Đỗ Hồng Ngọc's Blog, page 75

November 6, 2017

Kỳ 3: Chương trình “Phật học & Đời sống” 28.10.2017

Em nvquyen vừa gởi video clip Chương trình ”Phật học & Đời sống” của Ban Phật học Chùa Xá Lợi Tp.HCM ngày Thứ bảy 28.10.2017.


Xin chia sẻ cùng các bạn,


Cảm ơn Quyền – Nga.


ĐHN


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 06, 2017 01:25

Chương trình “Phật học & Đời sống” 28.10.2017

Em nvquyen vừa gởi video clip Chương trình ”Phật học & Đời sống” của Ban Phật học Chùa Xá Lợi Tp.HCM ngày Thứ bảy 28.10.2017.


Xin chia sẻ cùng các bạn,


Cảm ơn Quyền – Nga.


ĐHN


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 06, 2017 01:25

November 3, 2017

Trao đổi ”Phật học & Đời sống”

 


Chương trình Trao đổi ”Phật học & Đời sống”


Chiều Thứ bảy 4.11.2017 từ 15-16h30 tiếp tục buổi Sinh hoạt thường kỳ trong Chương trình ”Phật học & Đời sống” do Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc và Cư sĩ Tô Văn Thiện phụ trách.


Địa  điểm: Phòng học Chùa Xá Lợi,


89 Bà Huyện Thanh Quan, Quận 3 TP.HCM


Trân trọng kính mời,


Ban Phật Học chùa Xá Lợi.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 03, 2017 03:47

November 2, 2017

Thư gởi bạn xa xôi: HÒN ĐÚ

Thư gởi bạn xa xôi: HÒN ĐÚ


Từ Mũi Né đi Bàu Trắng ta có dịp thấy Hòn Đú. Mũi Né thì có nhiều hòn lắm. Hòn Rơm nổi tiếng thì ai cũng biết, nhưng Hòn Đú thì ít người biết hơn. Đú là tiếng địa phương gọi Rùa biển. Ở vùng mình, ngày xưa thỉnh thoảng bộ hành đi đường biển dễ gặp mấy ổ trứng đú, hốt về cả trăm trứng như vậy. Trứng đú vỏ dai, chắc, mềm, trắng, giống như trái bóng bàn. Người ta ngâm muối rồi luộc ăn…


Trứng đú (rùa biển)
Theo du lịch Bình Thuận


Chuyến về Lagi, Mũi Né, Bàu Trắng… kỳ này mình đi với vợ chồng bác sĩ Thân Trọng Minh/ Thanh Hằng, vợ chồng họa sĩ Lê Ký Thương/ Kim Quy và ca sĩ Thu Vàng. Dĩ nhiên lâu lâu mới được đi với cả nhóm bạn trong ”gánh hát” như vậy về quê mình nên mình đã ”tranh thủ” đưa các bạn thăm nhiều điểm trên đường đi. Chẳng hạn, ghé qua Đồng cừu ở Suối Nghệ, Châu Pha cho các bạn được dịp… ôm cừu chụp hình! Rồi ghé khu rừng nguyên sinh Bưng Riềng, Bình Châu thăm rừng, thăm suối…


Không thể không ghé nhà mình, căn nhà tuềnh toàng cấp 4 còn đó với biết bao kỷ niệm. Nhớ xưa vợ chồng Thân Trọng Minh, cùng Lữ Quỳnh/ Kim Nhung đã đến trú một đêm trên nền gạch. Rồi Hoàng Quốc Bảo cũng từng ghé uống dừa Lagi. Cũng phải tạt ngang Đập Đá Dựng một chút. Ghé Ngảnh ăn cơm, nơi có ngôi mộ cậu Nguiễn Ngu Í. Đi qua rừng thanh long ngút ngàn dưới chân núi Tà Cú về Phan Thiết, Mũi Né. Sáng hôm sau đã đi Bàu Trắng và ghé Hòn Đú ăn trưa. Chuyến này về Phan Thiết có ghé thăm nhà thơ Liên Tâm và dĩ nhiên không quên cho các bạn ăn bánh căn! Thôi, coi hình cho vui thôi nhé. Lúc này mình làm biếng viết quá rồi bạn ơi.


