Đỗ Hồng Ngọc's Blog, page 58

December 14, 2018

Thăm “Sơn Núi” (nhà thơ Nguyễn Đức Sơn)

 


Thư gởi bạn xa xôi


Thăm “Sơn Núi” (nhà thơ Nguyễn Đức Sơn)


Đỗ Hồng Ngọc


Nguyễn Quang Chơn từ Đà Nẵng phone bảo anh Ngọc nhớ đi thăm anh Sơn Núi, nghe nói ảnh bệnh nặng lắm, đã đưa vào cấp cứu bệnh viện Bảo Lộc, chắc không qua khỏi. Mình định ghé thẳng vào bệnh viện thăm anh nhưng tốt hơn, nên hỏi Nguyễn Sông Ba số Dt của Nguyễn Đức Vân, tu sĩ, con lớn của nhà thơ Nguyễn Đức Sơn (Sơn Núi) để biết rõ khoa phòng, bác sĩ điều trị, có gì thì còn “nhờ vả” đồng nghiệp một tiếng. Nhớ xưa, tình trạng Nguyên Minh cũng từng như vậy. Mình ghé thăm Sơn Núi sáng ngày 9.12.2018 và nay gởi mấy dòng này và vài hình ảnh đến bạn vậy.


Đức Vân nói không phải cấp cứu chi đâu chú, chỉ đi BV tái khám rồi về ngay chú Ngọc ạ. Ba con bị tai biến liệt nửa người 3 năm nay, nói năng rất khó, hay chửi thề… trí nhớ lúc tốt lúc không, đang nằm tại nhà. Chú ghé con rồi con đưa đi thăm ba con nhé. Chú qua khỏi đèo Bảo Lộc, đến cầu Đại Lào, quẹo trái chừng 3 cây số đến một… rừng sim là chỗ con ở.


Thì ra, Đức Vân có một ngọn đồi trồng đầy sim, sắp xây tạm một ngôi chùa gỗ, vừa sắm một chiếc máy cày con con để làm vườn… Đức Vân ở cách Sơn Núi chừng 1 cây số để tiện qua lại.


 


Đức Vân (Tu sĩ) và Đỗ Hồng Ngọc nơi căn nhà gỗ Đồi Sim. ĐV đãi khoai lang luộc và chuối rất ngon. Lại tặng cho 2 chai rượu Sim để chữa thấp khớp…





Khu rừng sim của Đức Vân.


 





và chiếc máy cày con con để làm vườn. Chú bé ngồi xe máy cày là cháu ngoại nhà thơ Thu Nguyệt.



Từ trái: Đức Vân, Nhà thơ Thu Nguyệt, ĐNB và ĐHN. Dịp này gởi tặng Thư viện chùa gỗ của Đức Vân một số sách vở, băng từ…


 


Đường đến đồi thông lên nhà Sơn Núi.


 


Thăm Sơn Núi (Nhà thơ Nguyễn Đức Sơn, sinh 1937) bị tai biến liệt nửa người từ 3 năm nay. Hiên đang ở cùng Đức Yên, em trai kế Đức Vân. Chị Phượng, vợ Sơn đang về Saigon chữa bệnh, vắng nhà…


 



 


Đức Yên ngăn căn nhà thành 3 gian, gian giữa thờ Phật, gian bên phải làm Thư viện…


 


Thôi, vắn tắt thôi nhé.


Thân mến,

ĐHN.


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 14, 2018 20:44

December 13, 2018

Kỳ 48: Phật học & Đời sống

 


Kỳ 48:  PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG


Thứ bảy 8.12.2018 tại Chùa Phật học Xá Lợi, Tp HCM


Chủ đề: “Ngũ Minh”… trong thời hiện đại?


Ngũ Minh gồm:


1) Nội minh


2) Nhân minh


3) Thanh minh


4) Công xảo minh


5) Y phương minh


Bài 1: “Nội minh… trong thời hiện đại”


Cảm ơn nvquyen đã chuyển clip kịp thời để các bạn tham khảo.


………………………………………………………………………………..


Thứ bảy 15.12.2018:


Thân mời các bạn tiếp tục tham dự buổi sinh hoạt PH & ĐS tại chùa Phật học Xá Lợi, 89 Bà Huyện Thanh Quan, Q3, từ 15-16:30h.


