Nguyễn Thái Duy's Blog, page 26
June 26, 2019
LƯỜI BIẾNG TRONG QUẢN LÝ THÌ SAO? – BÀI 160
Tuần vừa qua mình nhận tin nhắn của một bạn chủ doanh nghiệp nhỏ A kinh doanh hoa tươi có được 03 cửa hàng và có luôn cả chương trình đào tạo ra nghề cho học viên muốn làm nghề này. Doanh thu của bạn mỗi tháng hơn 01 tỷ đồng.
Nội dung tin nhắn: Em có đứa nhân viên cắm hoa giỏi nhất làm được 05 năm rồi nó xin nghỉ, em buồn quá. Mình hỏi: Sao em buồn?. Bạn A trả lời rằng: mất bạn ấy em như mất cánh tay phải vì bạn cắm hoa rất đẹp, tay nghề cao lắm.
Ra kinh doanh bạn có hay gặp trường hợp như vậy không? Hơn 10 năm tiếp xúc vời hàng ngàn doanh nghiệp nhỏ mình liên tục nhận được những cuộc gọi, tin nhắn, gặp gỡ hỏi hang tìm giải pháp cho vấn đề này.
Cách đây không lâu cũng có một bạn kinh doanh quán ăn có đầu bếp xin nghỉ thì bạn ấy cũng rối tung lên, không biết phải xử lý thế nào.
Doanh nghiệp càng nhỏ thì càng bị mắc vấn đề này và càng bị tắt như vậy doanh nghiệp không lớn được, trong khi doanh nghiệp lớn họ có cả ngàn cửa hàng hoa, hay cả ngàn quán ăn mà mọi thứ vẫn ngọt.
Cách vận hành của doann nghiệp nhỏ là cứ tập trung phụ thuộc vào một người hay một nhân tố nào đó. Cho đến khi nhân tố đó ra đi thì mang theo cả bí quyết, kinh nghiệm tích luỹ đi theo.
Cách giải bài toán này như thế nào?
Những công việc mang nặng tính cá nhân như cắm hoa, đầu bếp, thợ tay nghề… ở doanh nghiệp nhỏ thường cứ để một cá nhân đó làm, quy trình chỉ mỗi cá nhân đó biết cho đến khi ra kết quả rồi nhận kết quả.
Cách làm này nó đến những điểm không hợp lý sau:
1. Càng làm thì càng giỏi nên doanh nghiệp càng phụ thuộc và xoay quanh bạn ấy
2. Có xu hướng dấu giếm cách làm cũng như nội dung chính công việc
3. Khi làm ra hàng lỗi thì không kiểm tra và dừng lại được cho đến khi nhận kết quả ( tô phở khi bưng ra ăn mới phát hiện là quá mặn nên đã lỗi )
4. Lỗi và bỏ qua công đoạn đôi khi khách hàng nhận, bởi chưa phát hiện hoặc bỏ qua lỗi tuy nhiên doanh nghiệp không biết việc này
5. Khi người này không làm nữa gì toàn bộ công việc cũng đi theo người ấy luôn.
6. Thất thoát nguyên liệu vật tư và chưa bao giờ ra được định mức chuẩn.
Có phải doanh nghiệp nhỏ bị như trên không? Cách khắc phục thế nào?
– Công việc nào mà càng phụ thuộc vào một cá nhân thì càng ra chi tiết từng việc nhỏ rất nhỏ và kiểm tra rất chi tiết từ bên trong. Bạn cần có tư duy và thói quen này nếu không sẽ làm không được.
– Làm cho nó sáng tỏ ra, cái gì dấu giếm không cho người khác biết thì gọi là bí quyết. Nếu bạn không vượt qua ngưỡng bí quyết này bạn sẽ mãi nhỏ
– Kiểm tra chính xác và check list từng chi tiết nhỏ của từng việc làm theo thứ tự 1,2,3… để không bỏ sót mà chất lượng luôn đảm bảo.
– Người quản lý có trách nhiệm ra soát thường xuyên không lười chỗ này được.
– Liên tục ghi chép tiến trình, cách xử lý trong từng trường hợp và lưu lại thành hồ sơ, có bằng chứng, hình ảnh, sản phẩm, video minh hoạ.
– Có bảng theo dõi công việc theo ngày tháng năm, thành phần, chất liệu thay đổi.
Làm quản lý và chủ doanh nghiệp nhỏ đôi khi bạn quá bận hoặc là lười ghi chép, chỉ biết nhân viên làm sao làm miễn sao ra kết quả là được. Thì đây là nguyên nhân làm cho bạn mất rất nhiều.
Rất vui chia sẻ đến bạn bài này, đọc xong nhớ cho ít dòng comment nhé. Bạn rút ra bài học gì cho mình?
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post LƯỜI BIẾNG TRONG QUẢN LÝ THÌ SAO? – BÀI 160 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
June 21, 2019
QUAN SÁT ĐỂ NẮM BẮT – BÀI 159
Một bạn chủ hệ thống quán ăn đã tâm sự rằng dù em đã huấn luyện, nhắc nhở các em nhân viên mỗi ngày tuy nhiên lâu lâu vẫn xảy ra lỗi không hay, như đầu bếp có hôm nêm hơi lạc hoặc hơi mặn so với bình thường.
Nhân viên phục vụ thỉnh thoảng bưng bê làm đổ chén đĩa, tính tiền lộn của khách đôi khi cuối ngày tổng kết tiền dư mà không biết ở đâu ra, lâu lâu thì thiếu bạn bỏ tiền túi để bù sai. Câu hỏi ở đây làm sao hạn chế ít sai xót nữa không?
