Nguyễn Thái Duy's Blog, page 25

September 3, 2019

[Phượt Bhutan] Sống và làm điều tốt lành mỗi ngày!

Sống và làm điều tốt lành mỗi ngày!


Đã 04 ngày mình sống trọn vẹn tại quốc gia nhỏ bé và được xem là hạnh phúc đến từ bên trong mỗi con người nơi đây. Đó là Bhuta. Vậy họ hạnh phúc như thế nào? Họ có ảnh hưởng bởi xu thế của thời đại không?


Từ lúc đặt chân đến sân bay, rồi về thủ đô Thimphu, đến khu cố đô cũ, trở về thành phố Paro mình cảm nhận được người dân nơi đây đều nhẹ nhàng, bình an, hạnh phúc mà không bị ảnh hưởng lắm đến cuộc sống hiện đại.


Xe con đầy đường, hầu như nơi đây không đi xe máy, mình chỉ thấy vài chiếc cảnh giác giao thông đi làm nhiệm vụ và một ít môtô chạy đường xa.



Điều kỳ lạ là xe không bao giờ dùng còi mặc dù di chuyển trên đường toàn đồi, triền núi, khúc cua gấp, hiếm khi có đường bằng phẳng. Anh tài xế nói rằng “ ai cũng tập trung, tĩnh lặng đi phần đường của mình, đâu có tranh đường đâu. Với dùng còi gây náo loạn ảnh hưởng đến không gian yên tĩnh xung quanh “


Từ năm 2003 điện thoại bắt đầu xuất hiện và hôm nay cũng thấy nhiều cửa hàng smartphone tuy nhiên người dân gần như dùng để liên lạc gọi cho nhau khi cần chứ không bị nghiện mạng xã hội.


Trên các cung đường cả nam, nữ, những em học sinh, sinh viên, hướng dẫn viên và cả tài xế luôn mặc những bộ đồ truyền thống nhẹ nhàng bước đi một cách tĩnh tại mà gần như cách ăn mặc mới không thể chạm được.


Mình ở liên tục ở resort, khách sạn tiêu chuẩn 3,4,5 sao dùng có hiện đại thế nào thì không gian kiến trúc vẫn là nét dân tộc, từ bàn ghế, nội thất bên trong đều có biểu tượng truyền thống



Vào quán ăn, nhà hàng luôn được các cô thiếu nữ bưng bình trà mời nước với ly trà nóng, thơm, ngọt đậm đà tình người, họ luôn chào hỏi, nói chuyện nhẹ nhàng giống như thủ thỉ vậy.


Và điều mình thích nhất mỗi khi gặp anh hướng dẫn và tài xế người ở đây là câu chúc “ sống tốt và làm điều tốt mỗi ngày “. Mình gặp anh ta 04 buổi sáng đều nhận câu chúc hay như vậy. Càng nghe càng thích, càng nghiệm càng thấm.


Mình hỏi anh: ở đâu anh có câu chúc hay vậy? Anh nhẹ nhàng nói rằng: không phải anh mà mỗi người bhutan nơi đây đều gặp nhau và trao nhau lời chúc phúc này.


Mình trố mắt, wow lên tiếng rồi nói rằng. Làm sao mà tuyệt vời vậy chứ? Anh có thể kể cho mình biết nó từ đâu ra? Anh tâm sự rằng “ Mỗi người nơi đây đều cầu nguyện mỗi ngày, cuộc sống này rất ngắn ngủi, là cuộc sống tạm. Chúng tôi tin rằng chết là để bắt đầu cuộc sống tốt hơn “



Mỗi ngày cầu nguyện, chúc cho nhau, trao cho nhau những điều tốt đẹp không phải cho người sống mà cả những người đã chết. Rồi anh chỉ những là cờ trắng bay trong gió trên các ngọn đồi. Đó là lời kinh, lời cầu chúc mà người đang sống cầu cho người thân đã mất có cuộc sống mới, tốt đẹp, ý nghĩa mỗi ngày.


Mình cảm nghiệm sâu sắc điều anh bạn Bhutan này chia sẽ, cách ta bắt đầu một ngày mới cũng là cách ta sống một ngày ấy.


Mình nhận ra rằng hôm nào mới sáng suy nghĩ, năng lượng trong mình không được ok thì y như rằng cả ngày hôm ấy chất lượng cuộc sống và công việc, những mối quan hệ cũng nặng nề hơn.


Mình học được rằng, để có cuộc sống chất lượng, bình an, niềm hạnh phúc mỗi ngày thì việc bắt đầu một ngày mới tốt lành cho chính mình và chúc những lời ý nghĩa ấy đến ai mình chạm được. Chắc chắn rằng bạn sẽ không bao giờ như trước nữa.


Bạn có cảm nghiệm không? Có chạm được không? Có làm ngay hôm nay không?


#phuotbhutan


Nguyễn Thái Duy










The post [Phượt Bhutan] Sống và làm điều tốt lành mỗi ngày! appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on September 03, 2019 20:48

September 2, 2019

[Phượt Bhutan] Khi trái tim muốn làm!

Khi trái tim muốn làm!


Ngày thứ 3 trải nghiệm trên những cung đường ở Bhutan giúp mình nhận ra chính mình nhiều hơn và vỡ ra cách làm việc bằng trái tim thay gì khối óc. Tại sao như vậy?


Ở đây chỉ toàn là đồi núi, nơi bằng phẳng như đồng bằng nó quý hiếm, xa xỉ lắm. Để đến từ nơi này đến nơi kia nhìn mắt thường thấy nó rất gần cảm giác 10 phút đi bộ là đến.


Tuy nhiên thực tế thì bạn đi xe chạy cả 30 phút chưa đến chứ đừng nói là đi bộ. Như sáng hôm qua từ nơi ở Resort Zhingkham nhìn ra khu cố đô cũ rất gần ngay tầm mắt, sáng 5h thức dậy muốn đi bộ xuống ấy.


Mình cùng gia đình đồ gỗ Xuân Bắc và gia đình bạn Bác Sĩ Nhà Đất Phạm Quốc Lâm đi bộ chỉ mới 1/4 con đường đành dừng lại quay lên vì biết rằng thấy vậy nhưng nó rất xa.