Tiếp tục đề tài NGŨ MINH… trong thời hiện đại?


 


https://mail.google.com/mail/u/0/#inb...


 


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 13, 2018 02:07

December 12, 2018

“Về thu xếp lại” tập I: Biết Ơn Mình

 


“Về thu xếp lại” tập I:


Biết Ơn Mình


Ghi chú: Như đã có lời thưa trước, nay sắp bước vào tuổi 80, tôi thấy đã đến lúc “về thu xếp lại” vì mọi thứ đều có vẻ như “vội vàng thêm” (về thu xếp lại/ ngày trong nếp ngày/ vội vàng thêm những lúc yêu người… TCS) nghĩ trước hết nên tập hợp một số bài viết trên Trang nhà www.dohongngoc.com này cũng là để Kỷ niệm 10 năm Trang nhà, với tập I: Biết Ơn Mình.


Cũng phải tới cái tuổi nào đó, cái tuổi mà “chút nắng vàng giờ đây cũng vôi” (TCS) thì ta mới sực nhớ là phải nên biết ơn mình, từ bi với mình phải không?


Những bài gom góp nơi đây là những bài viết đã post trên Trang nhà này (một số đã in rải rác trong sách) được các bạn tìm đọc, chia sẻ nhiều trên mạng, nay gởi bạn để nhâm nhi những khi nhàn rỗi. Đây chỉ là “bản thảo” dưới dạng PDF để đọc, chia sẻ, không in ấn nhé.


Cảm ơn Phùng Minh Bảo và các bạn trẻ đã giúp chú Ngọc thực hiện bản PDF.


Một số hình ảnh minh họa trong bản này là của Đỗ Hồng Ngọc, Đỗ Trung Quân và vài hình có nguồn từ Internet. Xin cảm ơn tất cả.


Thân mến,


BS Đỗ Hồng Ngọc.


(Saigon, 12.12.2018)


Ve thu xep lai (Biet On Minh) PDF

Chú ý: Cuối mỗi trang, phía trái, có mũi tên trắng, bấm vào đó để xem tiếp trên PDF nhé.


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 12, 2018 19:14

Kỳ 47: PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

 


Kỳ 47: PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG


Chủ đề: TỨ NHIẾP PHÁP (tiếp theo)


Bài 4: “Đồng Sự… cách nào?”


 


Đây là bài học trong buổi sinh hoạt dã ngoại tại An Lạc Trang, Củ Chi, ngày Chủ nhật, 2. 12. 2018 trong dịp “Kỷ Niệm 1 năm Chương Trình Phật học & Đời sống”, Chùa Xá Lợi, Tp.HCM.


Do vậy, xin các bạn vui lòng xem cùng lúc 2 Kỳ 46 và 47 để có sự nối tiếp, gắn kết nhé.


Cảm ơn nvquyen.


Trân trọng,


Đỗ Hồng Ngọc.


 


https://mail.google.com/mail/u/0/#inb...


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 12, 2018 16:09

December 6, 2018

Kỳ 46: Phật Học & Đời Sống

 


Kỳ 46: Phật Học & Đời Sống


Phần I: Họp mặt Kỷ niệm 1 Năm,


Lớp “Phật Học & Đời Sống” 


tại An Lạc Trang, Củ Chi ngày CN, 2.12.2018


(Theo yêu cầu của các bạn, nvquyen đã gởi trước clip I này, về buổi Họp mặt Kỷ niệm 1 năm Lớp “Phật học & Đời sống” trong buổi dã ngoại tại An Lạc Trang, Củ Chi, Tp HCM,


Phần II sẽ được chuyển đến nay mai về bài học: “Đồng sự nhiếp… cách nào?”).


Clip I chưa đầy đủ, còn thiếu phần đóng góp ý kiến của các anh chị, các bạn về năm học vừa qua, sẽ được bổ sung sau.


Trân trọng,


Bs Đỗ Hồng Ngọc.


………………………………………………….


Giấy Mời:


Kỳ 47 Phật Học & Đời Sống


lúc 15-16:30h Thứ bảy 8.12.2018 tại Chùa Phật học Xá Lợi, 89 Bà Huyện Thanh Quan, Quận 3, Tp HCM.