 


Căn nhà của ĐHN ở Lagi.
Từ trái: Thanh Hằng, Lê Ký Thương, Đỗ Hồng Ngọc, Thân Trọng Minh, Thu Vàng


 


Quán Vên Vên trong khu rừng nguyên sinh Bình Châu vẫn còn những dây leo khổng lồ


 


… và một dòng suối róc rách


 


Bàu Trắng. Phải đi xe ”đặc chủng” để leo đồi cát thôi bạn ạ!


 


ĐHN, TTM… hai bạn già nhắc năm xưa đi với Hoàng Quốc Bảo về đây! Thời đó, HQB còn râu tóc dựng ngược, chưa thành Sư cụ như hôm nay… Mới thôi, đã hơn mười năm rồi! (Phóng lớn hình coi đoàn người trên đồi cát phía xa xa)


 


 


 


 


Lần đó cũng cùng ngồi thiền trên đồi cát mênh mông với HQB.
Hãy phóng to để nhìn đoàn người trên đỉnh đồi phía xa nhé…


 


 


 


 


“Cụng dừa” sắp trở thành ”truyền thống” rồi đó bạn ơi. Leo đồi cát rã rời rồi thì không gì thú bằng cụng dừa dưới bóng mát chân đồi…


 


Hòn Đú… xa xa … Bãi biển nơi đây đã đầy màu sắc tuyệt đẹp. Nếu có nhiều thời gian, đi bộ thì có thể đến sát cận Hòn Đú.


 


Đến Mũi Né mà không ghé thăm một cơ sở làm Nước mắm sẽ là một điều đáng tiếc…


Hẹn thư sau.


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc


(14-16/10/2017)

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 02, 2017 02:54

October 31, 2017

”Thở và Thiền dưới góc độ khoa học”

Ghi chú: Như đã hứa, hôm nay em nvquyen vừa gởi video clip ghi hình buổi Trò chuyện về ”THỞ và THIỀN dưới góc độ khoa học” tại Tu viện Khánh An, quận 12, Tp.HCM ngày CN 22.10.2017 vừa qua.


Xin chia sẻ cùng các bạn.


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc.


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 31, 2017 03:49

October 27, 2017

Kỳ 2: Tin thêm về Lớp “Phật học & Đời sống” chùa Xá Lợi

Tin thêm:


Thứ bảy 21.10. 2017 vừa qua, Lớp ”Phật học & Đời sống” do Ban Phật học Chùa Xá Lợi tổ chức đã được tiếp tục khá sôi nổi.


Khi nào có clip do nvquyen ghi hình gởi về sẽ post ngay để các bạn tiện theo dõi.


Chiều mai, Thứ bảy 28.10. 2017 Lớp vẫn tiếp tục như thường lệ: 15-16h30. Mời các bạn rảnh rỗi cứ đến vui nhé.


Thấy status này trên một trang Facebook. Xin chia sẻ cùng các bạn.


Đỗ Hồng Ngọc.


 



 


 


Em nvquyen vừa gởi clip Lớp Phật học & Đời sống ngày Thứ bảy 21.10. 2017 vừa qua xin chia sẻ cùng các bạn… xa xôi.


Kỳ tới sẽ là clip ngày Thứ bảy 28.10.2017.


DHN


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 27, 2017 03:58

Tin thêm về Lớp “Phật học & Đời sống” chùa Xá Lợi

Tin thêm:


Thứ bảy 21.10. 2017 vừa qua, Lớp ”Phật học & Đời sống” do Ban Phật học Chùa Xá Lợi tổ chức đã được tiếp tục khá sôi nổi.