Để đến được những thiền viện nơi đây đều nằm trên các đồi cao mà phần lớn cần đi bộ theo đường núi rất dài và độ dốc cao khiến ta vô cùng kiên nhẫn. Bé Bambi nhà mình cũng leo núi giỏi và rất vui là bé đang luyện cho mình tính kiên trì đến vậy.


Thế nhưng trên các nẻo đường mình thấy người Bhutan đều đi bộ, họ leo hết ngọn đồi này đến ngọn đồi khác, thỉnh thoảng nhìn thấy một căn nhà nằm cheo leo trên đỉnh đồi, mình không hiểu sao họ có thể xây trên đó được, rồi mỗi ngày ra vô nó như thế nào, ra đến đường chính là hết hơi rồi còn sức đâu ra chợ, ra đô thị…


Rồi mình tự hỏi rằng điều gì giúp những con người nhỏ bé ấy trở nên mạnh mẽ đến là, bởi trên hành trình đi bộ đến các nơi tham quan một đoạn ngắn thôi mà nình đã phải quyết tâm lắm mới làm được trong khi ở đây họ thực hành mỗi ngày.



Và rồi mình phát hiện là từ khoá kỷ luật với bản thân:


– Người dân Bhutan không hút thuốc, họ biết nó có hại cho sức khoẻ, du khách muốn mang vào đóng thuế đến 400%. Đàn ông ở đây ăn trầu, việc vừa leo đồi vừa nhai trầu nó thú vị lắm.


– Khách sạn các nơi mình ở không có máy lạnh, tối ngủ luôn mở của để có khí trời vào. Ngày đầu tiên qua mình chưa quen vì ở Sài Gòn luôn dùng máy lạnh tuy nhiên ngày thứ 02 đã thích nghi ngọt luôn


– Nhà cửa không có khoá, mà có thì cũng móc lại thôi vì không có trộm cắp, đôi khi cũng có nho nhỏ là vì có thể họ quá đói lấy để giải quyết nhu cầu cấp bách. Khách nước ngoài không sợ trộm anh dẫn đoàn người Bhutan cam kết vậy


– Toàn bộ cây trồng không sử dụng thuốc trừ sâu và phân bón vô cơ nên cây trái, rau cỏ ở đây tươi xanh khi ăn luôn có vị ngọt thanh thanh. Khi mua trái vậy cứ việc phủi bụi rồi ăn ngay cô bán hàng nói vậy.


Và còn nhiều điều hay nữa… câu hỏi ở đây là làm sao họ làm được như vậy? Một từ mà mình học được đó là kỷ luật với bản thân bằng cả trái tim mách bảo.


Nó như thế nào nhỉ? Nghĩa là ta biết rằng cần làm những gì nên làm vì sự đúng đắn và sáng suốt mặc dù bản thân không muốn. Không rộm cắp, không hút thuốc vì đều ấy là đúng đắn!



Người có thói quen kỷ luật luôn buộc bản thân mình cần làm những điều nên làm mà thật ra là họ ngộ ra một điều rằng như vậy thì mình mới đang yêu thương chính bản thân mình và người khác.


Bởi bạn đang luyện cho cuộc sống mình trở nên dễ dàng hơn, thích nghi với mọi hoàn cảnh nhanh hơn, năng lực trong chính ta nâng lên tầm cao mới. Thật ra thì họ luôn biết rằng mình làm gì theo trái tim mách bảo hơn là tìm cái gì đó dễ dàng.


Còn người thiếu kỷ luật thì sao nhỉ? Mình đã từng như vậy nên cảm nghiệm được. Họ luôn tìm kiếm sự dễ dàng, thuận tiện để làm, họ nuông chiều bản thân, họ thiếu ý chí và kiên định để làm một việc gì đó. Họ dễ dàng bỏ cuộc.


Họ lên mục tiêu xong bỏ nó nữa chừng rồi lý do là khó quá, họ nhìn thấy khó khăn nhiều hơn là tập trung vào mục tiêu. Họ lên mục tiêu sức khoẻ nhưng rồi họ dễ dãi với bản thân mình họ không yêu thương chính họ đâu. Trái tim luôn nói với họ mỗi ngày rằng sức khoẻ rất quan trọng nhưng có bao giờ họ nghe con tim nói.


Trước khi trở thành kế toán thì bạn cần luyện tập kế toán, bạn luyện tập lái xe để trở thành tài xế lái xe, thực hành liên tục bán hàng bạn trở thành người bán hàng xuất sắc. Vậy học và thực hành làm chủ doanh nghiệp bạn trở thành gì?


Từ khoá đáng giá đến từ những con người Bhutan trên các nẻo đường trải nghiệm. Bạn có nhận ra nó ý nghĩa? Bạn sẽ làm gì? Nhớ comment bạn nhé!


Nguyễn Thái Duy










The post [Phượt Bhutan] Khi trái tim muốn làm! appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on September 02, 2019 20:41

September 1, 2019

[Phượt Bhutan] Tận hưởng và thưởng thức hành trình.

Tận hưởng và thưởng thức hành trình.


02 ngày và 02 đêm ở tại Bhutan mình luôn tự hỏi làm sao để mọi con người nơi đây có cuộc sống bình an đến lạ, họ vui vẻ, mỉm cười, nói chuyện nhẹ nhàng, luôn tử tế giúp đỡ người lạ.


Nếu mang góc nhìn từ Sài Gòn nhộn nhịp qua đây có thể ta sẽ ít cảm nhận được. Ngày đầu tiên khi vừa chạm mãnh đất này mình đã như vậy: Sân bay thì bé xíu giống như một sân bay tỉnh lẻ ở ta.


Thủ đô Thimphu trông giống như một thị trấn chứ không được như thị xã ở ta. Xe cộ ở đây là đời cũ ở những năm 1990 hồi đó mình đi vào Sài Gòn, internet chỉ mới 3G, vào khách sạn dùng Wifi free tuy nhiên có dùng được đâu…



Nếu chỉ với cái nhìn như vậy, mang góc nhìn từ một đất nước nhộn nhịp với gần 100 triệu dân, một đô thì sầm uất hơn 10 triệu dân như Sài Gòn, đất chật người đông qua nơi đây thì có thể ta còn phàn nàn, thậm chí là tiêu cực nữa.