Đề tài: “Ngũ Minh… trong đời sống hiện đại”


Phần 1: Nội minh và Nhân minh.


Thân mời các bạn tham dự.


ĐHN.


 



 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 06, 2018 17:27

December 2, 2018

Vài hình ảnh về buổi “Họp mặt kỷ niệm 1 năm PH & ĐS”

 


Vài hình ảnh về buổi “Họp mặt kỷ niệm 1 năm PH & ĐS”


tại An Lạc Trang, Củ Chi, ngày 2.12.2018


 


Chương trình “Phật Học & Đời Sống” thiệt ra đã kéo dài hơn 1 năm, nếu kể từ ngày đầu tiên 21.10.2017 đến nay, đã trải qua 45 buổi sinh hoạt của “Lớp Lỏng Lẻo” vào mỗi chiều Thứ bảy tại chùa Phật học Xá Lợi Tp.HCM, đã được các bạn trẻ tổ chức một buổi dã ngoại vừa là buổi Họp mặt Kỷ niệm 1 năm PH & ĐS, vừa tiếp tục học bài 4: Đồng Sự… cách nào? trong Tứ Nhiếp Pháp (Bố thí, Ái ngữ, Lợi hành, Đồng sự).


Lần này, buổi học “dã ngoại” chọn An Lạc Trang, không xa lắm và là một nơi còn nhiều thiên nhiên giữa một thành phố Saigon nhộn nhịp.


Dưới đây chỉ là vài hình ảnh của buổi học dã ngoại ở An Lạc Trang. Nay mai sẽ có clip của nvquyen gởi đến các bạn tham khảo như  thường lệ nhé.


Dịp này, xin cảm ơn chủ nhân An lạc trang, cũng là người “chèo đò đưa khách qua sông” cùng nhóm bạn trẻ của “Lớp Lỏng Lẻo” Sĩ Trung, Quyền, Tú Quyên, Lệ Mai đã… hoàn thành tốt nhiệm vụ buổi ngoại khóa đặc biệt này.


Và cũng xin thông báo thứ bảy tới đây, ngày 8/12, Lớp sẽ tiếp tục sinh hoạt Chủ đề “Ngũ Minh”.


Trân trọng,


Bs Đỗ Hồng Ngọc.


 


Chủ nhân ALT, là Tùng (Như Đất) tự tay chèo đò đưa khách qua con rạch nhỏ vào An Lạc Trang, giữa dòng nước ròng chảy siết… Tôi khuyên Tùng nên tìm đọc thêm “Câu chuyện dòng sông” của Hermann Hess do Phùng Khánh và Phùng Thăng dịch (ĐHN).


 



Mọi người vui vẻ đi xuyên qua khu vườn rậm rạp đầy cây lá, được dịp  hít thở không khí trong lành của thiên nhiên…



Các “bô lão” tập trung chụp cái hình kỷ niệm, sau gần một cây số lội bộ, đường sình lầy do cơn bão Usagi vừa qua, rồi xuống thuyền… vượt sóng qua… rạch (với áo phao đàng hoàng)!


 


Một buổi thảo luận mở về một năm sinh hoạt của Ct Phật học & Đời sống vừa qua, sau đó là phần trình bày và thảo luận về chủ đề “Đồng sự nhiếp”… Ngoài các “bô lão”, lần này có khá đông các bạn trẻ tham dự.


 



Sau bữa cơm chay thanh đạm và buổi nghỉ trưa gọn nhẹ, các “bô lão” hào hứng vừa café vừa bàn về… trận bán kết bóng đá AFF chiều CN 2.12 giữa VN và Philippines!


 


Phần “văn nghệ” sau cùng khá là sôi nổi. Chương trình phải rút ngắn vì… nhiều người vội về cho kịp giờ.. bóng lăn ở tận Philippines trong đó có… tôi (ĐHN)!


Trên đây chỉ là vài nét theo yêu cầu của một số bạn. Nay mai sẽ có video clip của nvquyen như đã hứa.


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc.


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on December 02, 2018 23:55

November 30, 2018

Thư gởi bạn xa xôi (11.2018)

 


Thư gởi bạn xa xôi (11.2018)


Sách và sách

Bạn nói đúng. Chắc đã đến lúc cũng cần chịu khó ghi chép lai rai chớ không thì quên rất nhanh.


