Lê Đỗ Quỳnh Hương's Blog, page 29
May 1, 2022
CHO TUỔI 48 CỦA MÌNH
Mình đón tuổi 48 trong một tâm trạng thật đặc biệt.
Sau ba năm liên tục đón tuổi mới tại vườn nhà vì dịch chặn chân, mùa sinh nhật năm nay, mình đang trải qua đợt công tác tại Canada và Mỹ, đem khóa học về Quản trị cuộc sống với Nhân số học lan tỏa cho bà con kiều bào tại California, sau đó, tranh thủ đi một vòng khắp các vùng khác nhau tại Mỹ.
Bên này còn nắng trưa của ngày hôm trước, hộp thư Facebook đã bắt đầu ting ting đổ về những tin nhắn chúc mừng đầu tiên. Mỉm cười nhìn mình trong tấm hình em Win chụp cho mình gần đây, ủa, vậy là cái cô đang vươn tay cười hớn hở này đã 48 tuổi rồi đó héng?
Thấy vui vui. Hồi đó, cứ nghĩ 48 tuổi hẳn phải… già dữ lắm rồi. Nhớ bà ngoại hay mẹ mình hồi xưa, 48 tuổi đã muốn có tóc búi tó, mặc áo bà ba rồi. Còn bây giờ, bạn Quỳnh Hương 48 tuổi vẫn còn cảm thấy mình thiệt trẻ haha. Cái cảm giác trẻ nó ửng từ trong lòng, có lẽ, là vì tuổi 48 nó tới từ từ mà. Mình vẫn ăn uống như vậy, vận động như vậy, sức làm việc thiếu điều còn mạnh hơn hồi trước. Vậy, có gì để cảm thấy mình già đi?
Còn hơn là như vậy. Năm nay, trùng với năm cá nhân thứ ba trong chu kỳ 9 năm quan trọng của giai đoạn trưởng thành quan trọng nhất của Đỉnh cao thứ ba của đời người, mình cảm nhận thật rõ sức mạnh của sự học. Từ cuối năm ngoái dẫn dài tới năm nay, biết bao cơ hội học đã đến, mà nhờ ý thức mình đang ở trong ‘năm tối ưu hóa cơ hội học’, mình đã tận dụng gần như tối đa tất cả các cơ hội quý báu này.
Sự học quý báu đầu tiên, là khóa học về thanh lọc thân – tâm để ý thức rõ về chuyện ăn uống, sinh hoạt. Để rồi kết hợp với ý thức sám hối về ‘nghiệp thích ăn ngon’ của mấy con Kim Ngưu (haha), mình đã triệt để thực hành kỷ luật với bản thân. Để rồi tính tới nay, 8 tháng kể từ ngày quyết định dấn vào hành trình chuyển hóa bản thân, đi ngược dòng ‘định mệnh’ về những người phụ nữ bước vào trung niên sẽ trở nên mập mạp ra, mình quyết định giữ mình dài lâu ở thể trạng thanh mảnh. Là thanh mảnh so với bản- thân-vốn-là của mình, giữ mình ở cân nặng dưới 55kg. Đi công tác tại Mỹ, một ngày được thoải mái tung tăng chạy trong công viên mênh mông của vùng Cali trong chiếc quần jeans của một thuở, vẫn còn chạy nhảy thoải mái được, vẫn được vô cùng dễ chịu trong sự nhanh nhẹn và gọn gàng được, cảm thấy, mình muốn được, mình sẽ làm được nha! Thương lắm!
Sự học tiếp theo, chính là món quà quý nhất cho sinh nhật 48 tuổi của mình. Đó chính là sự lĩnh hội một phương pháp thiền tập mới, mà ở đó tụi mình được lĩnh hội từ tận gốc, một phương pháp thiền tĩnh tâm từ sự lắng nghe và quay về với nội tâm của chính mình, dựa trên pháp tu của Đức Bồ tát Quán Thế Âm, đã được Thầy tụi mình tỉ mẩn chắt lọc biết bao năm mới ra được hạt ngọc này. Tụi mình trân quý! Và vì vậy, với tinh thần ‘pay it forward’, sau khi lĩnh hội đầy đủ và chăm chỉ thực hành suốt được một tháng nay, chúng mình đã quyết định sẽ tiếp tục trải pháp thiền quý báu này vào cuộc sống, cho những bạn học viên cấp độ 5: Ngẫm ngộ cuộc đời với Dịch học Mandala của chúng mình.
Và không chỉ dừng lại ở đó, chúng mình còn lội được sâu hơn trong biển học mênh mông đó, lĩnh hội được thêm biết bao hạt ngọc quý giá khác nhau. Chao ơi, cảm giác biển học mênh mông, mà chúng mình cứ lảy được từng hạt từng hạt một, rồi thông qua trải nghiệm của chính bản thân từ sự thực hành, cái gì hay quý lại tiếp tục đem lan tỏa tiếp theo cho những ai hữu duyên và có căn cơ phù hợp…, ta nói nó tràn ngập sự biết ơn. Thương lắm!
Ở tuổi 48, tụi mình biết ơn vì đã thực sự coi chuyện tu-tập mỗi ngày như thức ăn, như nước uống hàng ngày. Đã qua rồi cảm giác coi việc thực hành như một loại nhiệm vụ ‘phải’ thực hành, mà như một loại nhu cầu. Mỗi ngày qua, cảm nhận được sự tinh tấn, thể hiện rõ trong sức khỏe tốt hơn, trong năng lượng mình ổn định hơn, các mối quan hệ quanh mình mỗi ngày một an hòa hơn, đời sống kinh tế bình ổn và ‘biết đủ’, và đặc biệt, cảm thấy mỗi ngày trí tuệ mình như được sáng ra thêm đôi chút… Hiểu rằng, những ‘tướng phước’ khi đang đi đúng trên con đường tiến hóa đã và đang được hiển thị một cách vững vàng. Và không chỉ cho bản thân mình, tụi mình còn đang đan tay nhau một cách vững chắc, ‘rủ rê’ được mỗi ngày thêm thật nhiều những người bạn hữu duyên, thương quý tụi mình, tin tưởng tụi mình và muốn hòa cùng tụi mình trên con đường phát triển này, hướng về một cuộc sống khỏe hơn, an lành hơn và yêu thương hơn… Tụi mình còn muốn gì hơn nữa?
Hồi 25 tuổi, mình chỉ muốn mình dậm chân mãi tại lứa tuổi hai mươi đó. Còn bây giờ, thật tình bình tĩnh đón nhận ngày tháng qua trong sự biết ơn và trân trọng. Lứa tuổi nào có độ quý giá của lứa tuổi đó. Khi bạn có thêm một tuổi sinh học, bạn cũng sẽ được cộng thêm 365 ngày kinh nghiệm, năng lượng yêu thương và lòng biết ơn tràn ngập cõi lòng. Thương lắm!
Biết ơn những bài học thuận duyên và chướng duyên, để qua đó mình biết mình vẫn đang được Vũ trụ yêu thương, chăm chút và bảo ban, dạy dỗ với tất cả tình thương. Để rồi qua đó, mình cũng biết, rồi tụi mình sẽ luôn trân trọng nhưng không chủ quan trước những thuận duyên, vượt qua một cách đẹp nhất những chướng duyên, để rồi qua đó, kiểu gì tụi mình vẫn sẽ trở thành những phiên bản tốt hơn, đẹp hơn, vững chãi hơn, mở mang hơn của chính mình.
Và bạn có biết hơm? Ở tuổi 48, lần đầu tiên trong đời, mình dám đưa ra một quyết định quan trọng cho tương lai của mình trong ‘kế hoạch 30 năm’: đó là trở thành một ‘bà già uyên bác và mảnh dẻ’, haha, với một phút còn sống trên cõi đời, là một phút ‘bà già mảnh dẻ và uyên bác’ này luôn cố gắng đem đến cho cuộc đời những giọt đẹp đẽ, héng
Xin chào, tuổi 48 của bạn nhé, bạn Quỳnh Hương!
Thương lắm
(4am 1/5/2022 giờ VN – 4pm 30/4/22 tại Mỹ – From Q, with Love)
April 28, 2022
NHƯ NHỮNG CÁNH DIỀU BAY NGƯỢC GIÓ…
















April 12, 2022
‘DUYÊN NGHIỆP’ – ‘DUYÊN NGUYỆN’
Dạo gần đây, vấn đề về ‘duyên đôi lứa’ bắt đầu quay trở lại thành chủ đề chung trong các lớp cấp độ 2 Quản trị cuộc sống với Nhân số học của nhà MayQ chúng mình với tần suất ngày càng nhiều hơn. Đặc biệt với lớp học gần nhất đang diễn ra những ngày này, mình thật sự ngạc nhiên khi toàn bộ 7 trường hợp thuộc nhóm A – Nhóm chưa an vui, đều chung một bài thi về tình thương, mà cụ thể là đang mắc vướng vào những mối quan hệ tình cảm đôi lứa. Mỗi người một vẻ, nhưng tựu chung lại, khi nghe phần chia sẻ cùng với việc phân tích ngày tháng năm sinh của mỗi người, mình biết, tất cả đang phải trải qua ‘bài thi’ về “Duyên nghiệp’ hoặc là ‘Duyên nguyện’ khi đến với đời này. Chỉ là, họ chưa kịp ý thức được, mình đang vướng ở chỗ nào để tháo gỡ cho phù hợp. Vậy nên, họ cứ loay hoay trong những yêu thương, đau khổ, rời xa, lẩn quẩn một vòng, không lối thoát.
Mở đầu cho phần chia sẻ của 7 trường hợp thuộc nhóm A ngày hôm ấy là một em gái với gương mặt thật đẹp nhưng phảng phất một nét trầm buồn đến lạ. Em đã từng trải qua ba mối tình sâu đậm trong những khoảng thời gian khác nhau, quen xa, cũng yêu thương mặn nồng những ngày đầu nhưng rồi cả ba đều tan vỡ, cùng chung một lý do: là có người thứ ba xen vào các mối tình đó. Em bảo: “Hai mối tình đầu khi tan vỡ, em đau khổ vô cùng, cũng oán trách tại sao mình lại trải qua những bài thi lặp đi lặp lại như thế này?”. Nhưng đến khi mối tình thứ ba không trọn vẹn cùng một nguyên nhân kết thúc ấy, em từ từ nhận ra, phải có gì đó còn ẩn khuất sau những câu chuyện như thế này. Và rồi, em được thôi thúc tìm đến Nhân số học, như một công cụ để em tự đi tìm câu trả lời cho thắc mắc của mình, và cũng để tìm hiểu xem, em cần làm gì để tránh lặp lại những bài thi cũ đến phát nhàm nhưng lại có sức sát thương sâu đậm như thế. Để rồi, em cười cười: “Em biết rồi cô ạ, đó là nghiệp của em. Và chỉ khi nào em ngưng oán giận cho những bất ý xảy ra, miên mật sám hối cho nghiệp ấy của mình mỗi ngày, thì em mới có thể an vui. Em cũng đã cố gắng mỗi ngày, khi mối tình thứ ba kết thúc, thay vì oán trách, em đang dần học cách chấp nhận, tha thứ, Ho’Oponopono cho người ấy thật nhiều”. Nghe em nói đến đây, lòng mình nhẹ nhõm. Ừ thì, khi ý thức được điều này, chắc chắn, cuộc sống của em sẽ khác.
Một em gái khác, xuất hiện với một nụ cười bẽn lẽn: “Dạ, em cũng vấn đề y chang bạn mới trình bày, cũng ba mối tình, và cả ba mối tình cũng đều có người thứ ba xen vào”. Í chà…một sự trùng hợp ngẫu nhiên đã làm cho không khí lớp thú vị hơn hẳn. Lúc bấy giờ, mình nhận ra, rồi, thế nào ‘bài thi chung’ của lớp này cũng xoay quanh về đề tài tình cảm đôi lứa này thôi. Để xem, những gì sẽ diễn tiến tiếp theo, heng!
Em bảo: “Cuộc sống em ổn về mọi mặt: em có một gia đình lớn đủ tình yêu thương, một công việc yêu thích để làm, các mối quan hệ bạn bè đều rất tốt. Duy chỉ có vấn đề về tình cảm, chính là điều làm em chưa thể nào an vui”. Em từng quen một người trong suốt 4 năm, nhưng 4 năm ấy, người đó đã có đến 3 mối quan hệ ngoài luồng, mặc dù đang quen em. Đỉnh điểm nhất, là mối quan hệ với một người nhỏ hơn em hai tuổi, đã chia tay cách đây hai năm. Thế nhưng, trong lòng em vẫn chưa dứt được mối quan hệ này. Chuyện tình cảm cứ lặp đi lặp lại chung một nỗi đau như vậy, khiến em cảm thấy mệt mỏi. Sau mỗi lần chia tay, em luôn cảm thấy trong người mình bứt rứt, một nỗi đau khó chịu rất khó tả. Em sợ yêu và bắt đầu lại một mối quan hệ mới…
Tương tự nỗi sợ như trên, một em học viên khác cũng chia sẻ: “Điểm yếu lớn nhất của em là dành tình thương cho người khác quá nhiều, để rồi chính tình thương ấy cũng làm em đau khổ. Em thấy bị dè chừng, sợ hãi các mối quan hệ, đặc biệt là mối quan hệ liên quan đến tình cảm”. Sau mỗi lần đổ vỡ, là thêm một lần tim em chồng chéo những vết sẹo, để rồi em hoài nghi vào tất cả. Đứng trước một lựa chọn cho sự khởi đầu mới, em e dè, sợ hãi, phán xét, phân tích đối phương và điều đó làm cho em khổ tâm rất nhiều. Mối quan hệ hiện có của em, cũng không ngoại lệ những cảm xúc đó. Mặc dù, khi gặp người ấy, cảm xúc của em vẫn rất dạt dào nhưng khi đối diện với chính mình, cũng là lúc bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu hoài nghi lại ùa về trong em. Để rồi, em bị mắc kẹt trong chính những yêu thương và cả nỗi sợ của mình.