Khi nào có clip do nvquyen ghi hình gởi về sẽ post ngay để các bạn tiện theo dõi.


Chiều mai, Thứ bảy 28.10. 2017 Lớp vẫn tiếp tục như thường lệ: 15-16h30. Mời các bạn rảnh rỗi cứ đến vui nhé.


Thấy status này trên một trang Facebook. Xin chia sẻ cùng các bạn.


Đỗ Hồng Ngọc.


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 27, 2017 03:58

October 26, 2017

Trao đổi về THỞ và THIỀN ở Tu viện Khánh An

Thư gởi bạn xa xôi,


Trao đổi về THỞ và THIỀN ở Tu viện Khánh An


 


Chủ Nhật 22.10.2017, trong khuôn khổ khóa tu Sống Tỉnh Thức lần thứ 20 tại Tu viện Khánh An, Quận 12, Tp.HCM, mình đã đến Trao đổi cùng các Phật tử học viên về chủ đề ”Thở và Thiền dưới góc độ khoa học” theo lời mời của Thầy Thích Trí Chơn, trụ trì. Dưới đây là vài hình ảnh để bạn coi qua trước nhé. Nay mai, theo BTC sẽ gởi clip quay buổi sinh hoạt này mình sẽ chuyển đến bạn sau vậy.


Tu viện Khánh An là một tu viện chủ yếu về Thiền, trang nhã, thanh tịnh, cảnh quan khá đẹp. Mình đến sớm, đi loanh quanh chụp một ít hình ảnh, sau thời tụng kinh, gặp thầy Trí Chơn nơi cái Thất Vô Sự của thầy khá dễ thương…


Thất Vô Sự của thầy Trí Chơn, trụ trì Tu viện Khánh An, quận 12


 


Mình chọn chủ đề “Thở và Thiền dưới góc độ khoa học” nhằm góp phần giải thích rõ hơn về Thiền Anapanasati dưới góc độ cơ thể học, sinh lý học và tâm lý học, bao gồm cả thiền chỉ  và thiền quán mà Phật đã dạy từ hơn 2500 năm trước… trong Kinh Tứ Niệm Xứ.


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc.


 



 


 



 


 



 



 


 


 


 


 


 


 


 


Các bạn sinh viên thư giản trước khi vào Giảng đường dự buổi trao đổi về ”Thở và Thiền”.


 


Dưới đây là đường links để đọc tin từ Tu viện Khánh An:


 


http://tuvienkhanhan.com/index.php/phap-duong-chanh-niem/tin-phap-duong/post/1159:bac-si-do-hong-ngoc-thuyet-trinh-ve-tho-va-thien




http://tuvienkhanhan.com/index.php/phap-duong-chanh-niem/tin-phap-duong/post/1160:nhan-thuc-luan-phat-giao-va-khoa-hoc

 


 


 


 


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 26, 2017 05:34

October 19, 2017

“Chân dung Văn Học Nghệ Thuật & Văn Hóa” của Ngô Thế Vinh

Vài nét về “Chân dung Văn Học Nghệ Thuật & Văn Hóa”


của Ngô Thế Vinh


Đỗ Hồng Ngọc (Đỗ Nghê)


 



 


Ngô Thế Vinh là một thầy thuốc, một bác sĩ y khoa. Nên dù là một nhà văn, nhà báo, nổi tiếng với nhiều tác phẩm, đặc biệt những cuốn sách viết về dòng Mekong gần đây của anh, thì người ta vẫn thấy thấp thoáng bóng blouse trắng. Anh luôn nhìn con người như một tổng thể, thân tâm nhất như. Cho nên những bài viết của anh về các văn nghệ sĩ và các nhà văn hóa trong cuốn tuyển tập này luôn có những chi tiết, những góc nhìn của người thầy thuốc, lấp lánh tình người trong mỗi câu chữ.