Chính xác là như vậy, con người sinh ra là để mắc những sai lầm rồi sửa những sai lầm mặc dù bạn có những quy định, luôn nhắc nhở, đào tạo lặp đi lặp lại mỗi ngày nó đã được hình thành thói quen rồi thì ta vẫn không có chuyện 100% là ok.
Vì sao vậy? Ta còn một hệ thống khác điều khiển con người ngoài hệ thống mà ta nói trên đó chính là cảm xúc và tâm trạng ngay thời điểm làm công việc đó. Chính tâm trạng, cảm xúc lúc đó nó điều khiển ta.
Một lần mình lên lớp kiểm tra trước khi giờ học bắt đầu thì thấy 02 bạn trực lớp cùng vài bạn học viên tập trung xung quanh máy tính, đến xem mới biết là dây cáp máy chiếu cắm vào máy latop không lên hình, kiểm tra kỹ thì một chân nhỏ bên trong bị cong.
Hỏi ra mới biết hôm nay bạn trực lớp cắp vào rất vội thấy nó chưa khớp nên cứ cố gắng ấn vào dẫn đến mạnh quá mà chân bị cong và hư mất dây cáp ấy may sao vẫn còn một dây cáp nữa thay vào. Nếu hôm đó mà không có sẳn cáp thì sao đây?
Bạn nhân viên trực lớp ấy không phải là người mới vào, đã làm 02 năm, không hề thiếu kinh nghiệm và kỹ năng, chưa nói là quá thành thục. Tuy nhiên tại sao lại xảy ra lỗi như vậy? Nguyên nhân là gì?
Sau đó tìm hiểu kỹ hơn thì mới nghe bạn tâm sự rằng bạn mượn xe máy của người ở chung phòng để đi rồi làm mất, bạn lo lắng từ tối hôm qua không ngủ được đến giờ. Tâm trạng ấy nó làm cho bạn không đủ bình tĩnh và xảy ra lỗi trên.
Ta nhận ra vấn đề chưa? Con người luôn có hệ thống cảm xúc, tâm trạng và sức khoẻ tác động vào rồi ảnh hưởng lên các hành vi trong công việc và cuộc sống.
Để nắm bắt được ta cần quan sát những biểu hiện của nhân viên qua nét mặt, cách nói, nụ cười, dáng đi để kịp thời nhận ra và xử lý. Mỗi sáng tập thể dục 30 phút mỗi ngày cũng là cách làm cho sức khoẻ và trạng thái cảm xúc cân bằng.
Vậy một người ra kinh doanh những ngày đầu trạng thái tâm lý, tâm trạng có ảnh hưởng đến bước đi của họ không? Tại sao mình luôn nói bạn tập thể dục mỗi sáng?
Sức khoẻ có ảnh hưởng đến tình hình kinh doanh của bạn không? Một người nhậu bia, rượu nhiều rồi nói là quan hệ để làm ăn thì bạn thấy có ok không? Tại sao khi có chút men rồi thì cấm lái xe ?
Bạn nhận ra bài học hay gì từ bài chia sẻ này? Bạn đúc kết và rút ra cam kết gì cho mình? Với nhân viên và mối quan hệ trong công việc thì sao nhỉ? Nhớ chia sẻ bài viết và cho ít comment say khi đọc bạn nha.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post QUAN SÁT ĐỂ NẮM BẮT – BÀI 159 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
June 18, 2019
ĐỂ TỰ GIÁC THÌ CÓ TỐT KHÔNG? – BÀI 158
Trong công việc an toàn có quan trọng không? Đúng là có một số việc an toàn được đặt lên hàng đầu, nó không cho ta một chút sai xót, bởi chỉ cần một lần thôi thì sẽ hối tiếc cả đời.
Như ta lên xuống cầu thang, đi đúng là luôn đi bên tay vịn, không bỏ tay vào túi quần, không vừa đi vừa xem hay nghe điện thoại, luôn vịn tay nắm và đi từng bước một.
Mỗi lần đi lên xuống cầu thang khi đi chung với con gái Bambi nhà mình thì luôn hướng dẫn bé như vậy nên bé đi chậm rãi, an toàn. Có lần đi một mình xuống cầu thang bé đi nhanh và không tuân thủ hướng dẫn đã vấp té lộn mấy vòng.
Kết quả là chân tay rầy, chảy máu, vét thương ở đầu gối. Lỡ khi trượt té ở bên dười chân cầu thang có gì nguy hiểm thì sao? Hậu quả sẽ khôn lường. Từ đó trở đi Bambi đã học được bài học đắt giá. An toàn là trên hết.
Mười mấy năm trước, mình có xưởng gỗ ở Bình Dương, máy cắt gỗ, máy bào một mặt, máy bào 02 mặt là những máy khi nhân viên đứng máy cần tuân thủ an toàn cao. Điều 1 là an toàn thì điều 2 cũng là vô cùng an toàn.
Hôm đó bạn nhân viên đứng máy bào 02 mặt đã không tuân thủ ngồi xuống để đưa gỗ vào máy bào 02 mặt khi thanh gỗ trả lại đập vào mặt bạn, may mắn là rách mí mắt. Chỉ chút xíu thôi trúng mắt thì xem như tiêu con mắt.
Thời đó trong suy nghĩ mình luôn cho rằng nhân viên cần phải ý thức việc an toàn vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến họ. Trong các cuộc họp mình cũng liên tục nói là các bạn ý thức an toàn là trên hết tuy nhiên tuần nào cũng có tại nạn, sự cố xảy ra.