Sáng nay bỗng được cái “meo” của anh Cao Huy Thuần.


Anh Đỗ ơi,


Nhà sách KT sẽ gởi đến tặng anh một quyển sách mới ra lò hôm nay, vừa nhận được từ nhà in, chưa phát hành. Tác giả không phải là tôi, nhưng tôi tự dành quyền tặng ai tôi muốn. Và anh cùng với anh Huỳnh Như Phương là hai người đầu tiên. Quyển sách thuộc loại soft, anh đọc nửa giờ là xong. Nhưng chắc anh sẽ bâng khuâng với chút gió lãng mạn thổi đến từ thời trẻ dại.


Càng già càng nhớ nhung thời trẻ, bác Đỗ ơi.


Gởi sách cũng là cớ để gởi tình cảm quý mến đến anh.


CHT.


Thấy không. Anh Cao Huy Thuần nói vậy đó. Không phải sách của anh, nhưng anh được dành “quyền ưu tiên” được gởi tặng cho ai anh muốn khi sách vừa ra lò, vừa thổi vừa đọc. Thú vị quá chớ.


Chuyện này làm tôi nhớ Nguyễn Nhật Ánh. Không có cuốn sách nào của anh vừa ra lò mà anh không gởi tặng tôi. Lần này cuốn Cảm Ơn Người Lớn của anh, in lần đầu đã 150.000 bản in. Đáng nể thiệt. Trong thời buổi người ta tưởng sách in không mấy ai thèm đọc nữa. Nguyễn Nhật Ánh là một hiện tượng lạ. Bạn trẻ xếp hàng dài dài xin chữ ký tác giả, có khi từ Cần Giờ, Củ Chi xa xôi phải đi từ 4 giờ sáng! Ký tên “rã giò” đến giữa buổi, anh kêu cho xả… hơi một chút! Và anh biến mất. Lát sau mặt mày tươi rói ra ký tiếp tới chiều!…


Tôi thử lật trang cuối coi “Cảm ơn người lớn” cái vụ gì, thì đọc thấy câu này: “Ờ, có lẽ điều đáng kể nhất mà người lớn đóng góp cho cuộc đời chính là họ làm ra trẻ con một cách hồn nhiên”. Không biết rồi đây, khoa học tiến bộ, người ta làm ra trẻ con một cách khác thì chuyện gì sẽ xảy ra đây!


Mấy hôm trước đó, có buổi kỷ niệm Sinh nhật 30 năm báo Mực Tím, tôi lại có dịp gặp anh cùng Nguyễn Thái Dương. Báo Mực Tím dành cho tuổi mới lớn thì tôi đã tham gia từ số đầu tiên, với trang Phòng Mạch Mực Tím… chuyên chữa bệnh tâm sinh lý tuổi mới lớn cho các em. Cũng hơn 10 năm gắn bó. Bây giờ kỷ niệm 30 năm, chẳng còn mấy ai quen biết trừ những người đã… là người lớn: Chị Đỗ Thị Mỹ, cô Thảo Ngọc, Nguyễn Thái Dương, Nguyễn Nhật Ánh, Bùi Chí Vinh, Đoàn Thạch Biền…,


 


Từ trái: Nguyễn Thái Dương, Đỗ Hồng Ngọc, Nguyễn Nhật Ánh (25.11.2018)


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


 


Phải nói Saigon có một Đường Sách thật tuyệt. Ở đó, có thể gặp gỡ được nhiều bạn bè quý mến gần xa. Hôm ra dự buổi ra mắt sách của Trương Văn Dân và Elena thì gặp ngay nhà thơ Trần Dzạ Lữ, họa sĩ Lê Ký Thương và nhà văn Nguyễn An Bình. Bình trao luôn mấy cuốn sách về Trần Doãn Nho, cả tập thơ mới ra lò vời bìa của Trịnh Cung:



 


 


 



 