Một em học viên tiếp theo, chưa kịp chào hỏi câu gì, em đã cười toe toét trước khi bắt đầu phần chia sẻ của mình. Mình bảo, nè, đừng nói là cô cũng cùng chung vấn đề của mấy bạn trước nha!!! Ẻm gật đầu: “Dạ đúng rồi ạ! Em cũng chưa biết yêu thương và đặt tình thương vào đối phương rất nhiều. Em là người khá độc hại trong các mối quan hệ. Em bị ám ảnh bởi quá khứ của đối phương, trong mối quan hệ nào, em cũng luôn là người chủ động khơi gợi, buộc đối phương phải kể về quá khứ, về các mối quan hệ đã qua của họ, mặc dù họ không có ý muốn nhắc đến. Để rồi, chẳng ai có thể an vui với những điều đó…”.
Đến đây, mình hỏi cả lớp, vậy thì nãy giờ, lớp mình có nhận ra ‘bài thi’ lớn nhất mà các bạn này đang phải trải qua là gì không? Và khi nhìn vào biểu đồ chung của những trường hợp này, có ai giải thích được, tại sao họ lại phải trải qua những ‘bài thi’ như vậy không?
Với một người đã từng đi qua gần hai mươi lớp cấp độ 2, cũng như đã từng nghiên cứu gần 5.000 trường hợp, mình dễ dàng nhận thấy, đây chính là ‘bài thi’ về ‘Duyên nghiệp’ hoặc là ‘Duyên nguyện’ của mỗi người, mà ‘nghiệp’ hay ‘nguyện’ ở đây, khi dựa vào những con số trong ngày tháng năm sinh, đặc biệt là khi tìm hiểu về biểu đồ Mandala (ở lớp cấp độ 3,4), bạn sẽ thấy điều này hiển lộ một cách vô cùng rõ nét.
Nói một cách dễ hiểu, ‘duyên nghiệp’ chính là những cái nhân bạn đã gieo từ trong quá khứ, dù là vô tình hay cố ý, bạn đã trót gây lỗi lầm, sân giận với mối quan hệ này để rồi trong một đời kiếp nào đó, họ khởi lên suy nghĩ sẽ trả thù mình. Và rồi, khi đời kiếp này khi duyên đủ thắm, họ trở lại để đòi nợ và trả những oán thù, như cách mà ta đã từng làm với họ.
Những trường hợp này, ta sẽ dễ dàng thấy được ở những người đang có ngày, tháng, hoặc năm sinh cộng lại bằng số 6. Ví dụ như ngày 6,15,24; hoặc sinh vào tháng 6, hoặc sinh vào các năm sinh: 1959, 1968, 1977, 1986 ,1995, 2004,… hoặc có đỉnh cao mang tính chất số 6. Những người này nếu sống tích cực, biết hướng mình phát triển phần tâm thức thì sẽ phát huy hết thảy khả năng sáng tạo, yêu thương mà con số 6 mang đến. Ngược lại, nếu sống một cách đầy bản năng, hoa hoa cỏ cỏ dọc đường, thì những ‘bài thi’ về tình thương chắc chắn sẽ đến với họ. Hoặc là những người có ngày, tháng, năm sinh cộng lại mang tính chất số 7 như ngày 7, 16, 25; hoặc sinh tháng 7; hoặc sinh vào các năm 1969, 1978,1987,1996,… hay các đỉnh cao mang tính chất số 7, sẽ phải chịu những tổn thất lớn nhỏ trong cuộc đời. Vậy thì điều quan trọng nhất mà những người này cần làm đó chính là SÁM HỐI.
Mà phương thức sám hối hữu hiệu nhất, trong việc hóa giải các mối quan hệ, đến bây giờ với mình vẫn là đọc Lương Hoàng Sám, mà trong đó, Quyển 5 – Quyển 6 thật sự có một công lực thậm thâm vi diệu, mà chỉ cần ai đó chia sẻ là đang mắc víu trong những ‘bài thi’ về mối quan hệ, là mình sẽ bảo về đọc Lương Hoàng Sám ngay. Và rồi, sau ba tháng, sáu tháng, một năm, ba năm,… tùy theo những ‘bài thi’ lớn nhỏ riêng của mỗi người mà đã có những sự xoay chuyển nhất định. Bạn đừng hỏi mình vì sao lại có được những thay đổi đó. Có rất nhiều cái chúng ta không thể dùng logic hữu hạn của đời này mà lý giải, cũng như không thể hiểu bằng những gì mắt thường tai thường thấy nghe. Hãy buông xuống những nghi kỵ và nhất tâm mình với những hồi sám hối, những gì ta được giải phóng, nhiều khi thật khó diễn tả…
Đến đây, bạn đã hiểu về “duyên nghiệp’ là như thế nào rồi heng! Vậy thì còn ‘duyên nguyện’, có ý nghĩa gì?
‘Duyên nguyện’ là duyên ở ít nhất một đời kiếp nào đó trong hàng trăm, ngàn vạn kiếp sống trước đây, ta đã phát nguyện không lập gia đình để chuyên tâm tu tập, để rồi từ đó, con đường tu tập của chúng ta đã tinh tấn không ít. Nhưng do tuổi thọ con người có hạn, trên đường tu tập dở dang, ta đã khép lại đời sống đó. Nghĩa là, theo ‘kế hoạch lớn’ từ Vũ trụ, khi đủ duyên sinh lại đời này làm thân con người, ta phải nhớ những gì mình đã phát nguyện, để chủ động nối tiếp những gì còn dang dở ở những đời kiếp trước. Tuy vậy, do tấm thân thể chất đời này của ta không thể nào nhớ được những gì mình đã từng phát nguyện hay đã tinh cần chuyên chú tu tập ở những đời kiếp trước. Để rồi, bản năng thể chất thôi thúc ta sống một đời bình thường, nhưng ‘căn cơ tâm linh’ từ bên trong thực ra lại lớn hơn cuộc sống bản năng của bạn rất nhiều. Và khi bạn không sống đúng với lời nguyện của mình, Vũ trụ sẽ gửi xuống những ‘bài thi’, những trục trặc bất ý, để bạn thắc mắc vì sao ta mãi hoài khổ sở như vậy. Và từ khi đi tìm những phương cách thoát những khổ não ấy, thể nào duyên cũng đưa bạn biết quay về với ‘con người thật’ của bạn, về với căn cơ tâm linh đúng của bạn, về với những cánh cổng tâm linh hay pháp môn mà bạn đã tu tập dở dang trước đây.
Mình để ý, những người thuộc đối tượng ‘duyên nguyện’ này thường gặp nhau ở những tín hiệu dễ nhận diện nhất, là họ có mũi tên 3-5-7 tự nhiên trong biểu đồ ngày sinh, hoặc sau khi điền họ tên đầy đủ vào biểu đồ ngày sinh, thì mũi tên 3-5-7 của họ dày cộp một cách bất thường. Một khả năng rõ nét khác, là họ thường được sinh vào ngày 2 hoặc tháng 2, hoặc năm sinh cộng lại bằng 2…, hoặc có các đỉnh cao mang tính chất số 2. Đặc biệt, khi học hết cấp độ 4, được tìm hiểu về biểu đồ Mandala đầy đủ, nếu ai có con số 2 đâu đó trong đấy, thì phải ý thức rằng, đã có một đời kiếp nào đó, mình từng phát nguyện là một người chuyên tu khổ hạnh. Mình nhớ cách đây ba năm, trên chuyến xe từ Ấn Độ sang Nepal, để cho đoạn đường dài không trôi qua vô nghĩa, mọi người đã mở lòng và chia sẻ cuộc sống của mỗi người cho nhau nghe. Đáng ngạc nhiên là chuyến xe đó, có đến 90% người đang gặp những vấn đề bất ý trong hôn nhân, trong các mối quan hệ tình cảm. Nhiều cô xinh đẹp, hiền hòa, nhưng đều giống nhau ở chỗ đến giờ vẫn ở một mình, do gãy đổ với nhiều lý do khác nhau trong nên không đi đến được hôn nhân. Một số ít người thực đã kết hôn thì không lâu sau đó đã phải ly hôn, một số khác lại không thể kết nối với chồng,… Lúc bấy giờ, mình cũng vừa biết đến các trường phái Nhân số học, trong đó có Nhân số học Pythagoras và Giải tích Mandala. Và đáng ngạc nhiên hơn, khi nhìn vào ngày tháng năm sinh của tất cả trường hợp mình kể trên, họ đều có con số 2. Vậy bạn đã hiểu ra được, vấn đề nằm ở đâu rồi ha? Vậy thì, nếu bạn ngẫu nhiên có những ‘dấu hiệu bằng số 2’ này, và cuộc sống của bạn ngẫu nhiên cũng đang không mấy thuận lợi về đường tình cảm, thậm chí cứ mãi lận đận lên xuống hoài lặp đi lặp lại, bạn nên hiểu rằng, đời này không phải để cho bạn hoa cỏ yêu đương, hưởng thụ mà phải tiếp tục phát triển vòng tâm thức của mình ngày càng cao hơn, như đúng với ý nguyện đã từng của mình. Và tất nhiên, việc đầu tiên bạn cần phải làm, chính là QUAY VỀ TU TẬP.
Tu tập ở đây, như mình nhắc nhiều lần, không nhất thiết bạn phải vào ly gia vào chuyên tu ở một tôn giáo nào đó. Không, bạn vẫn cứ hãy sống một cuộc đời bình thường, tuy nhiên, hãy để tâm quan sát và lắng nghe trực giác, xem các tín hiệu gần đây Vũ trụ đưa đến bạn là những đức tin hay tôn giáo nào, hay pháp môn nào, kiểu thực tập nào? Bạn hãy dành thời gian mỗi ngày để thực tập những điều đó, xem mình hợp với cánh cổng tâm linh nào nhất, hợp với kiểu tu tập như thế nào nhất, và cứ thế duy trì miên mật hành trì hàng ngày. Nhiều khả năng, bạn đang được đưa trở về ‘ngôi nhà gốc’ mà bạn thuộc về đó!
Mình biết, nghe tới đây, sẽ có nhiều bạn ấm ức, không cam lòng, hỏi: Lẽ nào những khi như vậy, chúng ta chịu thúc thủ, sống cảnh cả đời không có mái gia đình riêng hay sao? Đặc biệt, những bạn trẻ mới bước vào đời, kêu các bạn ‘nhịn yêu’ làm sao các bạn chịu cho nổi, phải không nè? Thiệt ra tụi mình cũng đã ngộ ra một ‘công thức’ thiệt dễ thương có các bạn có tính chất đặc thù như thế này rồi nè: Thay vì việc tìm kiếm một người yêu chủ yếu dựa trên sắc vóc ngoại hình, hoặc tài năng, hoặc độ hấp dẫn…, các bạn hãy lẳng lặng thả cái cọng ăng-ten dò đài của mình hướng về một con người có ý hướng sống tốt đời đẹp đạo, có lý tưởng phụng sự cuộc sống, và đặc biệt, ưu tiên cho những ai cũng cùng một ý nguyện tu tập cùng pháp môn hay đức tin giống như bạn. Nói cách khác, các bạn nên đi tìm một mẫu người ‘bạn đạo’, thì khả năng các bạn có thể sống an ổn, bình yên lâu dài bên cạnh nhau sẽ rất cao nha! Vì lúc đó, hai bạn ráp vào với nhau thành một cặp đôi không đơn giản chỉ là một mái gia đình, mà còn là một ‘cụm bồ đề quyến thuộc’ thân thương, để trợ nhau sống tốt tu tập tốt, sinh ra những em bé tốt, có duyên được trợ quay về tu tập cùng ba mẹ từ nhỏ… Thật dễ thương và cũng thật tốt lành mà, phải không bạn?
Nhớ mới buổi học gần nhất hôm nay, một bạn gái trẻ chọn nhóm C – nhóm An vui chia sẻ kinh nghiệm sống của mình. Em nói, do nhiều lý do, trước khi em vào đỉnh cao mang tính chất số 3 là sự học, em đã được hữu duyên dẫn dắt đến các khóa tu tập, thiền tập, và thanh lọc thân tâm…, để em đủ mở mang tầm cảm ngộ con người tâm linh trong bản thân mình. Để rồi, cuối năm ngoái, học Nhân số học, phát hiện ra em sinh trúng ngày 2/10, cũng là một trong những ‘con số 2’ đặc biệt này, em đã… kịp thời hướng chồng em về thành ‘bạn đạo’ của em rồi! Và bây giờ, mỗi tối hai vợ chồng sẽ cùng nhau đọc thời kinh chung, và mỗi tháng hai lần sẽ cùng nhau đến chùa, cùng hòa cùng thời khóa lạy sám hối chung cùng với các Phật tử tại ngôi chùa em hay sinh hoạt… Mình và cả lớp ngắm gương mặt nở hoa giản dị của em mà thầm vui với em quá!