 


Võ Phiến “nhà văn lưu đày”


Những ai từng đọc Võ Phiến, từng đọc “Đất nước quê hương’’ với nào áo dài, bánh tráng, tô cháo, chén chè, rụp rụp, đất nước, con người… thì coi bộ khi phải rời xa những thứ quấn quít đó của quê nhà, Võ Phiến đã khốn khổ thế nào!


Trong bài ‘’Một cốt cách ở đời’’ về cuốn sách có tựa là Cuối Cùng của Võ Phiến, tôi viết:


“Suốt một đời người đeo đẳng văn chương chữ nghĩa, chẻ sợi tóc làm tư, lặn lội vào những nẻo u uẩn ngóc ngách của lòng người, bỗng dưng cuối cùng hiện ra trước mắt một vầng sáng: Mộc Mạc


Xưa từng có xóm có làng


 Bà con cô bác họ hàng gần xa


Con trâu, con chó, con gà


Đàn cò, lũ sẻ, đều là cố tri.

(…)


Rồi bây giờ:


Thân tàn đất lạ chơi vơi

Trông lên chỉ gặp bầu trời là quen.


(Mộc Mạc, Võ Phiến)

Một người như thế thì đúng là một kẻ bị lưu đày. Lưu đày tự trong tâm khảm. Cho nên thầy thuốc Ngô Thế Vinh đã có một chẩn đoán chính xác, chỉ cần một dấu chứng (sign): ‘’… bữa ăn ở nhà ông bà Võ Phiến với bánh tráng thuần túy Bình Định nhúng nước, chấm nước mắm nhỉ chanh ớt đỏ au…” Rồi anh cho biết thêm: chanh, ớt đều hái ở vườn nhà, ngay tại Mỹ quốc!


 


Đinh Cường “đốn ngộ’’


Đinh Cường từng nói: “Tôi đã vẽ trong mọi hoàn cảnh, nơi chốn. Không biết để làm gì. Có lúc gần như tuyệt vọng, đôi khi thấy mình được cứu rỗi. Và tôi lại tiếp tục vẽ, tiếp tục suy nghiệm”.


Và, Huỳnh Hữu Ủy nhận xét về tranh Đinh Cường :“Không rực rỡ, không lạc điệu, một chất màu ủ và quánh mà vẫn nhẹ nhàng và reo ca như vàng kim. Một thứ dạ kim với bao nhiêu hào quang quay trở vào bên trong”. Phải. Quay trở vào bên trong. Là một Đinh Cường đốn ngộ vậy.


Ngô Thế Vinh cho biết có lúc Đinh Cường ‘’muốn loại bỏ mô thể /forme của sự vật để chỉ còn giữ lại cái chất liệu /matière thuần túy của sơn dầu” nhưng rồi cuối cùng anh vẫn trở về với hội họa tạo hình!


Bởi, “đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt” (TCS). Sắc tức thị không/ không tức thị sắc rồi đó thôi! Ngô Thế Vinh nói đúng: giờ đây không cần ký tên dưới bức tranh, người ta vẫn nhận ra là tranh của Đinh Cường.


Nhớ năm 1993, khi tôi ở Boston thì Đinh Cường gởi tôi: “Mỗi lần moa đến thác Niagara, moa đều có cảm giác muốn nhảy ùm xuống thác như con diều rơi cho vực thẳm buồn theo của TCS vậy”.


Rồi mới thôi (2014), Đinh Cường trong bài thơ Phương nào viết “gởi Đỗ Hồng Ngọc”:


Vậy đó. ngàn năm trước ngàn năm sau

chỉ nghe Không Lộ hú dài tiếng thơ

hữu thời trực thượng cô phong đỉnh

trường khiếu nhất thanh hàn thái hư


Những ngày tháng nằm bệnh của Đinh Cường, chúng tôi bàn bạc tìm nhiều cách cứu vãn tình thế, không xong, như trong bài Pain, Painter, Paintings dạo đó tôi đã viết:


… Thân Trọng Minh thầy thuốc/ lắc đầu sợ khó qua/ con trăng này, không chắc/ cơn đau đã dập vùi…/ Ngô Thế Vinh tìm kiếm/ một pain specialist/ cho một người painter/ suốt đời tìm cái đẹp… (ĐHN).