Tuần trước đó nữa thì hẹn gặp mấy cô con gái nhà văn Minh Quân cùng Đèn Biển (Võ Quang) từ Long An lên. Trời ơi, mới đó mà đã hơn 40 năm rồi! Cô Út Lê Minh Vĩnh hồi đó hơn mười tuổi nay đã “gió heo may” nói con đã về hưu rồi cậu ơi, con đọc cậu từ Những tật bệnh thông thường… đến Viết cho các bà mẹ…rồi Gió heo may đã về, nay thì đọc cả Nghĩ từ trái tim! Còn Như Nguyện hồi đó mới 20, đến rước cậu Ngọc đi khám bệnh cho bé Minh, vừa chạy xe vừa hát Hạ Trắng… Minh Vĩnh khoe bài viết của cháu đăng trong cuốn Một chữ Tâm rưng rưng… về Chân dung 12 nhà văn nữ Tp.HCM, với hình chị Minh Quân bên trên do là… niên trưởng!


ĐHN, Minh Vĩnh, Như Nguyện, Đèn Biển… buổi họp mặt ở Đường Sách.



 


Và không thể không nhắc tới cuốn sách đặc biệt này: Kinh Nhật Tụng Sơ Thời của Nguyên Giác Phan Tấn Hải, một cuốn sách về Phật học rất có giá trị.



 


Thôi vắn tắt, hẹn thư sau.


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc.


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 30, 2018 20:10

Đọc thơ bạn thơ: “Sương khói trăm năm” của Võ Tấn Khanh

 


“Sương khói trăm năm”


Thơ Võ Tấn Khanh (2007)


Ghi chú: Có lần nhà văn Võ Hồng ở Nha Trang, trong một bức thư viết tay gởi tôi trên giấy pelure mỏng tanh nói: đọc lại văn mình “moa” thấy ngộ, còn thơ thì thấy ngượng!


Đọc thơ mình thì thấy ngượng? Võ Hồng giải thích cái gì mà anh anh em em, giấu không nổi nỗi lòng mình! Văn thì còn đổ tại bị vì bởi hư cấu!


Có một thời, các nhà thơ thường ký bút danh “rất nữ”, để được ưu tiên vì các ông Chủ bút rất galant. Cái thời thật dễ thương đó chứ. Võ Tấn Khanh ký Tôn Nữ Hoài My, rất Huế…


Năm 2007, anh gom góp một số bài thơ để in thành một tập kỷ niệm, chia sẻ chốn bè bạn thân quen, và kêu tôi viết cho anh cái Tựa. Ừ thì viết.


Người già hay nói chuyện xưa mà!


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc.


…………………………………


Lắm nỗi không đành!

viết cho Sương khói trăm năm


Thơ Võ Tấn Khanh, 2007


 


Thơ Võ Tấn Khanh như vậy. Không màu mè, hình thức. Chỉ là một thứ tiếng lòng thổn thức, trong lúc lỡ “ngậm ngùi ngợi than” mà thành cung điệu. Có người nói thơ anh “hiền” quá. Mà không hiền quá sao được, anh vốn đã vậy, vốn là vậy.


Gần bốn mươi năm trước có một nhà thơ nữ mang cái tên rất Huế là Tôn Nữ Hoài My có những bài thơ tình trên báo chí lúc đó khiến nhiều bậc mày râu khá ngẩn ngơ. Một hôm, nhà thơ “hiện nguyên hình” thành một trang “nam tử hán”, chính là Võ Tấn Khanh, chàng thư sinh hiền lành, nho nhã, có nét cười hồn hậu, giọng nói nhẹ nhàng như nước sông Phan Rang những mùa nắng cháy. Phải, chỉ những mùa nắng cháy không thôi, chứ mùa mưa lũ thì dòng sông lại trở nên ầm ào dữ dội, đôi lúc tràn bờ. Và, Tôn Nữ Hoài My dạo đó, Võ Tấn Khanh sau này đã có những bài thơ! Nàng thơ đã “hình hiện” cách nào đó, qua một cô My nào đó, quả thật đã làm cho người ta hoài nhớ khôn nguôi:


Tôi nào biết chim xa rừng nẻo lạ


Và trái hồng chín rụng xuống thiên thu


(Hoài My)


Lứa tuổi chúng tôi ai cũng thấm một câu ca dao từ thuở nhỏ: Chim xa rừng còn thương cây nhớ cội/ Người xa người tội lắm người ơi! Võ Tấn Khanh không kêu tội lắm người ơi, anh chỉ kêu “rụng xuống thiên thu”. Cái gì rụng? Trái hồng. Thứ trái cấm của mối tình đầu đã lỡ.


