Nguyễn Thái Duy's Blog, page 7
November 25, 2021
LÀM CHỦ BẢN THÂN TRƯỚC KHI KHỞI NGHIỆP – Bài 43a
Khi đã làm chủ được bản thân mình rồi thì khởi nghiệp hay việc gì khó đến mấy đi nữa ta cũng khá dễ dàng đạt được. Cái khó chịu nhất trên đời này là làm sao kỷ luật, tự chủ được chính mình.
Tổng thống Theodore Roosevelt đã nói “ Kỷ luật được bản thân thì không gì không thể làm được “. Đó chính là cuộc chiến chính ta với bản thân ta, mà thường thì ta dễ dãi với chính mình còn lại thì khó khăn với người khác.
Đó là lý do lớn nhất đa phần thất bại thảm hại với cuộc chiến với chính mình. Thất bại trong việc kỷ luật bản thân, bỏ những thói hư, tật xấu, thất bại trong việc học hành, sức khoẻ, nghề nghiệp, trong tình cảm, trong cuộc sống.
Khổng Tử nói rằng “ Dĩ thứ kỷ chi tâm thứ nhân. Dĩ trách nhân chi tâm trách kỹ “. Nghĩa là ” Lấy lòng dễ tha thứ cho mình mà tha thứ cho người khác và lấy lòng hay trách người mà tự trách mình “.
Vậy làm sao để ta làm chủ bản thân? Sau đây là 05 bước thực hiện hành trình ấy:
1. Xác định cho mình mục tiêu cần đạt được:Có mục tiêu để ta tập trung tâm trí mà làm nếu không có nó cuộc sống trở nên lòng vòng. Mục tiêu nó cần nỗ lực cố gắng mỗi ngày, mục tiêu mà dễ quá thì cũng khó để đạt được những bước tiến xa. Với kinh nghiệm của mình thì cuộc đời ta có những mục tiêu chính sau:
– Mục tiêu tài chính: Đây là mục tiêu quan trọng của một người trưởng thành, nếu bạn chưa đạt mục tiêu này thì để đạt những mục tiêu khác khó khăn hơn. Thật ra nhà, cửa, đất đai, xe, giúp ba mẹ cũng thuộc mục tiêu này
– Mục tiêu sức khoẻ: Có sức khoẻ tốt để đủ năng lượng và nhiệt huyết làm những mục tiêu khác, có tiền mà bệnh hoài thì cũng không ổn.
– Mục tiêu mối quan hệ: Vợ chồng, con cái, ba mẹ, ông bà, đồng nghiệp, đối tác, nhân viên, khách hàng, nhà cung cấp, cơ quan chính quyền nếu ta có được kết nối tốt thì chất lượng cuộc sống tốt.
– Mục tiêu trải nghiệm: Con người sống trên đời là để trải nghiệm. Đi ra để biết nhiều thứ bởi thế giới bao la còn quá nhiều điều mà ta còn chưa biết, chưa tận mắt nhìn thấy.
– Mục tiêu: Sống vui, bình an và cảm ơn những gì ta đã trải qua. Và tuy mỗi người có thể ta có thêm những mục tiêu khác tuy nhiên ta cần có 05 mục tiêu trên để mỗi ngày tập trung đạt được.
2. Lập kế hoạch để đạt mục tiêuThói quen lập kế hoạch là thói quen tốt của bất kỳ một người thành công nào. Nó cho mình biết trong thời gian này đang ưu tiên cho mục tiêu nào và xác định được nguồn lực mạnh, cũng như cái mình đang yếu, đang thiếu để bổ sung.
Rồi nó cho mình biết cái nào làm trước, làm sau. Cái nào cần chuyển giao cho bên ngoài, cái nào ta đảm nhận, nó cũng theo dõi được tiến độ theo thời gian. Việc lập kế hoạch cả trong khởi nghiệp, mục tiêu tài chính, thể dục, sức khoẻ và cả trong mối quan hệ.
Đa phần ta để nó trong đầu và đó là lý do hay quên rồi bỏ qua, ít nhất cũng là viết ra giấy, ok hơn thì viết ra cái bảng to thật to. Có thể dùng phần mềm cái trong điện thoại để nó nhắc lịch cho ta luôn. Để sau đó ta còn có dữ liệu đánh giá lại kế hoạch lập ra đã làm được gì? Cái gì chưa làm được? Nguyên nhân tại sao?
3. Cam kết làm những gì mình đã lập raĐừng để kế hoạch làm ra ngon lành vậy tuy nhiên mỗi ngày những hành động, việc bạn làm theo cảm tính và sự vụ trước mắt hoàn toàn không theo kế hoạch đã đưa ra. Đây là thói quen rất xấu đó. Nó làm cho bạn tính cách bạ đâu làm đó, không hay chút nào.
Tuân thủ những quy tắc, nội quy, khuôn khổ đã lập ra. Tham gia bất kỳ cuộc chơi nào trong cuộc sống nó cũng chi phối những quy định, luật chơi mà ta cần tuân thủ. Tham gia giao thông thì ta cần hiểu và tuân thủ theo luật lê giao thông đã qui định.
Tham gia đá bóng thì cũng vậy, luật chơi, cách chơi đòi hỏi người chơi phải tuân thủ. Nếu bạn không rành, không nắm, không tuân theo thì tự mình loại ra khỏi luật chơi. Thành công trong bất kỳ lĩnh vực nào cũng cần am hiểu luật chơi trong lĩnh vực đó.
4. Rèn luyện thói quen tốt:Mình hay hỏi những bạn gặp mình rằng: Năm nay em đang luyện thói quen tốt nào? Bạn chỉ cần có 3 thói quen tốt thì cuộc sống và công việc đã ngon rồi tất nhiên mỗi năm qua đi nên cho mình thêm một thói quen tốt nữa.
– Thói quen học tập: Học cả đời, học nữa học mãi đó là thói quen giúp ta luôn bắt nhịp với cuộc sống và thời cuộc. Càng học bạn càng khai thác được trí tuệ chất xám của mình
– Thói quen thể dục: mỗi ngày dành 60 phút cho thể dục giúp bạn giữ được tài nguyên sức khoẻ, luôn nhiệt huyết, năng lượng. Đầu óc luôn sáng suốt để có những quyết định chất lượng
– Thói quen đúng giờ: Đúng giờ để công việc và kế hoạch trôi chảy hơn. Đúng là cũng là cách ta quý trọng thời gian của mình và thời gian người khác, đúng giờ để làm được việc hiệu quả và tiết kiệm thời gian quý báu.
– Thói quen tập trung: Giờ nào thì tập trung rất sâu làm việc đó, làm việc thì ra làm việc, chơi thì ra chơi, học thì ra học… và hàng loạt thói quen tốt mà ta cần luyện mỗi năm.
5. Loại bỏ những gì không tốt cho cơ thể:Thói quen ăn và uống hàng này ta đang tích luỹ những chất độc hoặc không tốt phá hại sức khoẻ, cơ thể ta. Mỗi ngày nên ý thức, một chút cũng để hạn chế đưa nó vào cơ thể như:
– Hút thuốc lá: Nó như là chất độc, còn gay nghiện nữa, khoa học đã chứng minh nó gay ra bệnh ung thư, tim mạch và hàng loạt bệnh khác tuy nhiên bạn cần chiến thắng nó để giúp cho cơ thể mình khoẻ hơn.
– Rượu bia uống quá nhiều, uống rất ít thì tốt còn ở đây uống gì mà cả chục chai bia, những lúc như vậy bạn hãy nghĩ lại mà thương cho lá gang của mình nó đang phải căng mình loại bỏ chất độc ra khỏi cơ thể
– Ăn uống hàng ngày lành mạnh chọn ăn rau, củ, quả, hàng hoá rõ ràng nguồn gốc xuất xứ, hàng trôi nổi, nuôi trồng dùng thuốc trừ sâu, hoá chất độc nhiễm vào cơ thể theo năm tháng tích luỹ thành bệnh nguy hiểm.
Bài viết chia sẻ đến bạn một góc nhìn và kinh nghiệm, khi bạn làm chủ được chính mình thì việc làm chủ một doanh nghiệp nó đơn giản và nhẹ nhàng hơn. Chúc bạn mỗi ngày một chút tiến đến nền tảng cao hơn.
November 23, 2021
TẠI SAO KHỞi NGHIỆP LẠI CÔ ĐƠN – Bài 42a
Bạn thử hỏi ai đó đã từng ra khởi nghiệp thì họ cũng đối diện với việc “ gặm nhắm “ sự cô đơn và “ nuốt sự cô đơn “ một cách thầm lặng mà chỉ có họ mới hiểu được còn những người xung quanh đa phần không ai hiểu, kể cả người thân nhất như vợ/ chồng hay ba mẹ.
1. Cô đơn ngay khi bắt đầu lựa chọn hành trìnhĐến hôm nay, được truyền thông, nhà nước, cơ quan ban ngành, các trường học, tổ chức ươm tạo luôn động viên cổ vũ khởi nghiệp, tuy nhiên khi nhìn quanh người dám lựa chọn con đường khởi nghiệp không nhiều.
Cả nước hiện tại chưa được 1 triệu doanh nghiệp mà, nghĩa là chưa được 1% trên 100 triệu dân. Có nghĩa là bạn gặp 100 người thì đâu đó chưa đến 01 người chọn ra kinh doanh riêng. Chưa kể là sau 05 năm khởi nghiệp thì con số chỉ còn lại chỉ 5%. Theo số liệu của VCCI Việt Nam.
Vậy ngay khi chọn ra khởi nghiệp bạn đã chọn “ tách đàn “ không đi chung nhóm số đông đang ngày đêm đi làm thuê và học, làm để phát triển trên con đường làm thuê. Còn bạn đã chọn làm chủ nên kiến thức, cách đi, cách làm không những khác mà còn đối nghịch.
Bởi bạn chọn làm chủ họ chọn làm thuê, bạn chọn mở công ty họ chọn xin làm thuê cho công ty, bạn chọn sở hữu thương hiệu doanh nghiệp, thương hiệu sản phẩm cho riêng mình, họ chọn làm thuê cho các thương hiệu ấy. Bạn chọn trả lương còn họ chọn nhận lương… quá khác kia mà.
Khi xưa, mình chọn ra khởi nghiệp tất cả những người bạn mình chơi trước đó khi học đại học, học cấp 3, bạn đi làm quen, đồng nghiệp trong công ty đều nói mình là “ điên, khùng, mộng mơ “. Chỉ duy nhất một ông anh cùng quê ủng hộ vì ổng cũng ra làm kinh doanh rồi.
