Nguyễn Thái Duy's Blog, page 24
October 16, 2019
DẶN KỸ CÀNG RỒI MÀ VẪN… – Bài 172
DẶN KỸ CÀNG RỒI MÀ VẪN…
Cách đây vài hôm mình gặp sếp của doanh nghiệp nhỏ kinh doanh mỹ phẩm A chia sẻ rằng: Muốn các em nhân viên làm việc nhiệt tâm, tập trung, hết mình cho công việc mà sao trông các bạn làm thiếu lửa lắm. Không biết làm sao để các em say mê giống mình.
Hay câu cửa miệng của một bạn sếp làm bên thi công nhà xường và hệ thống điện rằng “Đã dặn dò kỹ lắm rồi mà sao vẫn cứ sai tới, sai lui, sửa đi, sửa lại mất tập trung quá”

Để nhân viên làm việc hiệu quả thì ngoài việc sếp luôn năng nổ, nhiệt huyết, chia sẻ, hướng dẫn, truyền đạt cho các em nhân viên thì môi trường làm việc lương cao, trang thiết bị làm việc đầy đủ, chuyên nghiệp.
Đầy đủ như trên vẫn chưa đủ mà sếp còn phải biết cách theo đúng những quy trình sau:
1. Nói lên được tầm quan trọng của công việc:
Phần lớn sếp giao việc là cứ giao còn nhân viên làm thì cứ làm mà không biết mình làm việc này nó có thật sự quan trọng không? Như sếp nói “ em nhớ gửi email cho khách hàng C gấp trong chiều nay nha “
Nhân viên vẫn tiếp thu, vẫn làm khi nghe sếp bảo tuy nhiên không biết khách hàng C đó quan trọng như thế nào. Phải chi người sếp nói thêm câu “ Khách hàng này vô cùng quan trọng, nó liên quan đến đơn hàng tháng tới, em kiểm tra kỹ trước khi gửi email nha. “
Chắc chắn nhân viên sẽ làm việc rất khác, tập trung hơn, chú tâm hơn, không dám để xảy ra lỗi và sai xót. Phần lớn nhân viên làm việc không hiệu quả là do cách làm của sếp. Thật ra nhân viên ai cũng muốn làm việc và cống hiến cả.
2. Cho nhân viên cảm nhận thực tế:
Đôi khi sếp làm rất tốt bước 01 ở trên tuy nhiên nhân viên vẫn chưa cảm nhân được những gì mình làm nó ảnh hưởng thế nào trong thực tế, những loại sản phẩm hay công đoạn mình đang làm nó liên quan đến khách hàng thế nào.
Có doanh nghiệp D chuyên nấu suất ăn công nghiệp cho trường học các bữa ăn sáng, ăn trưa và ăn xế. Các nhân viên phần lớn là nữ họ làm đồ ăn tại bếp ăn sau khi xong đóng hộp rồi đưa lên xe chuyển lên căn tin trường.
Nên hầu như những người làm ở bếp không hình dung được những gì mình làm nó ảnh hưởng như thế nào đến các em học sinh. Khi sếp công ty D này cứ thứ tự hàng tháng dẫn nhân viên nấu bếp, làm tại bếp đến căn tin của trường trong giờ ăn.
Nhìn thấy hình ảnh các em lớp 1, lớp 2, lớp 3… đang ăn chăm chú những món do chính tay mình làm, trông các cháu vui vẻ, hồn nhiên, trẻ thơ làm cho bên trong các chị em làm bếp này hiểu hơn ý nghĩa việc mình làm và nỗ lực làm cẩn thận, vệ sinh và trách nhiệm hơn.
3. Nói lên ý nghĩa công việc đang làm:
Đã làm sếp thì phải rất giỏi trong việc nêu bật được ý nghĩa công việc để nhân viên cảm nhận nó có ích thực sự, còn không họ nghĩ nó là phiền phức thì sẽ không hiệu quả.
Khi tham gia hội thảo mình hay yêu cầu mọi người ngồi khoản 1 tiếng là đổi chỗ ngồi và tìm người lạ mà ngồi. Khi yêu cầu làm như vậy mình luôn giải thích rằng “ khi ngồi với một người mới ta có cơ hội xây dựng mối quan hệ mới, được nghe câu chuyện mới, học được bài học mới “
Thì sau đó đổi chỗ ai cũng tranh thủ đi tìm bạn mới chưa bao giờ gặp ngồi và bắt chuyện làm quen trong khi trước đó gần như là họ chỉ ngồi với người thân quen.
Hoặc khi học tập mình cho các bạn chia nhóm rồi luôn giải thích ý nghĩa của việc học nhóm “ một từ khoá, một chủ đề, một chuyện đã xảy ra với mình thì ta cần tham khảo trong nhóm mỗi người có cách giải quyết vấn đề khác nhau. Thông qua đó ta lớn hơn và học được cách làm việc đội nhóm.”
Khi hiểu được ý nghĩa của việc mình làm thì gần như ai cũng năng lượng, nhiệt huyết hơn trong công việc. Bạn có nhận ra làm sếp có cần phải học không? Hay ta làm theo cảm tính? Một vài chia sẻ nhỏ gửi đến bạn.
Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy
LỊCH HỌC LỚP GẦN ĐÂY

The post DẶN KỸ CÀNG RỒI MÀ VẪN… – Bài 172 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 29, 2019
CHIA SẺ KINH NGHIỆP SUÝT TÉ NGÃ – Bài 171
Kinh nghiệm suýt té ngã là gì? Trong công việc và cuộc sống hàng ngày chắc chắn bạn đã đôi lần nói với ai đó “ thiếu chút nữa là mình bị té, mình xém bị xe tông, may quá chứ không bị đồ rơi trúng đầu…”
Đại loại là như vậy, bạn đã hình dung ra chưa? Ví dụ: Hôm qua trời mưa lớn nước tràn vào nhà vệ sinh ở tầng một của toà nhà mình làm việc nó tràn lai lán luôn. Khi vừa mở cửa bước vào không để ý là bị nước làm cho trượt chân không cẩn thận sẽ bị té ngay trong nhà vệ sinh.
Mình liền cảnh báo mọi người rồi đi tìm chị lao công để nói chị làm cho nó khô ráo nước đi. Hay mình đã từng làm là copy nội dung gửi email cho người khác mà do sơ ý nên cho những chỗ cần thay tên người gởi mà quên không thay hay do vội kiểm tra không kỹ nên bấm nút gửi thì hậu quả không hề nhỏ.
Chia sẻ kinh nghiệm suýt chút nữa vấp té nó như là chỉ báo, cảnh báo cho người đi sau, người sắp tham gia vào biết được để tránh xảy ra những cú té, có thể là tai nạn lớn hoặc mất tiền hay mất mát lớn hoặc hậu quả khôn lường.