Tại sao vậy? Quy định về an toàn có rồi, liên tục nhắc nhỡ họ ý thức an toàn tuy nhiên nó vẫn xảy ra. Do họ thiếu ý thức hay sao? Sau đó mình đã ra những quy định mỗi ngày trước khi làm thì đọc rõ những quy định an toàn và cam kết tuân thủ.
Thật kỳ lạ, tuần đầu tiên không có bất kỳ sự cố nào xảy ra không những thế hàng làm ra ít lỗi hơn. Tuần thứ 2, rồi tuần thứ 3 an toàn luôn được tuân thủ tốt. Bí quyết ở đây là lặp đi lặp lại thành thói quen để không bị quên.
Vậy hoá ra bất kỳ cái gì muốn làm tốt thì cần được đào tạo, huấn luyện, lặp đi lặp lại mỗi ngày để nó trở thành thói quen luôn. Trong một lần mình đọc trong một cuốn sách nhà khoa học nói rằng kể cả thành thói quen rồi mà sau 03 tháng không làm lại nó vẫn cứ quên.
Cũng đúng thôi bạn học anh văn giỏi rồi sau 03 tháng không dùng nó cũng mai một. Cả 03 tháng bạn không cầm lái thì khi có xe bạn mất đi cảm giác lái xe.
Trong kinh doanh cũng vậy, không bán hàng lâu thì phản xạ, cảm giác bán hàng nó tệ ra, lâu quá không tiếp xúc với khách hàng thì khả năng làm marketing chạm đến nhu cầu thầm kín bên trong khách hàng của bạn không chuẩn nữa.
Tại sao nhiều người ra làm kinh doanh thất bại? Có phải họ chưa biết cách, hoặc biết rồi mà không tuân thủ giống như câu chuyện đi cầu thang ở trên. Phần lớn là họ quên mất chữ AN TOÀN mà đã an toàn thì không phải tự ý thức mà cần được đào tạo, huấn luyện, lặp đi lặp lại.
Bạn đã nhận ra bài học gì qua chia sẻ này, rủi ro và thất bại trong kinh doanh có phòng tránh được không? Làm sao để công việc được an toàn? Rất vui chia sẻ đến bạn, nhớ để lại comment nhé!
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post ĐỂ TỰ GIÁC THÌ CÓ TỐT KHÔNG? – BÀI 158 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
June 17, 2019
ĐỂ TỰ GIÁC THÌ CÓ TỐT KHÔNG? – BÀI 158
Trong công việc an toàn có quan trọng không? Đúng là có một số việc an toàn được đặt lên hàng đầu, nó không cho ta một chút sai xót, bởi chỉ cần một lần thôi thì sẽ hối tiếc cả đời.
Như ta lên xuống cầu thang, đi đúng là luôn đi bên tay vịn, không bỏ tay vào túi quần, không vừa đi vừa xem hay nghe điện thoại, luôn vịn tay nắm và đi từng bước một.
Mỗi lần đi lên xuống cầu thang khi đi chung với con gái Bambi nhà mình thì luôn hướng dẫn bé như vậy nên bé đi chậm rãi, an toàn. Có lần đi một mình xuống cầu thang bé đi nhanh và không tuân thủ hướng dẫn đã vấp té lộn mấy vòng.
Kết quả là chân tay rầy, chảy máu, vét thương ở đầu gối. Lỡ khi trượt té ở bên dười chân cầu thang có gì nguy hiểm thì sao? Hậu quả sẽ khôn lường. Từ đó trở đi Bambi đã học được bài học đắt giá. An toàn là trên hết.
Mười mấy năm trước, mình có xưởng gỗ ở Bình Dương, máy cắt gỗ, máy bào một mặt, máy bào 02 mặt là những máy khi nhân viên đứng máy cần tuân thủ an toàn cao. Điều 1 là an toàn thì điều 2 cũng là vô cùng an toàn.
Hôm đó bạn nhân viên đứng máy bào 02 mặt đã không tuân thủ ngồi xuống để đưa gỗ vào máy bào 02 mặt khi thanh gỗ trả lại đập vào mặt bạn, may mắn là rách mí mắt. Chỉ chút xíu thôi trúng mắt thì xem như tiêu con mắt.
Thời đó trong suy nghĩ mình luôn cho rằng nhân viên cần phải ý thức việc an toàn vì nó ảnh hưởng trực tiếp đến họ. Trong các cuộc họp mình cũng liên tục nói là các bạn ý thức an toàn là trên hết tuy nhiên tuần nào cũng có tại nạn, sự cố xảy ra.
Tại sao vậy? Quy định về an toàn có rồi, liên tục nhắc nhỡ họ ý thức an toàn tuy nhiên nó vẫn xảy ra. Do họ thiếu ý thức hay sao? Sau đó mình đã ra những quy định mỗi ngày trước khi làm thì đọc rõ những quy định an toàn và cam kết tuân thủ.
Thật kỳ lạ, tuần đầu tiên không có bất kỳ sự cố nào xảy ra không những thế hàng làm ra ít lỗi hơn. Tuần thứ 2, rồi tuần thứ 3 an toàn luôn được tuân thủ tốt. Bí quyết ở đây là lặp đi lặp lại thành thói quen để không bị quên.