Lạ, cái mối tình học trò đó. Khi người ta lớn lên, tưởng đã quên, đã nguôi. Nhưng không. Nó vẫn quẩn quanh, quẩn quýt đâu đó, thấm vào cây lá, vào núi thẳm sông sâu:


Cây nhớ lá đã đôi lần khóc gọi


Đường nhớ chân từng lớp cuội rang sầu


Chim nhớ bạn quẩn quanh từng cánh mỏi


Tôi nhớ người như núi thẳm sông sâu


(Hoài My, khi về lại)


Hình như cái xứ Phan Rang đó, cái xứ mà như người ta thường gọi là “gió như phang” mà “nắng như rang” đó có cái gì rất lạ, như sắc lại, keo lại trong tâm hồn những con người đã sống và lớn lên từ đó. Như những vết gạch khắn vào nhau của những tầng tháp cổ.


Xuống một chút thì biển. Lên một chút thì rừng. Thung lũng với những ngôi tháp ngàn năm phì phò hơi thở nóng, những mái chùa cong vút ôm lấy vầng trăng xưa, những cánh đồng nho nhỏ xanh mượt mạ tươi non và những cánh cò trắng phất phơ lặng lẽ hình như đã nuôi dưỡng những tâm hồn mộc mạc mà sâu lắng, chơn chất mà đắm say. Cây cỏ cứ quắt queo lại, củ hạt cứ quắt queo lại không ngờ nhờ đó mà đậm đặc hơn, nồng thắm hơn, ngọt bùi hơn. Hương tỏi, hương ổi, hương cau… ở Phan Rang đều rất lạ. Và rồi, những rặng nho, tầng tầng lớp lớp làm cho người ta dễ ngậm ngùi “cùng trông lại mà cùng chẳng thấy”…


Khanh viết về quê hương mình, về người mẹ tảo tần của mình thật đằm thắm thiết tha:


Nắng trưa rang cháy vườn cây


… … …


Bước xiêu khập khiễng mổ gà


Mắt leo lét chậm nhử, mồ hôi tan


(Đời mẹ)


Tôi thích chữ leo lét.. Mắt leo lét. Như một ngọn đèn khô. Hình ảnh sống động của bà mẹ quê miền gió cát bạt ngàn này. Và tôi cũng thích chữ chậm nhử, chậm ghèn. Ít ai đưa vào thơ những hình ảnh như thế. Nhưng với tôi, có lẽ méo mó nghề nghiệp một chút, nó lại rất thơ, nhất là khi viết về người mẹ. Bước chân xiêu vẹo, khập khiễng, còng lưng, nhấp nhô giữa trưa nắng cháy rang người, mắt leo lét, chậm nhử, để kiếm lấy trái bắp trái cà về nuôi con. Khanh như khắc mà không vẽ.


Cũng vậy, dòng sông Phan Rang hiền hòa, mùa nắng phơi trần những bãi cát cho trẻ con vọc phá, mùa mưa ập xuống những cơn lũ, cuốn phăng những mái nghèo ven sông là những hình ảnh đậm sâu trong thơ anh:


Ôi, Phan Rang đã nuôi ta từ tấm bé


Với dòng sông, bãi cát, con đường


(Khúc ly hương)


Rất thường đó thôi. Chẳng có chút gì là cầu kỳ, là thơ mộng! Vài nét bâng quơ. Nhưng phải là những người đã từng phen vọc cát ở lòng sông những ngày nắng hạ, những người đã từng quen lang thang trên những con đường nhỏ rợp bóng me, với tấm lòng hớn hở thênh thang tuổi xuân thì mới nghe hết được những điều giấu nhẹm bên trong.


Tôi đặc biệt thích bài thơ viết về ngôi trường cũ, “Duy Tân, ngày trở lại” của Khanh:


Mỗi bước run theo mỗi ngập ngừng


Từng viên đá cuội cũng rưng rưng


… … …


Còn ai nữa? Còn ai nữa bên song cửa lớp? Còn ai nữa rộn rã buổi trưa hè? Bởi “bầy chim sáo cũ không về nữa”. Thế nhưng không phải vậy. Bầy chim sáo thì không còn mà hơi hướm thì vẫn còn. Những vật vô tri vẫn luôn có một linh hồn.