 


“Khoảng trống’’ Nghiêu Đề


Lần nọ, Ngô Thế Vinh xin một tấm hình của ông cậu tôi, Nguiễn Ngu Í. Anh nói để viết về Nghiêu Đề, một người bạn mà anh gọi là ‘’bạn tấm cám’’. Có một bài phỏng vấn Nghiêu Đề của Nguiễn Ngu I trên Bách Khoa thời đó (khoảng 1970), trong loạt bài Sống và Viết với… ; Sống và Vẽ với…v.v… Họa sĩ Nghiêu Đề bày tỏ quan điểm nghệ thuật của mình: Ở quê tôi, có một giống chim lạ, sắc trắng, và dáng mong manh lắm, thường bay một mình trong đêm trăng. Người ta bảo nó bay mãi lên cao, và tan vào mặt trăng, không bao giờ trở lại. Tên nó là Nguyệt. Tiếng hót hay vô cùng. Không biết vì sao tôi yêu nó. Chỉ biết mỗi lần nó bay ngang cùng tiếng hát đã làm tôi xúc động. Bây giờ tôi nghĩ Nghệ Thuật tôi muốn là một cái gì hết sức tự nhiên như tiếng hót của chim Nguyệt vậy’’…


Trong ‘’Người bạn tấm cám Nghiêu Đề’’, Ngô Thế Vinh cho biết: Đó là “… một người bạn không ham muốn sở hữu một thứ gì. Sự nghiệp của anh chỉ là những dấu chân chim trên cát, mau chóng bị xóa nhòa bởi lớp sóng thời gian”. Cho nên đã có rất ít bài viết về Nghiêu Đề cho đến nay. Anh muốn lấp ‘’khoảng trống” đó. Bài viết của Ngô Thế Vinh là một kỳ công, không chỉ đầy đủ tiểu sử, quan niệm sống, quan niệm sáng tác mà còn sưu tập được một số hình ảnh, bìa sách, bìa báo quý giá của Nghiêu Đề.


Và tôi thật sự giật mình khi được xem bức Bố Cục Sen của Nghiêu Đề, vẽ năm 1986 khi anh đến Mỹ. Nghiêu Đề từng trả lời Nguiễn Ngu Í : “Nói về mình đã khó, giải thích cả tác phẩm mình nữa, thì thật quá sức…”  nhưng với cảm nhận của một người thưởng ngoạn, tôi tự giải thích cho mình được quá chớ phải không? Tôi không tin cái đẹp của tranh chỉ ở ‘’chất liệu’’, màu sắc, ánh sáng, hình thể… mà cái chính vẫn là ý tưởng, dù nhiều khi còn nằm trong tiềm thức của người họa sĩ ‘’bất khả thuyết’’. Tranh Nghiêu Đề với tôi không chỉ để ngắm nghía, mà để ngẫm suy.


Bố Cục Sen là một. Bố Cục Sen dĩ nhiên không phải Sen. Sen chỉ là cái cớ. Hãy nhìn kỹ mà coi. Từ những làn sóng cuồn cuộn xô bồ dưới kia vươn lên nhưng búp sen e ấp rồi đột ngột tách ra, vút lên trời cao, một đóa sen vừa nở: thiếu nữ!


Mà thiếu nữ trong tranh Nghiêu Đề, đến thi sĩ Luân Hoán cũng choáng: “… thế gian được mấy góc trời / để tay Thánh chúa vẽ môi mắt tình / dẫu từ đường nét hiển linh / nghìn năm em vẫn một mình khói sương”…


Nhưng thiếu nữ ở đây cũng chẳng phải thiếu nữ. Đôi mắt to để nhìn rõ nhân gian, tiếng kêu trần thế, một tay nâng cành dương liễu, một tay rưới giọt cam lồ: Quán Thế Âm Bồ-tát!