Còn gia đình thì sao? Ba mẹ, anh em, bà con đa phần có ai ra làm kinh doanh đâu nên góc nhìn của họ mong muốn mình đi làm ở một công ty nào đó cho nó “ ổn định “. Bởi với họ thì chọn khởi nghiệp sẽ đầy rủi ro, sẽ thất bại, sẽ phá sản.
Họ thương ta lo lắng cho ta theo góc nhìn của họ, có gia đình tìm mọi cách cang ngăn theo kiểu tiêu cực như “ tao từ mày, mày không phải là con tao, đồ con bất hiếu, đừng nhìn mặt tao nữa…”. Có bạn bị vợ hoặc chồng cản trở, gay khó khăn, áp lực một cách tiêu cực lắm.
2. Cô đơn ngay trong chính doanh nghiệp của mìnhNgày đầu ra khởi nghiệp thì đa phần là chỉ một mình mình, nên mọi suy nghĩ, mọi quyết định, những trăn trở có biết chia sẻ cùng ai. Không có khách hàng, tháng này thiếu hụt tiền trả nợ vật tư, quyết định đi cầm sổ đỏ cố vay ngân hàng tất cả tự làm tự hiểu.
Còn với ai đó khởi nghiệp theo dạng hùn hạp ba, bốn anh em làm chung thì được một thời gian ngắn bắt đầu nghi ngờ nhau, thay vì cùng làm chung thì quay lại đá nhau, phá sau, cản trở nhau. Có khi đi với nhau mới nhận ra là không cùng hệ giá trị rồi tự loại nhau. Nên đã cô đơn lại càng thêm cô đơn.
Rồi khi có nhân viên, thấy công ty đông người vậy tuy nhiên rất hiếm nhân viên hiểu được những suy nghĩ, lo lắng và lo toang của ông chủ. Họ chỉ biết đến công ty có việc làm đều đều, cuối tháng lãnh lương, chỉ cần trễ một ngày thôi là họ xem ông chủ này không ổn rồi.
Họ chỉ muốn thấy ông chủ luôn tươi cười, lúc nào cũng tiền đầy túi. Họ đâu có biết cả tuần nay ông chủ đang chạy cho kịp tiền để trả lương, họ đâu có hiểu vài ngày vừa qua ngày nào ông chủ cũng ăn mì gói, họ không hiểu mới hôm qua ông chủ quyết định ký hợp đồng lỗ để mang công việc về cho công ty.
3. Cô đơn khi bị chơi xấu hay bị sự cốChọn ra khởi nghiệp là không tránh khỏi bị bắt nạt, bị chơi vỗ mặt, bị dựng chuyện hàm oan. Đối thủ kinh doanh cùng lĩnh vực luôn tìm cách hạ thấp giá trị của bạn. Họ sẵn sàng vẽ ra câu chuyện không tưởng để nói về bạn với khách hàng.
Họ sẵn sàng lôi kéo nhân sự giỏi giang làm được về với họ, rồi nhân viên sẵn sàng lấy thông tin khách hàng, bí mật, nguồn hàng, công nghệ của công ty bán cho đối thủ hoặc ra làm riêng rồi nói xấu bạn với khách hàng với nhà cung cấp. Thậm chí họ nói xấu bạn với vợ/ chồng bạn.
Khi bạn gặp một sự cố gì đó, thay vì chia sẻ họ sẽ tìm cách dìm hàng bạn, một số từ bỏ không chơi, không thèm nói chuyện với bạn nữa. Họ quay 180 độ vậy đó trước đó ok thì họ niềm nở, chỉ cần một sự cố nho nhỏ họ chửi bạn, nghỉ chơi, làm mặt lơ
4. Cô đơn khi thất bạiVăn hoá ở ta thì không chấp nhận thất bại, khác với văn hoá tụi phương tây là vậy. Ở tụi tây nó xem thất bại chỉ là sự cố còn non kinh nghiệm để rèn luyện thêm rồi làm lại. Còn ở ta thất bại thì cô đơn trong sự đau đớn, không ai còn tin bạn nữa kể cả người thân yêu nhất.
Người thân bạn suốt ngày sẽ ca bài ca con cốc “ tao nói rồi mày không nghe, để cuối cùng ra như vậy “. Còn vợ bạn sẽ nói “ anh có thương vợ con gì đau, làm ổn định không chịu, sau này đừng nói với tui là khởi nghiệp nữa nha “. Bạn đã té, đã bị thương họ làm cho vết thương thêm đau hơn.
Có những thất bại bạn chỉ bỏ xứ mà đi nơi khác lánh mặt, không thể ở và sống gần người quen, thân được. Họ chỉ muốn nhìn thấy bạn thành công, thấy bạn nhiều tiền. Đau nhất là họ khinh thường bạn, nhìn bạn không ra cái đinh rỉ gì cả.
5. Những lúc như vậy tôi làm gì?Sau này kinh nghiệm hơn, mình hiếm khi chia sẻ câu chuyện khởi nghiệp, kinh doanh với những người họ chưa có góc nhìn về kinh doanh, kể cả người thân và ba mẹ. Bởi họ nhìn khác mình nên không giúp gì mà còn gay thêm áp lực.
Thay gì xem xem hóng hớt người khác nghĩ gì về mình thì tôi chọn tập trung vào hành trình khởi nghiệp, để ngoài tai ai đó nói gì kệ họ, doanh nghiệp của mình thì mình lo cho nó đẹp trai là ok.
Nhìn thấy công việc phát triển mình vui, nhìn thấy khách hàng mua đi, mua lại, giới thiệu người mới giúp mình có thêm năng lượng, nhìn nhân viên mỗi ngày mỗi giỏi hơn, làm nhiều việc hơn, trách nhiệm hơn mình hài lòng.
Tôi luyện cho nội lực mình ngày càng mạnh hơn, sâu hơn. Hơn ai hết tôi hiểu chính mình rằng chọn con đường này thì tôi mới thực sự là chính tôi, tôi mới cháy hết mình, càng vậy tôi thấy rằng càng đi nó càng ý nghĩa. Chỉ có tôi mới làm cho tôi thêm nhiệt huyết, năng lượng. Bởi tôi cần vậy để truyền lửa cho đội ngũ, khách hàng, đối tác
Tôi tìm kiếm những mối quan hệ cùng giá trị, những anh em chọn làm chủ, tư duy tích cực, luôn có góc nhìn phát triển, luôn biết sẻ chia và tôi tránh những ai khác hệ giá trị để đỡ tiêu hao năng lượng cho điều không mong muốn.
Tôi cũng chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức, những gì đã đi qua cho thế hệ đi sau, như bài viết, video, live stream, qua sách, qua viết blog, qua gặp nhau cafe, qua hội thảo… qua đó tôi nhận ra được niềm vui, giá trị, kết nối mối quan hệ mới
Kỳ diệu thay, khi làm những điều trên tôi phát hiện ra rằng hành trình khởi nghiệp nó không còn cô đơn nữa, mà ngược lại nó nhiều bài học, nhiều cung bậc cảm xúc, tràn đầy năng lượng, giúp sáng tạo hơn, làm việc hăng say hơn.
November 16, 2021
LÀM THUÊ THÌ CHÊ LÀM CHỦ THÌ …! Bài 41a
Mình không phải nói chứ, càng nghĩ, càng gặp càng thấy thì càng TỨC. Tại sao vậy? mình thấy ra một vấn đề mà hơn 25 năm nay kể từ khi bước vào đời làm kinh doanh nhận ra được ” ở ta đa phần đi làm công thì sợ người ta bóc lột, còn muốn ra làm chủ thì làm biếng bà cố luôn “.
Ý nói ở đây là đa phần, chứ không nói tất cả, một số ít mình gặp họ tuyệt lắm. Khi họ đang đi làm thuê thì làm đến nơi, còn khi ra khởi nghiệp là làm nghiêm túc. Cuối cùng họ đi con đường nào thì cũng giúp họ thành công cả.
Giờ bạn thử nhìn ra bên ngoài xem, nhất là mãnh đất Sài Gòn này, nơi gọi là đất lành chim đậu. Hàng ngàn doanh nghiệp nước ngoài vào đầu tư, hàng trăm ngàn người nước ngoài đến sinh sống, làm ăn thì đủ nhận ra nó nhiều cơ hội lớn nên họ mới vậy.
Còn hàng triệu người Việt ở các tỉnh thành đi về Sài Gòn để học hành, kiếm việc, làm việc sau bao năm đạt được giàu có rất hiếm, chủ yếu là đủ sống, đa phần là nghèo, qua đợt dịch vừa rồi ta nhận ra sâu sắc nhất. Cảm giác nó vừa buồn và đau, ta nghèo khổ trên chính mãnh đất quê hương mình.
Nguyên nhân do đâu? Đây là câu hỏi mà câu trả lời đòi hỏi mỗi cá nhân tự trả lời cho chính mình vì cuộc đời mình thì trước tiên mình phải chịu trách nhiệm trước đã. Sau đó mới là cơ chế chính sách của cơ quan chuyên ngành. Dưới đây là góc nhìn cá nhân mình chia sẻ ra để cùng học hỏi là chính.
1. Làm thuê thì làm biếng!Khi đang ngồi trên ghế nhà trường ta được dạy là làm thuê, làm công thì bị ông chủ, giới tư bản bóc lột sức lao động. Nó đã nhiễm vào bên trong rồi, nên khi ra đời xin đi làm ông chủ giao việc nhiều chút, hay yêu cầu tăng ca là nghĩ ổng đang “ bóc lột “ ta nên không chịu làm, hoặc muốn làm làng nhàng để lãnh lương.
Mà đã không chịu lăn xả, không chịu ôm nhiều việc vô làm thì sao giỏi được. Muốn có kinh nghiệm sớm, muốn bẻ cong thời gian thì cách khôn ngoan là làm nhiều, tăng giờ làm nhiều ngay khi còn trẻ. Mà đã không giỏi thì ai giao cho vị trí, công việc quan trọng. Nên mãi làm việc nhẹ rồi ngổi trách ông chủ trả lương thấp.
Thế là vẫn nghèo sau bao năm đi làm thuê, họ nghĩ rằng do ông chủ bóc lột làm ta vẫn nghèo nên ủ mưu rằng là làm chủ cho nó nhanh giàu. Khi làm thuê bạn làm biếng thì ra làm chủ bạn sẽ lười. Làm thuê còn chưa xong thì sao làm chủ được. Bởi làm chủ bạn giải bài toán khó hơn nhiều.