Vẫn ghế bàn thơm hơi hướm nhau


Bàn tay vụng dại cánh thơ đầu…


Cũng có lúc nỗi đời trăn trở, vất vả, anh cũng muốn tính toan như bao người:


Cũng muốn như người reo thích chí.


Lọc lừa trăn trở bán lương tri


 


Nhưng rồi:


Nghiêng cốc chưa khô lòng đã cạn


Nghêu ngao lời đục rót canh chầy


Vầng trăng vàng những hồn xưa sáng


Có rủ nhau về vui tối nay?


(Độc ẩm)


Khi biết gần gũi “những hồn xưa sáng” thì khó mà người ta tính toan, đo đếm. “Một đời lận đận đo rồi đếm/ Mỏi gối người đi đứng lại ngồi” (Bùi Giáng).


Tới một cái tuổi nào đó, bỗng nhiên người ta ngộ ra nhiều điều:


Dẫu biết trăm năm là sợi khói


Nhưng lòng ta còn lắm nỗi không đành…


Chính cái “lắm nỗi không đành” đó làm ra thơ Khanh.


Võ Tấn Khanh làm thơ tự nhiên như hơi thở của dòng sông, của cánh đồng, lúc yên ả, lúc ầm ào, cứ tự nhiên tràn ra “như không thôi đi được” vậy. Tôi, người bạn anh gần bốn chục năm qua, một hôm bạn gởi cho tập bản thảo, bảo viết đôi lời. Viết cho bạn mình sao khỏi chủ quan? Thôi thì cứ chủ quan vậy.


Đỗ Hồng Ngọc.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 30, 2018 03:09

November 29, 2018

Kỳ 45 PHẬT HỌC & ĐỜI SỐNG

 


Kỳ 45:  Phật Học & Đời Sống


Chủ đề: “TỨ NHIẾP PHÁP” (tiếp theo)


(Bố thí, Ái ngữ, Lợi hành, Đồng sự)


Bài 3: Lợi Hành… cách nào?


buổi Sinh hoạt tại chùa Phật học Xá Lợi, 89 Bà Huyện Thanh Quan, quận 3, Tp HCM ngày Tb 24.11.2018


Rất cảm ơn nvquyền đã gởi clip để các bạn tham khảo.


ĐHN


……………………………………………………………………………..


GIẤY MỜI:


Thân mời các bạn đã đăng ký tham gia buổi Họp mặt Kỷ niệm Chương trình Phật Học & Đời Sống ( Năm thứ 1) có mặt tại chùa Phật học Xá Lợi, Tp.HCM đúng 7h sáng Chủ nhật 2-12- 2018 như đã thông báo để dự buổi học Ngoại khóa tại An Lạc Trang.


Chủ đề: Tứ Nhiếp Pháp (tiếp theo)


Bài 4: “Đồng Sự… cách nào?”


Trân trọng,


Bs Đỗ Hồng Ngọc.


 


 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 29, 2018 04:59

November 27, 2018

Lời Ngỏ: “Về Thu Xếp Lại” tập I: BIẾT ƠN MÌNH

 


“Về thu xếp lại” tập I:


BIẾT ƠN MÌNH

Lời ngỏ


“về thu xếp lại/


 ngày trong nếp ngày/


 vội vàng thêm những lúc yêu người…”


(Trịnh Công Sơn)


 


Mới thôi. Mới thôi mà đã 10 năm. Trang web www.dohongngoc.com.


Nhớ mới hôm nào hai bạn trẻ Phùng Minh Bảo và Lê Thị Thùy Linh bế đứa con còn nhỏ xíu trên tay đến thăm, nói các em là độc giả của “Chú Ngọc” từ hồi Mực Tím muốn giúp chú làm một trang web tập hợp các bài viết của chú để lưu trữ và chia sẻ cùng mọi người.


Ừ, thì làm. Cho vui mà. Về hưu cũng nên bày ra cái gì đó cho bận rộn chút chứ phải không? Làm trang web chắc cũng như trồng kiểng, tưới cây, nuôi gà, quét sân… vậy chớ gì. Lúc đầu mỗi mỗi đều phải nhờ các em … rồi lần mò cũng tự làm được. Vui vì có nhiều bạn bè khắp nơi chia sẻ, bình luận, hỏi đáp… cho đầu óc bớt cằn khô.