Mình gọi đó là những “ chỉ dấu, điểm báo, cảnh báo “ mà người đi trước cần ghi chép lại cẩn thận chia sẻ lai tận tình, tình huống, câu chuyện, minh hoặc bằng hình ảnh, bằng con số cho người đi sau tránh không bị hậu quả khôn lường ấy.
Vậy bạn đã có thói quen và quy trình ghi chép, chia sẻ, truyền tải lại khi mình gặp phải cho người đến sau chưa? Cả trong cuộc sống và trong công việc của bạn! Bạn có muốn mình chia sẻ kinh nghiệm của mình không?
Trong gia đình: Mình có con gái nhỏ nhất là thời con mới biết đi và con còn thấp. Con đi dễ bị va đầu vào những thứ cao hơn mình hoặc bằng đầu mình nhất là cạnh nhọn. Mình luôn chỉ cho con biết, hướng dẫn chậm chút là con hiểu hết.
Nói con đi chậm, nếu va vào sẽ đau và chảy máu. Ổ điện dán lại rồi tuy nhiên vẫn dẫn con lại để giải thích cho con rõ. Vợ mình hay cầm dao và kéo khi nấu ăn và quên để dao bên ngoài mình thấy là nhắc ngay. Đôi khi vợ nói lại là “ em để ý không sao đâu”.
Mình luôn nói là cất đúng chỗ để con không thể lấy được hoặc con có té cũng không bị sao, chứ không thể để dao, kéo nơi không phù hợp rồi nói để ý hoặc không sao. Bởi hậu quả nếu xảy ra thì không thể ăn năng là được.
Trong công việc: Khi các bạn tham gia chương trình Be Summer Camp tại Vịnh Vân Phong mình luôn cảnh báo những điểm nguy hiểm, nhất là leo trên đá. Hoặc leo lên dây thang để lên trên đỉnh cục đá mình cảnh báo và không cho đoàn leo bởi nếu rủi ro xảy ra sẽ mất mạng. Hay khi thuyền đi trên biển để về đất liền tất cả được cảnh báo đảm bảo an toàn.
Hoặc khi thành viên tham gia chương trình Singapore Be Camp mình luôn hướng dẫn rất kỹ để bảo vệ pasport, thủ tục nhập cảnh Singapore hải quan sẽ hỏi gì? Lỡ bị mời vào phòng an ninh để kiểm tra thì xử lý thế nào, mất passport thì phải làm sao? Qua Singapore lỡ bị lạc đường thì phản ứng cách nào.
Còn trong lớp học Làm Chủ Doanh Nghiệp mình luôn hướng dẫn các bạn rất rõ mô hình doanh nghiệp thương mại là như thế nào? Mô hình doanh nghiệp dịch vụ và mô hình doanh nghiệp sản xuất nó như thế nào? Tại sao khi mới khởi nghiệp không chọn mô hình sản xuất. Nó bị cái gì?
Mình đã chứng mình cho bạn thấy khi xưa mình sản xuất gỗ té chuối mũi như thế nào? Tại sao mình té vậy? Nếu bạn không nắm được tài chính và dòng tiền mà cứ lao vào làm sản xuất là lãnh đòn ngay.
Trong công việc hàng ngày bạn có nhiều lần suýt gay ra hậu quả không? Bạn có ghi nó ra và truyền lại cho nhân viên chưa? Bạn có tìm cách giải để nó tốt hơn không?
03 yếu tố bạn cần ghi lại và chia sẻ:
Những trải nghiệm của chính mình đã gặp phải bạn cần ghi ra
Trải nghiệm người khác gặp phải mà bạn được chia sẻ cũng ghi ra
Bạn tự hình dung ra theo kinh nghiệm của mình rồi tự ghi ra và cảnh báo mọi người.
Nếu bạn có thói quen này không những thế bạn luôn chia sẻ và cảnh báo cho người khác biết và giúp họ cũng có thói quen tốt này thì bạn đã là người sống ý nghĩa lắm đó.
Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post CHIA SẺ KINH NGHIỆP SUÝT TÉ NGÃ – Bài 171 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 28, 2019
THỬ SỨC ĐI BẠN LỚN NHANH LẮM – Bài 170
Thường thì ta chỉ học và thấm thật sự khi chính ta cho phép mình thử sức. Nghe người khác nói thì thấy cũng hay đấy khi chính ta bắt tay vào làm rồi chịu va vấp nó thấm đến từng tế bào luôn.
Dưới đây là câu chuyện của bạn Vinh giám đốc doanh nghiệp sản xuất bao bì giấy A. Cách đây vài hôm bạn đọc lời mình chia sẻ trên FB “ Nhiều kinh nghiệm = Nhiều lần ngu “.
Ngay sau đó Vinh đã để lại bình luận rằng ” Chỉ có trải nghiệm rút ra những bài học sâu sắc sau những sai lầm sẽ thấy rất rõ ràng những cái ngu nó đang nằm chỗ nào. Cách giải quyết là phải ngu hơn những lần ngu trước đó. “
Mình trả lời: Bạn Vinh rất thấm luôn. Vinh liền bình luận: Dạ, em cũng giống như thầy trước đây mở rộng nhà xưởng sản xuất và chịu nhiều rủi ro. Mình trả lời: Bài toán tài chính và dòng tiền đó em, không nắm được nó là chết chắc luôn.
Bạn Vinh trả lời: Chính xác rồi đó thầy ạ, may mà vợ em kéo lại không để việc đi quá xa. Em là người thích nhanh và bành trướng sản xuất nhưng lỗ hổng kiến thức quá lớn.
Mình trả lời: Sản xuất và làm lớn là câu chuyện rất khác với cách ta đang làm của doanh nghiệp nhỏ khởi nghiệp. Bạn Vinh trả lời: Dạ, em thấm sâu sắc sau việc đó may mà không bán nhà.
Tiếp theo là bạn Vinh gọi cho mình qua điện thoại chia sẻ: Khi còn đến lớp nghe thầy nói bắt đầu bằng mô hình thương mại hoặc dịch vụ, đi nó sẽ dễ dàng cho người mới hơn. Còn doanh nghiệp sản xuất cần bài toán công nghệ, dòng tiền, khách hàng cũng khác nữa. Nghe hoài mà chưa thấm.
Em bắt đầu cũng đi từ thương mại, nó chạy rất ngọt, sản phẩm tốt, khách hàng nhiều, đơn hàng mỗi ngày mỗi tăng. Em tự tin ra mở xưởng lao vào sản xuất và lập tức bị vấn đề. Những đồng tiền kiếm được bay đi một cách nhanh chóng. Dừng lại em còn ít nợ tuy nhiên vẫn may là chưa bán nhà.
Học từ sai lầm là tài sản quý!