Khó chỗ nào bạn biết không? Làm thuê chỉ bỏ công sức mà bạn làm còn không xong! Là chủ cả công sức và tiền bạc nữa. Làm thuê bạn chỉ làm việc theo trách nhiệm phận sự được giao. Làm chủ đối diện với sự cạnh tranh khốc liệt của thị trường.
Chưa hết bạn còn bị phải nói là rất nhiều tầng lớp cơ quan quản lý “ vặt lông “ không đẹp không ăn tiền, từ cơ quan ở phường/ xã, quận/ huyện, tỉnh/ thành phố, rồi cơ quan chuyên ngành. Để có một doanh nghiệp tồn tại 10 năm thì họ đã vượt qua hàng trăm cú đấm knock-out đấy.
Đi làm thuê mà còn làm biếng, làm còn không xong, làm nhiều chút ngồi tính toán so đo, hơn thua thì khi ra làm chủ bạn chỉ lãnh đòn hồi mã thương thôi. Tức là sau một thời gian nhanh thôi bạn sẽ trở thành “ ông chủ trên một đống nợ “.
2. Ra làm ông chủ lười!Nói về làm chủ nghe nói oai vậy chứ thật là làm tư hay gọi là tự doanh hay gọi là tự làm tư. Tức mà tự làm là chủ yếu. Có nghề làm bánh đi làm thuê một thời gian ra mở tiệm bánh. Làm thợ cắt tóc một thời gian ra mở tiệm tóc. Chủ yếu là làm cái nghề để kiếm sống.
Vấn đề khi ra làm chủ của họ là gì? Họ lười, quá lười bạn à! Họ lười cái gì? Lười học, lười làm, lười với cả sự nghiệp của mình.
a) Lười học:Bản chất làm chủ nó là một cái nghề, làm thuê cũng vậy nó cũng là một cái nghề. Bạn có nghe nghề kế toán, nghề CEO, nghề thiết kế… thì làm chủ nó cũng là một cái nghề gọi là nghề làm chủ, nghề kinh doanh, lớn hơn, to hơn, có nhiều công ty hơn thì gọi là nghề làm chủ tịch
Mà đã là nghề, muốn biết nghề, vững vàng trong nghề thì ta cần đầu tư học hành để vững vàng về kiến thức, kỹ năng. Muốn học nó cũng dễ mà trong sách, lớp học kinh doanh, trường dạy chuyên về kinh doanh. Thậm chí dạy chuyên về làm chủ như ở Vườn Ươm Doanh Nhân Be Training.
Tuy nhiên, bạn thử hỏi mấy ai ra tự làm chủ chịu đi học trang bị kiến thức làm kinh doanh, làm chủ doanh nghiệp. Câu cửa miệng mấy cái đó biết rồi, hay tôi bận lắm, tôi học không vô. Mà làm bất kỳ một việc gì thiếu kiến thức, kỹ năng thì sao làm tốt được.
Một cầu thủ nghiệp dư, một ca sỹ nghiệp dư là những người kiến thức và kỹ năng nghề chưa vững vàng và kết quả là họ không kiếm đủ tiền sống từ chính cái nghề ấy. Ra làm chủ kiểu nghiệp dư thì hậu quả bạn đã cảm rồi phải không?
Một số ít thì chịu đi tìm lớp học, vì họ nhận nhiều quả đắng rồi. Thế là họ đến một vài cái lớp ngắn hạn, học một vài buổi, một vài tháng và xem các lớp ngắn hạn đó như phép tiên. Chỉ học một vài ngày là ta trở thành ông chủ bự, ta sẽ giàu, trở thành triệu phú, thành đại gia.
Nên đa phần các lớp học mở ra cũng nắm bắt nhu cầu muốn thành đại gia sau một đêm này để đáp ứng nhu cầu. Học vài ngày mà vài chục đến vài trăm triệu họ vẫn lao theo. Trong khi kiến thức nền tảng cơ bản trong kinh doanh, làm chủ thì không biết gì cả.
Một số khác thì sử dụng bộ óc vĩ đại của mình để quản lý. Mình chứng kiến có những công ty, đại lý, nhà phân phối họ làm việc hơn chục năm bằng phương pháp quán lý bằng mồm, bằng mắt, bằng tay chân, chỉ chỏ, bằng bộ óc vĩ đại, bằng trí nhớ siêu phàm để quản lý và làm việc.
Họ không nhận ra cách làm như vậy là lạc hậu, cổ hủ, bảo thủ và nó nguy hiểm đến sự nghiệp kinh doanh của chính mình. Chỉ cần một cơn bệnh, một tai nản xảy ra hoặc họ đi đâu thì sự nghiệp nó đi theo họ luôn.
Tất cả những cái trên chỉ cần một phần mềm be bé đã làm rất tốt rồi. Đâu cần khổ vậy đâu? Tuy nhiên nói đi học là xù lên, khó lắm, nó phức tạp, làm vậy cho nó nhanh. Thật ra có nhanh nhạy gì đâu?
b) Lười làm:Họ muốn đi tắt đón đầu. Luôn hỏi làm gì để nhanh giàu. “Em có 100 triệu giờ kinh doanh gì nhanh giàu, hay đầu tư gì lãi cao. Em không làm cái đó nó khổ lắm…”. Nên suốt ngày, chạy đầu này nghe ngóng, đầu kia xem có gì hay.
Nghe một cái gì ai nói thơm thơm là bay đi ngay. Mình đã chứng kiến có bạn từ Hà Nội bay ra Phú Quốc để lướt sóng bất động sản, cũng được một và cú ngon ăn và thế là chơi lớn. Giờ dính hết ở Phú Quốc rồi, tang gia bại sản ở đó luôn rồi.
Họ không nhận ra để giỏi giang một việc gì thì ngoài việc trang bị kiến thức, kỹ năng và dành thời gian dài làm từ từ từng bước để nó hình thành nên những kinh nghiệm quý theo năm tháng nó hội tụ lại trong chính bạn khi chín muồi thì phản xả tốt lắm.
Buồn thay, đa phần là chơi hớt ván, ăn ngay, hái trái non, ăn xổi thậm chí là luyện tính khôn lỏi. Tức muốn ăn nhanh, không muốn gieo mà chỉ muốn gặt, góc nhìn như vậy nên thường đi vào khoa trương, hình thức, bề nổi mà chất thì ít.
Thật ra chỉ cần chịu học, chịu làm chút thì ngon đó mà. Học thì kiến thức bài bản, nền tảng ngày nay đâu có thiếu. Còn kinh nghiệm người đi trước họ cũng đã đúc kết viết ra thành sách đầy đó. Chịu đầu tư là ra ngay thôi.
3. Thích oai mà lười.Đa phần ai cũng thích làm chủ. Bạn không tin hỏi một bạn sinh viên xem đang đi học cũng muốn sau này ra làm chủ. Hỏi một người làm văn phòng xem họ cũng vậy. Trên các diễn đàn hội nhóm trên mạng nhìn xem, liên quan đến kinh doanh làm chủ, khởi nghiệp, kiếm tiền, làm giàu luôn đông kín.
Họ vào đó làm gì để nghe hóng, để thăm dò, xem có cái gì hay không để tính ra làm. Tuy nhiên phần lớn cũng chỉ có một ít ra khởi nghiệp thôi còn lại cũng chỉ suốt ngày nêu lý do khó lắm, chưa có vốn, thị trường cạnh tranh…
Ông bà ta có câu “ có công mà sắt có ngày nên kim “. Tuy nhiên này nay không chịu mài sắt mà đòi bán luôn cả cục sắt để mua kim cho nó lẹ. Ai ngờ bán xong không mua được kim hoặc mua trúng kim đểu thế là xong đời!
Chia sẻ một ít góc nhìn mình nhận ra qua bao năm, bạn có nhận ra không? Vậy muốn ra làm chủ thì phải làm sao?
November 14, 2021
EM CÓ NÊN RA KHỞI NGHIỆP KHÔNG? – Bài 40a
Trưa hôm qua, có cậu em từ Q9 chạy đến gặp mình nhờ tham khảo, tham vấn, chất vấn một số vấn đề về khởi nghiệp. Đại loại là em có nên ra khởi nghiệp không? Và ra thì có nên chọn lĩnh vực ấy không?
Thường thì những ai muốn ra khởi nghiệp họ có nhiều câu hỏi ngỗn ngang trong đầu ấy. Tuy nhiên khi gặp người cố vấn để hỏi thì họ không biết hỏi gì, toàn là người cố vấn hỏi lại không à. Tại sao vậy? Bởi bạn không chịu ngồi xuống lấy viết ghi ra những thắc mắc của mình, mà cứ để trong đầu, cậu em này cũng y vậy?
Vừa gặp, mình hỏi ngay: Em định ra kinh doanh gì? Dạ, tụi em chọn thời trang cao cấp. Em làm chung một nhóm à? Dạ, tụi em định 03 đứa cùng hùn nhau làm. Vậy tụi em là nhóm bạn chơi chung hay sao? Dạ, chơi chung từ trước nên giờ định làm ăn chung.
Trong nhóm tụi em có đứa nào thật sự đam mê thời trang này không? Dạ, thích thôi chứ mà đến đam mê thì em nghĩ chưa. Có đứa nào mà nó sẵn sàng bỏ mọi việc, thậm chí hết tiền vẫn luôn suy nghĩ tìm cách làm thời trang cho bằng được không? Đến đây thì cậu em: Chắc sau buổi nói chuyện này về đánh giá lại nhóm của em đã, giờ chưa trả lời được.
Xem như là tụi em chọn, vậy sản phẩm làm ra như thế nào? Dạ, tụi em xuống các xưởng may ở Tân Bình chọn mẫu rồi đặt họ gia công luôn. Nhóm tụi em có ai là nhà thiết kế thời gian không? Dạ, có bạn rành bên may chứ thiết kế thì không? Tụi em có tiêu chuẩn như thế nào để đảm bảo rằng hàng làm ra phải thật tốt? Dạ, chưa luôn.
Em chọn phân khúc cao cấp? Dạ, tụi em quyết vậy. Cơ sở nào tụi em chọn phân khúc này? Dạ, nhóm thảo luận chọn cao cấp để có lợi nhuận tốt hơn. Tụi em có mặc đồ thời trang cao cấp cho mình không? Dạ, không luôn. Tụi em có biết thương hiệu Việt nào đang bán thời gian cao cấp không?
Dạ, em có tìm hiểu một ít. Cụ thể họ là ai? Dạ như Canifa, Yame, Owen. Em có thể làm như họ không? Anh chưa hỏi là hơn họ? Dạ, rất khó à. Hỏi đến đây thì em nhận ra điều gì? Dạ, lúc bàn với nhau tụi em không nghĩ ra được nhiều.