Câu hỏi tại sao đất nước này người dân bình an và họ hưởng trọn vẹn hạnh phúc đến lạ? Đã làm cho mình chạm đến một góc nhìn khác. Điều gì làm cho ta vui vẻ, bình an, hạnh phúc hơn trong hoàn cảnh này?


Đó thật ra là cách nghĩ của những con người tuyệt vời và rồi giây phút ấy mình từng bước chạm được:


– Bhutan là đất nước mà đường phố không có đèn xanh, đèn đỏ, đèn vàng ngoài đường có những anh police đứng đeo găng tay trắng hướng dẫn giao thông.


– Họ không sử dụng túi nylon, ly nhựa cũng không, ở chợ mà mình mua quà họ đựng bằng túi giấy


– Hơn 70% lãnh thổ là rừng, cây xanh nên không khí trong lành, họ bảo vệ rừng là trên hết


– Không giết mổ động vật những con vật nuôi như chó, bò nó nằm đầy đường. Người đi xe tránh nó chứ không đuổi hay la mắn nó


– Mỗi người ở đây họ luôn nỗ lực mỗi ngày để đối xử tử tế với người lạ. Mình cảm nhận rõ nhất qua anh hướng dẫn đoàn mình cùng anh tài xế.



Và lòng rất ẩn bên trong mỗi con người nơi đây thật dồi dào mình chạm được qua việc giao tiếp khi đi chợ nông sản, ta thoải mái xem trái cây, chạm nó mà không bị cái nhìn khó chịu.


Hay khi đến khách sạn nhà hàng các bạn phục vụ nhẹ nhàng, ngoan, luôn tìm cách giúp đỡ khách hàng…


Đúng là ta sống rất ngắn trên hành tinh này vì vậy mà mỗi ngày ta thưởng thức nó, cảm nghiệm và tận hưởng những phút giây có được, có lẽ mình đang cảm chút chút phần nào mà người dân nơi đây muốn gửi gắm. Yes!


Muốn viết dài mà wifi yếu quá post không được. Bạn cho mình comment nhé!










The post [Phượt Bhutan] Tận hưởng và thưởng thức hành trình. appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on September 01, 2019 20:36

August 29, 2019

SAI LẦM CỦA NGƯỜI KHÁC CŨNG CÓ THỂ XẢY RA VỚI MÌNH – Bài 163


Trong kinh doanh do mứt độ rủi ro và diễn biến của thị trường, của công nghệ, của xu thế, các yếu tố chính trị mà ta không thể nào lường trước hết được.


Nói để nó xảy ra rồi mới học hỏi rút kinh nghiệm hay đợi té đau mới đúc kết được thì đôi khi đã quá muộn mà ta cần có góc nhìn xem cái té đau của người khác là cảnh tỉnh cho mình hay xem vấn đề doanh nghiệp người ta là vấn đề của mình.


Bạn có nhận ra không? Ví dụ: Một doanh nghiệp thương mại dược A khi nghe trên thị trường có doanh nghiệp dược B phân phối thuốc đã có chất cấm ở trong thuốc gay nguy hiểm cho người bệnh.


Khi nghe tin như vậy bạn chủ doanh nghiệp A đã tự mình mang thuốc đang phân phối đi kiểm nghiệm ngay, cuối cùng thì trong sản phẩm có chất cấm thật. Trong khi bên nhà sản xuất chuyển qua đưa giấy chứng nhận không có chất cấm an toàn. Bạn nhận ra bài học gì?



Phần lớn thói quen của ta là đọc tin báo chí, xem trên đài, tivi, mạng xã hội thấy ai đó hoặc doanh nghiệp nào gặp vấn đề là bàn tán xôn xao thậm chí còn phát xét, trách móc như “ làm ăn không đàng hoàn, không uy tín…” mà họ quên mất việc xảy ra với người ta thì cũng có thể xảy ra với mình.


Bạn đã bao giờ phân tích thất bại của những quán ăn vặt trước đó tại sao thất bại để rút kinh nghiệm trước khi mình ra mở chưa? Có một bạn tâm sự rằng em có ông anh ra trường hổng đi làm, hùn chung với người bạn mở quán ăn vặt ở đường Cộng Hoà trên Tân Bình sau 03 tháng đi tiêu hết 120tr rồi đóng cửa.


Nghiên cứu thất bại của anh ấy đã đóng góp rất nhiều cho hệ thống quán trà sữa em mở ra hôm nay. Cái sai lầm của anh ấy là: mới ra mở mà làm lớn ngay để khi chưa có khách nhiều không kịp có tiền duy trì đã hết sạch tiền.



Sai lầm nữa là mở ra rồi ngồi đợi khách đến, anh chưa hiểu chút gì về kinh doanh, không hiểu gì về marketing, còn e ngại, nhút nhát lắm. Chọn vị trí chưa phù hợp lắm với món ăn vặt của anh.


Tất cả sai lầm trên em phỏng vấn, chất vấn ảnh cùng những người có kinh nghiệm để trang bị cho hành trang ra mở quán của em. Lúc đầu em ra mở nho nhỏ, thăm dò, kịp điều chỉnh sản phẩm, kỹ năng và trang bị kiến thức làm kinh doanh.


Đi từ từ mà nó nhanh vậy hơn 02 năm em đã có 03 cái của mình và 09 quán em chỉ cho người khác cách làm tất nhiên em có lấy tiền công trong 09 quán ấy. Qua câu chuyện trên bạn nhận ra bài học gì?


Có lần bạn nọ ra mở quán nhậu hải sản, trong khi đang làm mặt bằng, làm quán, dựng khung và bảng hiệu thì thợ đến làm không cẩn thận bị điện giật té xỉu chở đi bệnh viện, chính quyền đến hỏi giấy phép thì chưa có, hợp đồng trách nhiệm chủ quán và người thi công cũng không chỉ nói miệng. Sự việc rắc rối vô cùng.



Chuyện này được mình kể trên lớp và được những bạn ra làm kinh doanh những ngày đầu rút kinh nghiệm nhiều lắm. Hầu như khi mướn thợ sắt đến làm đều ghi rõ ràng trong hợp đồng về trách nhiệm 02 bên.


