Cao Việt Dũng's Blog, page 84
May 14, 2019
Nguyễn Văn Vĩnh
Đã kết thúc đoạn trích Nguyễn Văn Vĩnh dịch Miếng da lừa của Balzac (về Miếng da lừa, Nguyễn Văn Vĩnh bình luận: "Sách này là sách hay nhứt của Balzac tiên-sinh" - tôi nghĩ là Nguyễn Văn Vĩnh không hề nhầm lẫn trong sự nhìn nhận riêng).
Nguyễn Văn Vĩnh là một con người của hình thức.
Tháng Năm năm 1936, Nguyễn Văn Vĩnh qua đời: chỉ trong vòng mười năm, câu chuyện Việt Nam có hai người chết
Nguyễn Văn Vĩnh là một con người của hình thức.
Tháng Năm năm 1936, Nguyễn Văn Vĩnh qua đời: chỉ trong vòng mười năm, câu chuyện Việt Nam có hai người chết
Published on May 14, 2019 06:29
May 12, 2019
Miếng da lừa
Những tìm kiếm của tôi về Nguyễn Văn Vĩnh dịch giả, dần dà đã dẫn tôi đến với một nhìn nhận quan trọng: cần phải xem kỹ một khoảnh khắc, đó là khi Nguyễn Văn Vĩnh dịch Balzac. Vả lại, bản dịch Miếng da lừa có niên đại rất sớm trong cuộc dịch sách của Nguyễn Văn Vĩnh. Tôi nghĩ là tôi đã có thể khẳng định, Nguyễn Văn Vĩnh dịch Miếng da lừa của Balzac trước khi dịch Ba người ngự-lâm pháo-thủ của
Published on May 12, 2019 03:34
May 9, 2019
một tác giả
như thế nào là một tác giả?
một tác giả là cái gì đó quá mức đương nhiên, nên chẳng mấy ai nghĩ đến câu hỏi ấy; tuy nhiên - cũng như nhiều thứ khác - càng đương nhiên càng khó nhìn nhận
(nhân tiện - có thể coi là "cùng chủ đề" - tiếp tục bài "(một người) Aharon Appelfeld" và bài "về B.": B. ở đây là Bergson, tất nhiên)
Tháng Tư (chính xác hơn, ngày 1 tháng Tư, thêm một 1 tháng Tư giống ởkia),
một tác giả là cái gì đó quá mức đương nhiên, nên chẳng mấy ai nghĩ đến câu hỏi ấy; tuy nhiên - cũng như nhiều thứ khác - càng đương nhiên càng khó nhìn nhận
(nhân tiện - có thể coi là "cùng chủ đề" - tiếp tục bài "(một người) Aharon Appelfeld" và bài "về B.": B. ở đây là Bergson, tất nhiên)
Tháng Tư (chính xác hơn, ngày 1 tháng Tư, thêm một 1 tháng Tư giống ởkia),
Published on May 09, 2019 05:59
May 7, 2019
Văn chương miền Nam: Hồ Hữu Tường (5): Tạ Thu Thâu (I)
Ngày 7 tháng Năm như hôm nay là ngày của Điện Biên Phủ. Tôi đã quyết định bắt đầu câu chuyện về Đông Dương Indochine bằng chính điểm kết thúc.
Trong lúc tiếp tục thăm dò câu chuyện ấy (thêm một lần nữa: đó là một vùng vẫn còn được biết đến quá ít, và thêm một lần nữa, điều đó bắt nguồn - như trong rất nhiều (phần lớn) chuyện khác - từ trình độ của nghiên cứu nói chung, xét trên diện rộng nhất) -
Trong lúc tiếp tục thăm dò câu chuyện ấy (thêm một lần nữa: đó là một vùng vẫn còn được biết đến quá ít, và thêm một lần nữa, điều đó bắt nguồn - như trong rất nhiều (phần lớn) chuyện khác - từ trình độ của nghiên cứu nói chung, xét trên diện rộng nhất) -
Published on May 07, 2019 03:22
May 5, 2019
Hội Trí Tri
Không ai lạ gì Hội Trí Tri (cái tên "Trí Tri" lấy từ sách Đại học; trụ sở nằm ở số 59 phố Hàng Quạt, "rue des Éventails"; yếu nhân rất lớn là Nguyễn Văn Tố).
Trước hết, điều lệ của Hội Trí Tri (giống ởkia, điều lệ của một hội khác):
Như ngay ở đầu có thể thấy rõ: hội Trí Tri được thành lập năm 1892 (còn cụ thể hơn nữa: ngày 1 tháng Tư năm 1892); đầu thập niên 90 của thế kỷ
Trước hết, điều lệ của Hội Trí Tri (giống ởkia, điều lệ của một hội khác):
Như ngay ở đầu có thể thấy rõ: hội Trí Tri được thành lập năm 1892 (còn cụ thể hơn nữa: ngày 1 tháng Tư năm 1892); đầu thập niên 90 của thế kỷ
Published on May 05, 2019 04:21
May 4, 2019
về B.
thêm một "về B." nữa, sau một "về B." khác ởkia.