Lại nhớ đến câu hỏi mà một bạn học viên đã từng hỏi chúng mình: “Cuộc sống này, liệu có bao nhiêu người nhận được duyên trọn vẹn, duyên hoàn hảo? Và rồi, nếu biết trước yêu đương đau khổ như vậy, tại sao con người ta vẫn cứ lao vào cái khổ ấy, để rồi cứ mãi dằn vặt không nguôi khi bị đối phương làm tổn thương mình? ”. Ừ thì, biết là đau khổ vậy đó, nhưng mà, gần như hầu hết chúng ta ai cũng chọn nhúng thân vào những trải nghiệm đó, để rồi đi qua đủ đầy những ‘hỉ, nộ, ái, ố’ của cuộc đời. Vậy thì, dù mối quan hệ của bạn đang là ‘duyên nghiệp’ hay ‘duyên nguyện’, thì bạn hãy ý thức rằng, ta đến đời không phải là để đặt chuyện tình cảm cá nhân lên hàng đầu, mà hãy biến những yêu thương của mình thành tình yêu thương đại đồng. Đừng chỉ mãi đặt tình cảm dành riêng cho một, hai đối tượng nào đó để rồi họ không như mình mong đợi, lúc đó lại đâm ra thất vọng, tổn thương, đau khổ. Bạn thử làm theo mình đi, chan trải tình thương của mình đến tất cả những người bạn gặp, đến thiên nhiên, vạn vật quanh mình và hãy thử theo dõi, nếu sống như vậy thì cuộc sống của mình có chuyển biến gì không.
Và đặc biệt, hãy ý thức kết nối mình trở về ‘nguồn’. Nếu không kết nối mình về ‘nguồn’, không tu tập thì bạn sẽ khó an vui. Hãy bắt đầu đưa việc tu tập như là một hành trình vô cùng quan trọng, một phần then chốt trong cuộc đời mình. Khi bạn đã biết, những đau khổ, bất ý này chính là ‘tập nghiệp’ của mình, thì hãy nghiêm túc sám hối với Vũ trụ rằng con biết đây chính là nghiệp của con, con nguyện sám hối, nguyện tu tập miên mật và nhờ Vũ trụ dẫn đường để con được trở về với con đường mà con cần phải đi cho đúng sứ mệnh của mình trong đời kiếp này. Bạn phải hiểu rằng, nếu mình không đánh thức tâm thức mình dậy, mình sẽ không kết nối được với mình trong những đời kiếp trước đây. Chính vì vậy, chừng nào bạn quay về càng sớm, chừng đó bạn sẽ càng bớt khổ!
Tình cảm đôi khi cũng là một cái khổ cột chân cột cẳng mình. Tuy nhiên, theo những vận hành tự nhiên, hầu hết con người ta đến một lúc nào đó cũng sẽ phải lập gia đình. Vậy thì thay vì yêu đương bình thường, bạn hãy phát lên ý nguyện tìm được cho mình một người đồng hành không chỉ đơn thuần là một người vợ, người chồng để vun vén hạnh phúc gia đình, duy trì nòi giống mà hơn hết, là tìm cho mình một người bạn đạo, đủ hiểu, đủ thương, đủ tựa nương và đồng hành cùng nhau trong hành trình phát triển tâm thức của đời này. Bạn tin đi, cả bạn và người ấy đều đi đúng đường, thì cũng sẽ chẳng có ‘chướng duyên’ nào xuất hiện để làm bạn đau khổ nữa đâu.
Người bạn đời chính là tấm gương phản chiếu của bản thân mình, khi bạn thay đổi thì người đó sẽ thay đổi. Thay vì oán trách, và dè chừng trong những tổn thương đã qua, về những mối quan hệ đã làm mình khổ, bạn hãy nguyện gửi dòng năng lượng lành đến mọi người, để ai đến với mình cũng đều nhận được nguồn năng lượng đó. Và nếu bạn chuyên tâm miên mật thực hành đẩy năng lượng, quay về sám hối, tu tập như những gì chúng mình nói trên, thì tin chắc rằng, dù là ‘duyên nghiệp’ hay ‘duyên nguyện’, bạn cũng sẽ dần dần hóa giải được những nút thắt của mình, để mở ra cho bạn những sự thông thoáng trong các mối quan hệ.
‘Nghiệp’ hay “nguyện’ cũng đều là duyên. Hãy biến nó thành mối nhân duyên an lành của đời mình, bạn nhen!
Gửi Niệm lành cho tất cả!
(12.4.2022 – QH & MayQ Team)
March 9, 2022
NHỮNG LỢI LẠC VI DIỆU CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ BIẾT ĐỌC KINH PHẬT
Cũng trong buổi Đại cộng hưởng Online 5/3/22 vừa qua, trong khuôn khổ chuyên đề ‘Hiểu và thương những lời Phật dạy cho phái nữ’, chúng mình đã chia sẻ về Những lợi lạc vi diệu của người phụ nữ biết đọc Kinh Phật. Đây là những điều chúng mình học hỏi được từ các bài pháp giảng của các Quý Thầy, tâm đắc nên tổng hợp lại được, và có giải thích thêm chi tiết hơn cho các bạn mới bén duyên Phật pháp được rõ hơn. Cảm động, là sau khi nghe xong những điều này, nhiều chị phát biểu bằng comment nghe thấy thương: “Vậy mà mình đã vô minh, không biết đọc Kinh Phật suốt 50 năm qua!” Mình cười, không sao đâu chị, mọi cái đều diễn ra đúng thời điểm nó nên diễn ra. Chỉ cần ta còn thở, còn tấm thân người này, một giây phút ta ngộ ra được và biết quay về tu tập và tu tập cho chuyên cần, miên mật vào, vẫn còn gọi là ‘kịp’ hết!
Vậy giờ đây, tụi mình chia sẻ lại cho các bạn nào chưa hữu duyên dự buổi Đại cộng hưởng Online hôm trước, giá trị lợi lạc khó thể nghĩ bàn từ sự biết đọc Kinh Phật, biết đem Kinh Phật vào lòng và làm theo lời Phật dạy của những người phụ nữ nha.
“Người phụ nữ đọc Kinh sách chính là cái đức của bản thân họ, của gia tộc và của cả quốc gia. Phụ nữ tu học Phật chính là đang đi trên con đường đúng đắn trong cuộc đời, học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt”.
Ở đây mình nhắc lại một chút, nguyên lý Âm – Dương của Vũ trụ mà mình đã nhắc tới trong bài viết của ngày hôm qua. (Bạn nào chưa đọc được nguyên ý bài này, xin đọc lại tại đây: https://www.facebook.com/photo?fbid=507266827435792&set=a.469247997904342)
Rằng bản thân người phụ nữ không đi ra khỏi những nguyên tắc vận hành của Vũ trụ. Tương ứng với hai quẻ Càn – Khôn tượng trưng cho Trời và Đất, Trời bao trùm lên trên, sáng rỡ, nhưng Đất – với tính cách vị tha, dung chứa tất thảy, nên cây cỏ, vạn vật lại được sinh ra Chính trên từ nền Đất Mẹ. Vì thế, trong khi Vũ trụ ban cho người đàn ông nhiều đặc tính: mạnh mẽ, can cường, thích lao về phía trước…; thì với bản tính âm nhu, hiền dịu, bao dung… của người phụ nữ, họ chính là ‘Người xây tổ ấm’, là cái nôi để tạo ra một gia đình bình yên. Và vì vậy, sẽ không có gì ngạc nhiên khi các Thầy khẳng định rằng, Phúc báo của một người phụ nữ, không những ảnh hưởng đến cuộc đời chính họ, mà còn tác động đến chồng con và gia đình. Và, nếu coi gia tộc là một cây đại thụ, thì nữ giới chính là nguồn nước. Cây mà thiếu nước ắt khô, cành lá cũng héo úa.
PHỤ NỮ LÀM THẾ NÀO ĐỂ CẢI THIỆN KHÍ CHẤT TỐT?Chúng mình hoàn toàn đồng tình với các Thầy khi khẳng định rằng, điều quyết định vận mệnh và hạnh phúc của người mẹ, người vợ, người con dâu…, tức phụ nữ nói chung, nằm ở ở KHÍ CHẤT. Một người phụ nữ lạc quan, tự tin, chính trực, có nghị lực, tinh-khí-thần đầy đủ, gọi là khí chất hưng thịnh. Còn ngược lại, một người phụ nữ ưu phiền, hoài nghi, nóng nảy, lo âu, sợ hãi, hốt hoảng, thiếu cảm giác an toàn, con người đầy oán khí, nộ khí, hỏa khí, tiêu cực, tâm trạng xấu…, gọi là khí chất suy bại.
PHỤ NỮ LÀM THẾ NÀO ĐỂ TÍCH ĐỨC CHO BẢN THÂN VÀ MANG LẠI PHÚC BÁO, ĐỂ ĐỨC CHO CHỒNG CON?Các bậc thầy hướng đạo khuyên rằng, đọc sách, và nhất là đọc và học kinh điển nhà Phật là cách thức hiệu quả giúp người nữ chuyển biến, cải thiện khí chất. Đọc sách có thể giúp cuộc đời theo đúng con đường, có thể giúp sống những ngày tháng tốt hơn. Một người mẹ tốt, nên bắt đầu việc đọc và học kinh điển.
Người mẹ tốt quyết định vận mệnh và gia nghiệp. Có câu: “Tích đức trăm năm phúc khí dày, đọc sách ba đời người nho nhã nhiều.” Người phụ nữ biết đọc kinh sách chính là cái đức của bản thân họ, của gia tộc và của cả quốc gia.
NHỮNG LỢI LẠC CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ BIẾT ĐỌC KINH PHẬT: 1. Nhận thức được chân tướng cuộc sống, học được nguyên tắc vận hành của cuộc sống, chọn được con đường đúng đắn trong cuộc đời, làm một người phụ nữ hạnh phúc.Ở thời buổi hiện đại này, chúng ta hiểu được quy luật căn bản của Vũ trụ, trong đó có quy luật về Nhân – Quả, quy luật về Sự Hấp dẫn… Đức Phật dạy chúng ta rằng, suy nghĩ sẽ tạo ra hành động (You are what you think), mình nghĩ điều gì sẽ tạo ra điều đó. Cách đây hơn 2.600 năm Đức Phật đã nhận ra được điều đó, và mãi sau này các nhà tâm lý học, tâm thần học… mới chứng minh được rằng suy nghĩ ta sẽ tạo ra hành động, từ hành động tạo ra thói quen, hành vi, từ đó tạo ra chất lượng cuộc sống. Vì vậy, chúng ta nên đọc những bài Kinh bài Kệ nhẹ nhàng mỗi ngày, để chúng ta thấm nhuần dần, hiểu được ý nghĩa mà Phật dạy, và như thế chúng ta ngày ngày nhận thức được bản chất cuộc sống, từ đó tránh những mầm mống gây nên khổ đau cho nhau. Khi trí tuệ đủ sáng, chúng ta sẽ tự động nhìn ra những điều mình nên làm và những điều nào không nên phạm, để cuộc sống chúng ta, gia đình ta sẽ hửng nắng lên, không còn tối tăm u buồn nữa. Mình được quyền làm một người phụ nữ hạnh phúc, chỉ cần chúng ta chịu đọc các bài Kinh, những lời Phật dạy, chịu khó quán chiếu bản thân mình thì sẽ ngộ ra được những giá trị tốt đẹp này.
2. Nuôi dưỡng chính khí, hóa giải oán khí, tăng phúc khí, nâng cao năng lượng sống, nạp đầy hy vọng trong cuộc sống.Khi chúng ta đọc Kinh niệm Phật, lúc chúng ta thực hành công phu cũng là lúc chúng ta nuôi dưỡng chính khí, hóa giải oán khí. Với bôn ba mọi việc trong ngoài, nào gia đình, con cái, nào việc làm…, người phụ nữ dễ tích tụ những oán khí lâu dài. Nhưng như đã nói, Vũ trụ ban tặng cho chúng ta khả năng tích lũy, dung chứa to lớn. Khi nhận ra được điều này cũng là lúc chúng ta chỉ muốn nạp vào cho mình toàn là chính khí – tức năng lượng tích cực, yêu thương và thiện lành; và oán khí từ đó không còn chỗ tụ lại và tự động đi ra, từ đó phúc khí nâng cao. Mà phúc khí của người phụ nữ là phúc khí của cả gia đình. Chúng ta quan sát trong cuộc sống, chỉ cần người phụ nữ, người mẹ có phúc khí, chịu tu tập miên mật trong ý hướng biết sửa mình, là hầu hết 70-80% gia đình đó luôn an yên. Vì người mẹ là hạt nhân của gia đình, trung tâm kết nối mọi thành viên, khi người vợ, người mẹ có phúc khí, phúc khí của cả nhà cũng được tăng và tràn đầy niềm vui, hy vọng.
3. Hóa giải tâm trạng không tốt ở tuổi mãn kinh, tích lũy năng lượng sống trong suốt nửa đời còn lại.Một sự thật không thể không nhìn nhận, rằng bất cứ người nào mang thân phụ nữ rồi cũng tới lúc chạm ‘thời điểm này’: tuổi mãn kinh. Thời điểm này mang lại nhiều biến động, gây khó chịu, khổ sở cho người phụ nữ. Cơ thể có rất nhiều biến chuyển, tác động lên tâm sinh lý khó thể tránh khỏi, và khi chúng ta có điều thiện lành sâu màu hơn để hướng về trong giai đoạn đó, chúng ta được gia hộ năng lượng từ Ơn Trên, thì những khổ đau của phần tấm thân vật chất này sẽ không còn quá khó chịu, đớn đau nữa.