Vậy hoá ra bất kỳ cái gì muốn làm tốt thì cần được đào tạo, huấn luyện, lặp đi lặp lại mỗi ngày để nó trở thành thói quen luôn. Trong một lần mình đọc trong một cuốn sách nhà khoa học nói rằng kể cả thành thói quen rồi mà sau 03 tháng không làm lại nó vẫn cứ quên.
Cũng đúng thôi bạn học anh văn giỏi rồi sau 03 tháng không dùng nó cũng mai một. Cả 03 tháng bạn không cầm lái thì khi có xe bạn mất đi cảm giác lái xe.
Trong kinh doanh cũng vậy, không bán hàng lâu thì phản xạ, cảm giác bán hàng nó tệ ra, lâu quá không tiếp xúc với khách hàng thì khả năng làm marketing chạm đến nhu cầu thầm kín bên trong khách hàng của bạn không chuẩn nữa.
Tại sao nhiều người ra làm kinh doanh thất bại? Có phải họ chưa biết cách, hoặc biết rồi mà không tuân thủ giống như câu chuyện đi cầu thang ở trên. Phần lớn là họ quên mất chữ AN TOÀN mà đã an toàn thì không phải tự ý thức mà cần được đào tạo, huấn luyện, lặp đi lặp lại.
Bạn đã nhận ra bài học gì qua chia sẻ này, rủi ro và thất bại trong kinh doanh có phòng tránh được không? Làm sao để công việc được an toàn? Rất vui chia sẻ đến bạn, nhớ để lại comment nhé!
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post ĐỂ TỰ GIÁC THÌ CÓ TỐT KHÔNG? – BÀI 158 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
June 14, 2019
LÀM KHÔNG CHUẨN RA KẾT QUẢ SAI LỆCH – BÀI 157
Trong công việc với vai trò quản lý, lãnh đạo hoặc chủ một doanh nghiệp nhỏ đa phần ta bị vướng cách làm việc với nhân viên.
Khi doanh nghiệp phát triển, việc thì nhiều ra, ta làm thì không xuể, mướn nhân viên vào thì không biết làm sao để nhân viên làm việc hiệu quả.
Vấn đề cứ lòng vòng làm cho nhân viên cũng không phát huy được khả năng thành ra chán nản trong khi người sếp muốn nhân viên làm nhiều hơn nữa thì không biết phải làm sao?
Một cách chia sẻ trong bài viết này là ta cần có tiêu chuẩn trong công việc. Tiêu chuẩn công việc nghĩa là sao? Tức là nhân viên chỉ cần làm từng bước theo hướng dẫn trong tiêu chuẩn ấy thì sẽ tạo ra được kết quả công việc theo đúng mẫu.
Ví dụ: Có bạn A mở quán ăn, muốn quán lúc nào cũng vệ sinh sạch sẽ kể cả trong toilet. Bạn truyền đạt nhân viên với tinh thần là như vậy, hướng dẫn nhân viên cách làm tuy nhiên lâu lâu kiểm tra đột xuất thì vẫn thấy còn dơ.
Khi trao đổi thì nhân viên nói rằng em nghĩ rằng như vậy là đã sạch rồi. Đến đây thì ta nhận ra vấn đề là không phải nhân viên không làm, cũng không phải nhân viên không hiểu mà là tiêu chuẩn sạch của sếp và nhân viên là khác nhau.
Bạn có nhận ra không? Đôi khi nhân viên vẫn làm việc chăm chỉ, có kỹ năng và tay nghề vẫn tạo ra sản phẩm lỗi vì sao vậy. Vì tiêu chuẩn nhân viên suy nghĩ để làm ra sản phẩm ấy khác với tiêu chuẩn theo yêu cầu.
Để không xảy ra như vậy ta cần ra tiêu chuẩn làm việc cho nhân viên và tiêu chuẩn giao việc của sếp. Thường thì sếp cứ bắt nhân viên làm tuy nhiên chính sếp thì cách làm việc và giao việc cẩu thả không theo chuẩn quy trình.
Tiêu chuẩn làm việc nghĩa là chỉ cần làm theo hướng dẫn, cách làm, quy trình như vậy thì sẽ tạo ra kết quả như mong muốn và ai cũng có thể làm ra kết quả như vậy.
Quay lại câu chuyện vệ sinh quán ăn trên, bạn sếp đã ra những bước rõ ràng, theo khung giờ cứ 30 phút nhân viên kiểm tra vệ sinh một lần, chi tiết kiểm tra được lên check list và khi làm việc này nhân viên đánh dấu check vào. Bắt đầu từ đó trở đi bạn sếp A đi kiểm tra thì luôn hài lòng.
Tiêu chuẩn giao việc cũng vậy. Thông thường bạn có nhận ra người sếp mà có kinh nghiệm giao việc xuống nhân viên dễ dàng nắm bắt rồi làm ra kết quả đúng chuẩn.
Khi xưa, mình làm công ty gỗ Taiwan đầu tư nhà máy tại Việt Nam có ông sếp B người Đài Loan giao việc hướng dẫn tiêu chuẩn rõ ràng, chi tiết từng bước một, luôn cả hàng mẫu dù có khác nhau ngôn ngữ, nói thông qua thông dịch tuy nhiên nhân viên rất dễ dàng nắm bắt làm ra kết quả tốt.
Sau ông sếp B về nước có ông sếp C người China phụ trách thì cách giao việc của ông làm cho nhân viên rối tung lên, sản phẩm hay bị lỗi, phải trao đổi điều chỉnh rất nhiều lần thì mới ra kết quả theo chuẩn.