Khi nghe tin tức hoặc nhìn thấy vấn đề như vậy ngoài chuyện đồng cảm, suy nghĩ tiếc thương cho người đã xảy ra thì việc quan trọng hơn bạn luôn hỏi “ liệu nó có xảy ra với nình không? Và ta làm gì để ngăn ngừa đây? “


Đó là suy nghĩ theo chiều thuận những ví dụ ở trên. Giờ là suy nghĩ theo chiều ngược lại. Vấn đề ta đang gặp phải ta có thể kể cho người khác hoặc hối thúc họ làm hay kiểm tra ngay để không xảy ra.


Như hồi kia trong xưởng gỗ của mình bị rò rỉ điện nguyên nhân là các cây cột làm xưởng thường là bằng sắt thép, ta hay làm bảng taplo điện bằng gỗ rồi gắng lên tuy nhiên lâu ngày bụi bậm bám lên, trời mưa ẩm nên bụi ẩm dẫn điện từ taplo điện qua cây trụ sắt và chạy khắp nơi. May mà chưa gay ra nguy hiểm.


Sau này mình hay kể câu chuyện này, lưu ý cho những bạn có nhà xưởng. Có doanh nghiệp C sản xuất thiết bị xây dựng có xưởng giống mình nên đã về gần như kiểm tra tất cả các ổ điện, thay mới, thổi bụi làm cho nó an toàn ra.


Luôn quan sát và học hỏi ở khắp nơi, ở mọi góc cạnh đó chính là góc nhìn và cách hành động của người làm chủ doanh nghiệp thành công. Còn bạn thì sao? Nhớ chia sẻ bên dưới comment nha.


TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI


m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach


Nguyễn Thái Duy










The post SAI LẦM CỦA NGƯỜI KHÁC CŨNG CÓ THỂ XẢY RA VỚI MÌNH – Bài 163 appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 29, 2019 22:52

[Phượt Bhutan] Gia đình mình đi phượt Bhutan đây!

Gia đình mình đi phượt Bhutan đây!


Nghỉ lễ dài ngày nè các bạn làm gì? Sau những ngày làm việc tới bến thì lễ cũng là dịp đi chơi, xả hơi cho thoải mái.


Năm nay gia đình mình chọn Phượt Bhutan chung với gia đình bạn:


1. Gd Phạm Quốc Lâm – Bác Sĩ Nhà Đất

2. Gd Nguyễn Thị Vịnh – Đồ Gỗ Xuân Bắc

3. Gd bạn Ninh Huỳnh – Dược phẩm

4. Gd Thanh Toàn Cafe Nguyên

5. Bạn Thanh Quang trái cây PT

6. Bạn Thuỳ dép chiếu quế


Chắc chắn sẽ có những trải nghiệm thú vị trong cuộc đời đây. Hai hôm nay Bambi nhà mình háo hức hỏi ba. Mai mấy giờ ba đến đón con để con nói cho cô giáo biết.


Con gái còn hỏi là tối nay mình ngủ ở sân bay Thái Lan hả ba, ba có xem lịch bay kỹ chưa, ba có nhớ mấy giờ ra sân bay không? Nghe con hỏi làm mình cũng nôn luôn


Đây là chắc list chuẩn bị cho hành trình:



THỰC PHẨM:


đồ ăn Bhutan dạng sệt, nhiều ớt và cheese. Khẩu vị hơi khác món Việt nên ăn 3 buổi/ 1 ngày liên tiếp sẽ hơi ngán. Anh chị nên chuẩn bị thêm đồ ăn mang theo để thay đổi khẩu vị

• Đồ khô, thực phẩm khô

• Các loại hạt

• Lương khô: mua trong siêu thị. 1 miếng lương khô đủ dinh dưỡng cho 1 bữa ăn

• Mì gói (mỗi loại 1 gói khác nhau để đổi vị)


THUỐC


• Cảm, sốt, chống say xe

• 1 bộ sơ cấp cứu

• Thuốc đang điều trị bệnh

• Thuốc tiêu hóa

• Kem chống mũi, côn trùng

• Dầu gió, salonpas


QUẦN ÁO:


Mang đồ nhẹ, nhỏ gọn. Hạn chế mang nhiều đồ mà không sử dụng để hành lý nhẹ và mang được nhiều đồ mang về. Không cần mua thêm hành lý

• Nón, găng tay, khẩu trang, mắt kiếng

• Vớ (mang để ngủ tại sân bay và trên máy bay)

• Gối du lịch (có thể cần hoặc không)


• Chai nước mini để lấy nước tại Thailand và hạn chế dùng đồ nhựa nhiều lần

• Giày: 2 đôi. 1 đôi sandal, 1 đôi giày bít hoặc thể thao để leo núi. Hạn chế không mang giày cao gót vì khó di chuyển, đau chân, không đi được nhiều


• Áo khoác

• Khăn choàng cổ

• Quần, chân váy có thể mặc kèm phối với áo được 2 lần.


• Không khuyến khích mặc váy trên gối. Có thể mang váy quá gối hoặc chân váy dài vì lịch trình sẽ đến thăm chùa và các địa điểm tâm linh. Có thể mang theo váy chống nắng để choàng che chân nếu được yêu cầu. Đặc biệt bắt buộc mặc áo tay dài và quần dài khi tham quan các tu viện, các lễ hội….

• Nếu mang áo sát nách thì nên chuẩn bị thêm 1 áo choàng mỏng đủ đẹp để diện và chụp ảnh ^^



GIẤY TỜ/ ĐỒ DÙNG


• In vé máy bay 2 chiều + visa + passport photo thành 2 bản và cất vào 2 vị trí khác nhau. 1 trong vali, 1 trong balo xách tay

• Lưu giấy tờ này trong tin nhắn hoặc email để check được bằng điện thoại


• In 1 bản lịch trình để theo dõi từng chặng đi mỗi ngày

• Xóa bớt ảnh trong điện thoại để có thêm dung lượng chụp ảnh

• Mang theo gậy selfie

• Pin sạc dự phòng

• Dây sạc điện thoại và pin sạc


• Túi nilon sạch để đựng những vật dụng khi cần.

