»t vá»i và tôi thưá»ng xuyên sá» dụng. Nhưng mặt khác, cà ng ngà y chúng ta cà ng ý thức rõ hÆ¡n những khÃa cạnh tiêu cá»±c cá»§a internet. Dùng internet là bà y mình ra, là thả mình cho giám sát và kiá»m soát.
Thá»i những nÄm 60 á» Mỹ ngưá»i ta Äã lo ngại là nhà nưá»c theo dõi ngưá»i dân. Cái Äó ÄÆ°á»£c gá»i là tá» hợp chÃnh trá»-quân sá»±.
Tôi cÅ©ng thấy ÄÆ°á»£c gợi lại thá»i Äó. Khi tham gia á»§ng há» các phong trà o chá»ng chiến tranh Viá»t Nam, chúng tôi không Äá»i nà o nói rõ trong Äiá»n thoại. Chúng tôi biết là mình bá» nghe lén. Chá» trong các nhóm nhá» hay giữa những ngưá»i biết nhau chúng tôi má»i ÄÆ°á»£c nói thoải mái. Nhưng vá»i má»t há» thá»ng nhà nưá»c muá»n kiá»m soát phản kháng xã há»i thì Äó là Äiá»u hoà n toà n bình thưá»ng. Vá» viá»c nà y thì xã há»i Mỹ Äằng nà o cÅ©ng khá kì cục.
NSA là má»t cÆ¡ quan thuần túy quân sá»±. Sá»± phân biá»t giữa quân sá»± và dân sá»± á» Mỹ Äã biến mất hay sao? Ranh giá»i giữa chÃnh trá», xã há»i và quân sá»± Äã nhòa và o nhau chÄng?
Không, câu há»i nà y dẫn chúng ta Äi lạc ÄÆ°á»ng. Không thá» quy trách nhiá»m cá»§a những biá»n pháp nghe lén cho giá»i quân sá»± Hoa Kỳ. Nguyá»n vá»ng giám sát xuất phát từ chÃnh trá» và từ xã há»i. Há»t như trong chiến tranh: thưá»ng thì giá»i quân sá»± không có hứng xung tráºn, không bao giá» tham gia vá»i tinh thần há» há»i.
Nghe ông nói thì dưá»ng như chức nÄng cá»§a các cÆ¡ quan tình báo không phải là bảo vá» nhà nưá»c trưá»c kẻ thù bên ngoà i, mà là trưá»c chÃnh ngưá»i dân cá»§a mình.
Tôi Äã mất nhiá»u thá»i gian trong Äá»i Äá» Äá»c há» sÆ¡ tình báo sau khi ÄÆ°á»£c giải máºt. Anh có biết Äiá»u gì Äáng lưu ý á» Äó không? Chá» má»t phần rất nhá» liên quan Äến an ninh quá»c gia. Còn thá»±c ra, chá»§ yếu là liên quan Äến dân chúng. Ngưá»i ta gá»i cái trạng thái mà chÃnh quyá»n ÄÆ°á»£c an toà n trưá»c ngưá»i dân là an ninh. Thà dụ như Há» sÆ¡ Lầu NÄm góc. An ninh cá»§a Hợp chúng quá»c Hoa kỳ chẳng Än nhằm gì á» Äó. Các há» sÆ¡ nà y táºp trung cao Äá», tá»i mức Äáng ngạc nhiên, và o viá»c nắm thông tin Äá» kiá»m soát â và o câu há»i: Äiá»u gì Äang diá» n ra trong dân chúng Mỹ.
Những há» sÆ¡ mà WikiLeaks công bá» cÅ©ng như váºy?
Äúng thế. á» Äó các lợi Ãch an ninh quá»c gia cÅ©ng hầu như không há» bá» chạm Äến. Các vÄn bản máºt chá» thưá»ng xuyên Äá» cáºp viá»c bảo vá» chÃnh phá»§ trưá»c dân chúng như thế nà o.
Nhưng Barack Obama sẽ bảo ông rằng: phòng trưá»c chắc chắn là tá»t hÆ¡n má»t vụ khá»§ng bá» má»i á» Hoa Kỳ. Ãng ấy sẽ nói rằng muá»n Äảm bảo an ninh thì Äà nh chấp nháºn má»t mức Äá» giám sát nhất Äá»nh. Không thá» muá»n hết má»i thứ cùng má»t lúc.
Xin lá»i, tôi thấy láºp luáºn ấy quá chung chung. Tá»ng thá»ng Hoa Kỳ nên thay Äá»i ÄÆ°á»ng lá»i thì tá»t hÆ¡n. Obama nên chấm dứt hẳn viá»c Äiá»u hà nh má»t cá» máy sản xuất khá»§ng bá» trên khắp thế giá»i.
Nhưng trong chuyá»n khá»§ng bá» thì Obama Äâu có lá»i.