Bạn có nhận ra tiêu chuẩn cho công việc nó hiệu quả không? Khi ai đó tuân thủ làm đúng như vậy, họ dành thời gian luyện tập theo đúng quy trình là tạo ra kết quả như nhau.
Khi bạn học lái xe cũng vậy, tiêu chuẩn chạy trong sa hình và cách chấm điểm đã rất rõ ràng. Nên dù nam, hay nữ, già hay trẻ chỉ cần làm theo đúng chuẩn như vậy thì sẽ đạt được bằng lái và nếu có sai thì biết sai chính xác ở đâu để lần sau điều chỉnh.
Bạn nhận ra bài học gì? Công việc giao theo tiêu chuẩn hay giao theo năng lực của từng người? Để nâng cao khả năng công việc ta làm gì? Tại sao một người hay quên việc?
Cảm ơn bạn đọc bài chia sẻ này nhớ chia sẻ và cho comment nha.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post LÀM KHÔNG CHUẨN RA KẾT QUẢ SAI LỆCH – BÀI 157 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
May 31, 2019
Cả ngày nay cái đầu như nổ ra!
Cả ngày nay cái đầu như nổ ra!
Đấy là câu nói của bạn đi chung đoàn. Lúc 16h chiều đang ngồi tại đại học công nghệ Nanyang. Mình hỏi tại sao vậy em?
Bạn chia sẻ rằng trước đây đã đi Singapore 02 lần. Lần 1 đi chung đoàn đi tour du lịch, một lần đi công tác với công ty, giống cưỡi ngựa xem hoa, không cảm nhận được nhiều
Kỳ này đi tự mày mò tự trải nghiệm vỡ ra nhiều thứ quá nhất là từ sáng giờ gặp toàn là những con người giỏi xuất sắc quá như bạn Nghệ người Việt đang làm trong chính phủ hỗ trợ các dự án khởi nghiệp.

Bạn Nhất đang là tiến sỹ tại đại học NUS và bạn Việt thì đang là tiến sỹ tại đây và đang có một dự án khởi nghiệp được quỹ hỗ trợ do chính phủ Singapore tài trợ về chất dẫn trong ngành mỹ phẩm làm đẹp.
Khi qua bên đại hoc Nanyang thì gặp bạn Hạnh đang nghiên cứu sinh tiến sỹ được lãnh học bổng từ Việt Nam nên bạn học không tốn tiền học phí mà mỗi tháng còn được trường cho lãnh 1000 S$ nữa.
Gặp bạn Khu đang học sau tiến sỹ, dạy tại trường và người Việt Nam làm trưởng đoàn sinh viên trường tại đây… em không ngờ mình lại gặp toàn là những con người quá giỏi như vậy. Bạn ấy nói

Mình chia sẻ bạn rằng “ tất cả là có nguyên nhân từ bạn cả, khi bạn khát khao thay đổi, muốn phát triển và thành công thì năng lượng bạn phát ra giúp ta gặp những con người ấy, và bạn tiếp tục giữ năng lượng ấy đủ lâu thì ta có những mối quan hệ thân hữu hơn trong hành trình cuộc đời “
Và điều này cũng ngược lại “ khi bạn rên rỉ, than thuở, dở hơi, tiêu cực, phán xét… thì bạn cũng phát ra năng lượng hút những con người nhậu nhẹt, tán dốc, làm những việc nhỏ, khó khăn tài chính… đi theo mình “.
Vậy bạn muốn gì? Bạn muốn trở thành ai? Và chơi với ai? Bạn làm gì để có được nó?

The post Cả ngày nay cái đầu như nổ ra! appeared first on Nguyễn Thái Duy.
SAO TA KHÔNG NHÌN THẤY VẤN ĐỀ? – BÀI 155
Mình hay nghe câu mấy bà vợ than thuở rằng “ chồng em lương tháng có chục triệu à, mà cứ an phận vậy, không chịu làm gì để có thêm “. Mình gặp chủ doanh nghiệp nhỏ thì than rằng “ nhân viên em có đứa đó làm như vậy đủ rồi không chịu làm thêm”
Những câu nói đại khái như vậy ta nghe nói hoài trong rất nhiều tình huống hoặc ngữ cảnh khác nhau. Tại sao ta thấy họ có vấn đề mà tại sao chính người trong cuộc thì lại không thấy vấn đề của họ?
Hoặc bạn có thể vào một quán ăn nào đó nhìn bề bộn, không ngăn nắp, không vệ sinh, nhân viên phục vụ thì ồn ào nhưng họ không cải thiện. Tại sao họ không nhìn thấy vấn đề của họ?
Bản thân chúng ta cũng vậy, liệu ta có đang nhìn thấy vấn đề của mình không? Hay không thấy mình có vấn đề gì? Thấy nó đang rất là ổn mà! Thật ra ai cũng đang có vấn đề, doanh nghiệp nào cũng đang có vấn đề. Vấn đề là ta có nhận ra nó không?
Làm gì để nhìn thấy vấn đề của mình?
Để nhận ra ta đang có vấn đề hay không thì nó đi liền với cặp từ “ tiêu chuẩn “. Khi chưa đưa ra được tiêu chuẩn thì chịu thua, ta không nhận ra vấn đề ta đang bị là gì, đôi khi ta cũng cảm nhận ra đó nhưng không biết cái bệnh nó là gì.
Xây dựng tiêu chuẩn ở đâu sẽ nhìn thấy vấn đề ở đó. Xây dựng tiêu chuẩn sạch sẽ bạn sẽ nhận ra chỗ nào sạch và chưa sạch lắm. Có tiêu chuẩn ngăn nắp bạn nhận ra nó vẫn chưa gọn gàng. Có tiêu chuẩn về tiền bạn nhận ra ai đang thu nhập quá thấp và ai đang thu nhập cao.