Tuy nhiên khi đối diện những câu hỏi này thì em vỡ ra. Có lẻ phải suy nghĩ kỹ và đánh giá lại kỹ hơn rồi. Anh cho em thêm những câu hỏi khác. Nãy giờ trả lời không mà cái đầu em nó nóng lên rồi đây. Ok em. Nãy giờ là kiểm tra khâu sản phẩm em giải quyết thế nào. Làm gì làm mà hàng không ngon, thậm chí tệ là thua ngay luôn rồi em.
À, tụi em hùn chung nghĩa là 03 đứa hùn vốn bằng tiền rồi cùng làm phải không? Dạ, đúng rồi mỗi đứa hơn trăm triệu góp chung vào. Có đứa nào trong nhóm giỏi giang về tài chính không? Dạ, không. Tụi em định góp vô rồ chi cái gì thì ghi ra, thu cái gì thì ghi vào. Mình cười, tụi em đúng là “ ngay thơ vô số tội “ là đây.
Một đứa phụ trách sổ sách ghi chép bài bản, khoa học, rồi hoạch toán đâu ra đó. Không những thế nó còn dự báo sắp tới chi vào cái gì, cái gì chưa cần thiết chi. Tiền sắp hết thì lấy từ nguồn nào? Cổ đông bỏ thêm tiền vào, hay đi gọi vốn, hoặc xả hàng tồn kho.
Đang làm ăn ngọt hết tiền là chết đó em. Hoặc khi tụi em làm ăn có lãi mà sổ sách không rõ ràng cũng tan đàn, xẻ nghé. Dạ, giờ em mới nhận thức được chuyện này. Khi thảo luận nhau làm ăn thì đúng là tụi em bị điểm mù về mãng tài chính.
Tụi em có nắm được nguyên tắc hùn hạp và phân vai trò trách nhiệm cho từng người chưa? Ui, cái này là điểm mù quá luôn. Lâu nay bàn với nhau mà thấy nó rối rắm làm sao ấy, vẫn chưa định hình rõ lắm. Rất cần anh nói thêm.
Cả 03 đứa góp vốn vào thì tụi em là cổ đông sáng lập, là nhà đầu tư vào chính công ty này. Bầu ai là chủ tịch hội đồng quản trị, cái này là theo luật đó. Và biểu quyết theo số đông. Đọc luật đầu tư để hiểu thêm đi. Cả 03 cùng tham gia điều hành cho công ty luôn hay sao? Dạ, tụi em cùng làm chung.
Vậy tụi em giờ thêm vài trò tại công ty nữa, đó là mối quan hệ trong công việc. Em làm vị trí gì? Bạn em làm vị trí gì? Vẽ sơ đồ công ty ra và ai là người chịu trách nhiệm chính công việc đó thì sẽ quy quyền và trách nhiệm chính cho người đó. Không hoàn thành công việc thì sẽ bị chuyển làm việc khác.
Chưa hết, tụi em còn mối quan hệ bạn bè nữa. Tức là giữa tụi em có đến 03 mối quan hệ. Một là: nhà đầu tư cổ đông sáng lập, hai là mối quan hệ vai trò, trách nhiệm trong công ty và ba là ngoài xã hội thì mối quan hệ bạn bè đã chơi với nhau trước khi làm ăn chung. Nghệ thuật xử lý những mối quan hệ này là cả một tuyệt dịu đó. Ui cha, giờ em mới nhận ra cái zig zag này, hay quá!
Giờ anh hỏi riêng em nhé! Em là dân cơ khí ô tô mà sao em lại chọn thời trang để làm? Tại sao không là ô tô? Dạ, em muốn ra làm mà ngành mình thì không biết phải làm làm sao, khi nghe bạn rủ nó phân tích hợp lý nên em quyết định khởi nghiệp chung. Vậy, em có thích thời trang không? Dạ, không thích mà cũng không ghét.
Vậy em khởi nghiệp vì mục đích gì? Dạ, là để học hỏi. Mình cười thú vị, tất cả những người khởi nghiệp để học hỏi cuối cùng là mất tiền không những thế còn mang nợ nần. Những doanh nghiệp chiến thắng họ ra không đi học hỏi mà lên chiến lược để từng bước dẫn đầu đó em.
Sau cuộc nói chuyện này em đang dần có góc nhìn khác rồi. Giờ em phải làm gì? Một là: Đa phần khởi nghiệp ít vốn họ hay đi lên từ nghề và họ cũng rất giỏi và đam mê cái nghề của họ rồi họ làm từng bước đi lên. Hai là: Có thể cái em đam mê nó đó tuy nhiên nghề em không giỏi thì em kết hợp với người giỏi nghề để cùng đi.
Ba là: Không giỏi nghề, cũng không đam mê. Tuy nhiên bản năng kinh doanh rất nhạy bén, đánh hơi thị trường khá tốt, biết cách triển khai một công việc kinh doanh nhịp nhàng thì em kết hợp với người đam mê, giỏi chuyên môn, và có tiền nhiều.
Bốn là: Không có cái gì của 03 thứ trên cả, chỉ có duy nhất là thích ra kinh doanh. Thì bằng cách đi từ từ, học hỏi kiến thức kinh doanh, rồi quan sát xem thứ gì ok thì tập tành làm chút chút để có kinh nghiệm, kỹ năng rồi lớn dần lên. Cuối cùng thì em chọn cách nào cho mình?
Em nhận ra cái có là số 1, tức em có chuyên môn cơ khí ô tô, mà em đang thiếu cái 04 nghĩa là không hiểu gì về kinh doanh cả. Có lẻ em nên bắt đầu trang bị cho mình kiến thức kinh doanh rồi. Giờ em nhận ra người có kiến thức kinh doanh nhìn và phân tích hay quá.
Tuy nhiên em cũng nhận ra qua nói chuyện nãy giờ em có động lực ghê gớm, nó có cái gì đó thôi thúc em, sao kinh doanh được phân tích ra rõ ràng và logic giống môn tự nhiên lắm. Song song đó em cũng cảm giác có áp lực ghê gớm, mình chọn ngành cơ khí ô tô thì bắt đầu từ đâu đây khi vốn chưa có?
Trong cuộc sống có 02 thứ để ta bứt phá: Một là: Có động lực nên ta lao ra làm. Hai là: Có áp lực: Khi áp lực đè lớn thì ta nỗ lực bùng phá lên. Tuyệt vời, trong em giờ đã có 02 thứ ấy. Nó là nhiên liệu cho em bay lên đó.
Còn chuyện chưa có vốn khi trang bị kiến thức kinh doanh đầy đủ thì tự nhiêm em giải nó một cách phù hợp với cách đi em lựa chọn và vị trí em đang đứng.
Dạ, qua cuộc nói chuyện hôm nay em về suy nghĩ nghiêm túc hơn, viết ra kế hoạch từng bước và xin gặp buổi sau để cụ thể hơn nữa.
Rời quán cafe, cởi trên con ngựa sắt đề máy xe chạy về lại Q9 mình quan sát gương mặt của Tuấn sau đôi kính cận với đầy đâm chiêu, trăn trở. Không sao cả tuổi trẻ là vậy, khi bằng tuổi Tuấn tôi luôn tự hỏi mình rằng: Sao mình chọn làm chủ? Đi làm thuê điều gì là chưa đủ? Mình có chấp nhận cuộc chơi khi chọn làm chủ chưa?
November 13, 2021
TẠI SAO BẠN CHỌN KHỞI NGHIỆP? – Bài 39a
Cách đây vài hôm mình hỏi bạn Khang, tại sao em chọn ra khởi nghiệp? Bạn nói rằng: Em muốn giàu, đi làm công hoài vẫn khổ, ra khởi nghiệp để làm giàu bớt khổ?
Mình hỏi tiếp: Sao em biết ra khởi nghiệp là sẽ giàu? Dạ, em nhìn thấy những doanh nhân đi trước, đọc sách, bài báo viết về doanh nhân thành công, em thích và ngưỡng mộ lắm nên em muốn được như họ.
Mình hỏi tiếp: Sao giờ em mới quyết tâm chọn ra khởi nghiệp mà không phải trước đây? Dạ, do mấy năm nay dịch bệnh, đi làm công khó khăn quá nên chọn hướng đi khác là ra làm kinh doanh riêng vậy.
Đọc một đoạn hội thoại hỏi đáp trên chắc bạn nhận ra rằng nếu không có dịch bệnh, lương làm đủ cao, thu nhập ổn một chút thì có lẽ bạn Khang sẽ không bao giờ ra khởi nghiệp.
Một chút câu chuyện trên để bạn nhận ra rằng chọn khởi nghiệp là con đường cùng chứ nó không phải là con đường bạn ấy chọn phải đi từ trước. Với mình chọn con đường khởi nghiệp nó không chỉ là tiền, mà còn là lẽ sống, phong cách sống, kiểm tra giới hạn bản thân làm được đến đâu, nó còn là sự nghiệp cả đời.
Nên trước khi ra khởi nghiệp thì bạn nên tự hỏi:
1.Tại sao lại chọn ra khởi nghiệp?Tại sao không là làm thuê? “. Nếu chưa trả lời được ngay thì cứ liên tục hỏi “ Tại sao phải bỏ làm thuê ra làm chủ? “. Hỏi đến khi nào trong tim mình trả lời và chạm được rằng mình sinh ra là để làm chủ doanh nghiệp thì khi đó hãy quyết.
Còn không, nếu ra chỉ vì thất nghiệp, vì thấy ai đó họ làm kinh doanh giàu, ra để chứng tỏ thì không sớm thì muộn bạn cũng bỏ cuộc thôi. Bởi bạn chưa tìm ra được lý do mình sinh ra trên đời này là phải làm chủ doanh nghiệp. Sau khi chốt được hỏi tiếp câu 2.
Nhận diện đặc điểm con người mình, như bạn có tính làm việc độc lập tốt không? Tức là tự ý thức làm không cần thúc ép. Hay bạn có lên kế hoạch làm việc rồi tuân thủ nó không? Bạn có kiến thức để ra khởi nghiệp chưa? Hàng loạt những thứ để mình nhận diện chính mình.
Như bạn Khang ở trên là tốt nghiệp trung cấp xây dựng, bạn có kinh nghiệm làm xây dựng, giám sát xây dựng nhà ở hơn 5 năm. Tuy nhiên về kinh doanh thì bạn chưa biết gì? Để ra khởi nghiệp cần kiến thức gì? Tính cách gì bạn cũng chưa biết?