Má»i ngưá»i dân thưá»ng bá» máy bay không ngưá»i lái cá»§a Hoa Kỳ giết hại lại sinh ra những kẻ khá»§ng bá» má»i. Äấy không phải là má»t Äiá»u bà máºt. Tưá»ng Stanley A. McChrystal là má»t trong sá» Ãt những ngưá»i hiá»u ra Äiá»u Äó, rằng chương trình ÄÆ°á»£c thá»±c thi khắp thế giá»i cá»§a Obama Äẻ ra những kẻ khá»§ng bá» tiá»m nÄng nhanh hÆ¡n tá»c Äá» mà Hoa Kỳ có thá» tiêu diá»t những Äá»i tượng bá» tình nghi. Hãy nhá» Äến chiến tranh Iraq. Các cÆ¡ quan tình báo Äã chẩn Äoán chÃnh xác rằng lá»±c lượng khá»§ng bá» sẽ tÄng lên sau khi Mỹ và o chiếm Äóng, so vá»i trưá»c Äó. Thá»±c tế Äã diá» n ra Äúng như váºy. Ngưá»i ta biết rõ, nhưng chẳng ai thèm quan tâm.
Những ngà y nà y Barack Obama Äang Äến thÄm Äức. Theo ông, bà Angela Merkel nên nói gì vá» vụ bê bá»i nghe lén?
Cái Äó phụ thuá»c và o viá»c bà Merkel có tin và o tá»± do và dân chá»§ không, và tôi nghÄ© rằng bà Thá»§ tưá»ng Äức có niá»m tin Äó. Bất kì ai tin và o tá»± do và dân chá»§ Äá»u nên yêu cầu Obama chấm dứt viá»c giám sát dân chúng. Äá» tránh hiá»u lầm: Không phải chá» nên yêu cầu chÃnh phá»§ Mỹ, mà gần như má»i chÃnh phá»§. Tiếc rằng chá» có Ãt ngưá»i Äá»§ dÅ©ng cảm là m như váºy.
Ãng có tin rằng chÃnh phá»§ Äức thá»±c sá»± không biết Äến viá»c thá»±c thi giám sát á» Mỹ?
Tôi không rõ. Biết Äâu ngưá»i Äức cÅ©ng là m há»t như Obama?
Bá» trưá»ng Ná»i vụ Friedrich thì chắc chắn là “rất hà m Æ¡n sá»± hợp tác tá»t Äẹp vá»i các cÆ¡ quan tình báo Hoa Kỳ”. Còn Cục Tình báo Liên bang BND thì ÄÆ°á»£c má»t ngân sách hà ng triá»u Euro cho má»t chương trình giám sát.
Tôi không muá»n can thiá»p và o viá»c cá»§a các vá». Tôi chá» biết rằng: Công nghá» Äá» giám sát ngưá»i dân Äang có Äó. Và tiếc rằng chúng ta phải tÃnh Äến khả nÄng là má»i chÃnh phá»§ Äá»u sá» dụng các phương tiá»n kÄ© thuáºt Äá» thâu tóm và kiá»m soát dân chúng cà ng nhiá»u cà ng tá»t.
Google, Apple, Amazon, Facebook Äóng vai trò gì trong tấn trò nà y?
Khó xác Äá»nh. Há» theo dấu vết ta suá»t ngà y Äêm. Ta chá» cần mua má»t cuá»n sách á» Amazon là há» có thá» nói ngay, sắp tá»i ta sẽ mua cái gì. Há» tìm cách thu tháºp thông tin tá»i Äa. Vá»i thông tin, há» hái ra tiá»n.
Nhưng Google và các doanh nghiá»p ấy Äại diá»n cho quyá»n lợi cá»§a ai? Cá»§a tá»± do, cá»§a internet, cá»§a chÃnh phá»§â¦?
Rất ÄÆ¡n giản: há» Äại diá»n cho quyá»n lợi cá»§a chÃnh há», vÃ ÄÆ°Æ¡ng nhiên Äó là những quyá»n lợi thương mại. Há» muá»n bán má»t cái gì Äó. Cho nên há» muá»n biết má»i thứ vá» khách hà ng.
Nếu những núi dữ liá»u nà y rÆ¡i và o tay các chÃnh phá»§ thì má»t hình thức thá»±c thi quyá»n lá»±c và kiá»m soát xã há»i kiá»u má»i sẽ xuất hiá»n. Michel Foucault sẽ gá»i Äó là âVáºt là vi mô cá»§a quyá»n lá»±câ. [iii]
á», cần gì Äến Foucault á» Äây. Mắt thưá»ng cÅ©ng nhìn ra sá»± thay Äá»i hình dạng cá»§a quyá»n lá»±c. Công nghiá»p quảng cáo là má»t và dụ tá»t. Nghá» âquan há» công chúngâ (PR) ÄÆ°á»£c phát minh á» Äâu? á» các xã há»i tá»± do nhất thế giá»i, tại Mỹ và Anh. Và là do? Vì á» các nưá»c tá»± do, khó kiá»m soát ngưá»i dân bằng cách trá»±c tiếp áp Äặt quyá»n lá»±c. Cho nên phải kiá»m soát kiá»u khác: bằng cách tác Äá»ng và o ý kiến, và o quan Äiá»m và thái Äá» cá»§a ngưá»i dân. Trong các xã há»i tá»± do, vấn Äá» lÃ ÄÆ°a Äầu óc con ngưá»i và o quy Äá»nh. Giá»ng như quân Äá»i ÄÆ°a thân thá» lÃnh tráng và o quy Äá»nh.