Khi có sự công phu tu tập, dành thời gian trì tụng kinh điển, nghe pháp giảng…, thì phần tâm thức trong chúng ta sẽ sáng lên, thông thoáng lên, thì tất cả những đau khổ về thân và tâm của người phụ nữ sẽ không còn là chướng ngại, nỗi ám ảnh khi bước vào tuổi trung niên. Điều này, bạn nào có tìm hiểu qua về Nhân số học Pythagoras sẽ cảm được rõ lắm nè. Rằng con người chúng ta mang ba thể: Thân thể chất (tương ứng trục 1-4-7), Trí não (Trục 3-6-9), và phần Tâm thức (Tương ứng trục 2-5-8). Con người bình thường chúng ta thường chỉ biết tập trung lo cho phần thân thể chất: ăn uống, ngủ nghỉ…, và phần trí não (học tập phần đời, vạch kế hoạch, mưu tính cho sự nghiệp…) chứ rất nhiều khi bỏ quên lửng nuôi dưỡng phần quan trọng nhất: phần Tâm thức. Vì thế, khi chúng ta đọc và biết áp dụng những lời Phật dạy vào trong cuộc sống hàng ngày, biết thực tập giữ được Thân-Giới-Đức, sẽ không còn sân si, la mắng như trước, mà thay vào đó là biết ý thức dùng nụ cười, ái ngữ như những hình thức bố thí: nhan thí, bàn tay từ ái, làm được rất nhiều điều. Từ từ gương mặt chúng ta sẽ sáng lên, đôi mắt long lanh hơn, miệng luôn mỉm cười… Bằng cách ấy, chúng ta đang dần dần tẩy tịnh nghiệp chướng phiền lao mỗi ngày, và tạo thêm được nhiều hạnh lành, thì đương nhiên người nhẹ lên. Cuộc sống của chúng ta cũng nhẹ lên thêm nhiều, là vì vậy.
Thân-Giới-Đức càng hiển lộ, thì bản thân uy tín người phụ nữ chúng ta càng tăng hơn, tăng sự tín nhiệm cho nhau cũng nhiều hơn.
Đa số các bạn học viên vào lớp Cấp độ 1 các khóa Quản trị cuộc sống với Nhân số học của nhà MayQ tụi mình đều khát khao thay đổi người bạn đời của mình, con cái mình, gia đình mình. Nhưng tụi mình luôn khuyên rằng, ở cấp độ này, bạn hãy tập trung thay đổi chính mình trước, giữ Thân-Giới-Đức, biết tu tập miên mật theo tôn giáo, đức tin của người đó. Ai theo đạo Phật thì biết thành kính Lễ Phật, sám hối, đẩy năng lượng lên cao, thì tự nhiên con người mình sáng rỡ, hòa ái, dễ thương, hiểu chuyện, không có những tánh xấu trước đây, thì tự động chồng/vợ bạn sẽ nhìn lại và các chướng duyên trong các mối quan hệ sẽ dần tự động hóa giải. Tự động chồng con dần sẽ thay đổi và thậm chí cùng tu tập với bạn, yêu thương và cảm thông cho bạn nhiều hơn. Cả gia đình sẽ kết nối với nhau hơn, bản thân bạn sẽ là bình năng lượng đầy lan tỏa khắp các thành viên trong gia đình.
5. Tăng cảm giác sống có mục tiêu, sống có giá trị.– Cảm nhận được nhiều thành tựu trong việc làm.
– Cảm nhận được thêm nhiều ý nghĩa trong cuộc sống.
– Cảm nhận được hạnh phúc.
– Cảm nhận được tâm tưởng sự thành, vạn sự như ý.
Khi biết tu tập miên mật, thọ trì, đọc tụng Kinh điển Phật pháp một thời gian, bạn dần sẽ ý thức được bản thân mình, rằng từng lời nói, suy nghĩ hành động đều có thể chữa lành, giúp ích cho bản thân và mọi người. Từ đó thấy được mục tiêu sống rất dễ dàng, được Ơn Trên gia hộ, đây là theo đúng tinh thần “7 phần tận nhân lực – 3 phần tri thiên mệnh” mà chúng mình vẫn luôn tâm đắc. Có nghĩa là 7 phần chủ động từ nội lực bản thân thông qua việc đọc Kinh, công phu tu tập, miên mật sám hối, lễ Phật, tu dưỡng thân tâm, thanh lọc tập khí; và 3 phần còn lại nương nhờ lực xoay chuyển của chư Ơn Trên. Mình sẽ dễ thành tựu một cách ổn định, lâu dài, và đôi lúc không tin điều đó xảy ra được luôn! Hạnh phúc sẽ luôn tuôn chảy trong bạn hằng ngày hàng giờ mà không cần tìm kiếm đâu xa bên ngoài. Khi năng lượng mình cao, mình nghĩ điều gì sẽ thành điều đó, những ước nguyện lành sẽ trọn vẹn viên mãn.
Chúng mình thường chia sẻ trong các lớp Quản trị cuộc sống với Nhân số học, sự hiểu biết chính xác về Định mệnh và Vận mệnh. Có những điều chúng ta không thay đổi được, gắn với ta từ khi ta mới lọt lòng, đó thuộc về Định mệnh (Ba mẹ, anh chị em, dòng máu, bản thân, cơ thể…) Cái gì không thể thay đổi được, thuộc về Định mệnh, ta sẽ biết chấp nhận với tâm Từ Bi Hỷ Xả, thì những chướng duyên hay bài học tình thân đến với cuộc đời mình sẽ được thanh tịnh, cảm hóa được mọi việc và có cuộc sống an vui. Riêng con cái, vợ chồng nào có xuất hiện trong cuộc đời từ lúc ta mới sinh ra đâu, mà do ta quyết định để có trong giai đoạn của tuổi trưởng thành. Vậy đó chính nằm trong phần Vận mệnh. Chồng hay con cái ta, bên ngoài có vẻ như là do ta chọn lựa (chọn lựa kết hôn, chọn lựa người ta lấy làm chồng, chọn lựa sinh con…), tuy nhiên thực chất chính là do Nghiệp-duyên đưa đẩy, nhiều khả năng thực chất là các oan gia đến để đòi nợ. Vậy, trong khi nó chưa thực sự xảy ra trong cuộc đời mình, ta còn quỹ thời gian để thực hành tẩy tịnh nghiệp chướng nhiều đời và gây tạo nên nhiều nhân lành, là ta đã chủ động và tích cực xoay chuyển Vận mệnh cho chính mình rồi. Ngừng phản kháng, đối kháng, lo tu tập, quán chiếu chính mình, thì đó là lúc mình tẩy tịnh được các món ‘nợ cũ’, thì khi nghiệp tiêu phước trưởng, chồng con sẽ càng ngày thêm dễ thương và thêm yêu thương mình thôi. Đặc biệt trong thời điểm này, mình luôn nhắc các bạn trẻ trong nhà MayQ, các con cháu trong gia đình là nên tu tập tạo phước, vì ngay cả trong lúc dù thế giới bất ổn, nếu chúng ta có đủ phước báu, chúng ta vẫn có thể an lành, đủ vượt qua mọi việc một cách tốt đẹp. Nhưng một khi phước đã cạn rồi thì ngay cả trong thời điểm cả thế giới xung quanh hưng thịnh, sung túc nhất, chúng ta vẫn luôn nghèo khổ, thất nghiệp, bế tắc và nợ nần. Vậy, tập trung đọc kinh, lễ Phật, sám hối, ngưng nghiệp ác tạo nghiệp thiện… chính là điều vô cùng cần ý thức làm mỗi ngày.
7. Hôm nay đọc kinh Phật làm người mẹ tốt, mai sau làm một người bà tốt.Điều này đã quá rõ ràng, chúng ta chỉ cần đọc và cảm nhận, sự xuyên suốt trong dòng chảy năng lượng của cả một gia đình thông qua ‘nguồn nước dưỡng’, là người phụ nữ.
8. Có cơ hội làm người lương thiện; khuyên bảo được người thân, bạn bè, hàng xóm… học tập, hành thiện, tích đức.Lúc mình còn đầy nghiệp thì nói không ai nghe, nhưng sau thời gian biết tu tập miên mật, thay đổi bản thân…, thì tự động mình có lực, một lời mình nói ra sẽ giúp được người khác, thậm chí nhiều người khác mà ta không phải mất quá nhiều công sức. Điều này, bản thân các bạn nào có tu tập miên mật và tu tập đúng, nhận rõ sự biến chuyển trong đời sống, sẽ cảm đươc rất rõ điều này.
Người phụ nữ như cái ‘bình chứa phước’ của cả gia đình. Nên chỉ cần bạn tích phước thì cả gia đình sẽ sẽ được an yên. Phước – Huệ song tu thì mới mở trí được, nào giờ nhiều người nói: Tôi chỉ cần đi chùa, phóng sanh, làm việc thiện là đủ. Như vậy chưa đủ đâu nào, vì như vậy bạn chỉ mới dừng lại chủ yếu ở việc ‘Tu Phước’. Phải có thêm việc đọc Kinh Phật, trì tụng Kinh Phật và đem những lời Phật dạy vào lòng để tĩnh tâm, sửa mình, thì mới giúp mình dần tăng trí huệ. Trí huệ càng ngày được mở mang, thấy biết mọi cái càng ngày càng sáng và rõ ràng, chân thật hơn, lúc đó ta không hành động mù quáng, vô minh nhiều nữa, cộng thêm phước lành ngày càng tăng trưởng, thì đương nhiên gia đình sẽ không còn khổ đau nữa.
10. Được hưởng “Ngũ phúc lâm môn”:Mặc dù Phật dạy ta buông bỏ mọi tâm mong cầu, thế nhưng như một hệ quả tất yếu của việc ‘nghiệp tiêu – phước trưởng’, sau một thời gian miên mật tu tập và thọ trì Kinh Phật, người phụ nữ nói riêng và toàn thể con người chúng ta nói chung sẽ có được những tướng phước quý báu sau đây:
– Trường thọ
– Phú quý
– Bình an
– Khỏe mạnh
– Thiện chung: tức có một sự mãn phần đời này nhẹ nhàng, bình an, ‘đúng số’ mà không phải rơi vào cảnh làm ‘hoạnh tử’ như trong Kinh Dược Sư có nhắc.
Từ 10 điều chính yếu được liệt kê ở trên, cho thấy rõ ràng: Người phụ nữ biết tu tâm thì vận mệnh gia tộc sẽ tốt, gia đình biết tích thiện tất sẽ dư phúc khí.
Tháng 3, tháng tôn vinh những điều tốt đẹp cho những người phụ nữ, nhà MayQ thương chúc tất cả chị em phụ nữ luôn an lành, hạnh phúc, tỏa sáng theo cách của riêng mình, nhiều lợi lạc và niềm vui trong cuộc sống.
Gửi niệm lành cho tất cả,
(9.3.2022 – QH & MayQ Team tổng hợp và bổ sung diễn giải)
February 15, 2022
NHỮNG CÂU CHUYỆN MÙA VALENTINE 2022
Xin được nói trước, bài viết hôm nay sẽ rất dài Nhưng với những ai cảm thấy mình phảng phất đâu đó trong đây, xin chịu khó nhín chút thời gian mà nhìn qua, nha.




January 22, 2022
CÂU CHUYỆN DÒNG SÔNG VÀ ĐÁM MÂY
Câu chuyện mà nhà MayQ tụi mình kể gần đây nhất cho các bạn học viên của mình, và cũng là một trong những câu chuyện mình yêu nhất từ Sư Ông Làng Mai, chính là câu chuyện về dòng sông và đám mây, trích trong quyển “Không diệt không sinh đừng sợ hãi”. Một câu chuyện thật đẹp và dễ thương. Để rồi khép lại câu chuyện, ta thấm hiểu một cách sâu sắc, rằng những người thân người thương của ta, chẳng có ai là ‘chết đi’ cả, và cả ta cũng vậy. Mà, chúng ta vẫn luôn hoà vào trong nhau, hiển hiện quanh nhau, trong nhau qua nhiều dáng vẻ hay trạng huống khác nhau mà thôi. Thế thì, có gì đâu để đáng buồn nhỉ! Cũng nào có gì đáng sợ đâu
Vậy, câu chuyện Sư Ông viên tịch ngày hôm nay, cũng chỉ như khép lại một đoạn duyên dài Sư Ông đã hoá thân làm dòng sông, trải cho đời nhiều phù sa bồi bãi. Để rồi, giờ đây, Sư Ông đã thanh thản chuyển hoá thành một đám mây lành, vẫn ở bên cạnh ta đấy thôi. Thương lắm!
Trong ngày đặc biệt hôm nay, ngày tiễn Sư Ông chuyển hoá thành Mây, tụi mình chia sẻ lại cho các bạn mình đọc về “Câu chuyện về dòng sông và đám mây” của Sư Ông nha. Và tin rằng, bạn cũng sẽ cảm ngộ được những điều thâm thuý và nhẹ nhõm, yêu thương, như thể Sư Ông đang trực tiếp kể cho chúng ta nghe vậy.
Thương lắm!
(22.1.2022 – QH & MayQ Team)
—
“CÂU CHUYỆN VỀ DÒNG SÔNG VÀ ĐÁM MÂY”
“…Câu chuyện tôi ưa kể là chuyện một dòng sông đi theo đám mây. Có một con suối nhỏ từ núi chảy xuống. Nó rất nhỏ tuổi, và nó muốn ra tới biển thật nhanh. Nó không biết sống với hiện tại một cách bình an. Nó rất vội vã vì nó còn rất trẻ. Nó không biết thực tập “đã về đã tới” nên từ núi đổ xuống, nó hối hả vượt qua cánh đồng và trở thành một dòng sông.