Biết mình là ai? Và đang đứng ở đâu? Để có cách đi phù hợp, tức là từng bước bổ sung thêm kiến thức, kỹ năng, tay nghề, tất cả nó cần thời gian để hoàn thiện dần chứ không thể không chuẩn bị gì mà khi nghỉ làm thuê là có thể khởi nghiệp được.
3. Ý tưởng kinh doanh là gì? Nó có thực tế đến thực dụng không?Trước khi làm chuyện lớn như giúp xã hội, giúp cộng đồng, đổi mới, sáng tạo, tạo ra đột phát thì việc kinh doanh nó phải mang tiền về nuôi được chính người khai sinh ra nó đã. Nghĩa là ý tưởng ấy tạo ra sản phẩm/dịch vụ có người chịu bỏ tiền ra mua.
Ví dụ bạn chọn ra mở một quán bánh xèo đi, vì một lý do gì đó mà khách hàng trong khu vực mua rất ít, không đủ chi phí chứ đừng nói là có lãi.
Nên cần dành thời gian đi đánh giá các dữ kiện thực tế. Trong khu vực này có bao nhiêu quán bánh xéo rồi? Quán bán nhiều nhất một ngày là bao nhiêu?
Doanh thu trung bình của họ mỗi tuần là bao nhiêu? Ước tính chi phí một tuần của họ thế nào?
Nếu địa bàn này chưa có bánh xèo thì có thể xem cạnh tranh dạng sản phẩm thay thế như có bao nhiêu quán phở ( nghĩa là khi khách đã chọn ăn phở hôm đó thì họ sẽ không ăn bánh xèo nữa ). Quán phở nào đông khách? Họ mở lâu chưa? Có khá không? Yếu tố gì làm họ thành công?
Số liệu càng cụ thể, càng chi tiết, đánh giá càng kỹ lưỡng nó giúp cho bạn phát hiện ra đâu là mỏ kim
cương, mỏ vàng hay chỉ là mỏ muối. Tất cả trả lời được dựa trên con số không thể cảm tính như em thấy quán đó làm ăn khá lắm, em nghĩ nó ok.
Xem như dữ liệu có được là rất ok, đây chính là mỏ kim cương. Giờ tiếp theo là kế hoạch khai thác nó như thế nào đây? Ta đủ đồ chơi để khai thác kim cương chưa? Cụ thể nó là gì?
4. Làm cách nào để khách hàng móc hầu bao đưa cho ta mà không phải là đưa cho nơi khác?Tức là ta cần giải được bài toán: Tại sao khách chọn bánh xèo của tôi mà không là quán bánh xèo khác hay là quán phở? Để giải được cái này nó hội tụ nhiều thứ tuy nhiên ta trước tiên trả lời 02 thứ sau:
a) Bánh xèo của bạn có gì khác biệt?Có thể là bánh xèo mực, hoặc tôm nhảy, bánh xèo mềm, có thể là dòn, có thể là bánh xèo bự chà bá hoặc cũng có thể là rổ rau to đùng… nó là cái gì đó bạn phải đi giải, ở đây mình chỉ gợi ý thôi. Cũng có thể là nước chấm ngon tuyệt cú mè.
Mình chọn hay tới quán phở ở Q2 vì nó làm bún phở ngay tại quán cho khách thấy luôn và họ chọn gạo thơm nên ăn cọng bún ra ngon, thơm làm cho khách hàng cảm được nó an toàn không dùng hoá chất.
b) Mô hình kinh doanh:Bạn thiết kế mô hình kinh doanh làm sao nó tiện lợi cho khách hàng. Ví dụ như cùng đi taxi tuy nhiên Vinasun chọn là gọi điện thoại gọi xe rồi xe chạy đến, sau khi đến nơi xuống xe mới biết chi phí cuốc xe là bao nhiêu.
Cũng cùng là taxi nhưng Grap cho giải bài toán khác, khách có nhu cầu dùng app để xem mình đang ở đâu? Mình đến đâu? Bao nhiêu km, phí phải trả là bao nhiêu? Đi tốn bao nhiêu phút? Rồi ra quyết định book xe, khi đó ta biết xe số mấy, số điện thoại của tài là ai? Xe gì? Đi xong còn lưu lịch sử đã đi…
Bạn nhận ra hai công ty giải cùng một bài toán theo 02 cách khác nhau. Khách sẽ chọn cái nào được cho là khách thích vì thuận lợi cho khách thì họ sẽ đưa tiền cho người đó.
Tóm lại: Làm sao để khách đưa tiền cho tôi? Đây là bài giải cần giải thật chi tiết. Nếu không, khi ra làm rồi không ai đưa tiền thì căng đấy.
Rồi hàng loạt câu hỏi: Làm sao tôi hút khách hàng đến? Khách hàng mục tiêu cụ thể là ai? Mỗi ngày khả năng tôi phục vụ bao nhiều khách? … những câu hỏi trên phần nào giúp bạn định hình cho mình tại sao chọn khởi nghiệp mà không là làm thuê?
Khi trả lời sâu sắc, rõ ràng, chạm được con tim rồi thì không gì cản trở được bạn cả. Khó khăn là không tránh khỏi tuy nhiên khi nội lực đủ thâm hậu thì bạn luôn biết cách để giải nó.
November 10, 2021
BÁN HÀNG BẰNG CẢ TRÁI TIM – Bài 38a
Chuyện giờ mới kể, mình là khách hàng của cô bán món bò nấu mẻ hơn 25 năm nay, từ thời còn là sinh viên, khi ấy mới vào Sài Gòn, tình cờ một hôm có người bạn rủ đi ăn tối, thế là bạn dẫn đến quán của cô. Cô làm món này ngon một cách kỳ lạ. Rồi từ ấy mình trở thành khách hàng trung thành đến vậy.
Đường vào quán là một con hẻm nhỏ, chỉ đi được một xe máy 01 chiều, nếu có chiều kia đi ra thì bên này phải nhường, quán ở sâu trong hẻm nhỏ xíu vậy, đi cuối hẻm có một khoảnh đất to to, cô làm quán trên ấy.
Thậm chí đầu hẻm cô còn không thèm để bảng hiệu để nhận biết, sau đó mình đi cả chục lần mà vẫn lộn hẻm, về sau để dễ nhớ bằng cách mình nhớ cái quán cơm chay to đùng đối diện là con hẻm vào quán bò nấu mẻ của cô.
Tên quán đầu hẻm không thèm để, hẻm thì tí ti, không quảng cáo, không tìm trên mạng ra, thậm chí về mãi cách đây 3 năm trước thấy có tạo được trang Fapage lâu lâu post hình, tuy nhiên quán lúc nào cũng đông.
Có những hôm mình đến không còn bàn trống nên phải ngồi chờ, mình đã dẫn bao nhiêu bạn bè và người thân đến quán, ai thưởng thức cũng khen ngon, mình lâu lâu không ăn lại cũng thấy thèm nên ghé ăn.
Bao nhiêu năm ở Sài Gòn này, bao nhiêu là thay đổi mình đã chứng kiến, có những quán ăn hồi kia bé xíu giờ đã thành quán to đùng, người chủ trở nên giàu có như bánh canh ghẹ Cầu Bông, khi xưa mỗi chiều 4h cô chủ ra ngồi bán ngay kế chân cầu với một tủ kiếng trong đó có chục con ghẹ.
Giờ đã trở thành quán to bự, lên lầu, đông quá phải mở thêm cơ sở bên bờ kè đường Trường Sa mà khách vẫn cứ đông, chủ quán khi xưa là một gánh nhỏ giờ đã thành đại gia, riêng thương hiệu bánh canh ghẹ Cầu Bông đã có một chỗ đứng vững trong lòng khách hàng.
Mình đã chứng kiến hàng loạt câu chuyện như vậy, một sự đổi đời theo năm tháng. Chính bản thân mình cũng vậy, từ một đứa sinh viên nghèo vào đất Sài Gòn không có nỗi chiếc xe đạp, mỗi ngày phải đi bộ đi làm và đi học.
Rồi theo năm tháng ra trường, đi làm, rồi ra làm kinh doanh, rồi mua được nhà cửa ở đây, rồi một ngày mình trở thành công dân thành phố Sài Gòn, qua hai mươi mấy năm nó thay đổi nhiều quá, khi nhìn lại tưởng mới như hôm qua.
Quay lại cô bán bò nấu mẻ từng ấy năm cô vẫn không thay đổi, vẫn cái quán ấy, đúng một quán ngay vị trí ấy, lúc nào cũng đông khách, cứ lâu lâu cảm thấy mình chưa ăn món này thì ghé ăn, vừa cảm giác thích thú, cảm giác đỡ cơn thèm, mọi thứ nó cứ trôi đi như vậy.
Cho đến gần đây, mình hẹn 02 bạn đến quán ấy để cùng thưởng thức món này mà 02 bạn ấy rất háo hức vì đã được mình quảng cáo trước đó. Tuy nhiên khi tụi mình đến thì không còn thấy quán nữa, mình in trí chắc cô dọn đi đâu, hỏi những người xung quanh họ nói cô dẹp quán nghỉ bán rồi.
Mình không tin, trong bụng thầm nghĩ, quán đông khách như vậy mà sao lại nghỉ, chắc là mở chỗ nào to hơn đây, tuy nhiên làm sao liên lạc với cô, xin số những người xung quanh họ không có. Mình trực nhớ cô có trang Fanpage do một lần viết bài về quán check in sẽ về nhắn lên trang hỏi xem.
Về nhà lục một hồi mới ra trang, không thấy đăng gì mới, chỉ có một tin đăng cuối cùng là thông báo quán đã nghỉ bán, may sao mình lục đọc các tin cũ hơn thì thấy được số điện thoại ghi trên đó, liền add zalo rồi nhắn tin hỏi.
Thật tuyệt là đầu kia hồi âm chính là cô chủ quán, sau khi hỏi thăm sức khoẻ mình hỏi cô đã dời quán đi đâu vậy cho con biết để ghé quán. Cô nói là cô nghỉ bán luôn rồi. Ui, nghe chính miệng cô nói trong lòng cảm giác buồn man mác.
Mình nói, quán đông khách, cô bán ngon mà sao nghỉ tiếc quá vậy, con cô đâu sao không nói họ làm. Cô già rồi con à, nghỉ cô buồn lắm, bán nữa thì cô làm không nỗi nữa. Con và cháu cô không đứa nào nó chịu làm vì mấy chục năm nay nó thấy cô khổ quá.
Ui chà, vậy là cô đóng cửa, bỏ nghề luôn, cô có truyền lại cho ai chưa? Cô có học trò mở quán ở đâu thì chỉ cho con? Cô đâu có ai truyền, học trò cũng không, lúc xưa có mấy đứa phụ quán mà tụi nó không có khả năng mở quán. Nghe đến đây mình cảm giác sao mà tiếc nuối quá.