• Adapter đổi đầu sạc


QUÀ TẶNG MANG VỀ


• Tượng Phật, chuỗi hạt

• Đông trùng hạ thảo

• Saffron

• Gia vị, thực phẩm, trái cây địa phương


Chúc bạn có ngày lễ thật để đời nha!










The post [Phượt Bhutan] Gia đình mình đi phượt Bhutan đây! appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 29, 2019 20:32

August 28, 2019

TẠI SAO GIAO VIỆC CHO NHÂN VIÊN KHÓ? B 162

Trong các khoá huấn luyện cho chủ doanh nghiệp nhỏ có lẽ câu hỏi nhiều nhất mình nhận được là liên quan đến nhân viên.


Lý do doanh nghiệp nhỏ mãi nhỏ là không thể giao việc giúp nhân viên làm việc hiệu quả. Ông chủ thì ren rỉ nói “ việc ít xíu như vậy mà làm không xong “ trong khi nhân viên muốn làm lắm mà không biết làm sao cho hiệu quả.



Câu chuyện ở đây là:


1. Ông chủ nghĩ rằng nhân viên đã hiểu: Thật ra đây là cách nghĩ của những ông chủ chưa thật sự vap vấp nhiều hoặc có té nhiều rồi nhưng vẫn chưa rút ra bài học.


Nhân viên khi tuyển vào có 04 dạng sau:


a) Nói về công việc họ còn chưa thật sự hiểu và hình dung nó là gì. Khi bắt tay làm thì làm sao họ làm được. Nhân viên A này cần rất nhiều thời gian với họ, bạn cần chỉ bảo từng chút một.


b) Nói về công việc họ nắm bắt được tuy nhiên khi làm thì họ làm không được hoặc làm sai lệch. Anh B này nắm được kiến thức tuy nhiên chưa có kỹ năng hoặc kỹ năng chưa thành thục


c) Nói là hiểu, làm cũng được ngay tuy nhiên liên tục gặp sai xót. Anh C này còn non kinh nghiệm, chưa từng trãi nhiều chưa đủ tình huống xảy ra để học mặc dù kiến thức, kỹ năng ok.


d) Bạn không nói anh ta cũng hiểu, kỹ năng điêu luyện, kinh nghiệm đầy mình tuy nhiên vẫn làm trật những việc lớn. Loại D này là cho mình giỏi nên chủ quan, thiếu kỹ luật.


Bạn có nhận ra nhân viên mình ở đâu trong 04 nhóm trên? Bạn làm gì với họ khi nhận ra những điều trên?



2. Chỉ bằng lời đi liền với hình ảnh ví dụ thực tế tại hiện trường: Chỉ nói, nói, nói không rồi nghĩ rằng nhân viên đã hiểu là cách làm của những ông chủ thiếu kinh nghiệm và thậm chí là áp đặt.


Làm sao nắm được khi chỉ nói nói vài lời, chính bạn là chủ va chạm, sai xót không biết bao nhiều lần mà vẫn chưa hết sai. Dẫn ra trực tiếp chỉ từng việc cụ thể, lấy ví dụ. Cho nhân viên ghi chép hoặc thực hành, thậm chí quay lại video để nhân viên xem lại mình sai ở đâu.



3. Vừa giảng giải, vừa ví dụ thực tế trên công việc, vừa kể những câu chuyện xảy ra trước đó của ai đã làm sai và gay ra hậu quả như thế nào. Thông qua câu chuyện người nghe nhớ khắc sâu và lưu ý hơn


Như vừa rồi đi Vịnh Vân Phong có công đoạn leo trên núi đá cheo leo 100% là đá, khi hướng dẫn cả đoàn 80 bạn cùng đi và lưu ý những điều đặc biệt không được vi phạm như tuyệt đối không nhảy từ hòn đá này qua hòn đá khác.


Sau đó mình kể câu chuyện năm trước có một bạn đã không tuân thủ nhảy nên đã gãy chân ở vị trí mình chỉ luôn. Khi mình kể xong thì đúng là ai cũng thấm hết và 100% trong đoàn đã tuân thủ.


Bởi vậy nên ta mới cần học cách lãnh đạo, học làm boss là vậy? Bạn nhận ra bài học gì trong hành trình này. Bạn chia sẻ thêm dưới comment nhé.


TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI


m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach


Nguyễn Thái Duy










The post TẠI SAO GIAO VIỆC CHO NHÂN VIÊN KHÓ? B 162 appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 28, 2019 22:53

August 22, 2019

HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC ĐIỂM CỰC ĐÔNG TỔ QUỐC CỦA CÔ BÉ 18 TUỔI

HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC ĐIỂM CỰC ĐÔNG TỔ QUỐC CỦA CÔ BÉ 18 TUỔI (THIẾU 5 NGÀY) – GIA HÂN



Phải nói rằng em là 1 cô bé may mắn khi được đồng hành cùng tất cả mọi người trong chuyến đi đầy cảm xúc này  1 chuyến đi trên cả TUYỆT VỜI!!!


Ban đầu, nhìn mọi người ai ai cũng háo hức để chuẩn bị cho cuộc hành trình, lòng em cũng náo nức hẳn lên, đọc những lưu ý của Thầy mà sự ham muốn được trải nghiệm chuyến đi đến tột đỉnh.


Không nghĩ là mình có thể tham dự chuyến đi vì không kịp mua vé, nào ngờ đến phút 89′ em lại được anh chị share vé lại với mức ưu đãi 50% wowww còn gì tuyệt vời hơn cơ chứ!!


Thế là em lật đật thu sếp quần áo, SẴN SÀNG CHINH PHỤC mọi thách thức phía trước với mức năng lượng


Từ bất ngờ này cho đến bất ngờ khác, cô bé 18t lại được sếp vào nhóm 8, với 8 thành viên và ở vị trí số 8 Anh Cường – 1 người đội trưởng mẫu mực, luôn ân cần, chu đáo và sẵn sàng giúp đỡ mọi người lúc khó khăn, thách thức nhất.