Ãng có coi Edward Snowden, ngưá»i Äã tiết lá» bà máºt cá»§a NSA, là má»t anh hùng không?
Có.
Nhưng anh ấy Äã phạm luáºt. Vá»i Obama thì Snowden là má»t kẻ phản bá»i.
Edward Snowden Äã là m Äiá»u phải là m: Thông tin cho công luáºn biết rằng mình  bá» nghe lén.
Vì sao những ngưá»i như Julian Assange, Bradley Manning hay Edward Snowden lại nguy hiá»m cho nhà nưá»c như váºy?
Cái Äó thì hai mươi nÄm trưá»c, má»t nhà nghiên cứu chÃnh trá» ná»i tiếng cÅ©ng ÄÆ°á»£c Äá»c nhiá»u á» Äức Äã tóm gá»n chÃnh xác: Quyá»n lá»±c phải ẩn trong bóng tá»i. Lôi nó ra ánh sáng là nó tan biến â nó bá»c hÆ¡i luôn. Muá»n duy trì quyá»n lá»±c thì phải lo sao cho ngưá»i dân không biết quyá»n lá»±c Äang là m gì vá»i mình. Tên cá»§a há»c giả Äó là Samuel Huntington.
WikiLeaks có phải là má»t quyá»n lá»±c dân chá»§ không?
WikiLeaks Äã bóc trần nhiá»u Äiá»u mà công luáºn nên ÄÆ°á»£c biết Äến. Tất nhiên, phần lá»n trong sá» Äó khá há»i hợt. Tôi Äặc biá»t sá»ng sá»t vá» những cảnh báo cá»§a Äại sứ Hoa Kỳ tại Pakistan. Ãng ấy Äã nói rất rõ rằng chÃnh sách chá»ng khá»§ng bá» cá»§a Hoa Kỳ Äẩy dân chúng Pakistan sang phÃa Há»i giáo và cá»±c Äoan. Nhưng chẳng ai buá»n quan tâm Äến ý kiến Äó.
Có thông tin rằng chá» trong vòng má»t tháng, NSA Äã thu tháºp gần 100 tá» táºp hợp dữ liá»u. Có thá» cưỡng ÄÆ°á»£c ấn tượng tai hại, rằng nưá»c Mỹ dân chá»§ và ná»n Äá»c tà i Trung Quá»c giá»ng nhau Äến bất ngá» á» má»t Äiá»m: cả hai cùng giám sát dân chúng nưá»c mình không?
Thú tháºt là Äiá»u nà y tôi không nghÄ© Äến. Hoa Kỳ là má»t nưá»c dân chá»§, còn Trung Quá»c thì rõ rà ng không là má»t nưá»c dân chá»§. Có lần tôi Äến Bắc Kinh giảng bà i, má»t sinh viên há»i tôi nghÄ© gì vá» ná»n dân chá»§ Trung Quá»c. Tôi Äáp: ná»n dân chá»§ Trung Quá»c á» Äâu, xin anh chá» cho tôi ÄÆ°á»£c không, vì á» ngoà i kia tôi không phát hiá»n ra nó. Má»i nÄm á» Trung Quá»c có hà ng ngà n cuá»c ná»i dáºy cá»§a công nhân.
Các blogger Trung Quá»c Äang giá» u: Phương Tây rao giảng tá»± do và giám sát chÃnh ngưá»i dân cá»§a mình.
Há» cứ viá»c giá» u. Ta còn chưa há» biết chÃnh phá»§ Hoa Kỳ có thá» là m gì vá»i những Äá»ng thông tin kia. Như cái danh sách kẻ thù cá»§a Richard Nixon [iv] â anh thấy Äấy, có là m ÄÆ°á»£c gì nhiá»u Äâu. HÆ¡n nữa, tôi hi vá»ng thế, xã há»i Mỹ sẽ biết cách tá»± vá».
Nguá»n: Phần chÃnh cá»§a bà i phá»ng vấn ÄÄng trên tuần báo Zeit, 21-6-2013. Ngưá»i thá»±c hiá»n: Thomas Assheuer. Nhan Äá» cá»§a bản tiếng Viá»t do ngưá»i dá»ch Äặt. Các chú thÃch Äá»u cá»§a ngưá»i dá»ch.
Bản tiếng Viá»t © 2013 pro&contra
[i] Há»c viá»n Công nghá» Massachusetts (MIT)
[ii] Eric Schmidt trả lá»i phá»ng vấn cá»§a Maria Bartiromo trên CNBC ngà y 3-12-2009. Nguyên vÄn tiếng Anh: “If you have something that you don’t want anyone to know, maybe you shouldn’t be doing it in the first place.”
[iii] Khái niá»m “microphysique du pouvoir” cá»§a Michel Foucault
Phạm Thị Hoài's Blog
- Phạm Thị Hoài's profile
- 31 followers