Là sông thì nó chảy chậm hơn. Điều này làm cho nó bứt rứt vì nó sợ không bao giờ gặp được biển. Vì là sông nên nó chảy chậm hơn, và mặt nước tĩnh lặng hơn. Dòng sông bắt đầu soi bóng mấy đám mây trên bầu trời – mây hồng, mây bạc, mây trắng… Nhiều hình dạng thật đẹp đẽ. Suốt ngày sông trôi chảy theo mây. Nó trở nên vướng mắc với những đám mây xinh đẹp. Và dòng sông đau khổ vì mây thì vô thường. Mây di động luôn luôn theo các cơn gió, chúng bỏ dòng sông, đi tới những chốn xa xôi. Sông đau khổ vô cùng. Nó cố gắng hoài hủy để đuổi theo mây. Thật là đáng buồn vì mây không ở yên một chỗ với sông bao giờ.
Một hôm trời giông bão, mây bị cuốn đi hết. Bầu trời trống, trong vắt và xanh tuyệt. Dòng sông thất vọng não nề! Không có một gợn mây trên trời. Tấm lòng tan nát vì bầu trời trống trải. “Không có mây thì sống làm sao? Không có người thương nữa thì sống làm gì?” Dòng sông muốn tự tử, nhưng nó không biết làm sao để chết. Cả đêm sông than khóc.
Đêm hôm đó, dòng sông có cơ hội để nghe được tiếng khóc của mình. Đó là tiếng sóng vỗ vào hai bên bờ sông. Khi nó nghe được tiếng sóng vỗ của chính nó, dòng sông tỉnh ngộ. Nó hiểu ra là bản chất của sông cũng là bản chất của mây. Nó chính là mây. Mây đang nằm trong sông vì cả hai cùng có bản chất là nước. Mây làm bằng nước. Vậy thì tại sao mình phải chạy theo mây? Sông tự nhủ “ta chỉ chạy theo mây nếu như ta không phải là mây mà thôi! ”
Đêm đó, trong tận cùng tuyệt vọng và cô đơn, dòng sông thức tỉnh và nhận ra nó cũng là mây. Buổi sớm hôm sau, bầu trời trong vắt trước đây làm cho sông cảm thấy cô đơn, lại hiện ra thật mới lạ, kỳ diệu và trong sáng. Màu xanh của bầu trời biểu hiện sự hồn nhiên và tự do mà dòng sông mới nếm được. Sông biết bầu trời là nơi trú ẩn của tất cả các đám mây, mây không thể ra khỏi bầu trời được. Dòng sông hiểu rằng bản chất của mây là không sinh – không diệt, không đến – không đi, vậy thì tại sao sông lại khóc? Sao ta lại khóc như bị chia lìa với mây vậy?
Dòng sông còn có một giác ngộ khác buổi sáng hôm đó. Nó nhìn thấy bản chất không sinh – diệt của bầu trời. Điều này làm cho sông trở nên rất an nhiên tự tại. Nó bắt đầu tiếp nhận và phản chiếu bầu trời. Trước kia nó không phản chiếu bầu trời, nó chỉ biết tới những đám mây. Nay thì sông có bầu trời luôn luôn hiện diện ngày đêm. Trước đây dòng sông không tiếp xúc được với bản chất của thực tại, nó chỉ tiếp xúc được với những gì thay đổi, sinh diệt. Nay tiếp xúc với cả bầu trời, dòng sông trở nên bình an và thanh thản vô cùng, như chưa bao giờ được vậy.
Chiều hôm đó khi những đám mây trở lại, sông không còn vướng bận vào đám nào nữa hết. Không còn đám mây nào sông cảm thấy là đặc biệt, là của riêng nó nữa. Nó mỉm cười với tất cả các đám mây, chào mừng và yêu mến tất cả.
Bây giờ dòng sông cảm nhận được hạnh phúc của sự buông xả. Nó không còn tùy thuộc hay yêu mến đặc biệt một đám mây nào. Sông yêu thương tất cả. Nó thưởng thức và phản chiếu bất cứ đám mây nào đi qua bầu trời. Khi mây bay xa, nó nói: “Tạm biệt mây nhé, gặp lại nay mai.” Và dòng sông thấy nhẹ lòng. Nó biết đám mây sẽ trở lại sau khi mây biến thành mưa hay tuyết.
Dòng sông được tự do. Hầu như nó cũng không còn thấy cần chảy ra ngoài biển nữa. Đêm đó trăng tròn và chiếu sáng cả lòng sông. Mặt trăng, dòng sông và nước đều thiền quán bên nhau. Dòng sông thưởng thức sự tự do nhiệm màu của giây phút hiện tại. Nó được giải thoát khỏi mọi đau buồn.
Khi chúng ta chạy đuổi theo một thứ gì, muốn nắm bắt nó, ta sẽ đau khổ. Khi không có gì để đuổi theo, ta cũng khổ đau. Nếu bạn đã là dòng sông. nếu bạn đã từng chạy theo mây, đau khổ, than khóc vì cảm thấy cô đơn,xin hãy nắm lấy tay một người bạn. Hãy quán chiếu thật sâu, bạn sẽ thấy rằng thứ mà bạn tìm kiếm kia vẫn thường hiện diện ngay đây, đó chính là bạn!
Bạn là thứ mà bạn muốn trở thành. Vậy thì tìm kiếm làm gì nữa? Bạn là một sự biểu hiện tuyệt diệu. Tất cả vũ trụ đều góp phần vào việc làm cho bạn hiển hiện. Không có gì không ở trong bạn cả. Vương quốc của Thượng đế, Niết bàn, Tịnh độ, Hạnh phúc và Tự do, tất cả đều trong bạn.”
Trích trong sách “Không diệt không sinh đừng sợ hãi ” – Sư Ông Làng Mai.
January 10, 2022
DIỆU NGỘ
















Viết nhân ngày Đức Phật Thích Ca Mâu Ni thành đạo. Bản thân câu chuyện thành đạo của Người, nhìn theo những lăng kính khác nhau của các tông phái khác nhau của đạo Phật, cũng cho ra những góc nhìn khác nhau. Ngày trước, hồi mới được đưa đến Ấn Độ và biết cặn kẽ hơn về cuộc đời của một Đức Phật có thật trong lịch sử cách đây hơn 2.600 năm, tụi mình thương và kính Ngài tha thiết. Nay, khi đã đủ duyên bén thêm vào Kinh Pháp Hoa, mới hiểu ra rằng, theo Kinh Pháp Hoa, cuộc đời của Đức Phật có thật trong lịch sử ấy chỉ là một chương, một hóa thân diệu kỳ của một Đức Phật thường hằng, miên viễn, luôn tồn tại, bao quanh ta, trên đầu ta, mọi lúc, mọi nơi! Tình thương và sự yêu kính, giờ đây đã khó thể diễn đạt được bằng lời nói thông thường rồi. Và điều này vẫn đang tiếp tục được nối dài, lan rộng trong tâm của mỗi chúng mình, theo mỗi ngày chúng mình trì kinh, chia sẻ với những người hữu duyên… Thương lắm!
January 8, 2022
‘GIA TÀI’ QUÝ NHẤT




December 22, 2021
‘FULL SWING’ CHO NHỮNG NGƯỜI CÓ SỐ 22
Chiều qua, đang họp team thì nhận được cuộc gọi từ một người anh. Anh nói, “Em gửi qua đây giúp anh địa chỉ nào em tiện nhận nhé. Anh muốn gửi tặng em chiếc khăn choàng cổ hôm trước anh nói đó”.
Sáng nay khăn tới. Chiếc khăn làm mình cảm động. Không phải bởi vì mình được tặng quà (bạn nào là người quen hay các ‘nhân số học tử’, học viên nhà chúng mình chắc đều biết, mình rất không thích được nhận quà, cái này nói thật lòng, vì không hiểu sao từ hồi còn rất trẻ, mình đã cảm thấy mình nhận quà của ai đó là mình ‘mắc ơn’ người ta, mà mình thì không thích chuyện đó. Sau này lớn khôn, học Phật, nghe các thầy giảng, mới biết rằng mình còn nhận đồ người là mình còn ‘mắc nợ’ người, cái gì không cần thiết, quyết đừng nhận để không bị dính líu ‘dây mơ rễ má’ gì thêm nữa). Sự cảm động khi nhận được khăn chính là bởi vì, hôm trước, khi hai anh em hội ngộ nhau, anh làm một nhân vật khách mời cho mình ở một tập Góc nhìn cuộc sống qua Nhân số học, anh đã hớn hở khoe: Anh mới trúng được một hợp đồng làm khăn choàng xuất đi Nhật. Tin tức này, so với tầm vóc của một nhà thiết kế thuộc loại hàng đầu cả nước như anh thì thật chẳng đáng xá gì. Nó đáng xá, là bởi vì so với tầm vóc của một nhà thiết kế hàng đầu như anh, cách đây một năm, cái ngày anh gọi cho mình, nhờ mình “coi giúp dùm cho anh, vì sao người có tài năng sáng tạo như anh, cũng sống có tấm lòng như anh, mà rốt cục, gần cuối đời người lại… vào hoàn cảnh không còn một xu dính túi như vậy!”
Lúc bấy giờ, là anh xem được một tập về những người có Con số chủ đạo 6 mình phát sóng trên Youtube. Anh thấy bản thân mình… y chang trong đó, từ cái tánh dễ bị rò rỉ năng lượng, dễ mắc những bài thi về tình yêu thương, dễ bị lo cho người và thương tổn vì người quay mặt đi, và… khó giữ được tiền, do năng lượng trồi sụt. Mình mạn phép xin anh ngày sinh cụ thể, mình âm thầm vẽ thêm một cái biểu đồ Full Mandala – là một biểu đồ 13 con số theo hệ thống Giải tích Mandala mà nhà MayQ tụi mình chỉ dạy cho người học từ cấp độ 3 và 4. Và mình thở dài, thôi, anh chịu khó bỏ thời gian học lên tới bốn cấp độ các khóa Quản trị cuộc sống với Nhân số học của nhà tụi em đi, rồi anh sẽ tự tìm được câu trả lời, và quan trọng hơn, tự mình bước ra khỏi được hoàn cảnh đó.
Nói là nói như vậy, chứ thật sự, với giới nghệ sĩ tìm đến nhờ tụi mình ‘coi giùm’ mà nghe tụi mình từ chối xem giùm mà khuyên đi học, các anh chị cứ mười người đã tìm cách né hết… chín người rưỡi, ahihi. Mình hiểu, khi người ta vẫn còn có một chỗ nào đó vẫn còn… ‘ngáp ngáp’ được, mà chưa thật sự tận bế tắc, vào đường cùng, người ta dường như vẫn còn có khuynh hướng né đến tận cùng, một cái gì đó, gọi là cơ duyên để thay đổi cuộc đời mình. Cho nên, thực sự mình cũng khá ngạc nhiên khi cái ngày mình nhắn anh thu xếp đi học đi, anh đã rất hồ hởi, đăng ký ngay! Và cái sự học chăm chỉ, cầu thị của anh suốt dài các cấp độ sau đó càng làm mình ngạc nhiên và thú vị hơn, vì ở tuổi tròn 60, anh miệt mài ghi chép, học hỏi, không bỏ sót một buổi học nào. Anh bảo, quỹ thời gian của anh không còn nhiều nữa. Khi anh phát hiện ra Nhân số học, anh đã vừa đi qua đỉnh cao cuối cùng, mang tính chất ‘siêu quan trọng’: số 10 – sau một loạt những đỉnh cao trước đây cũng mang đầy ý nghĩa quan trọng không kém, mà vì anh đã không biết, không ý thức được, và bỏ lỡ… Anh nói, giờ đây, anh đang sống bằng gấp đôi một người trẻ bình thường. Anh đang hết năm cá nhân thứ nhất của chu kỳ ‘9 năm hậu kỳ’, vẫn còn kịp cho anh dồn sức, dồn tâm, dồn năng lượng, để đẩy, đẩy, đẩy…!!!
… Và khi anh học được tới cấp độ 4, anh mới ngỡ ngàng nhận ra, lý do vì sao, anh, một nhà thiết kế tầm cỡ hàng đầu Việt Nam, đã từng có rất nhiều những thành tựu quan trọng cả trong sự nghiệp lẫn tình hình tài chính, đã có rất nhiều những đợt thăng trầm, với tiền muôn bạc vạn anh kiếm được một cách lương thiện từ những tấm áo dài thiết kế, rồi cũng đã đội nón ra đi theo một dự án mà anh vừa thiêng liêng coi như một sứ mệnh tâm linh, vừa khổ đau thừa nhận như một món nợ. Trong không gian khép kín đậm tính chia sẻ của những giờ học thực hành phân tích theo từng học viên, những chia sẻ của anh làm cả lớp muốn sa tim, nghẹn lòng theo anh, vì khó tưởng tượng, con người trải qua những thăng trầm và cả những nỗi bế tắc, chùng lòng cùng cực đến như vậy, sẽ biết sống tiếp bằng cách nào…
Lý do anh đã có tất cả rồi mất tất cả, nó là một sự tổng hợp của rất nhiều tình tiết được hé lộ một cách tổng quát bên ngoài, nếu nhìn theo Nhân số học Pythagoras, vốn là cái được nhà MayQ chia sẻ rộng rãi trên các phương tiện truyền thông đại chúng, và là công cụ chính để phân tích đường đời của các cấp độ 1 và 2 của các khóa Quản trị cuộc sống của nhà MayQ. Thế nhưng, chính cái Hoa Mandala, một hệ thống phân tích sâu được Thầy tụi mình nghiền ngẫm, tổng hợp từ nhiều công thức bí truyền ở châu Âu, mới đích thực là cái tiết lộ sâu về những gì còn nằm khuất sau lưng một con người, một phần tính chất về con người tâm linh của người ấy. Mà ở đó, anh đã ngỡ ngàng phát hiện ra, con số 22 ‘thần thánh’, vốn không thấy ló dạng ở bất cứ đâu trong các phân tích Nhân số học Pythagoras của anh, đã chễm chệ tót lên, thượng lên ở hai vị trí then chốt nhất phủ lên thân phận một con người trong Biểu đồ Full Mandala của anh: trên đỉnh nóc nhà, bao trùm toàn bộ cuộc đời, và… ở con số cuối cùng: hậu vận của anh đó! Điều này có nghĩa là, nếu anh không sớm nhìn ra sự thật là, anh là một con người đặc biệt – xét về mặt tâm linh, nhưng nằm ở thế ‘bị đi lố’ so với tầm mức dừng lại hoàn hảo là số 21, nên gần như đã trở về vạch xuất phát! Có nghĩa là, nếu anh không gia tăng các hoạt động tu tập để sám hối các chướng nghiệp đang che mờ mắt trí tuệ sẵn có, thì có lẽ cả đời này anh sẽ phải còn lui sụt trong đau khổ, tổn thất cùng mất mát, mà không hiểu tại sao!