Những gì xảy ra với bạn Vinh trên nó luôn là hành trang quý giá cho bước đi sắp tới: Bạn chia sẻ rằng. Con người và phong cách em phù hợp với làm thương mại hơn. Em đi ra ngoài, giao tiếp, kết nối, xây đựng mối quan hệ ổn lắm.
Lao vào sản xuất, ở trong xưởng, đối diện với máy móc và kỹ thuật nó không hợp với tính cách con người em chút nào. Giờ em biết mình cần tập trung và chuyên tâm cho công việc nào rồi.
Bạn có nhận ra không? Sai lầm sau khi đã cố gắng thử hết sức, làm hết khả năng nó đưa bạn lớn lên tầm cao mới, bạn vỡ ra những khả năng mới. Sai lầm không có gì là xấu hổ, nó là thành phần không thể thiếu trên con đường về đích.
Nếu e ngại té mà không chịu thử sức thì sao lớn được, bạn có nhân viên mà không có cơ chế để nhân viên thử sức cái mới, không đảm bảo cho họ rằng té không sao cả có sếp lo thì làm sao nhân viên trưởng thành được.
Một trong những cách đào tạo và huấn luyện nhân viên tuyệt vời nhất là cho họ thử sức những công việc chưa làm trước đó. Cái tuyệt vời hơn nữa là ghi chép lại toàn bộ những bài học và hành trình. Sau đó được chia sẻ lại nó trở thành bài học minh chứng cho những người đến sau tránh những cú té tương tự.
Bạn Vinh câu chuyện trên tuyệt vời là đã tổng kết và chia sẻ lại hành trình mình đi qua. Sau đó rút ra những điểm mấu chốt. Bạn có thói quen như vậy chưa “ ghi chép, chia sẻ, thảo luận, đúc kết “ những gì đã xảy ra?
Cái tài sản ở đây đó chính là kinh nghiệm sau khi đúc kết lại: Bản thân mình luôn sẵn sàng thử sức, có thử mới biết nó thế nào và nếu có té thì học cách té một cách thanh lịch.
Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post THỬ SỨC ĐI BẠN LỚN NHANH LẮM – Bài 170 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 27, 2019
HỘI NHÓM THẤT BẠI ! – Bài 169
Tâm lý chung là ta quên đi quá khứ, nhất là những chuyện buồn, té đau, nghiệt ngã, sai lầm, đi lầm đường lạc lối. Gần như đóng nó lại, không bao giờ muốn nhắc, nhớ chuyện cũ.
Ta thường dành thời gian nói đến những gì làm được, khoe khoan những thành công của mình, ghi nhận thành tích, rồi bài học rút ra từng những thành công ấy.
Tuy nhiên có một cơ chế rất tuyệt nó xem như là tài sản quý giá nếu ta khai thác những bài học, đúc kết ra những kinh nghiệm từ cú té đau của mình và của người khác.
Trong nhóm offline của các bạn chủ doanh nghiệp nhỏ mình chia thành từng nhóm nhỏ từ 04 đến tối đa 06 bạn, cứ nữa tháng gặp nhau một lần để nói lên những sai lầm gặp phải của cả 02 tuần trước đó. Vấn đề là gì? Tại sao nó xảy ra? Giải pháp cho nó? Bài học rút ra.
Mỗi người cứ lần lượt chia sẻ cái nguyên do vì sao mình làm việc không hiệu quả. Bạn khác nguyên nhân tuần này đơn hàng không tăng. Bạn nữa chia sẻ vì sao bị khách hàng từ chối nhận hàng. Bạn kia nói tại sao hợp đồng bị kéo dài.
Mình gọi đấy là “ hội nhóm chia sẻ bài học té đau, sai lầm “. Bằng cách ghi lại, mổ xẻ, tìm ra nguyên nhân xảy ra, cách khắc phục điều chỉnh cho nó tốt hơn nên đã tránh những cái sai khi người kia gặp phải rồi ra được phương án tối ưu hơn.
Làm như vậy nó mang lại lợi ích gì?
Khi tình huống xảy ra lần nữa ta cảm nhận, biết ngay và có cách khắc phục.
Khi người mới vào làm ta huấn luyện họ để không lặp lại sai lầm như người cũ.
Khi người cũ nghỉ việc không thể mang những kinh nghiệm thất bại đi hết được vì đã được chia sẻ, thảo luận và ghi chép.
Khi sếp bàn giao công việc cho người mới để làm việc khác thì chia sẻ luôn những vấn đề gặp phải chứ không người mới lại sai lầm lặp lại.
Cách làm như vậy để giảm thiểu chi phí sai lầm và chi phí khắc phục nó.
Để làm tốt việc này hình thành thói quen của chính ta và nhân viên cùng cộng sự làm cùng thì ta cần có “ sổ ghi chép những sai lầm tai hại “. Để mỗi ngày trôi qua chính ta gặp những sai xót gì thì ghi lại ngay hoặc có ai đó họ bị té đau ta cũng note nhanh liền.
Tiếp theo nữa định kỳ gặp mặt hội nhóm của mình chia sẻ, hoặc trong công ty thì hàng tháng có giờ để các thành viên cũng họp lại mổ xẻ những cái sai xót trước đó. Người chủ doanh nghiệp thì luôn ghi ra những cái tai hại của doanh nghiệp trong cả một tháng qua.
Nếu kỹ hơn bạn cần làm ra file hồ sơ đặt tên là “ hồ sơ nhìn lại tháng 1, tháng 2, tháng 3…” rồi lưu vào trong một cái tủ ghi tên là “ những sai xót đã xảy ra hàng tháng, hàng năm “
Nếu trong quỹ thời gian ta có thời gian cho “ nhìn lại quá khứ “ thì đó là phút giây rất quý khi ta đánh giá lại chính mình, công việc đang làm, những gì đang có và cách để ta trả giá để có được nó đó chính là tài sản vô giá cho hành trình tiếp theo.
Mọi việc trên đời này xảy ra với ta đều có phần đóng góp của ta, không những thế ta còn đóng góp nhiệt tình trong đó. Khi xưa mình té tan nát khi làm xưởng gỗ để sau đó mình đúc kết ra nhiều bài học quý mà đến nay không cho phép mình phạm sai lầm té đâu như vậy nữa.
Bạn đã có sổ ghi chép sai lầm chưa? Bạn có nhóm chia sẻ té đau chưa? Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post HỘI NHÓM THẤT BẠI ! – Bài 169 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
ĐỂ NHÂN VIÊN PHÁT TRIỂN LIÊN TỤC – Bài 168
Ra kinh doanh một thời gian vượt qua được giai đoạn cơm, áo, gạo, tiền tức là bắt đầu có khách hàng, doanh thu dần đi vào ổn định không còn chạy kiếm cơm từng bữa nữa thì cái tiếp theo mà các bạn doanh nghiệp nhỏ đau đầu nhiều nhất là nhân viên.