Phùng Minh Bảo bày tỏ: “Tôi biết Bác Sĩ Đỗ Hồng Ngọc (BS ĐHN) đã hơn 20 năm, cái biết của tôi cũng là cái biết giống như hàng vạn bạn trẻ độc giả báo Mực Tím – Khăn Quàng Đỏ với Mục “Phòng mạch MỰC TÍM “ của Bs ĐHN, với nhiều câu hỏi về các vấn đề của tuổi mới lớn và các câu trả lời rất dí dỏm, hấp dẫn và khoa học, tôi đã rất khâm phục phong cách viết văn và kiến thức của ông, mong ước được gặp ông trực tiếp vào một ngày nào đó.

Khoảng 3/2009, tôi mạnh dạn đến gặp ông tại Trung Tâm Truyền Thông – Giáo dục sức khỏe TP.HCM vào đúng lúc Bs ĐHN sắp nghỉ hưu. Ngay ngày gặp mặt đầu tiên, tôi biết, tôi có thể giúp ông tiếp tục cống hiến trí tuệ cho xã hội, giúp ông tiếp tục gửi thông điệp mang tình thương tới cho bạn bè, học trò, bạn đọc mọi lứa tuổi, ở khắp mọi nơi trên thế giới từ chính ngôi nhà của ông, vào lúc phù hợp nhất của ông bằng phương thức mà tôi làm tốt nhất: máy tính, Internet va website. Tôi đề nghị thiết lập một website mang tên ông: www.dohongngoc.com/web/ và hơi ngạc nhiên một chút vì ông đã lớn tuổi rồi mà những việc này cũng dễ tiếp thu, ông đồng ý ngay… Lúc đầu chúng tôi phải giúp, nhưng về sau tự ông viết và post lên, tự chỉnh sửa lấy…”.


Vậy mà đến nay đã hơn triệu lượt người truy cập, hơn hai triệu trang được đọc, cả chục ngàn comments và nhiều bài viết bỗng thấy được chia sẻ trên mạng, lòng vòng một lúc lại quay về với “khổ chủ”. Chẳng cũng khoái ru?


Cái già “gia tốc” không ngờ. Đã đến lúc “về thu xếp lại / ngày trong nếp ngày / vội vàng thêm những lúc yêu người…” như người nhạc sĩ họ Trịnh nói rồi đó! Đã đến lúc vội vàng thêm rồi đó. Nên thử gom góp mươi bài được bạn bè chia sẻ nhiều trên mạng làm tập I, coi như “bản thảo viết tay”,  gởi tới bạn bè làm một món quà kỷ niệm, một lời cảm ơn chân thành. Phùng Minh Bảo lại tự nguyện làm một cái gì đó như ebook hay pdf  để mọi người có thể đọc trên điện thoại, iPad, kindle, máy tính… các thứ gì gì đó của thời đại ‘thông minh” này. Dĩ nhiên, đọc, chia sẻ thì tùy hỷ, nhưng không được in ấn – All rights reserved. Tác giả giữ bản quyền. 


Từ website dohongngoc.com, “Về thu xếp lại” dự kiến sẽ thực hiện khoảng 10 tập “bản thảo viết tay” nho nhỏ như vậy, và  sau này, có dịp thì sẽ “ấn tống” hoặc xuất bản cho vui:


1) Biết ơn mình


2) Lõm bõm học Phật


3) Những người muôn năm cũ


4) Từ “Thư cho bé sơ sinh” đến “Bông hồng cho Mẹ”


5) Đọc thơ bạn thơ


6) Ghi chép lang thang


7) Viết để mà viết


8) Dạy và học…


9) Đọc và học


10) Bác sĩ mà cũng bệnh…


 


Thân mến,


Đỗ Hồng Ngọc


(Saigon, tháng 11.2018)


 


 

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on November 27, 2018 23:59

Đỗ Hồng Ngọc's Blog

Đỗ Hồng Ngọc
Đỗ Hồng Ngọc isn't a Goodreads Author (yet), but they do have a blog, so here are some recent posts imported from their feed.
Follow Đỗ Hồng Ngọc's blog with rss.