Cô nói: lâu lâu cô rất vui khi nhận được tin nhắn khách hàng hỏi thăm như con, cảm giác cũng đỡ buồn hơn, cuối cùng thì cô bật mí, lâu lâu con muốn ăn thì nhắn tin cho cô trước một ngày, cô làm rồi giao cho shipper gửi đến con. Wow, quá tuyệt luôn.
Thế là mình đặt hàng cho cô ngay, và rồi 02 năm nay liên tục như vậy, khi cảm giác thèm thèm là mình nhắn tin thì hôm sau là giao đến tận nhà luôn. Hôm nay cũng vậy, vừa nhận hàng xong trên đường đi vào nhà thì mình cảm giác buồn. Bởi sẽ có một ngày mình muốn ship nữa cũng không có, mình nhắn tin nữa đầu bên kia im lặng mãi.
Là một người làm kinh doanh bạn có bài học gì qua câu chuyện trên? Giả sử bạn là cô chủ quán này thì sao? Khi ra đi bạn mang theo tất cả theo bạn hay sao?
Cô đã tạo ra sản phẩm tuyệt vời, cô đã có thương hiệu trong suy nghĩ khách hàng, cô đã có được tình yêu của khách hàng. Nếu khách chỉ thích thôi, bạn có thể mất, tuy nhiên khi khách yêu mến thì có nghĩa bạn đã ở trong trái tim khách hàng. Khách sẽ trung thành với bạn, họ kể cho người khác nghe về bạn. Họ luôn ủng họ bạn bằng cả tấm lòng.
November 8, 2021
ĐI LÀM THUÊ ĐỂ KHỞI NGHIỆP – Bài 37a
Đa phần hiện nay mọi người đang đi làm công cho một doanh nghiệp nào đó. Câu chuyện là bạn muốn ra khởi nghiệp, chọn con đường trở thành doanh nhân khởi nghiệp thì làm sao? Ta làm gì khi còn ngồi cái ghế làm thuê để khi ra khởi nghiệp cho nó ngọt đây?
Đừng để sau khi bứt ra khởi nghiệp một thời gian rồi thì nhận ra nó có cái gì đấy không ổn, sau một năm thì nhìn thấy rất tội nghiệp, sau năm nữa thì thấy sắp sạt nghiệp, thêm chút thời gian nữa trở thành bại nghiệp. Tại sao vậy?
Số đông khi còn làm thuê có cách nghĩ kiểu, làm hết giờ về, trả lương bây nhiêu thì tôi làm bấy nhiêu, làm xong việc thì ngồi chơi, bắt làm thêm nữa thì khó chịu, mình làm thêm nữa chỉ làm giàu cho ổng thôi… với cách nghĩ và cách làm như vậy bạn đang bỏ mất cơ hội lớn trong đời để học hỏi để giỏi hơn, nhanh chóng tiến thân trong sự nghiệp.
Khi xưa, vừa tốt nghiệp đại học mình được nhận vào làm nhân viên xuất nhập khẩu của công ty nước ngoài chuyên chế biến đồ gỗ, mình nhanh chóng 3 tháng sau sếp cho phụ trách bộ phận xuất nhập khẩu, đến tháng thứ 6 sếp nói “ A Duy, mày phụ trách luôn bên hàng gia công nha, tạo thấy mày làm được việc này đó”
Lúc đó mấy đứa bạn ở thuê chung phòng trọ hỏi mình: Ê, Duy, mày làm sao mà hay vậy, lên chức quá nhanh, tụi tao vẫn chưa lên cái gì, vẫn còn nhân viên quèn “. Mình cười và trả lời xã giao: Chắc ông sếp người nước ngoài ổng thích tao đó. Tuy nhiên thật ra có 03 lý do sau:
Một là: Mình luôn làm việc hết mình, luôn xem việc công ty là việc của mình nên đeo đuổi và hỏi ông sếp, có những lúc ổng bận, ổng quên hoặc ổng chưa quyết định dứt khoát thì mình hay hỏi, truy ổng cho đến cùng. Ông sếp biết mình có tính cách này.
Hai là: Mình chẳng nề hà thời gian, không có khái niệm làm việc một ngày 8 tiếng, việc chưa xong, nhất là việc gấp thì mình làm cho xong, những khi làm hàng xuất về cảng lúc nữa đêm, hay đón khách hàng nước ngoài qua công ty giữa đêm khuya mình làm vô tư.
Ba là: Khi nhận việc thì mình luôn suy nghĩ cách làm rồi trao đổi thảo luận với sếp xem cách làm này có ok chưa? Kinh nghiệm của ông thì sao? Mục tiêu cuối cùng thống nhất cách làm để có hiệu quả và hài lòng giữa mình và sếp.
Tuy nhiên, mình khá hiểu mấy đứa bạn ở chung của mình. Tụi nó làm việc với suy nghĩ công ty giao gì thì làm đó, bảo sao thì nghe vậy, thậm chí hỏi cho rõ cách làm cũng không dám hỏi vì sợ sếp la, làm thì sếp chỉ sao, bảo sao làm vậy. Làm hết giờ thì về, việc còn dang dở thì để mai làm.
Công việc, sự nghiệp thì không chịu tập trung, ngồi chụm lại thì chỉ giỏi tám, nói xấu sếp, nói xấu đồng nghiệp, chuyện công việc, sự nghiệp thì không chú tâm, chuyện thiên hạ, giật tít, drama thì không thiếu chi tiết nào, tham gia nhiệt tình ngay.
Chỉ chịu khó nhìn lại một chút thôi thì ta nhận ra ngay. Công ty họ tuyển ta vào cho ta có công ăn việc làm, ta làm được thì tốt quá, ta làm sai xót họ chịu tất, cuối tháng vẫn trả lương. Thời gian đầu đa phần ta có làm gì ra hồn cho công ty đâu, toàn làm những việc cơ bản, sai xót thì nhiều.
Đã vậy ta còn không biết cảm ơn công ty hết lời, họ đã trả học phí cho ta. Bạn có nhận ra trường học nào tuyệt vời như vậy không? Vừa chỉ ta làm, vừa trả học phí, ta làm không được, gây thiệt hại thì họ chịu, ta được một chút là họ thưởng, họ nâng lên làm vị trí cao hơn.
Tôi ở với những người như vậy chung phòng trọ mà, nói xấu, phàn nàn công ty thì rất giỏi, hỏi những gì đóng góp cho công ty thì không có. Nhưng, một điều thú vị là họ sợ mất việc, sợ công ty đuổi, thậm chí có bị chửi, bị chỉ trích nặng cũng không dám nghỉ, vẫn cuối mặt làm, miễn sao trả lương là ok.
Sau này ra làm kinh doanh riêng, mình không bao giờ tuyển những con người như vậy. Bởi, thái độ với công việc và cuộc sống nó làm cho ta có cách hành động tích cực hay tiêu cực. Có bạn hỏi mình: Vậy nhân viên của anh nó làm một thời gian rồi ra làm chủ thì sao?
Ôi, câu hỏi tuyệt đây! Tất cả nhân viên của mình khi vào làm đều nói rõ chỗ này: Đây là môi trường cho tụi em phát triển sự nghiệp, khả năng đến đâu thì làm hết mình đến đó, khi tụi em giỏi thì nơi nào cũng cần tụi em cả.
Cảm giác vững vàng rồi thì bạn nào có khả năng ra làm kinh doanh trao đổi với anh cần hỗ trợ gì thì anh hỗ trợ, bạn nào muốn phát triển công việc riêng ngay trong công ty thì anh mở ra cho tụi em điều hành, còn muốn đi nơi khác làm thì bắt buộc phải lên chức cao hơn. Nên nhân viên mình rất quán triệt tư tưởng này.
Trong cuộc đời mình chỉ có đi làm thuê 11 tháng thôi tuy nhiên đó chính là quãng thời gian mình học nhiều rất nhiều từ ông chủ người nước ngoài giống như học được bằng MBA ( thạc sỹ quản trị kinh doanh ) từ trường đời.
Mà học MBA này nó là bài tập và việc làm thực tế, đi học mà được trả lương, được giải quyết tình huống với ông chủ hơn 30 năm thương trường quốc tế dìu dắt, nó không giống như đi học trên ghế nhà trường, vừa đóng học phí vừa ngáp vì buồn ngủ.
Khi ta đi làm thuê với tâm thế của một người làm chủ ta sẽ học ngấu nghiến, làm hết mình, nghĩ cách làm tốt hơn và bỏ qua những chuyện linh tinh, vặt vãnh nó làm cho tâm trí che mờ mà quên đi lòng biết ơn đến nơi công ty đã nhận ta vào làm.
Mình chứng kiến 03 đứa bạn ra khởi nghiệp thằng Thắng và thằng Huân sau khi ra làm một thời gian trở thành đứa tội nghiệp, bởi sạt nghiệm và đi xin làm công lại. Còn thằng Bình thì giờ vẫn ngon, càng làm càng phát triển.
Mấy đứa kia nói Bình làm hay ghê, nó hên thật, thằng này có máu làm chủ. Tuy nhiên hơn ai hết mình nhận ra Bình từ thời còn là sinh viên, nó đã có khả năng độc lập rất tốt, trong thời gian làm thuê nó nhảy đến 03 công ty, chủ yếu là học cách các nơi ấy họ đã làm gì để thành công. Chính những bài học đó giúp ích cho Bình sau này.
Còn Thắng với Huân thì không thật sự chịu khó, quan tâm đến chuyên linh tinh nhiều, thời gian làm thuê thì không chịu học hỏi, thấy bạn bè khởi nghiệp cũng đua đòi làm theo và hậu quả là vậy.
Riêng mình, tôi mãi nhớ ơn người sếp đầu đời trong hành trình kinh doanh, ông đã chỉ bảo, la mắng, trách móc, động viên, cái tính chịu khó và kiên trì của ổng nó đã ảnh hưởng lên bộ Gen làm kinh doanh của mình đến giờ.
Đã hơn 25 năm kể từ khi công ty của ổng đầu từ vào Việt Nam, giờ thì ông đã già, đã bàn giao công ty lại cho thế hệ con. Ông đã về nước, mỗi khi có dịp đi ngang công ty tôi đều cảm xúc, nghiên đầu cảm ơn. Thật ra cả đời này, hành trình làm chủ này tôi luôn nợ ông sếp một lời cảm ơn!