Cứ mỗi khi có dịp gặp là mình nghe những câu hỏi. Làm sao để nhân viên em làm việc hiệu quả hơn? Làm sao để các em cống hiến hơn? Em chỉ rồi mà các bạn lâu tiếp thu quá, làm một thời gian có chút kinh nghiệm là nghỉ em ngán quá. Hàng loạt những tình huống đại loại như trên mình hay nghe.
Có những bạn khi có nhân viên vào làm gần như là không hướng dẫn cách làm, hoặc có thì nhanh quá, nói những từ quá chuyên môn cô động làm người nghe chưa cảm nhận. Bạn thử nghĩ đi kinh nghiệm từng trải 05 năm bạn chỉ nói trong vài từ thì ai mà thẩm thấu hết được.
Hoặc hướng dẫn một đến vài lần rồi nghĩ rằng nhân viên đã hiểu, kỳ vọng bạn ấy làm tốt tuy nhiên kết quả tạo ra không như ý nên bực mình rồi la, rồi rên rỉ. Phần lớn bạn chưa nắm được cách thức và quy trình giúp nhân viên thành thạo công việc.
Khi nhân viên trưởng thành chút thì luôn bắt họ làm theo ý mình. Có gì nhân viên không hiểu hay sai xót là bạn chỉ hoặc trả lời ngay. Cách làm như vậy làm cho nhân viên thụ động, lười suy nghĩ dẫn đến khi có chút thay đổi là không biết cách xử lý, thích nghi.
Một trong những cách mình hay áp dụng đó là không chỉ mà thường hỏi lại chính vấn đề họ gặp phải. Khi nghe câu hỏi người nghe bắt buộc phải suy nghĩ tìm câu trả lời làm cho trực giác, nhạy cảm trong làm việc phát triển.
Sếp cái gì cũng chỉ, cũng trả lời, cũng giải đáp làm cho nhân viên không động não dẫn đến khi môi trường hoặc một ít chi tiết thay đổi thì người làm không có phương án xử lý.
Ví dụ: Cách đây vài hôm có một bạn nói với mình rằng “ em không thể mướn mặt bằng mở cửa hàng ở trung tâm được vì chi phí rất cao, 60 triệu/ tháng “. Mình hỏi bạn: Vậy em có giải pháp nào chưa? Bạn trả lời: Em không biết.
Minh nói ngay: Sao lại trả lời không biết? Mở ở nhà thì quá xa khách hàng, mở ở trung tâm thì giá cao. Hỏi tìm giải pháp thì lại không biết? Vậy em định không kinh doanh à? Lúc này bạn mới nói là để em suy nghĩ, rồi sau đó bạn tìm ra được vài cách khả thi lắm.
Trong phần lớn trường hợp xảy ra thì sếp trả lời luôn thì nhanh hơn nhiều, còn để nhân viên tìm giải pháp thì lâu nên làm luôn, làm mất đi khả năng sáng tạo, chủ động trong công việc và rồi họ không trưởng thành được.
Bản lĩnh trong làm kinh doan cũng vậy. Khi vấn đề xảy ra chưa kịp suy nghĩ tìm cách giải quyết đã vội đi hỏi người này người kia. Mình hay nghe các bạn hỏi mình rằng “ Em kinh doanh một thời gian rồi mà giờ doanh số đi xuống. Em không biết làm sao cho em lời khuyên đi? “
Nghe vậy mình liền hỏi lại ngay: Điều gì đã làm cho tình hình tệ vậy em? Thường bạn ấy nói là: Em không biết. Em hỏi lại ngay: Một điều em biết đó là điều nào? Thì bạn ấy lại liệt kê trả lời được ngay vài cách.
Làm ba mẹ cũng vậy, ta thường xuyên áp dụng câu hỏi hỏi lại con để làm con suy nghĩ về việc đã xảy ra với mình giúp cho con trẻ năng động sáng tạo và tìm ra nhiều phương án hơn là trông chờ vào giúp đỡ của ba mẹ và thầy cô. Mình thường xuyên hỏi Bambi trong mọi vấn đề con hỏi mình.
Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post ĐỂ NHÂN VIÊN PHÁT TRIỂN LIÊN TỤC – Bài 168 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 22, 2019
ÍT GIAO TIẾP SẼ DẪN ĐẾN NHIỀU HỆ LUỴ – Bài 167
ÍT GIAO TIẾP SẼ DẪN ĐẾN NHIỀU HỆ LUỴ
Giao tiếp là cách để ta trao đổi thông tin với nhau nhằm hiểu nhau hơn, giúp bên này nắm được những suy nghĩ trăn trở bên kia, giao tiếp cũng giúp cho hai bên hiểu khác nhau thông cảm, cùng tập trung mục tiêu.
Trong công việc các bộ phận, các khâu khác nhau mà thường xuyên chia sẻ thông tin những khó khăn, những lưu ý, những kinh nghiệm thì giúp tăng chất lượng sản phẩm, dịch vụ mà còn nhanh tốc độ hơn nữa.
Ví dụ: ở bộ phận bán hàng và bộ phận kế toán của doanh nghiệp A chuyên kinh doanh nội thất văn phòng liên tục cải vả nhau. Kế toán thường chỉ trích bên bán hàng là cứ bán thiếu, hứa hẹn khách hàng đủ điều để đạt doanh số còn công nợ khách không trả thì kế toán ôm hết.
Suốt ngày bị sếp dí sao công nợ nhiều, tiền hàng bị chôn, kế toán đòi nợ không hiệu quả. Tuy nhiên sếp lại không biết là bên kế toán làm hết mình mà khách có trả đâu. Cái cần làm ngay từ đầu là ở khâu bán hàng ấy.
Tình hình doanh nghiệp A kinh doanh càng ngày càng khó khăn ra, một phần là do công nợ ngày càng quá nhiều, phần nữa phòng kế toán bị áp lực nên nhân viên nghỉ liên tục, nhân viên mới vào thì không bắt nhịp được.
Sếp đi tìm lớp học hành để nâng cao kiến thức và tìm giải pháp. Thông qua lớp học sếp A nhận ra rằng mình đã không tạo cơ chế cho 02 bộ phận kế toán và bán hàng ngồi nói chuyện trao đổi thông tin những khó khăn, vấn đề của nhau.
Trong các cuộc họp thì sếp dành nói hết và nói quá nhiều, huyên thuyên, định hướng, mục tiêu rồi chỉ trích chứ không là giúp 02 bên nắm được vấn đề của nhau.
Khi hai bên ngồi lại mới nhận ra bên bán hàng luôn tìm cách bán hàng bằng mọi giá để có doanh thu bởi doanh thu cao thì được thưởng nhiều. Tuy nhiên họ không bị ràng buộc phải đi thu tiền khách hàng mà giao cho bên kế toán.