Nhận ra điều này, anh thay đổi hẳn. Từ một con người đã được Vũ trụ gửi đến vô vàn tín hiệu cùng cơ hội để bén duyên tâm linh thiện lành ngay từ tấm bé, mang theo người hai con số 22 ẩn mặt mà đầy tính thao túng kia, anh nghiêm túc quay lại, quán chiếu những sự ‘vô minh’ của mình. Anh đã từng được mẹ dùng kinh kệ mà cứu lấy đời sống mong manh vì sinh thiếu tháng, anh đã từng có duyên được tới những ngôi chùa trang nghiêm nhất, nhưng thay vì vào đó thành kính lễ Phật, anh lại… dùng con mắt ‘méo mó nghề nghiệp’ của kiến trúc sư mà… đi góp ý các Thầy về kiến trúc chùa ^^ Anh đã từng được đặt chân đến những thánh tích Phật giáo thiêng liêng, nhưng lại chỉ biết dừng lại ở mức… đi du lịch và cảm thụ công trình kiến trúc, rồi hết! Anh cũng đã từng được duyên gặp gỡ các cây ‘đại cổ thụ’ trong làng Phật học thế giới, mà cuộc gặp gỡ chỉ dừng lại ở mức ‘hãnh diện vì được gặp người quan trọng’, chứ không biết lấy đó là ân điển đặc biệt của mình, để biết nương theo đó mà tu tập…
Anh thành tâm sám hối, và miên mật thực hành tu tập mỗi ngày. Anh thiền tập nghiêm túc hơn, ý nghĩa đầy đủ hơn giá trị của mỗi thời thiền tập. Anh chịu khó đọc kinh kệ mỗi ngày, điều mà mình nhớ, hồi cuối lớp cấp độ 1, anh còn đầy vẻ giãy giụa, hỏi “Cô QH ơi, anh có thể nào không đọc Chú Đại Bi được không, vì đọc những câu chữ loằng ngoằng anh không hiểu”. Không chỉ đọc cho riêng mình, anh đọc to, cho cả mẹ anh cùng ngồi với anh, cho cô giúp việc, chú chó chú mèo, mớ cây xanh… ngoài ban công cũng được hưởng lây từ trường bình an từ những thời kinh kệ của mình. Và anh chăm chỉ sạc pin tự thân bằng những thời thể dục, chạy xe đạp, tỉ mẩn tích cóp từng giọt năng lượng mỗi khi có thể, như lời tụi mình hay khuyên cho những người Số 6. Và anh tham gia vào các khóa kỹ năng sống khác, biết cách sử dụng giọng đọc của mình để thủ thỉ đêm khuya, những bài tự sự gói ghém nhẹ những giá trị đạo đức nhỏ nhỏ cho những ai hữu duyên. FB mới anh tạo lại sau khi bị mất cái cũ, có đến 99% là những người không quen, những người thuộc thành phần ‘ta bà trên mạng’, mà nếu là anh hồi đó, anh sẽ không thèm chấp nhận kết bạn bao giờ. Để rồi mỗi câu chuyện nhỏ thủ thỉ anh viết, anh đọc trên FB, trên Youtube của anh, lại mềm mại nhẹ nhàng ‘uốn’ những người ‘ta bà’ đó, cho họ hiền hơn, họ ngoan hơn, họ dễ thương hơn… Anh kể nghe thiệt dễ thương, bữa nào anh lu bu không có bài mới vào khoảng thời gian cố định đó, là lại sẽ có một số ai đó trong những đối tượng ‘ta bà’ đó nhắn vào inbox cho anh, hỏi thăm “Sao hôm nay anh chưa đăng bài mới?”
Để rồi, khi năng lượng ổn định và dạt dào ở mức cao, thì ngân lượng từ từ hồi phục. Hôm quay Góc nhìn cuộc sống qua Nhân số học với mình, anh khoe, hợp đồng khăn choàng xuất đi Nhật này thực sự là một dự án rất quan trọng và ý nghĩa đối với anh, đánh dấu những tín hiệu anh ‘quay trở lại’ với phong độ tốt đẹp của mình. Và cùng với đó, anh lập nên Viện Trang phục Việt. Mình là một kẻ ngoại đạo với lĩnh vực thời trang, haha (thật không xấu hổ chút nào để thừa nhận điều này), nên không rõ lắm anh và các đồng sự của mình đang vận hành thế nào với viện thời trang này. Nhưng nhìn chiếc khăn anh cho làm bằng tay, tỉ mỉ tinh tế, rồi ý nghĩa đượm trên từng hoa văn, từng màu sắc, cả những lời chính chủ nhân gửi kèm cho từng người dùng… Anh lại tinh tế ghi kèm số ký hiệu của chiếc khăn chính là con số chủ đạo của mình, số 9, mình tin, anh và các đồng sự chắc còn sẽ ở phong độ ‘năng lượng cùng ngân lượng’ ổn đình này lâu, lâu nữa Thật mừng cho anh lắm!
Rồi cái bắt nghĩ qua những con số 22 xuất hiện một cách không hề ngẫu nhiên trong cuộc đời của một số không ít những con người. Con số chủ đạo 22/4, cái này Thầy David đã nhấn rất kỹ, mà sau đó, mình cũng đã mô tả chi tiết trong cuốn Thay đổi cuộc sống với Nhân số học rồi. Mà bạn có biết, đâu chỉ có con số chủ đạo, bất kỳ ai có ngày sinh là ngày 22, năm sinh cộng lại ra 22 (như 1948, 1957, 1966, 1975, 1984, 1993…) đều hoàn toàn có những đặc tính ‘Bị Vũ trụ phát kèm theo tấm khăn che mờ mắt’ như vậy. Cho nên, quan sát nhiều người thuộc các đối tượng này, từ chỗ rất ngưỡng mộ (vì có ‘con số Vua’ theo như mô tả ban đầu của Thầy David), mình chuyển sang… âm thầm thương cảm cho các bạn ấy, vì mình biết, con đường lật ra cho được ‘cái ngai Vua’ treo tuốt trên cao đó, có đến 90% những người có số 22 ấy đều… bầm dập, mờ mịt, tối thiểu cũng phải ở một khúc nửa đầu của đời người. Nếu may mắn gặp được Thầy hiền, bạn tốt, rồi cơ duyên để bén được một cánh cổng tu tập thiện lành, cuộc đời các bạn sẽ sang trang, và sang trang rực rỡ, tùy thuộc theo mức độ tu tập miên mật và quyết tâm ‘vén đi cho được tấm khăn bịt con mắt đời mình’ đi. Còn không, vẫn đâu đó còn có rất nhiều, rất nhiều những con người khác, có cả một kho vàng trí tuệ và viên mãn ẩn trong người, mà cả đời lận đận, lao đao, sự nghiệp không chỗ nào yên được lâu, tiền bạc thiếu thốn, hôn nhân không hạnh phúc cho dù có ly hôn rồi tái hôn nhiều lần…
Đó là chưa kể, những con số 22 này, đôi khi nó đâu đã hiển hiện lộ ra cho bạn thấy dưới dạng con số chủ đạo, ngày sinh, hay năm sinh? Chỉ có khi nào phân tích qua cái Full Mandala này, mới thấy nó thấp thoáng ẩn hiện. Mà nhiều khi những vị trí của nó cũng hé lộ cho chủ nhân nó thấy nhiều điều nữa, mà chỉ thông qua việc tự tiếp cận, tự biết, bạn mới có đủ sức ‘lật được mình’ một cách triệt để, giống như người anh ở trên mình vừa kể, mà thôi…
Thật lòng, cái gì chia sẻ rộng rãi được cho công cộng, tụi mình không bao giờ từ nan. Những giá trị phổ thông đầy lợi lạc của Nhân số học Pythagoras, tụi mình đã quay hàng trăm tập phát sóng miễn phí cho mọi người. Tuy vậy, hệ thống Nhân số học Giải tích Mandala này lại là một hệ thống không thể như vậy, vì nó hé lộ phần giá trị tâm linh sâu mầu của một con người, mà chỉ có những ai thực sự có đủ cơ duyên, có đủ lòng kiên trì trải qua hành trình tu tập miên mật cùng nhà MayQ suốt hai cấp độ đầu, để cuộc đời các bạn đã có được những biến chuyển nhất định, con mắt nhìn đời của bạn đã cởi mở và biết chấp nhận nhất định, thì tụi mình mới sẵn lòng chia sẻ cho các bạn từ cấp độ 3 trở lên. Vì thế, ai học người đó tự biết. Các học viên của nhà MayQ được dặn kỹ, không được tiết lộ công thức và giá trị của những con số này cho bất kỳ người bên ngoài nào chưa đủ duyên bước vào lớp, ngay cả với các bạn đồng học với mình ở các cấp độ dưới. Giống như ngày trước, tụi mình cũng phải tu tập nghiêm túc đến một mức độ nào đó, ‘pass’ qua được một mức đánh giá nào đó, thì Thầy tụi mình mới truyền lại công thức này lại cho tụi mình, để rồi từ đó, tụi mình tự nghiền ngẫm, vận dụng ‘nghiên cứu lâm sàng’ tiếp cho hơn 4.000 trường hợp là học viên các độ lớn nhỏ của nhà MayQ trong suốt thời gian qua. Càng nghiên cứu càng thấy… nó dễ sợ vì cái sự ‘thay lời muốn nói’ ẩn tàng và âm thầm, ‘vô ngôn’ mà những con số im lìm này, tại những vị trí im lìm này, tiết lộ.
Chính vì vậy, tụi mình cũng dặn kỹ, tụi mình đã có công gìn giữ, cho nó được lưu chuyển ở một mức độ rất có giới hạn giữa những con người đủ duyên, và yêu cầu nó phải được dừng lại ở đó. Bạn nào mà vì thân cận, hay vì cả nể, hay vì muốn làm một chút gì đó để nổi tiếng, mà share nó lại cho những người chưa đủ duyên, hoặc hé lên công cộng, làm ảnh hưởng đời sống của những người khác, theo cách thức tiêu cực: hoặc họ sẽ sợ hãi, buông xuôi, thậm chí làm nhiều điều dại dột hơn; hoặc họ sẽ cuống cuồng dùng các phương pháp ‘kỹ thuật’ để sửa mệnh mà không qua tu tập…, nghiệp của họ không được sám hối làm cho tiêu nhẹ, vẫn còn đầy ắp đó, chúng sẽ kéo nhau… đổ qua chính người đã làm ‘xì lố’ ra đó. Bởi vì, tụi mình nguyện đã cắt trách nhiệm liên đới cho tới khi được truyền đến cho chính các bạn hữu duyên mà thôi rồi. Bạn cũng đâu dại dột mà đi làm chuyện ‘hứng nghiệp từ người khác’ một cách một cách dại dột như vậy, phải không bạn?
Cũng không phải tụi mình ‘làm hiểm’. Mà trải qua vài năm bén sâu hơn vào con đường trải nghiệm tâm linh và thực hành tu tập theo Phật pháp, tụi mình càng ngày càng ngấm rõ, mọi cái đều có cái giá của nó. Việc tại sao những con số ấy, cho đến tận bây giờ vẫn chưa được lưu truyền trên mạng mà chỉ được âm thầm truyền đi thông qua những sự tryền thừa hết sức nhỏ hẹp, và nghiêm khắc, chứng tỏ nó có ‘sự trừng phạt’ đi kèm, gọi là trừng phạt cho tội ‘lộ thiên cơ’. Mỗi người sẽ có một lộ trình đường đời của mình, được thể hiện qua những con số, đúng vậy. Tuy nhiên, tụi mình đã nhận ra rồi, CHỈ BẰNG con đường tu tập – tu sửa thân thâm, sám hối cho rốt ráo những ác nghiệp mình đã tạo tác từ vô tận hành trình sống trước đây của mình, và mở mang trí tuệ, biết không tiếp tục lại làm những điều có thể tạo ra các nghiệp ác, và tập trung làm toàn những điều lành, thì tất cả chúng ta đều mới có thể hoàn toàn rốt ráo ‘bẻ lái’ con đường đời của chúng ta, mà né qua khỏi những cái ‘biểu đồ đường đi xấu hoắc’ mà Vũ trụ đã vẽ sẵn đó, dựa trên nghiệp và phước cũ của ta đó, mà ta tự dặm vá, tô sửa, trồng bông trồng hoa, lát đường trải đá… cho đường đời thực sự của chúng ta mới yên lành và tốt đẹp mà thôi.