November 6, 2021
KHỞI NGHIỆP NGHĨ TO BẮT ĐẦU NHỎ – Bài 36a
Có bạn Bình, 32 tuổi ở Q. Tân Phú, bạn năng động, hoạt bác, nhanh nhẹn, học ra trường đi làm công lãnh lương ổn định. Qua chục năm đi làm thuê ngán quá nên ủ mưu ra làm kinh doanh riêng.
Sau khi lòng vòng tìm hiểu đâu đó một ít kiến thức kinh doanh thế là bạn quyết tâm ra khởi nghiệp. Bạn nói: em thích F&B nên chọn mở một quán ăn. Trong 10 năm đi làm công Bình tích luỹ được 500 triệu đồng.
Sau 09 tháng mở quán, Bình cho đi tông hết 500 triệu đã cạn kiệt, mục tiêu vạch ra tốt đẹp trước đây giờ đối diện với việc chi phí vận hành lớn quá, thu không bù được chi phải bù lỗ liên tục nên buộc đóng cửa quán.
Từ lúc nghỉ làm đến khi ra khởi nghiệp rồi quay lại xin đi làm thuê tròn đúng 01 năm bạn đã tiêu tốc độ mà 10 năm trước đi làm thuê dành dụm nó thành ra mây khói. Giờ lại quay tiếp tục con đường cũ, có lẽ 10 năm sau mới có dư lại!
1. Dục tốc bất đạtKhông riêng câu chuyện bạn Bình, những năm qua mình chứng kiến, thậm chí là tác động thông qua những lời chia sẻ mong các bạn ra khởi nghiệp cứ bình tĩnh, đi từng bước một, để thích nghi dần càng đi đủ lâu ta sẽ dễ dàng nhuần nhuyễn hơn.
Kỳ lạ thay, mình nhận ra đa phần những bạn lớn tuổi trên 30 đó. Sau những năm tháng đi làm thuê, rồi một ngày vì một lý do gì đó ngộ ra thế là lao ra làm kinh doanh một cách nóng vội. Dồn toàn bộ nguồn lực, chơi một phát, mất sạch luôn.
Một con số thông kê của Phòng Thương mại và Công Nghiệp Việt Nam cho biết sau 02 năm đầu thì đến 90% doanh nghiệp khởi nghiệp bỏ cuộc và đến năm thứ 5 thì chỉ còn lại 5% doanh nghiệp trụ lại.
Một con số không tưởng, lâu nay hay xem số liệu của Hoa Kỳ sau 5 năm thì còn khoảng 10%. Giờ ở ta thì thấp hơn nhiều. Nguyên nhân lớn nhất nằm ở khâu thiếu kiến thức kinh doanh tức không biết cách thu hút khách hàng chiếm đến 60%.
Điểm này đúng chính xác với câu chuyện bạn Bình trên, tức là mở quán ra chỉ biết ngồi chờ khách đến, khách không đến thì mình ngồi ngáp ruồi. Nguyên thứ 2 là họ tạo ra sản phẩm chưa thật sự cần thiết và có gì đó khác biệt để khách hàng phải tìm đến chiếm 40%
Nguyên nhân thất bại thứ 3 là vốn chiếm 29% tức họ không đủ tiền để duy trì hoạt động. Thật ra nguyên nhân đầu là mấu chốt nhất dẫn đến thua cuộc. Và khi không có kiến thức kinh doanh thì cách duy nhất để bán được là giảm giá. Chọn cách này là cách nhanh nhất ta chấm hết sự nghiệp.
2. Nghĩ lớn bắt đầu từng bước nhỏ.Một trong những cách giảm rủi ro là nên đi từng bước nhỏ, rất nhỏ, rồi dần dần thành thục đến đâu làm lớn đến đó. Tránh nóng vội, hấp tấp, tư duy làm một phát ăn ngay. Nên nhớ, muốn có tiền thì khả năng, năng lực bản thân phải nâng lên.
Mà muốn có năng lực, câu trả lời duy nhất là cần thời gian đủ va vấp, đủ tích luỹ, muốn kiếm tiền nhanh chóng mà kiến thức, kỹ năng còn yếu quá thì nó xảy ra ngược lại. Tiền không có mà còn mất, âm nợ nữa.
Một câu chuyện có thể làm tấm gương mà ta cần học mình muốn nói ở đây là nhà sáng lập Google quá nổi tiếng đúng không. Anh ấy là tỷ phú Larry Page. Ý tưởng ở đây là anh ta muốn xây Google Books – muốn đưa toàn bộ sách trên thế giới lên online. Nghe điên rồ không? Nó quá to tác đúng không?
Tuy nhiên anh bắt đầu rất nhỏ bằng cách đi mua một máy scanner về để trong văn phòng của chính mình, tự tay scan từng trang sách một, tính toán xem mất bao lâu, tốn bao nhiêu công, ra quy trình làm để xem nó khả thi không?
Cho đến nay họ đã đưa lên 50 triệu cuốn sách, một con số đáng kinh ngạc, và họ đang tiếp tục, cho đến một ngày nào đó nó trở thành kho sách khổng lồ và Google Books sẽ trở nên vĩ đại. Tuy nhiên ta thấy cách làm của một vị tỷ phú với ý tưởng điên rồ không?
Bắt đầu rất nhỏ với một máy scan do chính tay mình scan từng trang sách, hình ảnh quá thực tế và sống động phải không? Thứ nhất: Bạn nên nghĩ lớn, thậm chí bị cho là viễn vong, là ảo tưởng, là điên khùng, cũng không sao cả vì nó có tốn đồng nào đâu?
Nghĩa là nghĩ lớn và nghĩ nhỏ cũng như nhau về khoảng chi phí. Nó đều không mất một xu. Tuy nhiên bước 2 là bắt đầu làm thì có tốn tiền đó. Làm nhỏ chi tiền ít, làm lớn chi tiền nhiều. Nếu bắt đầu mà hạn chế chi tiền càng ít càng an toàn.
Lúc xưa, khi mình mới ra bán nước mắm cũng vậy, chạy qua ông anh cùng quê bán mắm Cam Ranh ở Sài Gòn này năn nỉ ổng cho lấy thiếu thùng mắm đầu tiên 24 chai, cuối cùng ổng đồng ý mình mang về bán thu tiền của khách mà chưa phải trả đồng tiền hàng nào. Rồi cứ vậy mình làm nó lớn dần lên.
Rồi sau này làm gỗ thì mình lại không như vậy, mà bắt đầu lớn luôn, bởi ỷ mình có vốn nhiều, hậu quả là sau 04 năm bán nhà ra nhà trọ ở. Rút ra bài học bán nước mắm, và mở công ty gỗ nó đã định hình cách đi của mình về sau này.
Cách bắt đầu nhỏ đó lách đi vô cùng hợp lý, của người mới lần đầu ra khởi nghiệp nó tiết kiệm vốn, giảm rủi ro, có thời gian để va chạm, ít tiền, đi nhỏ nên buộc phải suy nghĩ nhiều hơn, tìm ra những cách tối ưu hơn.
Tóm lại: Tỷ phú, ông chủ Google còn bắt đầu nhỏ xíu đi từng bước một huống chi là ta, người mới ra khởi nghiệp, chưa phải là ông chủ thật sự, chỉ mới là tập tành làm ông chủ thôi mà mà đã chơi lớn, chơi nổi sao!
November 5, 2021
CHỌN CÁCH ĐI NÀO ĐỂ KHỞI NGHIỆP? – Bài 35a
Có bạn nhắn tin hỏi mình rằng: Em ước ao sở hữu một quán ăn, nếu làm tốt em nhân lên thành một chuỗi. Cái em bị là không biết nấu ăn, em cũng không thích trở thành đầu bếp đâu, chuyện bếp núc, loay hoay trong cái bếp em không thích. Vậy em có thể mở quán thành công không? “
Thật ra có 03 quan điểm về kinh doanh:
1. Quan điểm 01: Góc nhìn về chuyên môn:Muốn ra khởi sự một cái gì thì cũng cần giỏi về chuyên môn, giỏi về nghề trước rồi ra mở từ từ, ban đầu tự mình làm dần dần nó lớn lên, rồi thuê mướn nhân viên, sau này thuê nhân viên thay thế luôn việc của mình.
Cách này gọi là đi lên từ nghề, ví dụ như bạn đi học nghề sửa xe gắn máy, sau một thời gian làm thợ giỏi nghề thấy đủ tự tin rồi thì ra mở một tiệm nhỏ tự mình sửa xe cho khách. Làm tốt, khách nhiều lên, dần dần thêm thợ vào, rồi trở thành tiệm lớn và có thể mở ra thêm vài tiệm nữa.
Cách này phù hợp với người xuất thân từ nghề và không muốn đi làm thợ cho người ta cả đời, điểm lợi của cách đi này là rành nghề, am hiểu chuyên môn, đi lên từng bước từ đồng vốn nhỏ, lúc đầu lấy công làm lời, rồi xoay chuyển dần lớn lên.
Điểm bất lợi của cách này là họ yếu kiến thức, kỹ năng kinh doanh nên phần lớn họ chỉ ra làm ở cấp độ tự làm chủ, còn gọi là làm tư hay tự doanh. Có khách thì họ rất bận, bận đầu tắt mặt tối, tích cách bảo thủ, luôn cho mình giỏi nghề
Tuy nhiên bao năm cũng chỉ nho nhỏ như vậy không thể lớn được, rồi hay dấu nghề, sợ nhân viên ăn cắp nghề ra mở riêng. Họ luôn cho mình là người quan trọng nhất của cái tiệm đó nên mọi việc phải thông qua họ thì mới chạy được. Đó là lý do họ không có mặt ở đó thì tiệm đóng cửa không ai làm thay được.
2. Quan điểm 02: Góc nhìn về khách hàngHọ giỏi về kinh doanh, mê kinh doanh, thấy được nhu cầu khách hàng, thấy được thị trường cần gì? Họ nghiên cứu thị trường, nghiên cứu đối thủ, tìm hiểu khách hàng gặp vấn đề, nhu cầu gì mà đối thủ cạnh tranh chưa giải quyết tốt.
Rồi họ ra được giải pháp giải quyết tốt nhu cầu khách hàng mà các đối thủ kia chưa làm được ( Gọi là tạo ra khác biệt ) sau đó họ test lại thị trường có thật sự chấp nhận không? Sau khi đánh giá ok họ bắt đầu ra kinh doanh. Phần chuyên môn không biết thì họ thuê về hoặc hùn hạm chung với người làm giỏi chuyên môn ấy đảm nhận việc đó.