Khi hiểu ra được kẻ hở ấy thì chính sách bán hàng có sự điều chỉnh lại bạn sales phải có trách nhiệm đòi tiền chính, còn kế toán là phụ. Doanh số thực nhận bằng tiền mang về mới được trích thưởng. Trong chỉ tiêu thường bây giờ là sales nào mang tiền tươi về nhiều thưởng nhiều.
Wow, vô cùng kỳ lạ, sau đó những khách hàng sales mang về công nợ giảm rõ rệch ngay. Bạn có nhận ra việc trao đổi thông tin chia sẻ nhau giúp phòng trách cách làm một chiều, cục bộ, phần ai làm theo cách có lợi cho mình sẽ giảm thiểu rủi ro.
Trong đời sống gia đình cũng vậy, cặp vợ chồng nào thường xuyên trao đổi nói chuyện, giao tiếp, chia sẻ những suy nghĩ, khó khăn, định hướng, mong muốn mà bên kia lắng nghe thì không khí trong gia đình nhẹ nhàng ngay.
Còn không rất nặng nề mà lâu ngày quá thì dẫn đến đỗ vỡ. Trong các chương trình huấn luyện mình hay gặp một người vợ hoặc chồng muốn ra làm kinh doanh riêng nên đi tìm những lớp kinh doanh học rồi về nói lại tuy nhiên người ở nhà thường không lắng nghe, đôi khi còn bắt bẻ, còn nói mỉa mai làm khó dễ nhau.
Nếu tình trạng này kéo dài sẽ làm cả 02 mệt mỏi dẫn đến đỗ vỡ. Mình hay chia sẻ người mình gặp rằng bằng cách nào đó nói những suy nghĩ, những trăn trở cho bên kia biết, tất nhiên nói từng chút một. Mưa dầm thấm lâu, mỗi ngày một chút.
Nếu có dịp đi chơi, đi ăn, đi offline những người bạn học cùng làm kinh doanh thì nên dẫn người bên kia theo để cùng cảm nhận, hiểu được rồi dần dần bên kia sẽ thay đổi
Cách đây vài hôm mình có nghe chia sẻ của một anh chồng rằng “ từ ngày vợ em học kinh doanh và ra làm kinh doanh rồi có thu nhập cao hơn em cái cách nói chuyện của cô ấy làm cho em áp lực kinh khủng “.
Và rất vui là 02 bạn ấy thường xuyên nói chuyện với nhau nên dần dần hiểu nhau hơn. Bạn có nhận ra trao đổi thông tin là quan trọng không? Phần lớn trong những bế tắc có phải nguyên nhân do thông tin không rõ không?
Làm gì làm thì trong công việc cũng như các mối quan hệ ta cần xây dựng cơ chế trao đổi, chia sẻ, giúp thông tin được thông suốt hai bên là cách tuyệt vời để giảm rủi ro và vấn đề phát sinh không mong muốn.
Bạn nhận ra bài học gì? Làm sao để giải quyết tốt hơn? Bạn có đang gặp phải không? Nhớ comment bên dưới nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post ÍT GIAO TIẾP SẼ DẪN ĐẾN NHIỀU HỆ LUỴ – Bài 167 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 20, 2019
Tập trung vào từng khoảnh khắc! – bài 166
Đôi khi ta mơ mộng, ở trên mây, muốn đưa công ty to bự, muốn giàu có, muốn thay đổi cả thế giới hoặc lo chăm chăm xem người khác làm gì, ăn gì, nghĩ gì, họ có hơn ta cái gì không để so sánh mà ta quên rằng tập trung vào từng khoảnh khắc trong hành trình phát triển của mình.
Cách đây vài hôm gia đình mình cùng một số bạn đã ghé ăn tối với nhau ở quán ăn quen thuộc. Món ăn ở đây rất ngon, tươi sống, thỉnh thoảng có hàng hiếm mà những quán khác trong khu vực không có.
Đến giờ tính tiền khi bạn phục vụ đưa hoá đơn ra là cả bàn không ai kiểm tra cứ việc nhìn số tổng rồi móc tiền ra trả. Mình lúc ấy thì làm gì nhỉ? Đang thao thao bất tuyệt về kinh doanh, về phát triển mở rộng, cách làm sao để nhân viên làm việc hiệu quả.
Bất chợt nhìn lên thấy bạn phục vụ nhận tiền, rồi cầm bill lên đi thẳng đến quầy thu ngân, chợt nhận ra bình thường mình hay kiểm tra chi tiết trước khi tính tiền mà. Sao hôm nay thao thao nói quá mà quên làm việc này nhỉ.
Vội gọi bạn phục vụ cầm bill lại kiểm tra, cả bàn nói rằng tụi em tính rồi, mình hỏi có ai kiểm tra chi tiết chưa? Thì nói là chưa. Mình nói: Vậy để xem lại cho kỹ đã. Y như rằng có 02 cái tính chưa chuẩn. 1. Có một món bàn không đặt nhưng vẫn có trong bill. 2. Mình là khách quen nên quán cam kết luôn giảm 10% khi đến ăn, tuy nhiên hôm nay không có giảm.
Bài học ở đây là gì cho lãnh đạo và những người làm kinh doanh nhỉ?
1. Luôn kiểm tra: Trước khi hoàn tất việc gì cũng có thói quen kiểm tra, khi hoàn tất đơn hàng bàn giao cho khách bạn có kiểm tra xem mình có ưng ý chưa? Trước khi gửi email cho khách ta có kiểm tra xem nó chuẩn chưa.
Đôi khi bận quá không kịp kiểm tra thì sau đó cũng nên hậu kiểm lại nếu phát hiện sai xót, lầm lẫn chỗ nào để kịp thời khắc phục, điều chỉnh. Nơi nào có kiểm tra nơi đó sẽ luôn chỉnh chu.
2. Rất chi tiết: Chi tiết trong từng việc kể cả nhỏ rất nhỏ, lãnh đạo là luôn chạm đến từng nơi mà tưởng rằng không thể. Bạn chi tiết trong từng con số, từng khung thời gian, trong từng chi tiết công việc.
Sản phẩm tốt nhất là nó được hoàn thiện đến từng chi tiết nhỏ, dịch vụ tuyệt vời là nó được trải nghiệm hoàn hảo trong từng công đoạn. Công ty tốt nhất nghĩa là họ miệt mài làm tốt đến từng chi tiết. Lãnh đạo tài năng là giỏi trong từng việc đến chi tiết nhỏ.