Anh Việt thì dui hết chỗ nói luôn Anh Hiền, Chị Thảo, Anh Đức-Chị Nhung dễ thương vô cùng. Chị Trâm Hoa Tigon lúc nào cũng nở 1 nụ cười tươi như hoa  khiến mọi người ai cũng xao xuyến lạ thường



Với 3 lần leo lên đỉnh núi Bà Đen-Tây Ninh, em nghĩ việc leo lên những dốc đá, cát sẽ không gây trở ngại gì với mình. Nào ngờ chỉ ngưỡng đầu tiên băng qua sa mạc đã làm em sửng sốt vì cơn nắng quá dữ dội và ác liệt. Vừa nắng, nóng vừa mất nước, mất sức…dường như đã khiến em và mọi người muốn ngã ụy vì sức ép vô cùng khủng khiếp.


Nhiều lúc mệt mỏi muốn lăn ra nằm ngay tại chỗ, chân không còn nhấc lên được nữa chỉ biết lết đi từng bước nhẹ nhàng. Mỗi lần thấy những bóng râm nho nhỏ chỉ muốn bay thẳng lại đó và ngồi phăng xuống, dù biết nó là những cạm bẫy dụ dỗ ta trì hoãn mục tiêu của mình.


Nhờ đi cùng đồng đội mà em luôn nhận được sự hỗ trợ nhiệt tình của mọi người.

“Em mệt quá mọi người cho em nghỉ xíu thôi”-em nói. Thế là anh chị nói ngay : ” Không em, cố lên sắp đến nơi rồi, em không cần đi nhanh, đi chậm từng bước thôi cũng được”…


Dù ai cũng mệt rã cả người nhưng lúc nào anh chị cũng luôn cười tươi, trêu đùa cùng nhau, luôn tạo động lực, thúc đẩy đàn em hoàn thành sớm nhiệm vụ của mình vì em biết rằng mình sẽ nhận được phần thưởng xứng đáng khi nổ lực vượt qua thử thách này.


Chính vì thế, cả nhóm đều đến nơi dừng chân nhà chú Ba cùng 1 lúc ôiii những ly đá chanh hơn cả chữ NGON mà em từng uống, chưa bao giờ em lại uống nước mà NO và GHIỀN đến th Đúng là 1 phần thưởng VÔ CÙNG TUYỆT VỜI


Những bát cháo gà cay ấm cả lòng người, những ly nước chanh mọi người san sớt nhau từng chút từng chút một…thế mới thấy cuộc sống này ý nghĩa vô cùng.


Vượt qua chặn đầu tiên, em thầm cảm phục chính mình và tất cả mọi người khi đã hoàn thành tốt thử thách mà chương trình đưa ra. Lại càng thêm phần háo hức đón nhận những thách thức kế tiếp.



Ở chặn thứ 2, khi vào trong rừng sâu, leo lên những con dốc, vượt qua những thung lũng, em chợt nhận ra rằng khi đi cùng với nhóm đầu tiên sẽ có rất nhiều ưu thế.


Nhóm đầu tiên là nhóm luôn luôn nhiệt huyết, luôn luôn hướng về mục tiêu phía trước, là nhóm đến trước mọi người sẽ được tận hưởng những giây phút chiến thắng và nghỉ ngơi nhiều hơn.


Là nhóm dẫn đầu với người dẫn dắt dày dặn kinh nghiệm như chú Ba hoàn toàn không sợ lạc đường, lại được trải nghiệm những con đường dễ đi nhất.


Qua đó em ngấm được câu nói của Thầy Duy mà mọi người hay nhắc tới :

” Muốn đi nhanh hãy đi cùng với người dẫn dắt

Muốn đi xa hãy đi cùng với đồng đội cùng chí hướng”


Và ở chặn cuối cùng, vượt qua những dốc đá cao sừng sửng mới thấy vai trò vô cùng quan trọng của các anh khi giúp đỡ các chị em phụ nữ  từ khâu ẫm, bế, bồng…các anh đều làm tốt để mọi người đều vượt qua 1 cách an toàn


Với sự cố gắng, kiên trì không ngừng nghĩ, tập trung nổ lực hết sức mình, cả đoàn với hơn 80 người đã hoàn thành xuất sắc mục tiêu đã đề ra


Ngồi ngắm nhìn ánh bình mình từ sáng sớm của ĐIỂM CỰC ĐÔNG TỔ QUỐC – KHÁNH HÒA, mọi người ai cũng nở nụ cười sung sướng và sảng khoái. Ai cũng check in và làm hẳn cho mình 1 video cảm nhận đầy hoành tráng


Dường như mọi người quên hẳn cái mệt trong những hành trình trước, quên hẳn mình đã vượt qua những thách thức gì…. Để đến đích là cả 1 hành trình dài và em tin chắc rằng chuyến đi này sẽ hằn in sâu vào tâm trí của mọi người và mãi không bao giờ quên


Vô cùng biết ơn gia đình của Hân, biết ơn Thầy Duy cùng với BTC chương trình đã tạo điều kiện cho con có thể trải nghiệm chuyến đi thú vị như vậy khi còn rất trẻ


Cảm ơn các thành viên nhóm 8 đã đồng hành cùng em trên quãng đường dài, cảm ơn anh Tường, anh Hải, anh Đạt, anh Hiếu, anh Trúc…các anh đã hổ trợ em hết mình



Cảm ơn chị Nhi, chị Phương, chị Thư, chị Phương Loan Tôm Hùm, chị Liên….mọi người đã cùng em chia sẻ những cảm xúc vô cùng lắng đọng


Đặc biệt, con cảm ơn Thầy đã cho con cùng tất cả mọi người quá nhiều bài học đáng quý. Cảm ơn út Loan luôn là người ở phía sau thúc đẩy mỗi khi con quyết định làm việc gì


Đây là 1 chuyến đi quá ư là nhiều cảm xúc mà em không thể diễn tả được bằng lời. 1 trải nghiệm rất thú vị và đáng để chinh phục 1 lần trong đời


Cuối cùng, Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc và thấu hiểu cảm nhận của cô bé 18t ( mặc dù có hơi dài dòng 1 xíu


Thank you so much

#ILOVEMYLIFE











The post HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC ĐIỂM CỰC ĐÔNG TỔ QUỐC CỦA CÔ BÉ 18 TUỔI appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 22, 2019 22:01

August 16, 2019

Mai La – Câu Chuyện Đi Go Việt Giữ Đêm Khuya

Câu chuyện đi Go Việt giữa đêm phiaaaaaa thanh vắnggggggggg …

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 16, 2019 10:33

July 31, 2019

CẢM GIÁC NHƯ ĐANG Ở NHÀ!