Hình như Nghiêu Đề đã tìm ra một lối thoát, như tiếng hót của chim Nguyệt… bay ngang bầu trời!


Cảm ơn Ngô Thế Vinh đã lấp “khoảng trống Nghiêu Đề”.


 


Và, “Tìm lại thời gian đã mất”


Trong Tìm lại thời gian đã mất, viết về người Thầy của chúng tôi ở trường Y thời đó (Y khoa Đại học đường Saigon) – Giáo sư Y khoa Phạm Biểu Tâm – anh đã vẽ nên một nhân cách của vị thầy, một trí thức chân chính, bằng những hồi ức cảm động.


Viết về Thầy nhưng cũng là viết về một thế hệ những người áo trắng, từ thuở còn là sinh viên đến khi là người thầy thuốc trong buổi nhiễu nhương của cuộc chiến tương tàn. Cũng là đoạn hồi ký của chính anh, chính tôi, những ngày gian khó dưới mái trường Y đầy uy nghiêm, đầy lý tưởng. Ngô Thế Vinh học trên tôi một năm nhưng cùng chung mái trường Y khoa suốt 6-7 năm trời, cùng làm báo Tình Thương với nhau nên gần gũi, thân thiết. Dưới mắt tôi, anh là một người bạn thâm trầm, kín đáo, đa cảm, mà như ráng giấu đi những cảm xúc để chỉ bày tỏ trên trang viết!


Tôi còn nhớ khi thầy Phạm Biểu Tâm đón lứa tân sinh viên chúng tôi vào trường Y ở 28 Trần Quý Cáp Saigon, Thầy ân cần dặn dò: “Nghề Y là một nghề cao quý, nếu mình muốn cao quý, nhưng cũng là một nghề thấp hèn, nếu mình muốn thấp hèn!”. Rồi Thầy nói thêm: “Trong đời làm nghề Y, không tránh khỏi đôi khi lầm lỗi, nhưng chỉ nên là những lỗi nhẹ để ân hận mà không nên để phải hối hận!”.


Năm 1988, khi Saigon (tp HCM) chuẩn bị thành lập trường Y riêng (nay là ĐHYK Phạm Ngọc Thạch), tôi đã đến thăm Thầy, xin thầy cho vài lời chỉ dạy. Thầy nói, “Trước hết phải Nghiêm”. Đúng vậy. Sinh mệnh bệnh nhân nằm trong tay người thầy thuốc. Thế hệ thầy thuốc chúng tôi đều đã học được điều này từ tấm gương của chính Thầy trong nếp sống, trong nghề nghiệp.


Hình như ai trong chúng ta rồi cũng có lúc ”tìm lại thời gian đã mất” phải không Vinh?


 


(ĐHN, Saigon, 8/2017)


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 19, 2017 21:20

October 18, 2017

Về lớp “Phật học & Đời sống”

Nhắn tin chung các bạn… gần gũi

Chiều thứ bảy 21.10. 2017, từ 15h-16h30  tại Chùa Xá Lợi, 89 Bà Huyện Thanh Quan, Quận 3 Tp.HCM sẽ có buổi trao đổi, giao lưu về ”Phật học & Đời sống”, do Bs Đỗ Hồng Ngọc và Cư sĩ Tô Văn Thiện phụ trách.


Thân mời các bạn rỗi rảnh, ghé vui. 


Trân trọng,


Đỗ Hồng Ngọc.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on October 18, 2017 18:20

Đỗ Hồng Ngọc's Blog

Đỗ Hồng Ngọc
Đỗ Hồng Ngọc isn't a Goodreads Author (yet), but they do have a blog, so here are some recent posts imported from their feed.
Follow Đỗ Hồng Ngọc's blog with rss.