3. Luôn tập trung từng khoảnh khắc: Khi bạn nhận lãnh vai trò lãnh đạo, hay ra làm chủ doanh nghiệp cái bạn thường chi phối là lo quá nhiều việc, trong đầu, trên bàn việc và lịch trình dày kín hết. Việc này chưa xong đã đến việc khác.Và rồi bạn rơi vào trạng thái BẬN, lúc nào cũng BẬN để rồi một ngày bạn trở thành người có thói quen bận.
Bận đến nổi bạn không có thời gian RÃNH cho mình, cho gia đình, cho nghỉ ngơi. Bận trở thành câu cửa miệng “ tôi bận lắm, việc nhiều lắm “. Bận trở thành một dạng “ Ngu mới “ của lãnh đạo hiện nay. Bí quyết là tập trung tâm trí vào từng khoảnh khắc.
4. Luôn nhận lãnh trách nhiệm: Sợ trách nhiệm, thoái thác cho người khác, hay đỗ thừa, đỗ lỗi là cách nhanh nhất để bạn mãi mãi chưa bao giờ trưởng thành năng lực lãnh đạo được.
Dám nhận lãnh công việc về mình, dám làm những việc mà chưa có sự đảm bảo, dám thách thức khả năng mình và cả đội ngũ đi theo bạn. Máu lãnh đạo trong bạn càng lúc càng cao ấy.
Bạn có khát khao trở thành lãnh đạo tuyệt vời, giúp cho đội nhóm và doanh nghiệp mình dẫn đầu không? Tất cả 10 PHÁP lãnh đạo đỉnh cao sẽ được chia sẻ trong khoá huấn luyện:
– Leadership Bootcamp 2019
– Tại Resort Paradise Vũng Tàu
– Ngày 19 -20/11/2019
Lưu ý: Chỉ 60 bạn cho 04 team. Số lượng đăng ký đã gần hết chỗ.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post Tập trung vào từng khoảnh khắc! – bài 166 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 18, 2019
MỞ RỘNG NĂNG LỰC GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ – Bài 165
Tại những nơi ta không biết, lĩnh vực ta chưa am hiểu, công việc ta chưa có kinh nghiệm thì chính nơi đó sẽ làm cho ta gặp rắc rối, mất tiền hoặc có thể bị té đau.
Vì vậy mà mỗi ngày ngoài việc làm tốt rất tốt công việc của mình thì ta cần tham gia giúp người khác, giúp đồng nghiệp, giúp doanh nghiệp khác giải quyết vấn đề của họ đây là cách để khả năng làm việc của ta ngày càng mở rộng hơn.
Cách đây hơn một năm trước có một bạn chủ doanh nghiệp về rèm, màn cửa việc kinh doanh của bạn hơn 02 năm gặp rắc rối là không thể mở rộng được vì đối tác may rèm cho bạn liên tục trễ hẹn, chậm thời gian với khách hàng.
Nghe bạn chia sẻ, nó làm cho bạn nhứt đầu lắm. Mình hỏi rằng: Em có biết tại sao bên đối tác gia công liên tục bị như vậy? Bạn nói rằng “ em nghĩ họ có nhiều đơn hàng nên làm không xuể “
Mình chia sẻ rằng: Thay gì ngồi đó nghĩ sao em không xuống xem họ có vấn đề gì, mình cũng bắt tay giải quyết giúp họ. Nhiều doanh nghiệp thường hay bực mình đối tác, ham doạ cắt hợp đồng, giảm đơn hàng. Thay vì vậy thì ta tìm xem họ bị gì, ta có chia sẻ giúp được không?
Mất hơn 03 tháng bạn chủ rèm cửa đã lên xuống nhà xưởng, tìm hiểu mới nhận ra năng lực bên gia công thật tuyệt, tay nghề cao, làm ra hàng đẹp, có điều họ không rành trong việc lên quy trình, đặt hàng vải. Chính họ cũng bị phụ thuộc, bị động bên nhà cung cấp vải nhập khẩu.
Dần dần về những tháng sau đơn hàng bên gia công càng lúc càng giao hàng đạt tiến độ, giúp cho doanh số công ty bạn tăng vọt do làm kịp đơn hàng và nhận thêm đơn hàng mới. Không những thế bạn tăng số lượng nhân viên phòng bán hàng lên
Nhận công trình nhiều hơn nên đã đến lúc bạn cần nhà gia công thứ 02. Do đã có thời gian lặn ngụp cùng nhà gia công 01 nên có khá nhiều kinh nghiệm trong việc làm cũng như giúp bên gia công 02 giao hàng hiệu quả.
Cho đến nay đã có 06 bên gia công rèm cho bạn hoạt động nhịp nhàng. Bạn chia sẻ rằng mất hết 02 năm đầu không phát triển được bởi chưa có năng lực làm việc với các xưởng gia công cũng như không nắm được trình tự từng bước.
Nhờ xem việc của đối tác như việc của mình mà học được những cách làm hay. Trong cuộc sống hàng ngày cũng vậy. Hỗ trợ người khác khi cần là cách giúp cho mình liên tục phát triển.
Trong nhóm các bạn khởi nghiệp mình hay nói các bạn chia ra từng nhóm nhỏ 02 tuần gặp nhau một lần để chia sẻ vấn đề mình đang gặp phải, chưa có hướng giải quyết cho cả nhóm cùng hỗ trợ mình.
Cả nhóm mỗi người một phương án giúp cho vấn đề sáng tỏ ra và rồi khi chốt lại vấn đề thì ai cũng học được cách làm, cách giải quyết để sau này xảy ra với mình cảm thấy không bỡ ngỡ nữa và biết cách tháo gỡ.
Bạn nhận ra bài học gì từ chia sẻ trên? Bạn có thường hay gặp phải tình huống như vậy không? Chia sẻ trải nghiệm của bạn bên dưới comment nhé.
TẶNG SÁCH VƯỢT BIỂN LỚN -> Bấm vào link và làm theo hướng dẫn: Điều KỲ DIỆU sẽ xảy ra!!! TUYỆT VỜI
m.me/BeTrainingVuonUomDoanhNhan?ref=quatangsach
Nguyễn Thái Duy

The post MỞ RỘNG NĂNG LỰC GIẢI QUYẾT VẤN ĐỀ – Bài 165 appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 10, 2019
[Phượt Bhutan] Nguyen Thanh Quang – Bhutan Và Những Người Bạn
Sau những chuyến đi cùng Thầy đến Singapore, Vịnh Vân Phong, Bhutan. Càng ngày mình càng thấm thía 2 từ ‘Nhìn’ và ‘Quan sát’. Cũng 2 con mắt như 2 viên bi thôi mà sao kì vậy ta. Mỗi người có mỗi góc nhìn, mỗi người có mỗi cảm nhận.
Phải biết đặt câu hỏi và trả lời chúng. Tại sao phí du lịch Bhutan lại cao bằng một chuyến đi Châu Âu.