Khi bạn đặt ra tiêu chuẩn tham chiếu về thu nhập. Ví dụ: Một gia đình trẻ 30t tuổi thì cần có thu thập tối thiểu một tháng 50 triệu. Thứ nhất trang trải chi phí cuộc sống hết 15 triệu, 02 đứa con đi học trung bình 10 triệu chi phí tiệc bạn bè 5 triệu và 20 triệu trả góp mua nhà.
Trong khi lúc này gia đình bạn đang có tổng thu nhập một tháng mới có 20 triệu bạn nhận ra nó quá thấp, nó quá xa tiêu chuẩn. Tại sao lâu nay ta cố gắng sống dưới mức chuẩn túng thiếu này? Tại sao ta không tìm cách tăng thu nhập thêm, có cách nào không?
Tronn doanh nghiệp cũng vậy, nếu bạn xây dựng tiêu chuẩn cho nhân viên bán hàng tối thiểu doanh số một tháng là một tỷ hoặc 20 hợp đồng thì lúc này bạn mới nhận ra đâu là bạn sales có năng lực, bạn nào quá yếu kém.
Một bạn A ra mở quán trà sữa, cũng ra bộ tiêu chuẩn cho cửa hàng của mình là sạch sẽ từ trong ra ngoài, nhân viên thì nói chuyện nhỏ nhẹ, gặp khách miệng luôn cười, chào hỏi. Bạn A khá hài lòng với quán của mình vượt trội hơn quán của những bạn khác trong khu phố.
Trong một lần đi đến đất nước Brunei với mình, đang đi chơi thấy quán trà sữa tại đây bạn ghé vào nhận ra ngay là tiêu chuẩn của họ hơn mình, tất cả bàn ghế được lâu sạch bằng khăn trắng. Nơi pha sữa thiết kế nước không rớt ra sàn. Nhân viên chào hỏi nhẹ nhàng, lịch sự. Ly đựng trà sữa chất liệu tốt hơn…
Bạn đã nhận ra chưa? Muốn phát triển mỗi ngày thì bước đầu tiên ta cần nhận ra vấn đề. Mà muốn nhận ra nó thì ta cần có một bộ tiêu chuẩn và khi thấy thực tế lệch với tiêu chuẩn thì ta cải thiện nó mỗi ngày cho đến khi đạt được rồi sau đó lại tiếp tục nâng cao tiêu chuẩn lên.
Không có tiêu chuẩn thì không thể phát triển được, bởi ta sẽ không biết mình bị cái gì và đi cải thiện cái gì, con số gì hoặc tập trung vào đâu.
Có bạn hỏi vậy em chưa có được tiêu chuẩn thì làm sao đây? Cách đơn giản nhất là ta đi so sánh với người làm giống ta. Tại sao họ cùng quê với ta, cùng tuổi, cùng học mà giờ thằng bạn làm chủ doanh nghiệp còn ta vẫn đi làm công lãnh lương. Nhờ so sánh chính ta nhận ra ta đang có vấn đề.
Thật tuyệt và vui khi chia sẻ đến bạn bài viết này. Bạn nhận ra bài học gì? Từ khoá nào bạn nhớ và ấn tượng nhất? Nhớ bình luận và chia sẻ vô tư bạn nha!
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post SAO TA KHÔNG NHÌN THẤY VẤN ĐỀ? – BÀI 155 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
May 29, 2019
KIỂU CHỮA CHÁY THÌ KHÔNG ĐẾN ĐÂU – BÀI 154
Mình thường gặp những bạn chủ doanh nghiệp siêu nhỏ cứ loay hoay trong vấn đề nhân sự, nhân viên. Trong khi cả công ty có chưa đến 10 con người mà suốt ngày cứ rối tung ra.
Có bạn giám đốc A mở doanh nghiệp dịch vụ kế toán và báo cáo thuế. Công việc này đòi hỏi chuyên môn vững, kinh nghiệm nhiều vì va chạm nhiều ngành nghề, nhiều chi cục thuế các quận khác nhau.
Khi nhân viên mới vào làm mà bị xảy ra vấn đề thì giám đốc A bực mình la lên, cằn nhằn, phán xét rồi nói nhân viên đứng ra một bên để bạn làm cho, càm ràm “ tự tay tôi làm còn nhanh hơn mướn mấy người, có vậy làm hoài cũng không xong “.

KIỂU CHỮA CHÁY THÌ KHÔNG ĐẾN ĐÂU – BÀI 154
Thế là ok, vấn đề được sếp giải quyết trơn tru, nhanh, gọn, lẹ. Bởi sếp giỏi mà, tuy nhiên ngọn lửa trong lòng sếp vẫn cháy âm ỉ, ngọn lửa trong lòng nhân viên còn âm ỉ hơn.
Vì vấn đề nhìn qua thì đã xong, tuy nhiên nhân viên thì cũng vẫn vậy chỉ nghe chưởi đã rồi sếp ôm làm hết mình vẫn không biết làm gì. Lần sau có xảy ra giống vậy nữa thì mình cũng đành bó tay chấm cơm luôn.
Bạn có thấy kiểu sếp như vậy không? Bạn có đang là sếp, làm cha mẹ trong gia đình kiểu như vậy không?