Những ai theo dõi hành trình phát triển của nhà MayQ suốt thời gian qua chắc cũng đã nhận ra rồi. Tất cả những gì nhà MayQ làm, những chuyến đi, những khóa học, các hoạt động… chung quy đều đưa con người ta về cùng một mục đích: TU TẬP ĐỂ THAY ĐỔI CUỘC SỐNG! Và tu tập ở đây, tụi mình không có ý nói chỉ có mỗi tu theo đạo Phật thì mới được. Bạn có thể lắng tâm, và dùng trực giác để dò cho ra, rốt cục bạn có duyên với cánh cổng tâm linh nào, pháp môn nào, chỉ với điều kiện: pháp môn ấy thiện lành, được nhà nước sở tại và xã hội công nhận. Và bạn phải TỰ THÂN bắt mình thực hành mỗi ngày, năng nhặt chặt bị, thì tấm màn che mờ con mắt ta mới có ngày được vén đi từ từ. Ở nhà MayQ, tụi mình không ủng hộ những phương pháp tâm linh huyền bí, không mang tính tu tập hàng ngày, héng
Vì thế, cũng đơn giản và có thể hiểu được, ở MayQ, tụi mình khá nghiêm khắc với các học viên ở các cấp độ cao hơn. Mình hay chia sẻ với các học viên, ở cấp độ 1 và 2, mức độ phổ thông, khuyến khích mọi người thay đổi tập quán sinh hoạt, qua đó sẽ xoay chuyển dần cuộc sống. Còn từ cấp độ 3 trở lên, tất cả đều là những PHƯƠNG TIỆN tạo động lực cho bạn triệt để quay về với sự Tu tập! Ở MayQ, tụi mình không chủ trương dạy người làm giàu, cũng không khuyến khích người phải thành đạt kiểu ‘ông này bà nọ’, hô vang tạo tiếng vang dội đồ. Những thành công, nếu có, nó là một quá trình tự nhiên khi con người bạn sạch nghiệp chướng, và nhiều phước lành, trong đó có phước tài lộc, và phước về trí, vậy thôi à.
Vì thế, như một sự vận hành âm thầm, thời gian qua, đã có rất nhiều bạn học viên tốt nghiệp xong cả bốn cấp độ của nhà MayQ, sống an hòa, tốt đẹp, thuận lợi, sung túc trong môi trường của chính mình. Đại đa số các bạn đều là những người đang thực hành tu tập một tôn giáo thiện lành, hoặc một pháp môn thiện lành nào đó mà trải qua bốn cấp độ, các bạn đã kịp nhận ra, và gắn bó vào. Hình như nhiệm vụ của nhà MayQ tụi mình, cũng chỉ dừng lại ở đó Đưa con người ta về sống tốt đời, đẹp đạo, rồi tự họ sẽ tự tìm được một hướng phát triển tâm linh phù hợp thiện lành cho mỗi người, không có ép ai phải theo trào lưu nào hết trơn, cũng không có ý định lập nên trường phái gì riêng hết trơn
Ngày hôm nay, ngẫu nhiên lại là ngày sinh của một cô bé mới gia nhập vào team MayQ khá muộn, mới hơn nửa năm nay. Em nó sinh ngày 22/12/1992, tận tới bốn con số 2, mà ngày sinh lại 22 nằm ở vị trí rất dễ ‘tỏa rộng’, kèm với số 12 dễ gây chướng duyên cột chân cột cẳng, hai đứa này xúm lại, che mất tiêu luôn con số 21 nằm ở vị trí khiêm tốn là năm sinh, làm cho cô bé chật vật không ít thời gian qua. Mình âm thầm quan sát nó, thấy nó quả thật về trí thì rất sáng, cũng nhanh nhẹn, hiếu lễ, lại rất có thiện chí. Vậy mà ở nó vẫn có cái gì đó… dường như hơi ì ạch, vướng mắc, khiến cho hiệu quả công việc của em nó còn chút gì giới hạn hơn so với các bạn cùng team mà được vào sớm hơn, được đi nhiều nơi đất năng lượng linh thiêng hơn, cũng như được hòa vào nhiều hoạt động tâm linh của nhà MayQ hơn. Thế là, ngay buổi sáng nay, mình nhắn riêng chúc mừng sinh nhật nó. Lời chúc như những gì mình thật lòng muốn nhắn gửi, không chỉ riêng cho nó, mà còn cho cả rất nhiều những người bạn, người thân có ngày sinh 22, năm sinh cộng lại ra 22…, và sâu hơn, có thể là những người đang vướng nhiều con số 22 đâu đó, trong cái Full Mandala của cuộc đời mình. Lời chúc như vầy: “Chúc con sẽ chạm tuổi mới này với Full Swing, để đẩy lật mình ra được xa lộ, chạy phà phà thiệt suôn sẻ và tấn tới, nhiều lợi lạc cho bản thân mình, cho gia đình, cho nhà MayQ tụi mình, và cho cả các cộng đồng lớn nhỏ quanh mình nữa, nha con!”
Thiệt, khi soạn lời chúc, trong đầu mình chỉ nghĩ đến một cụm từ: FULL SWING. Nó diễn tả đầy đủ cảm giác của một con đại bàng, vốn dĩ có đôi cánh rất to khỏe, dài rộng, từ bao lâu nay, vẫn chịu thúc thủ xếp cánh gục cổ về những trục trặc, bức bí khó giải thích của cuộc đời mình. Full Swing đi, những chú Đại Bàng mang số 22. Hãy lật trở mình một cách triệt để, để sải đôi cánh to và rộng, bay một cánh vững chãi và đầy năng lượng vào không trung vô hạn. Bởi vì bạn hãy biết, bầu trời này là của bạn, tương lai rộng mở và thênh thang, cũng thuộc về bạn!
Bạn đừng nghĩ mình đang mô tả những người con số 22 một cách lạnh lùng, hơi bi quan và tiêu cực, chỉ vì mình không có con số ‘thần thánh, drama’ này. Không đâu bạn. Trong biểu đồ Full Mandala, mình không những thưởng thức được con số 22, mà còn tận hai con số 22, trải dài theo trục thời gian: một nằm ở đầu đời, ý chỉ nó đã nằm sẵn theo mình từ trong bụng mẹ, và hai, nằm ở… tuốt phần sau của cuộc đời. Điều này đúng lắm, vì cái sự vô minh, cứng đầu, trì hoãn chịu tìm tới tu tập, mở trí tuệ của mình nó đã kéo dài hơn nửa đời người, dẫu đã trải qua đủ mọi bầm dập, thương tổn, đủ cả về thể chất lẫn tinh thần. Theo lẽ người ta chịu khổ đau nhiều lần lặp lại như vậy đã phải thức tỉnh sớm hơn rồi. Đó, bạn đã thấy, bây giờ mình nói chuyện ‘Con số 22’, nó đủ ‘ép phê’ chưa?
Gửi niệm lành cho tất cả,
(22.12.2021 – QH & MayQ Team)
December 20, 2021
RẦY & BỊ RẦY
Thời gian sau này, liên tục phải đối mặt với những bài thi khó dạng ‘Tâm’.
Kể từ khi biết học Phật, ý thức về tự tu chỉnh thân tâm đến giờ, càng ngày mình càng ít có phản ứng nóng nảy trước mọi việc – những điều mà, có lẽ những ai là người quen hay người thân biết mình trước giai đoạn 40 tuổi sẽ nhìn rất rõ. Bản chất của mình bộc trực, thẳng tính, gặp việc bất bình sẽ ‘quật’ thẳng. Mà mãi sau này khi đủ duyên bén với Nhân số học, mới biết là do biểu đồ ngày sinh, sau khi điền thêm tên Quỳnh Hương vào thì quá dư nhiều con số 5 Cái sự trực tính, thẳng băng này từng mang tới cho mình khá nhiều sự vì nể (nếu nhìn theo hướng tính cực, bởi vì người ta hiểu, hễ mình thấy cái gì ‘sai sai’ là mình ‘xử’ liền, bất kể cấp bậc, mối quan hệ, haha); nhưng đồng thời lấy đi của mình nhiều thứ, do một phần người ta cũng… ngán mình, ngán cái ‘pà Cọp tánh nóng như lửa’, là mình.
Vậy cho nên, khi quan sát hành trình mình từ từ kiểm soát bản thân dần dần tốt hơn trong mấy năm qua, cũng cảm nhận, đây có lẽ là một hành trình khó khăn và cần sự nhẫn nại dài lâu nhất. Bởi cái gì thuộc về bản tánh, làm sao có thể ngày một ngày hai mà thay đổi được. Vì vậy, mình nhìn thấy mật độ ‘nổi giận’ của mình hàng năm mỗi lần như vậy giảm dần, giảm dần…, cho đến một hai năm gần đây, thì đếm được luôn trên đầu ngón tay, và nhớ rõ luôn, một số ít lần mình cảm thấy tâm mình cuộn lên, sôi trào là những khi nào. Mà, những khi đó, hầu như rồi mình cũng kiểm soát được hết. Cũng đều nhớ và biết lùi lại, tĩnh tâm, quan sát tâm mình để coi cơn tức giận này nó trào lên là từ đâu, rồi quan sát nó lớn mạnh lên, đến cực điểm là khi nào.
Có điều, cứ dửng dưng quan sát coi nó đến rồi nó tự đi như các vị thiền sư thì… mình chưa làm được, hehe. Chỉ làm được tới cái mức là, ngồi quay ngược lại, coi căn nguyên của cơn giận này là từ đâu tới, do những đối tượng nào mang tới. Để rồi, khi ngồi lại, bình tĩnh phân tích khách quan những điều đang xảy ra, biết chắc rằng điều này không phải do từ mình, mà những đối tượng kia chính là những dạng ‘chướng duyên’, đem bài thi mới tới cho mình giải, thì mình sẽ cố gắng tìm một cách này hay cách khác để mà hóa giải chúng đi, theo cách thức thỏa đáng nhất. Mà trong đó, 99% là chọn cách hành ‘Nhẫn Ba la mật’, nghĩa là ráng hóa giải chướng duyên đó bằng cách Hiểu và Thương, cùng cố gắng tìm ra được cái để mình Biết ơn cái chướng duyên đó, coi đó là một dạng ‘nghịch hạnh bồ tát’ tới khảo mình, để qua đó, mình nhẫn được, thì mình ‘lên đô’. Mà hơn nữa, còn học ra được một điều, là họ có quyền không phải với mình, có quyền thiếu lễ độ hay xấc xược với mình, nhưng ngược lại, mình không được quyền nóng nảy với họ, không được quyền ‘xử tay đôi’ với họ, đơn giản chỉ vì mình ở vai lớn hơn, đòi hỏi sự thấu hiểu hơn, bao dung hơn. Và những lúc đó, mình hiểu, để mình nổi nóng lên và hành xử nóng nảy với họ, đơn giản, là mình đã bị ‘đánh rớt bài thi’ từ Vũ trụ rồi
Cho nên, cái lần gần đây nhất, cách đây hơn một tuần, khi trong một cuộc họp, mình nghe các em team giáo vụ báo cáo khẩn cấp một trường hợp ‘vượt ra ngoài hành vi ứng xử thông thường’ của một nhóm các bạn học viên của một lớp cấp độ cao, mình bị ‘đứng hình’ hết mấy giây. Sau đó, mình giao lại việc xử lý này cho một số các anh chị lãnh đạo khác, vì… thật tình mình không biết, trong trường hợp này mình nên ra hướng xử lý như thế nào cho tốt! Một trường hợp mà, nói nôm na là kéo căng dây kẻ chỉ thẳng băng ra mà nói, thì chẳng có gì gọi là sai hết; nhưng nói về cái gọi là ‘đạo lý thường tình’, thì người có suy nghĩ bình thường… sẽ không ai làm như vậy mà coi được hết! Mà chính vì cái chuyện rõ ràng người hiểu chuyện bình thường sẽ không ai làm như vậy được hết, cho nên khi chuyện ấy thực sự xảy ra, mình thực sự… quá ngại, không biết phải xử lý làm sao cho phải!
Cho đến khi, các anh chị lãnh đạo khác đã giải quyết qua rồi mà sự việc vẫn chưa thể dừng lại, mà thậm chí, còn có nguy cơ trầm trọng hơn một bậc. Vì phía bên kia khi đã không hiểu chuyện mà bị xử lý, thì lại càng ức chế, đem lý lẽ ra mà đọ, mà nói vì sao lại sai, trong khi căng về lý, ai cũng là đang làm điều tốt kia mà!
Đến đây thì mình đã hiểu, thôi rồi lần này bài thi của Vũ trụ gieo thẳng vô tay mình rồi, muốn né cũng không được. Và vấn đề là, một khi đã hiểu, “Sanh một niệm sân đốt một rừng công đức”, và cũng biết rằng, bằng mọi giá không được để xảy ra mâu thuẫn thêm nữa, vì còn mâu thuẫn nghĩa là sẽ còn tạo ra nghiệp oan gia, không chỉ ở một cấp độ giữa ta và các đối phương trực tiếp mà còn có khả năng ảnh hưởng đến năng lượng của hàng chục học viên khác, ta phải làm sao?
Trầm ngâm suy nghĩ đến nửa đêm thì quyết định phải đối diện với vấn đề. Phải rầy thôi. Và đã phải rầy, thì phải rầy cho đến nơi đến chốn, có lý có tình. Ngồi suy nghĩ và gõ ra lá thư rầy cho các đương sự có liên quan. Để rồi, gõ xong, thận trọng kiểm tra lại lần nữa quyết định của mình với một quẻ Dịch. Dịch cho một lời đơn giản: quẻ Tổn. Chấp nhận mất mát, tổn thất về tình cảm, mà trong đó, nhấn mạnh “sự nghiêm khắc và chân thành mới sẽ bất chấp tổn thất mà làm nên lợi lạc”. Mình bấm gửi đi vào nhóm trao đổi chung cả lớp lúc một rưỡi sáng. Thư rầy học trò gửi đi rồi, cả đêm vẫn còn trằn trọc.