Insight rõ ràng: Đất Nước Hạnh Phúc Nhất Thế Giới.
Có ai không cần hạnh phúc?
Ai cũng muốn tìm hạnh phúc đúng không?
Đi đâu bây giờ?
Tập trung vào du lịch: Định hình rõ ràng cho doanh nghiệp.
Tạo ra sự khác biệt: Thoạt nhìn thì cứ tưởng đất nước Bhutan là một nước chậm phát triển. keke! Nhưng đó là sự chậm phát triển có sự tính toán vô cùng tinh tế và đẳng cấp.
Họ biết biến điểm yếu của mình thành lợi thế và sự khác biệt: Một đất nước chậm phát triển, địa hình hiểm trở, núi đồi, rừng chiếm 70%. Hiện tại chỉ có 11 phi công trên toàn thế giới có thể đáp được máy bay xuống Bhutan.
Phát triển nông nghiệp trồng lúa để đất nước giàu mạnh là không thể vì diện tích đồng bằng ít. Hiện họ trồng lúa không đủ để họ ăn còn phải nhập từ Ấn Độ và Thái Lan.
Phá rừng để trồng cây ăn trái đó là một điều điên rồ. Đó là sự đánh đổi lớn thiên tai, xói mòn, ô nhiễm môi trường. Hơn nửa đồi núi của họ cũng hiểm trở núi đá đồi cây Thông là chủ yếu.
Vậy họ tập trung vô điều gì?
Cái nôi nuôi dưỡng đất nước họ là Phật Giáo. Áp dụng triết lý của Phật để xây dựng một đất nước “ đất nước hạnh phúc nhất thế giới”
1/ Bảo vệ cây rừng, môi trường không giết mổ:
Làm cho đất nước trở thành một nơi yên bình, trong lành. Không hề có một cọng rác ở lề đường dù là thành phố hay nông thôn.
2/ Bảo vệ giá trị truyền thống:
Sự tuân thủ 100, 1000, hay nhiều hơn những ngôi nhà đều mang một kiểu kiến trúc duy nhất, đồng bộ từ nông thôn ra thành thị, từ thành phố này qua thành phố khác. Những ngôi nhà không được vượt quá 6 tầng. Mọi người trong đoàn ai cũng hỏi tại sao đất nước họ không có ngôi nhà nào lụp xụp và nhỏ bé tạm bợ cả.
Những kiến trúc văn hoá được bảo tồn và trùng tu rất công phu và tỉ mỉ, những thành cổ củ và mới vô cùng đẹp, những ngôi chùa treo leo giữa vách núi mà mọi người đều không biết vì sao họ làm được như vậy.
Từ người lớn đến trẻ em họ đều mặc trang phục truyền thống của đất nước.
Họ có một ngôi trường đào tạo về văn hoá nghệ thuật để giữ gìn bản sắc dân tộc.
3/ Cân bằng giữa những giá trị truyền thống và hiện đại.
Đa số mọi người thấy khách du lịch đều chào và nở nụ cười rất thân thiện.
Mọi đứa trẻ ở Bhutan đều có thể nói tiếng anh rất là tốt.
Những khách sạn, resort được xây dựng theo kiến trúc cũ nhưng bên trong rất sạch sẽ và hiện đại đầy đủ tiên nghi.
Ngoài đường xe ô tô chạy không hề có một tiếng còi, họ luôn quan sát nhường nhau và đặc biệt nhường đường cho người đi bộ đi qua trước. Những chú bò, chú chó nằm ngoài đường họ cũng thắng lại từ từ đi qua chứ không hề bóp còi inh ỏi.
Những nút giao thông quan trọng thì có sự hướng dẫn của những anh cảnh sát giao thông, chứ không hề có một cột đèn xanh đèn đỏ.
4/ Chính phủ tốt nghĩa là luôn minh bạch với dân không tham nhũng, áp dụng triết lý phật lãnh đạo đất nước dùng tình cảm yêu thương nhân loại con người.
Mình nghe chính người dân ở đây nói rằng nhà vua hoàn toàn không sở hữu một loại tài sản nào hết.
Để có một đất nước hạnh phúc như vậy mình nghĩ rằng vai trò của một nhà lãnh rất quan trọng, đặc biệt là người này rất có tâm và có tầm. Mình nghe anh hướng dẫn viên nói là nhà vua này được học ở bên anh về.
5/ Điều quan trọng là sự nhiệt tình và cách phục vụ chu đáo của 2 anh hướng dẫn viên và tài xế xe. Hai anh làm cho mọi người hài lòng và vui tới mức cả đoàn đã có tiền bo cho 2 anh rồi mà từng người cũng rất là vui vẻ không ngần ngại khi tự tay bo thêm nữa.
Trước khi ra về còn ôm nhau và trao cho nhau những lời yêu thương: “I love you ĂN TRẦU” bạn tài xế có biệt danh là ĂN TRẦU trong chuyến đi, bởi vì bạn biết cá nhân hoá rất tốt. Người dân Bhutan ăn trầu và trầu cau được bán ngay trong siêu thị và quầy tạp hoá.
Bạn tài xế cũng ăn trầu và mời từng người ăn trầu, bạn hỏi Việt Nam có cái này không? Mọi người lại chỉ cho bạn nói tiếng Việt đó là ăn trầu. Và cứ thế lúc nào lên xe bạn ăn trầu là bạn lên “ ăn trầu” thế là mọi người cười khoái chí và gọi ban là “ĂN TRẦU”.
Suốt 5 ngày ở Bhutan 2 bạn rất nhiệt tình và vui vẻ không phàn nàn hay nề hà bất cứ việc gì. Nhờ bạn mua sim xong sim bị lỗi vào không được bạn phải ngồi gọi điện cho tổng đài cả buổi để xử lý. Cả đoàn thấy cảnh quá đẹp nên ai cũng live nên phải mua 3 lần thẻ nạp bạn cũng sẵn lòng đi mua.
Khi leo núi lên chùa mọi người trong đoàn thì cỡi ngựa còn hai bạn đi bộ dẫn ngựa và dẫn đoàn. Mặc dù là đi bộ rất mệt nhưng 2 bạn vẫn quan tâm, lo lắng cho đoàn sợ mọi người ngồi không vững, vướng víu balo túi xách rồi té 2 anh lại phải choàng lên trên người vài cái balo, túi xách nửa.
Đến bữa ăn mà phải ăn ở những nơi xa trung tâm bạn đều xin lỗi và mong mọi người hoan hỉ cho bữa ăn nếu như bữa ăn không được ngon và bạn giải thích là vì nơi này xa và đây là cái nhà hàng ngon nhất ở đây rồi. Mặc dù đồ ăn không hợp khẩu vị nhưng nhờ câu nói đó mà mọi người cũng rất vui vẻ khi ăn.