CẢM GIÁC NHƯ ĐANG Ở NHÀ!


Mình có 04 ngày tại Quảng Ngãi: 22, 23, 24 và 25/07. Cảm giác thế nào bạn biết không? Mình rất vui khi ở đây, cảm giác như đang ở nhà vậy.


Nếu bạn là người làm kinh doanh mà cảm nghiệm điều này, luôn làm cho khách hàng cảm giác vui vẻ, được trân trọng, được quý mến. Bạn đang chạm trái tim khách hàng đấy.


Để bạn được gì? Lúc đó bạn làm cho khách hàng lưu luyến, thu hút họ, họ muốn gặp bạn nhiều hơn và muốn giao dịch làm ăn với bạn nhiều hơn nữa. Bởi hơn ai hết khách hàng muốn bạn hạnh phúc.


Quảng Ngãi đón mình bằng một cơn mưa – có bạn nói rằng đã hơn 03 tháng rồi trời chưa mưa. Máy bay lượn 02 vòng vẫn không thể đáp được vì mây mù và mưa quá lớn. Vòng thứ 3 phi công quyết dứt khoát bằng một cái sốc nặng mới đáp được.



Vừa ra cổng đã gặp bạn Đạt, bạn Vân Khanh, bạn Hải cùng đại diện Sở Kế Hoạch và Đầu Tư tặng mình bó hoa, rất nhiệt huyết và tình cảm.


40 phút sau mình có mặt tại Ks Mỹ Trà gặp bạn Quỳnh – bạn là hiệu phó trường cấp 3 ở huyện cách Tp Quảng Ngãi 45km. Vì chương trình nên đã khăn gói về và cũng là Team Leader của chương trình này.


Mình cùng Quỳnh đi trực tiếp lên hội trường, kiểm tra tổng thể lần cuối, bàn ghế, âm thanh, ánh sáng, âm nhạc, tài liệu, đội hỗ trợ, cách thức phối hợp…


Liên tục trải nghiệm những món ăn ngon.


Sau đó cả đoàn dẫn mình đi khao món Don, phải nói lần đầu tiên trong đời mình nghe món này, suy nghĩ không biết nó ra làm sao, mình có ăn được không? Cuối cùng thì sạch tô Don + 02 cái bánh tráng.


Hôm sau mình được ăn món bánh tráng cuốn rau với thịt heo quay, nó hay hay lắm không biết diễn tả sao đây cùng với một to bún mà có đậu, chả, thịt… chang với mắm nêm có ớt, có tỏi tại Quán Vị Xưa của bạn Son



Son là cô gái trẻ gốc Quảng Ngãi 100% máu lửa kinh doanh tràn trề và cháy ngùn ngụt luôn. Rất muốn lan toả mở quán tại Sài Gòn. Các bạn Be nhà mình có ai đón bạn Son không?


Tối ngày thứ 02 ở đây mình được thưởng thức món Mì Quảng – Quảng Ngãi với gà và bánh tráng. Ở Sài Gòn cũng hay ăn cái này tuy nhiên nó là vị của Quảng Nam. Lần đầu tiên thử món này vị Quảng Ngãi đúng là khác biệt. Sau đó là tăng 2 tại khu làng ốc để lể ốc cùng các bạn đến từ Nha Trang


Trưa ngày thứ 3 mình được cô giáo ở trường DH Phạm Văn Đồng mời về quán của cô với món bánh bột lộc có con tôm cùng với lẩu chay. Cô mở được một năm đặt nhiều tâm huyết cho nó.


Tối cùng ngày sau khi kết thúc lớp cả đoàn đãi mình món gà ướt hiểm nó giống như món bò kho ở Sài Gòn vậy và món bánh tráng xúc Don. Sau đó cả đoàn đòi rủ nhau xuống biển cấm trại luôn mà mình từ chối rút về KS


6h sáng ngày thứ 4 các bạn đã đón mình đưa đi biển Mỹ Khê, wow quá nhiều quán là quán, bãi biển cát dài và đẹp, chỉ tiếc chút là phía bên biển cũng cho bán quán. Nếu học theo Singapore thì tuyệt họ không cho buôn bán phía biển mà quy hoạch rất đẹp.



Sau đó được đãi ăn sáng bánh xèo mình xơi 03 cái và vào sào huyệt bánh bèo mình xơi 06 chén bánh là no ứ ự luôn chưa hết về quán cafe của bạn Chương – đã mở được 03 quán cóc. Bạn thấy không viết một bài dài mà nói toàn là ăn với ăn thôi. Tâm hồn ăn uống tràn đầy luôn!


Bạn Khôi Sport tâm sự rằng “ em tham gia 06 khoá học do sở tổ chức rồi đây là khoá đầu tiên em thấy có anh Bí Thư Tỉnh Lê Viết Chữ và chị Mỹ Ai giám đốc sở Kế Hoạch Đầu Tư về tham dự và phát biểu “ em ấn tượng vô cùng.


Còn mình ấn tượng với cách làm ở đây,kết hợp với đơn vị truyền thông chạy sự kiện, kết hợp với câu lạc bộ xã hội cùng với các bạn Be Training ở Quảng Ngãi tổ chức. Rất sáng tạo!


Mỗi chúng ta sẽ luôn khắc ghi những cảm xúc đẹp trong đời. Cảnh các em nhỏ cấp 3 lên hát, múa, gõ trống, để khoá học thêm hứng khởi, cảnh mọi người ngồi học quên luôn giờ ăn. Khoảnh khắc thư giãn, vui, cười thoải mái…


Rồi các bạn doanh nhân Quảng Ngãi sẽ luôn máu lửa, luôn cháy hết mình cho hành trình kinh doanh còn nhiều chướng ngại vật phía trước bởi “ Bạn sẽ luôn hành động một khi cảm xúc bạn được lay động “


Cảm ơn tình cảm Quảng Ngãi thân thương, nhiệt huyết, tận tâm và chân tình trong tôi.