Thấy, thật ra có mấy ngày đời được hoàn toàn An đâu, mà thực chất, An được ba ngày, rồi bạn sẽ luôn phải giải những cái đề thi mới từ Vũ trụ, mà bạn có né tránh, thoái thác đến độ nào, rồi cũng phải đối mặt với nó, phải giải cho được nó, và giải nó cho được theo cách tốt nhất mà thôi. Và đó là con đường duy nhất!
Ngẫm lại, thấy những năm tháng vừa qua đã xoay chuyển, trui rèn mình thành một con người ‘dĩ hòa vi quý’, nếu thật sự có thể không phản ứng, thì mình nhất định không phản ứng. Cái bài thi ‘Ra mặt rầy’ này, chắc chắn đã không phải là một con đường dĩ hòa vi quý. Mà khi đã phải ra mặt để rầy học trò, thì chắc chắn học trò đã không vui, mà người rầy nào có thể vui vẻ gì.
Vậy, ngẫm tới rồi lại ngẫm lui, ngẫm dài cho đến thấy được, ngày càng thường xuyên hơn những ‘bài thi nghịch duyên’ từ rải rác các học viên nhiều cá tính, làm tụi mình hao tâm suy nghĩ tìm cách đối xử cho phù hợp. Vậy dạng bài thi này, Vũ trụ muốn mình học được điều gì? Cái chìa khóa nằm ở đâu? Vì sao mình càng nhẫn nhịn, Vũ trụ lại gửi xuống càng thường hơn, cùng dạng bài này như vậy? Mà đáng nói, những trường hợp này lại toàn nằm ở những cấp độ cao hơn, không thể nói họ thiếu suy nghĩ hay ít hiểu biết được. Vậy, trong những trường hợp đặc thù như thế này, hành Nhẫn Ba la mật lại có vẻ không phải là một cái ‘chìa khoá’ đúng.
Cái cảm giác trì oằn này ngụ lại trong mình suốt mấy ngày, càng làm cho mình thôi thúc, nhất định phải nhìn cho ra công thức, tìm cho ra cái ‘công tắc’, bật cho sáng được vấn đề này. Cho tới đêm rằm vừa rồi, mình thả mình vào một thời thiền trăng dài, hoàn toàn buông mọi suy tư, nghĩ ngợi. Mình khấn với Vũ trụ, nếu đúng đó là bài thi cho con, thì sẽ cho cho con đủ sức ‘nhìn ra’ vấn đề này, thông qua thời thiền này nha! Thiền xong rồi, dứt khoát đi ngủ. Sớm hôm sau thức dậy lúc hơn bốn giờ sáng, mọi cái tự nhiên thông tỏ!
Tự nhiên tất cả đến với mình cùng một lúc.
Trong một sát na, mình nhìn thấy mình hồi còn là một đứa bé gái nhỏ bảy tám tuổi, lúc đó có một bác bạn cha mình đến nhà chơi. Lúc đó, mình đem cây chổi ra quét nhà, trong đầu óc non nớt của mình thời điểm bấy giờ, mình chỉ nghĩ bác kia thấy mình như vậy thể nào cũng khen mình “con bé siêng năng” cho xem. Ai ngờ bữa đó mình bị cha mình rầy cho, nói vì sao khách đến chơi nhà mà con lại đem chổi ra quét nhà, như vậy là tín hiệu đuổi khách à! Mình vừa ức, vừa quê…, thiệt sự lớn lên nghĩ lại, không biết hồi đó sao mà mình nghĩ và làm như vậy được nữa á!
Rồi cái cũng trong một sát na, cái đầu mình nối liền được hành vi của con bé Quỳnh non nớt ngày xưa đó, với hành vi ‘không hiểu sao mà làm được’ của một số bạn học viên dẫn dắt nhóm trong lớp học mà mình rầy kia. Có thể các bạn đã làm hành động đó, và làm một cách vô cùng hồn nhiên, là bởi vì thật sự các bạn cũng không ý thức được, làm như vậy là vô cùng không phải so với đạo lý xã hội, là điều mà người ta cần tránh, kiểu ‘quét nhà là đuổi khách’. Có thể ở môi trường các bạn từng sống, chưa từng ai dạy qua các bạn một số điều đạo lý cơ bản đó, hoặc giả, là những người trẻ đầy cá tính và muốn thể hiện trách nhiệm và khả năng của bản thân, các bạn đã vô tình phạm mà không ý thức hết được hậu quả. Bởi, nếu đã chủ động ý thức được, các bạn đã đâu có làm, kiểu như hồi đó mình vẫn biết ‘quét nhà là đuổi khách’ đó chứ, nhưng trong một khoảnh khắc nhất thời nào đó, con bé Quỳnh của ngày thơ dại đó đã vì ham thích thể hiện nhất thời mà quên mất đi bản chất của hành động đó!
Vậy thì, việc rầy và bị rầy trong việc này là điều không thể tránh khỏi. Mình nhận ra rồi, ngay cả trong một môi trường trọng sự an hòa như tụi mình hay theo từ lời khuyên của các Thầy, vẫn không thể thiếu cái gọi là sự uốn nắn, rèn giũa. Cây có mọc lên cao cỡ nào, khi cây đó hữu duyên lọt vào vườn nhà mình, được Vũ trụ giao cho mình nhiệm vụ chăm dưỡng ở một mặt nào đó, thì trong sự chăm dưỡng ấy không thể thiếu được sự uốn nắn. Mà đã ‘uốn’ và ‘nắn’, thì làm sao tránh khỏi có lúc phải thực sự nghiêm khắc, thì cái cây đó mới mọc thẳng, vươn cao được.
Mình biết, những khóa học về Quản trị cuộc sống của nhà MayQ tụi mình, suy cho cùng cũng chỉ là những khóa học về kỹ năng sống. Nhưng đó vẫn là một phần trách nhiệm quan trọng của tụi mình, là một dạng ‘công tác’ mà giai đoạn này, tụi mình được Vũ trụ giao nhiệm vụ cho làm. Mà ở đó, không chỉ đơn thuần là dạy kiến thức hay kỹ năng sống, đó còn đòi hỏi việc phải dùng chính tâm và lực của mình, để phần nào định hướng và uốn nắn lối sống của cả những ai hữu duyên tìm đến với chúng mình!
Thốt nhiên, mình nhớ lại, trong bước đường làm học trò của Thầy tụi mình, bản thân mình đây cũng đã từng bị Thầy mình rầy không biết bao nhiêu lần…, mà mỗi lần bị rầy như vậy, là sự tổn thương ghê gớm Nhưng rồi, bước qua khỏi sự tự ái ban đầu đó, bình tĩnh ‘liếm láp vết thương’ và quay lại soi rọi từ bên trong mình, mình lớn khôn, hiểu chuyện hơn nhiều từ những lần ‘bị rầy’ đó. Vậy thì, tự nhiên thấu suốt, cái sự ‘rầy học viên’ của mình ngày hôm nay, phải chăng bản chất của nó chính là sự tiếp nối của sự uốn nắn, rèn giũa trong nghiêm khắc, những khi thực sự cần thiết, để đối tượng chịu cái sự rầy của mình cũng sẽ rồi vượt qua được những sự tự ái cá nhân, mà khi cần thì soi rọi lại bản thân, để qua đó, cũng sẽ lớn khôn và trưởng thành hơn, hiểu chuyện hơn?
Tự nhiên, mình nhẹ nhõm. Tự nhiên, mình an lòng. Cái ‘chìa khóa’ để mở ra vấn đề về những chướng duyên đến từ các học trò cấp độ cao đầy cá tính, có lẽ mình đã nhìn ra được phần nào. Và mừng là mình đã chọn cách phù hợp. Để rồi đây, những ai đủ duyên sẽ hiểu, mình vì thương và thực sự muốn tốt hơn cho mọi chuyện mới phải làm cái việc chẳng ai mong muốn, là rầy các bạn.
Xét ra, dường như sau mỗi chặng thời gian, gánh nặng trách nhiệm của tụi mình trong những giai đoạn cụ thể ngày càng nặng thêm thì phải. Hồi đó làm truyền hình, chỉ cần tập trung làm nội dung cho hay, cho chạm lòng người, là được. Sau đó chuyển qua giai đoạn làm du lịch truyền cảm hứng, cũng chỉ phụ trách khách của mình trong chuyến đi mà thôi. Còn về sau này, khi nhánh lớp học mở ra, nhiệm vụ của tụi mình không chỉ là truyền tải kiến thức, kinh nghiệm, mà còn phải dùng tâm sức của mình bồi đắp nên những cộng đồng học viên biết sống thuận hòa, hợp lẽ, biết yêu thương nhau và hiểu chuyện. Và chính vì vậy, trong suốt thời gian qua, dù không được ai nhắc nhở hay hối thúc, tự thân mình luôn phải tự nhắc mình cố gắng tu tập miên mật và đẩy năng lượng, nội lực của mình ngày càng lên cao, mới có thể làm được cái việc “Cây càng cao, rễ phải bám sâu, thân phải thật dày, mới trụ được với gió ngày càng lớn”.
Càng dọc dài theo những khóa học ngày càng mở ra đến nhiều hơn những đối tượng học viên thuộc nhiều thành phần xã hội, nhiều đối tượng, lứa tuổi khác nhau, tụi mình không thể tránh khỏi phải đối diện với một số những con người đầy cá tính, với những nếp suy nghĩ hoàn toàn khác biệt. Khi xảy ra những việc như đã thấy, nghĩa là lực mình chưa đủ, để họ tự nhìn người dạy mà tự tu chỉnh cho trang nghiêm, cho hiểu chuyện. Vì vậy, đã có mấy trường hợp, mình phải xin kiếu tạm thời không tiếp nhận vào các lớp tiếp theo. Đây có thể nói cũng là một trường hợp giải quyết nghiêm khắc, cho cả hai bên. Phía chính mình, là sự thừa nhận không tự ái, là mình chưa đủ lực để cảm hóa các đối tượng đặc biệt đặc thù này, cần phải ra công nỗ lực bồi đắp nội lực và sám hối cho miên mật để nghiệp nhẹ hơn nữa. Còn phía các bạn chịu hướng giải quyết đặc thù này, đây cũng là thời gian tạm ngưng, để các bạn từ nhìn lại bản thân và qua đó, cũng có thể rút kinh nghiệm ít nhiều về những gì mình đã làm…
Cái là mình nhớ, ừ, cũng dọc dài trên con đường cầu học, mình bị chính vị thầy ‘ruột’ truyền cho mình bao nhiêu điều quý giá về Phật pháp và Nhân số học đây, ‘từ mặt’ cho mấy lần rồi. Lần nào cũng ‘từ mặt’ công khai, thả vào cả nhóm thông báo cho biết. Cũng đau đớn, cũng khóc lóc nước mắt nước mũi chèm nhem bao lâu mấy lần rồi… Mà nếu đã là duyên gắn bó, thì sau mỗi vụ ‘bị rầy nghiêm khắc’ và ‘bị từ’ như vậy, Thầy trò rồi cũng gắn bó trở lại, để rồi sau mỗi lần như vậy, dường như giữa thầy trò lại hiểu nhau hơn, ăn ý với nhau hơn, và mình lại học thêm được biết bao nhiêu điều cơ mật mà, có lẽ nếu không phải học trò bị rầy, bị từ nhiều như vậy, chưa chắc học trò khác đã học được (nói tới đây, thiệt là vừa nói vừa chấm nước mắt luôn ^^)
Mình thương cái chữ “Rầy”. Từ này chắc là một từ rất mang phương ngữ Nam Bộ, chỉ sự uốn nắn nghiêm khắc nhưng mang hàm sự yêu thương, muốn tốt cho đối phương. Vậy, tự nhiên xâu chuỗi lại tất cả những lần bất đắc dĩ ở trong vai trò ‘bị rầy’ trong quá khứ, thấy cảm kích những lần ‘bị rầy’ đó quá. Bởi lẽ, nếu không có những lần ‘bị rầy’ đó, cái cây ngông nghênh của thời tuổi trẻ là nhỏ Quỳnh đây có thể đã không học được hạnh hiểu chuyện mà khiêm hạ cúi mình, như bây giờ
Rồi cái tự động mình liên kết sang những gì đang diễn ra giữa mình với các đối tượng bị mình ‘rầy’ những ngày này. Tự nhiên thấu một cách sâu sắc, những lần gián đoạn duyên này, giữa mình và một số bạn cụ thể, coi như cũng là bài ‘test’ chung cho cả các bạn, lẫn mình.
Nếu còn duyên, chúng ta sẽ có ngày gặp lại, ở một mức độ hiểu nhau sâu sắc hơn, và vì thế chắc chắn, mức độ lợi lạc hai bên mang lại cho nhau hẳn sẽ tăng thêm được một bậc.
Tuy nhiên, nhìn ở khả năng ngược lại, nếu đã nhân sự việc lần này mà những ai đó tự ái, rời đi vĩnh viễn, ấy cũng là một đoạn duyên mỏng, nay cũng đã đến lúc đoạn rồi. Mình rất thích câu “Duyên mỏng trách sao tình không sâu”. Nếu đã quán chiếu sâu sắc, vạn sự trên đời vận hành theo duyên, thì ta đi theo duyên vậy.
Gửi niệm lành cho tất cả,
(20.12.2021 – QH & MayQ Team)
Lê Đỗ Quỳnh Hương's Blog
- Lê Đỗ Quỳnh Hương's profile
- 18 followers