Cảm ơn gia đình Thầy Nguyen Thai Duy , chị Dương Châu đã cho em nền tảng kiến thức tuyệt vời về kinh doanh khởi nghiệp, để có thể có được góc nhìn riêng của mình.
Cảm ơn thầy đã tạo ra những chuyến đi để gắn kết mọi người, tạo môi trường, cơ hội để mọi người được gần nhau, yêu thương, chia sẻ tình cảm, kiến thức cho nhau.
Cảm ơn mọi người trong đoàn đã cùng nhau có một chuyến đi tuyệt vời.
Cảm ơn chị Thuy Pham Le Nhà sáng lập 2 thương hiệu “ Dép Chiếu Quế, Lĩnh vực thời trang tại Quận 7” Một cô gái rất giỏi, cá tính, mạnh mẽ là trưởng đoàn luôn lo lắng cho chuyến đi. Mặc dù rất là mệt vì say xe nhưng chị cũng hết mình để phiên dịch cho mọi người hiểu về chuyến đi, văn hoá của Bhutan.
Cảm ơn gia đình anh Phạm Quốc Lâm “Bác Sĩ Nhà Đất” luôn luôn có những câu truyện vui vẻ cho mọi người. Anh là người giúp cho mọi người trong đoàn có những bức ảnh để đời tuyệt đẹp. Điều thú vị anh là một Youtuber chuyên nghiệp luôn ghi hình mọi lúc mọi nơi luôn chia sẻ cho mọi người về cách sống cách làm video.
Cảm ơn gia đình Xuân Bắc Đồ Gỗ Cảm ơn chị Vịnh luôn vui vẻ hồn nhiên giúp cho mọi người có những trận cười sảng khoái. Cảm ơn anh Bắc người luôn săn lùng cảnh hậu trường giúp cho mọi người có những bức ảnh thú vị hài hước.
Cảm ơn bạn Huỳnh Ninh , bạn cùng phòng, cùng ăn, cùng ngủ, cùng chụp hình, cùng xông hơi. Mặc dù trẻ tuổi nhưng kinh nghiệm kinh doanh đầy mình, bạn chia sẻ cho mình rất nhiều kiến thức về doanh nghiệp.
Đặc biệt là cảm ơn bé Bambi, cô con gái 6 tuổi của thầy mặc dù nhỏ nhưng không hiểu sao bạn leo núi rất giỏi, không biết mệt khi leo lên ngọn núi cao 3000m so với mặt nước biển để đến được ngôi chùa hùng vĩ và đẹp nhất Bhutan. Bạn không cần nhờ đến sự giúp đỡ của ai không những vậy mà bạn còn líu lo suốt quãng đường trong khi mọi người trong đoàn chỉ tập chung thở và đi không dám nói câu nào. Bạn tạo ra động lực để mọi người không còn thấy mệt, một bạn nhỏ như vậy mà làm được không lẽ mình không làm được sao.
Cảm ơn 2 bạn: Tandin Tandin Wangdi Dorji
Thanks you so much!
Cảm ơn Bhutan!

The post [Phượt Bhutan] Nguyen Thanh Quang – Bhutan Và Những Người Bạn appeared first on Nguyễn Thái Duy.
September 4, 2019
[Phượt Bhutan] Luôn có sổ ghi chép bên mình.
Luôn có sổ ghi chép bên mình.
Những ngày phượt Bhutan này và cả những chuyến phượt trước khi đến đất nước Anh, Scotlanh, Hà Lan, Brunei…mình liên tục có những bài chia sẻ. Nhiều bạn theo dõi đọc và rút ra bài học, nhắn tin cảm ơn.
Có bạn nói “ em lưu lại để sau này đi du lịch dùng “. Bạn khác thì “ cảm ơn vì qua bài viết, những tấm ảnh giúp em nhận ra nhiều bài học “. Có bạn thắc mắc “ không hiểu sao em cũng đi du lịch mà chỉ thấy cảnh đẹp, tìm hiểu, tò mò chỉ vậy thôi. Tuy nhiên khi xem những bài viết của mình thì vỡ ra nhiều bài học.” Chỉ cho bạn với.
Một câu hỏi, thắm mắc thú vị và khôn ngoan bạn nhỉ? Thật ra thì mình chẳng có bí quyết gì, cũng giống như bao người. Đi ra là để trải nghiệm, để cho phép mình được đặt chân đến đó, được tận mắt nhìn thấy, tận tay chạm vào nơi ấy và sống với nền văn hoá ấy.
Giống như con gái bambi 07 tuổi đã cùng mình leo núi lên tu viện Tiger Nest cao 3000 m. Con đi rồi nói rằng “ ba ơi, đi trong mây mù đã thiệt, mình tận mắt thấy nó luôn. Hồi giờ con chỉ thấy qua cửa sổ máy bay và trên phim ảnh thôi “
Cái khác ở đây có lẽ là mình luôn có một quyển sổ nhật ký hành trình. Trước đây là cuốn sổ cùng cây viết thấy gì hay là ghi ghi chép chép ngay. Còn giờ là cái điện thoại smartphone luôn đầy pin, cần là mở ra note, chụp hình, quay phim thật tiện lợi.
Mình quan sát những lần đi trải nghiệm chung thì gần như không ai ghi chép và note lại cả. Nghe, thấy và không lưu lại nó sẽ quên mất. Ví dụ hôm qua có một bạn trong đoàn hỏi anh hướng dẫn người Bhutan rằng:
Làm sao để tính được chỉ số hạnh phúc GNH ( Gross National Happiness ). Trong khi chỉ số GDP ( Gross Domestic Product ) thì đã có công thức rồi?
Anh trả lời rằng. Ở Bhutan được đo lường theo 05 tiêu chí sau:
1. Bảo vệ môi trường, rừng, cây trồng, giết mổ..
2. Bảo vệ giá trị truyền thống
3. Chính phủ tốt, nghĩa là luôn minh bạch với dân và không tham nhũng
4. Cân bằng giữa giá trị thuyền thống và hiện đại
5. Triết lý vận hành theo đạo phật, tin vào luật nhân quả.
Mình nghe hay quá vội note lại ngay để học tập và chiêm nghiệm. Theo năm tháng làm việc này mình nhận ra rằng nó giúp mình đúc kết tốt hơn, làm cho mình tham gia gần như 100% vào hành trình ấy. Nó cũng làm mình tâm sự, hiểu rõ hơn bản thân mình muốn gì.
Bạn có hay làm như vậy không? Nó có ý nghĩa gì khi bạn nhận ra điều này?

The post [Phượt Bhutan] Luôn có sổ ghi chép bên mình. appeared first on Nguyễn Thái Duy.
Nguyễn Thái Duy's Blog
- Nguyễn Thái Duy's profile
- 5 followers