Nguyễn Thái Duy










The post CẢM GIÁC NHƯ ĐANG Ở NHÀ! appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on July 31, 2019 05:07

June 28, 2019

TỰ MÃN, BIẾT RỒI SẼ LÀ TÉ ĐAU – BÀI 161

Không biết gì ra làm cũng té, biết quá nhiều, rành lắm rồi mà chủ quan cũng té. Cuộc sống tuyệt vời cho những ai luôn chịu khó học hỏi, trau dồi, tích luỹ mỗi ngày.


Hôm rồi mình gặp bạn nữ chủ doanh nghiệp nhỏ chuyên kinh doanh túi ngủ, nệm cho bé, cho các trường mầm non. Bạn tâm sự rằng: Hôm học thực hành game chặt gãy cây viết bằng một ngón tay. Em là người xung phong lên đầul tiên rồi là người cuối cùng chặt được.


Mình bất ngờ, hỏi lại: Sao vậy em? Bạn chia sẻ: lúc đầu mới thấy cây viết nghĩ rằng mình làm được cái này có gì đâu mà khó. Khi lên chặt lần 01 không gãy, lần 02 cũng không, ngón tay xưng lên quá đau.



Em thấy các bạn lên chặt rất ngọt, em thì không được, có lúc muốn bỏ cuộc. Cuối cùng chỉ còn một mình nhờ cả lớp động viên, em quan sát và làm theo từng bước thì nó gãy ngay.


Bài học ở đây là “ khi ta nghĩ mình biết rồi, chủ quan, quá tự tin mà bỏ qua những bước cơ bản sẽ nhận cái kết rất đắng “ bạn tâm sự vậy.


Ra kinh doanh cũng vậy, lúc xưa mới ra làm, thời trong tay không có đồng nào thì mình luôn nỗ lực cố gắng suy nghĩ tìm cách nào đó làm để giảm chi phí, sắm trang thiết bị khi cần thiết.


Lấy nguyên phụ liệu thì tìm mọi cách thuyết phục nhà cung cấp cho công nợ kéo dài, còn khi bán hàng thì thuyết phục khách hàng đưa cọc ban đầu lên đến 40 – 50% trong khi bình thường khách chỉ đưa cọc 20 – 30%.


Tuy nhiên khi mình ra làm gỗ lúc đó trong túi cũng có đồng ra đồng vào, tài chính ok hơn lúc đầu ra bán nước mắm nhiều thì sau một thời gian làm gỗ mình bán đất đai nhà cửa để trả nợ. Tại sao vậy?


Lúc đó đã gần 30 tuổi và ra kinh doanh cũng được 06 năm rồi nên nghĩ rằng nình đã biết mọi thứ về kinh doanh, cho rằng mình đã biết, nghĩ rằng mình có kinh nghiệm và có tiền bên khinh suất khiến mình làm biếng suy nghĩ, tiếp thu, học hỏi dẫn đến cú té đau.



Khi nghĩ tôi đã biết, tôi có nhiều kinh nghiệm, cái này tôi làm nhiều lần rồi, tôi đã hiểu về nó lắm rồi thì có thể một cú té chí tử đang đợi ta phía trước.


Có một bạn chủ doanh nghiệp nhỏ ở Bến Tre ra mở phòng nha, từ một cái làm dần dần lên 03 phòng nha. Lúc này một người bạn khác cũng làm kinh doanh rủ bạn đi học thêm. Bạn nói rằng : kinh doanh chỉ có vậy, có gì đâu mà đi học.


Sau một thời gian bạn thua lỗ, đóng cửa hết 02 phòng nha, chỉ còn 01 cái mà kinh doanh cầm chừng. Sau đó thấy người bạn lúc xưa rủ mình đi làm ăn được nên hỏi thăm và lên Sài Gòn học.


Lúc này bạn mới nhận ra mình còn thiếu nhiều thứ, làm sai xót nhiều, thiếu mục tiêu, tư duy chưa thông lắm, dần dần bạn cải tiến điều chỉnh cho đến nay bạn đã mở đến phòng nha thứ 05 rồi.


Kế hoạch của bạn là năm 2020 lên 10 phòng nha. Bạn thấy có tuyệt không? Trong quản lý nhân viên cũng vậy. Khi bạn cho rằng đứa nhân viên A giỏi, nhiều kinh nghiệm, nó sẽ làm được thì y như rằng đứa đó sẽ làm bạn thất vọng.


Trước đây mình có tuyển một nhân viên IT khi phỏng vấn thấy bạn chứng minh làm cho doanh nghiệp A, doanh nghiệp B… Trình bày mạch lạc, trôi chảy nên mình nghỉ rằng sẽ làm rất tốt.


Khi làm thực té thì một số việc bạn ấy cũng làm rất tốt tuy đầy những việc bạn ấy chưa thể xử lý ok, thậm chí còn tẹ gay mất dữ liệu và tốn tiền quảng cáo rât nhiều.


Bài học là: Luôn tin tưởng vào nhân viên, thì ta mới chủ động giao việc, nhân viên mới phát huy khả năng của mình, cũng như ý kiến mới, sáng tạo hơn trong công việc.


Tuy nhiên tin tưởng đây không có nghĩa là nhân viên luôn làm tốt, rất tốt mọi việc được giao. Nhất là những nhân viên có cái tôi cao hoặc e ngại hỏi lại, có những điều chưa rành mà họ không có chịu hỏi lại và cho rằng mình biết mà, mình làm được mà.


Mà bạn luôn tuân thủ quy trình và xác minh lại từng thứ khi giao việc, đã con người là có sai xót, luôn theo dõi và kiểm tra để kịp thời xử lý khi lỗi xảy ra. Tin vào con người ấy nhưng không có nghĩa là họ làm tốt tất cả. Nên cần làm theo quy trình là vậy.


Rất vui chia sẻ đến bạn bài này, đọc xong nhớ cho ít dòng comment nhé. Bạn rút ra bài học gì cho mình?


TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI


m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach


Nguyễn Thái Duy










The post TỰ MÃN, BIẾT RỒI SẼ LÀ TÉ ĐAU – BÀI 161 appeared first on Nguyễn Thái Duy.

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on June 28, 2019 11:24

Nguyễn Thái Duy's Blog

Nguyễn Thái Duy
Nguyễn Thái Duy isn't a Goodreads Author (yet), but they do have a blog, so here are some recent posts imported from their feed.
Follow Nguyễn Thái Duy's blog with rss.