Khi nhân viên mới vào, chưa đủ lâu để trải nghiệm những tình huống đã xảy ra thì liên tục gặp khó khăn là chuyện bình thường hoặc khi gặp một công việc mới, dây chuyền mới, văn phòng mới nên chưa quen lắm rồi phát sinh sai xót cũng là chuyện bình thường.
Khi sếp bực bội, nôn nóng, sợ bị thiệt hại rồi la nhân viên sau đó lao vào bắt tay làm là kiểu làm “ chữa cháy “ nó không giải quyết vấn đề từ gốc rễ.
Bởi công việc của người làm sếp là bình tĩnh nhìn xem nó đang bị vấn đề gì? Tại sao nhân viên xử lý số liệu bị sai? Sau khi nhìn thấy thì tìm ra lời giải, cách khắc phục, làm sao để nó không xảy ra thêm lần nữa cùng một vấn đề.
Lao vào là theo cái kiểu “ tôi tự làm được mà “ thì thấy việc được xử lý nhanh, ra kết quả ngay đấy tuy nhiên ta không nhận ra vấn đề thật sự là gì, bởi cái cốt lõi đã bị chính kinh nghiệm của sếp che giấu mất nên không được xử lý tận gốc.
Vậy trách nhiệm của sếp là gì?
– Lao vào làm giúp cho nhân viên hay quan sát tổng thể nó thực sự đang bị cái gì? – Bạn trả lời ok chứ!
– Có thể thiếu người nên sếp ôm rất nhiều việc nên công việc bị ùn tắc nơi sếp. Hay sếp tìm người giúp cho họ giỏi hơn làm thay mình.
– Bạn có nhận ra công việc hàng ngày liên tục xảy ra vấn đề không? Vậy vấn đề nhiều hay ít? Làm sao từng vấn đề xảy ra nhân viên biết cách xử lý mà không cần đến bạn?
– Nhân viên tay nghề còn non yếu, không làm hiệu quả, phát sinh liên tục vấn đề thì bạn làm sao?
Tóm lại: Sếp là người luôn tìm ra vấn đề, đưa ra phương án giải quyết, giúp cho nhân sự tự mình xử lý được, giúp nhân viên mỗi ngày giỏi hơn. Luôn quan sát và chỉ huy giỏi.
Rất vui chia sẻ đến bạn bài viết này. Bạn nhận ra bài học gì? Nhớ cho mình những lời bình luận khi rút ra bài học nha.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post KIỂU CHỮA CHÁY THÌ KHÔNG ĐẾN ĐÂU – BÀI 154 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
May 8, 2019
DÙNG TIỀN ĐÈ CÁI DỐT và CÁI KẾT – BÀI 153
Thông thường những ngày đầu mới ra kinh doanh mà ai đó trong tay đang có tiền thì họ bận rộn CHI TIỀN cho sắm sửa trang thiết bị, dụng cụ, đồ chơi trong kinh doanh hơn là họ tập trung vào KIẾM TIỀN.
Mình hay nói vui là những bạn này đang bận rộn tạo ra một hệ thống chi tiền thay vì vậy họ dành thời gian tạo ra hệ thống thu tiền. Và rồi họ chi một lúc hết tiền việc kinh doanh đóng cửa, xong họ kết luận “ kinh doanh khó lắm “.
Những doanh nghiệp đang có nguồn lực như dồi dào về tiền, trang thiết bị đầy đủ, nhân sự giỏi, kinh nghiệm nhiều nếu không có được góc nhìn sâu, thấu đáo thì không khéo cũng đang dùng cách “ lấy sức mạnh che cái dốt”.
Ở doanh nghiệp sản xuất đồ gỗ A nhận làm công trình cửa gỗ cho khách hàng khi đến hạn để giao nhà cho khách ở, vẫn làm chưa xong. Sợ khách phạt hợp đồng nên huy động thợ giỏi tăng ca cả đêm rồi cuối cùng cũng xong.
Kết quả thì cũng xong, vẫn giao hàng đúng hạn, nghiệm thu khách hàng đồng ý nên không thấy chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên khi phân tích kỹ và có cách nhìn thấu đáo thì bạn có nhận ra gì không? Doanh nghiệp A đang dùng chiến thuật “ lấy sức mạnh che cái dốt “.
Khi có tiền nhiều ta hay xử lý vấn đề như vậy lắm. Chuyện gì xảy ra khi cùng thời điểm có 02 đơn hàng liệu ta làm như vậy có kịp không? Hay nhỡ một vài người thợ giỏi không thể làm được thì dù tăng ca cũng không kịp. Hoặc do quá gấp nên ta làm ra chưa kịp kiểm tra giao hàng cho khách còn nhiều lỗi?
Khi có tiền, có nguồn lực để làm, thậm chí là do may mắn làm cho việc có đơn hàng thuận lợi thì phần lớn không nhận ra rằng đang còn hàng loạt vấn đề ẩn chứa phía sau.
Vấn đề lớn nhất là đang có vấn đề mà chính mình lại thấy nó không có vấn đề gì. Thậm chí còn tưởng rằng đang thuận lợi. Khi nguồn lực khoẻ phần lớn ta không nhận ra đó là vấn đề.
Ví dụ: Bạn thanh niên độ tuổi 20 đến 28 tuổi giai đoạn này sức khoẻ tốt lắm nên thường phí sức ăn uống không điều độ, thức khuya dậy trễ, làm việc ít cẩn thận nên dễ gay ra hậu quả tức thì hoặc ảnh hưởng lớn về sau.