Giờ, đã có thể nói một điều: Nguyễn Bá Cường (and Co.) đã tiêu diệt xong xuôi Henri Bergson trong tiếng Việt. Đây là chứng nhận cho sự sụp đổ của phân nhóm rất điển hình của giới nghiên cứu Việt Nam: phân nhóm cấp tiến (và gắn liền với giảng dạy) mang nặng ảo tưởng về hợp tác quốc tế (sau ảo tưởng của liên ngành, và là sự lặp lại - theo một cách
Giờ, đã có thể nói một điều: Nguyễn Bá Cường (and Co.) đã tiêu diệt xong xuôi Henri Bergson trong tiếng Việt. Đây là chứng nhận cho sự sụp đổ của phân nhóm rất điển hình của giới nghiên cứu Việt Nam: phân nhóm cấp tiến (và gắn liền với giảng dạy) mang nặng ảo tưởng về hợp tác quốc tế (sau ảo tưởng của liên ngành, và là sự lặp lại - theo một cách
Published on May 04, 2019 02:50
April 30, 2019
[tiện bút] về phía Lâm Viên
Chateaubriand, khi ấy đã già (ngày nay ở một số nước, 75 tuổi mới bắt đầu được tính là già, nhưng hồi cuối thế kỷ 18, đầu thế kỷ 19, hiếm người sống đến tuổi 60; thêm nữa, quãng thời gian đó, máy chém guillotine càng góp phần giảm tuổi thọ trung bình), có một chuyến đi lạ thường sang Venise - sau nhiều người, như Montaigne, nhưng trước cũng rất nhiều người, chẳng hạn John Ruskin). Đó là năm 1833.
Published on April 30, 2019 22:55
April 27, 2019
(một người) Aharon Appelfeld
(đã viết hết bài "Những đêm" về văn chương Edgar Hilsenrath: như vậy là cũng có những lúc tôi kết thúc được cái gì đó, chứ đâu phải là chẳng bao giờ)
Như đã nói, tôi phát hiện Edgar Hilsenrath đúng vào thời điểm Hilsenrath qua đời. Đó là lúc tôi mới mơ hồ biết đến một nhà văn tên là Hilsenrath (do đọc một nhà văn khác - tôi sẽ còn quay trở lại với chuyện ấy, tức là chuyện nhân vật nào dẫn
Như đã nói, tôi phát hiện Edgar Hilsenrath đúng vào thời điểm Hilsenrath qua đời. Đó là lúc tôi mới mơ hồ biết đến một nhà văn tên là Hilsenrath (do đọc một nhà văn khác - tôi sẽ còn quay trở lại với chuyện ấy, tức là chuyện nhân vật nào dẫn
Published on April 27, 2019 06:10
April 22, 2019
Mặc cảm hải ngoại
tiếp tục câu chuyện mặc cảm
(nhân tiện, đã tiếp tục:
+ "1789 (I) Burke-Michelet-Carlyle-Furet", về Cách mạng Pháp 1789
+ "Giáo dục ý chí": giờ mới xong "phi lộ"
+ "Những đêm", về Edgar Hilsenrath)
(còn nữa)
(nhân tiện, đã tiếp tục:
+ "1789 (I) Burke-Michelet-Carlyle-Furet", về Cách mạng Pháp 1789
+ "Giáo dục ý chí": giờ mới xong "phi lộ"
+ "Những đêm", về Edgar Hilsenrath)
(còn nữa)
Published on April 22, 2019 19:30
April 18, 2019
Giáo dục ý chí
thêm một giáo dục nữa
Đắc nhân tâm là một cuốn sách đáng ghê tởm. Nếu có "văn hóa phẩm đồi trụy" thật thì cái văn hóa đó cũng không gây nhiều "độc hại" bằng Đắc nhân tâm và tương tự.
Bởi vì đó là những khoảnh khắc khi tinh thần làm một trò: phỉnh nịnh, tức là, một sự mị dân ở mức độ trông thì nhỏ nhưng không hề nhỏ.
Trong sự không biết đọc, câu chuyện lớn trong lịch sử tinh thần Việt Nam, có
Đắc nhân tâm là một cuốn sách đáng ghê tởm. Nếu có "văn hóa phẩm đồi trụy" thật thì cái văn hóa đó cũng không gây nhiều "độc hại" bằng Đắc nhân tâm và tương tự.
Bởi vì đó là những khoảnh khắc khi tinh thần làm một trò: phỉnh nịnh, tức là, một sự mị dân ở mức độ trông thì nhỏ nhưng không hề nhỏ.
Trong sự không biết đọc, câu chuyện lớn trong lịch sử tinh thần Việt Nam, có
Published on April 18, 2019 19:05
Cao Việt Dũng's Blog
- Cao Việt Dũng's profile
- 59 followers
Cao Việt Dũng isn't a Goodreads Author
(yet),
but they
do have a blog,
so here are some recent posts imported from
their feed.