Ví dụ: Bạn muốn mở một quán phở mà bạn không biết nấu phở thì sao? Thứ nhất: bạn phải đam mê kinh doanh, thứ 2 : bạn phải thực sự đam mê phở. Cụ thể hơn là bạn yêu thích phở, mê phở nghĩa là bạn “ giỏi ăn phở “ chứ không phải là “ giỏi nấu phở “
Người giỏi ăn phở: Là họ cảm nhận về tô phở rất tốt, họ đi ăn nhiều nơi, quan sát nhiều, thấy được để có tô phở ngon thì ngoài chất lượng đầu bếp và nguyên liệu thì còn là cách bài trí quán, không gian quán, cách nhân viên phục vụ, cách nói, tươi cười, rồi đồng phục nhân viên, màu sắc của quán…
Người nấu giỏi: Họ ở trong bếp thông qua quy trình nguyên liệu, bếp lửa, gia vị để trực tiếp tạo ra sản phẩm ngon và không gian của họ là cái bếp. Và tầm nhìn của họ cũng chính là xoay quanh cái bếp ấy.
Người đam mê kinh doanh phở: Họ mê việc mở cái quán có tên tuổi nổi tiếng trong khu vực đó, khi nhắc đến phở là nhắc đến tên tuổi của họ. Rồi họ mê bài trí không gian quán sao cho khách cảm giác ăn mở ngon mà ấm cúng, rồi họ mê làm sao lên được quy trình làm việc mà không có mình ở đó nó vẫn ổn.
Họ ngày đêm tính toán cắt giảm cái gì? Đơn giản khâu nào? Đào tạo nhân viên mới ra sao để ai vào cũng có thể làm tốt được. Họ mong nhanh nhất mô hình quán phở một vận hành tối ưu để nhân rộng nó ra quán phở 2, rồi quán phở 3. Họ đam mê, khát khao tên tuổi quán phở nổi tiếng để họ nhân ra nhiều khu vực khác, thậm chí ra khỏi lãnh thổ Việt Nam.
Phở 24 của Anh Lý Quý Trung trước đây, thì anh Trung là một người đam mê kinh doanh phở chứ anh không phải là đầu bếp nấu phở giỏi. Thậm chí việc vào bếp nó không phải là điều ảnh yêu thích.
Đi theo cách 2 này thường là có vốn ban đầu lớn, nếu bạn đang vốn ít thì cần có khả năng gọi vốn, hoặc xây dựng team những người sáng lập ban đầu góp vốn. Tầm nhìn họ rộng lớn, muốn việc kinh doanh nó lớn mạnh, thương hiệu càng ngày càng lan toả.
3. Góc nhìn vừa muốn giỏi chuyên môn và muốn giỏi kinh doanh:Ui, nếu mà bạn giỏi cả 02 luôn thì quá tốt chứ sao, chuyên môn bạn cũng nắm rất rõ, và bài đi trong kinh doanh bạn cũng rất xuất sắc thì còn gì bằng nữa.
Tuy nhiên cái này khá hiếm bởi bạn giỏi cả 02 thì mất khá nhiều thời gian trong khi rất nhiều người giỏi chuyên môn ngoài kia ta chỉ cần hợp tác hoặc thuê, mướn.
Có một bạn tốt nghiệp kỹ sư xây dựng rồi đi làm thuê được 05 năm nên va chạm khá nhiều công trình xây dựng, chuyên môn bạn ấy giỏi. Sau đó ra mở công ty xây dựng. Lúc đầu công trình xây ít, lai rai, công ty hoạt động cầm chừng.
Sau đó bạn nhận ra mình thiếu kiến thức về kinh doanh nên đã dành ra 02 năm luyện công kinh doanh, giờ công việc bạn phát triển. Bạn biết cách xây dựng đội ngũ marketing, đội sales, đội thủ tục pháp lý, đội thi công. Và bạn đang tiếp tục mở ra công ty thứ 2 kinh doanh lĩnh vực khác.
Quay lại câu hỏi ban đầu trên đầu bài, bạn đã trả lời được chưa? Chọn cách đi nào cũng ổn cả, nó không đúng, cũng không sai. Quan trọng ở đây là mục tiêu của bạn là gì? Bạn đang đứng vị trí nào? Từ đó nó định hình cách đi của mình.
Nếu bạn hỏi mình chọn cách đi nào? Mình trả lời ngay là: Mình chọn cách 02 bởi mình thích cách ấy. Đặc trưng con người mình đi cách 02 thì nó ngọt hơn. Còn bạn chọn cách nào? Để lại bình luận bên dưới nhé!
November 4, 2021
Ý TƯỞNG KHỞI NGHIỆP VỚI SỐ VỐN 300 TRIỆU ĐỒNG
7 ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu đồng dưới đây sẽ cho bạn có nhiều hơn những lựa chọn làm giàu hiệu quả cho mình.
Bạn biết đấy, khởi nghiệp kinh doanh là cả 1 quá trình mà bạn phải tính toán, suy luận để đưa ra những quyết định có sự chính xác cao. Vì vậy muốn có ý tưởng khởi nghiệp với 300 triệu thành công thì bạn cần phải khôn ngoan ngay từ khi bắt đầu.
7 ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu đồng có % thành công caoÝ tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Kinh doanh quần áo onlineKinh doanh quần áo online với số vốn 300 triệu đồng là ý tưởng cũ nhưng luôn hiệu quả. Nhất là khi Việt Nam là quốc gia có mức độ sử dụng mạng Internet cao nhất trong khu vực, đặc biệt là đối tượng từ 15 – 30 tuổi. Hơn nữa, nhiều người không chỉ dùng mạng xã hội, website để trò chuyện hay tra cứu thông tin mà còn có xu hướng thực hiện các giao dịch mua bán của bản thân. Đó chính là cơ hội kinh doanh cho bạn.
Kinh doanh quần áo online với số vốn 300 triệu đồng sẽ giúp bạn giảm đi các khoản tiền đầu tư cho mặt bằng, thuê nhân viên,..bạn đã có thể hạn chế thấp nhất chi phí bỏ ra, giảm thiểu nguy cơ rủi ro. Mặt khác, với vốn 300 triệu đồng, khi bán quần áo online, bạn đã có thể nhập được khá nhiều hàng từ các nguồn uy tín và chất lượng nhất. Mang đến cơ hội kinh doanh bền vững, lợi nhuận cao.
Ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Nhượng quyền thương hiệu thức ăn nhanhVới số vốn 300 triệu Bạn có thể đầu tư mở 1 cửa hàng nhượng quyền đồ ăn nhanh của các thương hiệu nổi tiếng như Lotteria, KFC, McDonald’s, Gà rán Papa’s Chicken,…Mô hình kinh doanh này hiện nay được rất nhiều bạn trẻ theo đuổi với kết quả rất khả quan. Hơn nữa lại không cần quá nhiều vốn mà lợi nhuận thu về lại cực cao.
Ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Tiệm cầm đồKinh doanh tiệm cầm đồ mở ra cơ hội làm giàu nếu bạn biết tận dụng. Với 300 triệu mà chưa biết kinh doanh gì thì bạn có thể mở 1 tiệm cầm đồ. Lãi suất tối đa khoảng 5.000 đồng/ngày không cần cho vay cũng đã đem về cho bạn 1 khoản lợi nhuận kếch xù rồi. Ví dụ: Khách cầm 1 chiếc xe máy trị giá 40 triệu với số tiền 20 triệu trong vòng 15 ngày. Thì sau 15 ngày tiền lời của bạn thu về là 1,5 triệu. Chưa kể nếu khách hàng không tới chuộc xe, bạn có quyền thanh lý với giá 40 triệu và tiền lời bạn giữ.
Ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Tiệm Nail
Nếu bạn chưa biết kinh doanh gì với 300 triệu thì mở 1 tiệm làm nail sẽ là câu trả lời vô cùng hợp lý dành cho bạn, Vì nhu cầu làm đẹp của chị em ngày càng tăng. Không chỉ từ nước da, mái tóc mà bây giờ còn có cả dịch vụ làm nail (móng). Chỉ với một số tiền ít ỏi bỏ ra cho các thiết bị làm móng. Như: máy mài, dũa và các vật liệu như móng giả, hạt cườm, lọ sơn,… Cùng khả năng vẽ móng được học là bạn có thể nhanh chóng kiếm được 1 số tiền kha khá từ ý tưởng kinh doanh này rồi. Kinh phí bỏ ra mỗi lần làm móng không quá đắt. Trong khí đó mức giá làm móng lại khá cao. Vì thế chắc chắn khoản lợi nhuận thu được sẽ là rất lớn và phụ thuộc hoàn toàn vào tay nghề, uy tín của bạn.
Ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Salon tócVới số vốn 300 triệu thì bạn đừng bỏ qua ý tưởng mở một tiệm Salon tóc. Bởi nhu cầu cắt tóc của mọi người (cả nam và nữ) hiện nay không còn chỉ là cắt cho gọn gàng mà phải hợp khuôn mặt, hợp xu thế và thời trang. Nếu bạn làm đẹp và khách hàng ưng ý với kiểu tóc mới của họ, thì dù giá có cao hơn 1 chút so với những quán khác. Họ vẫn sẽ chọn bạn trong những lần làm đẹp tiếp theo.
Ý tưởng khởi nghiệp với số vốn 300 triệu – Dịch vụ chăm sóc thú cưngNgười nuôi thú cưng ngày này sẵn sàng bỏ ra từ vài triệu đến cả chục triệu để mua 1 chú chó, mèo,… Nhiều người thường hay ví những người nuôi thú cưng như những con sen. Còn thú cưng là ông chủ. Điều đó đủ cho bạn thấy họ yêu quý thú cưng đến mức nào. Vì thế mở 1 cửa hàng buôn bán và chăm sóc thú cưng. Hay các dịch vụ làm đẹp (tỉa lông, chải lông, cắt móng,…) sẽ là ý tưởng bạn không nên bỏ lỡ.
Kinh doanh tiệm Net dành cho những ai muốn kinh doanh nhàn hạ, đơn giản mà rủi ro thấp. Hơn nữa, hệ thống máy móc chỉ cần bảo dưỡng trong thời gian quy định. Vì thế không tốn quá nhiều chi phí phát sinh. Tuy nhiên, khi mở quán net bạn cần phải tìm được một địa điểm kinh doanh tốt như gần các trường học hay khu dân cư đông đúc. Cuối cùng là giá thành của dịch phải phù hợp với khả năng chi trả của khách hàng.
Những ý tưởng trên sẽ vô cùng hiệu quả nếu bạn triển khai một cách có kế hoạch và không ngừng học hỏi.
Nguyễn Thái Duy's Blog
- Nguyễn Thái Duy's profile
- 5 followers