Vậy khi có nhiều tiền thì có nên dùng tiền để che cái dốt không? Như dùng tiền đi mua bằng lái xe trong khi ta không nắm rõ luật và kỹ năng chạy xe.
Vậy có nên ỷ còn thời gian nên chưa chịu làm không? Còn trẻ thì nói do trẻ quá từ từ làm, khi già rồi thì nói không đủ thời gian!
Vậy có nên cho ta là đã có nhiều kinh nghiệm, học nhiều, có bằng cấp không? Nó sẽ làm cho cái tôi bạn to ra tuy nhiên đất trời xung quanh bé nhỏ lại, nhất là tiền trong túi bạn mỗi ngày vơi đi.
Bài học ở đây là gì? Bạn chia sẻ bên dưới comment nhé?
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post DÙNG TIỀN ĐÈ CÁI DỐT và CÁI KẾT – BÀI 153 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
CÁI GÌ TỆ HƠN THÌ NÓI TRƯỚC! – BÀI 152
Ta thường nghe ” Tốt khoe, xấu che “. Cái này nó có thể đúng trong một số trường hợp. Tuy nhiên trong công việc thì không ổn chút nào. Cần phải xấu thì đưa ra ánh sáng để biết mà khắc phục. Tại sao lại như vậy?
Ví dụ: Có một bạn A bán hàng qua telesales, công ty chạy quảng cáo thu thập data chuyển qua cho bạn chốt sales, tuy nhiên cứ gọi trung bình 20 số thì bạn bán được một đơn hàng.
Nên bạn cố gắng gọi rất nhiều rồi mỗi ngày cũng đạt được chỉ tiêu đơn hàng đề ra. Khi báo cáo bạn chỉ ghi số đơn hàng chốt được chứ không cho biết số data đã gọi đi kèm.
Sau một thời gian dài hôm đó chạy quảng cáo không hiệu quả hết data khách hàng mới, nên doanh nghiệp đã lấy data chưa chốt được cũ trước đó do bạn A gọi giao cho bạn B mới vào gọi thì bất ngờ số đơn hàng B chốt rất tốt.
Sau đó doanh nghiệp rà lại toàn bộ data bạn A gọi số lượng quá nhiều so với đơn hàng chốt được thì quá ít giao cho bạn B thì cuối cùng tỷ lên đơn hàng tăng lên cao hơn nhiều. Cuối cùng doanh nghiệp nhận ra là bạn A kỹ năng sales qua điện thoại còn yếu mà không biết nên để thời gian kéo dài.
Qua đây ta học được điều gì? Cái gì làm chưa đạt ta có xu hướng bỏ qua hoặc dấu nó đi, tâm lý chung của con người là vậy. Nếu vậy thì cái dở, cái xấu, cái ngu đó vẫn cứ tồn tại và rồi liên tục lặp đi lặp lại sai lầm cũ đó.
Có doanh nghiệp xây dựng D kia đã ra quy định trong công việc hàng ngày khi báo cáo thì ưu tiên nói những cái chưa làm được, vấn đề phát sinh, những điểm yếu còn tồn tại trước. Thành thích, kết quả đạt được nói sau.
Hôm qua đọc trên báo trong cuộc họp thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc yêu cầu “ các bộ ngành, địa phương không cần nói thành tích, mà đi sâu vào hạn chế, yếu kém để tìm ra giải pháp “. Cả chính phủ, cơ quan nhà nước cũng đang dần theo tinh thần này huống hồ là doanh nghiệp.
Tinh thần nắm bắt vấn đề ngày khi còn nhỏ, mới xuất hiện ở doanh nghiệp D.
Giám đốc một doanh nghiệp xây dựng D nói rằng “ trong công việc hàng ngày không thể tránh những sai xót, vấn đề phát sinh. Tuy nhiên để xảy ra cũng một sai xót đến lần 2, lần 3 thì rõ ràng là ta không tìm ra được nguyên nhân nó đang tồn tại “
Giám đốc một doanh nghiệp nọ nói rằng “ Sau hơn 03 năm giờ mới nhận ra bạn nhân viên kế toán tại sao cứ sai số liệu liên tục, bạn ấy rất nhiệt tình, làm việc chăm chỉ, tinh thần đồng đội tốt. Chỉ mỗi việc làm báo cáo số liệu hay sai xót”
Bạn ấy là người có phong cách I ( 04 phong cách hành vi giao tiếp của môn DISC ) trong công việc rất nhiều. Mà đáng lẽ ra bạn nhân viên kế toán ấy cần có phong cách hành vi trong công việc theo nhóm C thì mới làm số liệu chuẩn.
Tìm ra nguyên nhân vấn đề xảy ra, nhận ra sai xót ngay khi còn là hạt mầm nhỏ yếu rồi giải quyết ngay đó là tính cách và góc nhìn quý giá của người làm kinh doanh.
Câu hỏi ở đây là: 1. Một người hay uống rượu thì kết quả sẽ là gì? 2. Một người hay hút thuốc thì cuộc sống sau này ra sao? 3. Một người hay ren rỉ tiêu cực thì cuộc sống sẽ ra sao? Một chủ doanh nghiệp thiếu kiến thức kinh doanh thì kết cục sẽ là gì? Trả lời đi bạn ơi!
Bài học ở đây là gì nhỉ? Bạn chia sẻ suy nghĩ dưới comment nhé!
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI!
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post CÁI GÌ TỆ HƠN THÌ NÓI TRƯỚC! – BÀI 152 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
Nguyễn Thái Duy's Blog
- Nguyễn Thái Duy's profile
- 5 followers
