Cao Việt Dũng's Blog, page 121
April 21, 2017
Người phụ nữ tuổi ba mươi (tiếp)
Hôm nay chính là ngày gì đó rất quan trọng đối với "sách Việt Nam" nói chung đấy. Chắc là trong thế giới sách, hôm nay, đã xảy ra nhiều chuyện.
Và chúng ta sẽ tiếp tục Người phụ nữ tuổi ba mươi :p (phần đầu ở kia)
Nhân tiện: mới thêm những đoạn rất rất dài Ursule Mirouët và Một vụ việc ám muội.
Người phụ nữ tuổi ba mươi là cuốn tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng của Balzac, có thể nói là nó nổi
Và chúng ta sẽ tiếp tục Người phụ nữ tuổi ba mươi :p (phần đầu ở kia)
Nhân tiện: mới thêm những đoạn rất rất dài Ursule Mirouët và Một vụ việc ám muội.
Người phụ nữ tuổi ba mươi là cuốn tiểu thuyết vô cùng nổi tiếng của Balzac, có thể nói là nó nổi
Published on April 21, 2017 08:10
April 18, 2017
Xiếc
Rạp xiếc (circus) là sự nối tiếp, xuyên qua thời gian, của đấu trường (arena) trong thế giới La Mã. "Trò giải trí", nhưng là trò giải trí căng thẳng, tuy về sau đỡ đẫm máu nhưng sự căng thẳng thì vẫn còn nguyên. Đã rất nhiều lần, tôi nhìn thấy trong các bản dịch tiếng Việt, "Piccadilly Circus" được gọi là "Rạp Xiếc Piccadilly".
Nhưng "xiếc" còn liên quan đến một điều nữa: sự kỳ ảo, sự kỳ ảo ấy
Nhưng "xiếc" còn liên quan đến một điều nữa: sự kỳ ảo, sự kỳ ảo ấy
Published on April 18, 2017 06:28
April 17, 2017
[tiện bút] khác
Phụ nữ (xem thêm ở kia và ở kia) và đàn ông thì khác nhau, nhưng khác nhau như thế nào? Và tại sao lại khác nhau?
Sự khác nhau kinh điển nằm ở chi tiết rất nhỏ, trong động tác, cử chỉ. Dường như trong những gì thuộc về cơ thể (một ví dụ là "động tác vẩy" chỉ thấy ở đàn ông, xem ở kia), con người chỉ chịu sự xui khiến của "bản năng giống loài", đó là phản xạ, nhưng là "có điều kiện" hay "không
Sự khác nhau kinh điển nằm ở chi tiết rất nhỏ, trong động tác, cử chỉ. Dường như trong những gì thuộc về cơ thể (một ví dụ là "động tác vẩy" chỉ thấy ở đàn ông, xem ở kia), con người chỉ chịu sự xui khiến của "bản năng giống loài", đó là phản xạ, nhưng là "có điều kiện" hay "không
Published on April 17, 2017 04:10
April 15, 2017
Một vụ việc ám muội (tiếp)
Đã đến được mức "tròn chục" (nhát thứ 10 Vở kịch con người: ở kia), cũng tới lúc nên quay lại rà soát và phát triển những gì đã có :p
Thêm nữa, làm như vậy giống như mô phỏng chính phương thức tự sự của Balzac (về điều này, xem trong đường link đã dẫn, chú thích số 71).
Một vụ việc ám muội (Une ténébreuse affaire) thuộc các "xen" "chính trị". Ở phần đầu (xem ở kia), ta đã biết là tại tỉnh Aube,
Thêm nữa, làm như vậy giống như mô phỏng chính phương thức tự sự của Balzac (về điều này, xem trong đường link đã dẫn, chú thích số 71).
Một vụ việc ám muội (Une ténébreuse affaire) thuộc các "xen" "chính trị". Ở phần đầu (xem ở kia), ta đã biết là tại tỉnh Aube,
Published on April 15, 2017 07:13
April 11, 2017
Ursule Mirouët
Tranh thủ thông báo cho những ai còn chưa biết: đã có đầy đủ ba chương đầu phần thứ nhất Giáo dục tình cảm của Flaubert, ở kia.
Điều sau đây thì đáng sợ hơn: những ai tưởng khi tôi nhích sang Flaubert thì nghĩa là đã thoát Balzac, những người ấy rất nhầm; thậm chí, chúng ta còn chưa đi được đến nửa đường ấy chứ. Và bây giờ lại tiếp tục.
Quay trở lại từ đầu (cần phải trở đi trở lại như thế này,
Điều sau đây thì đáng sợ hơn: những ai tưởng khi tôi nhích sang Flaubert thì nghĩa là đã thoát Balzac, những người ấy rất nhầm; thậm chí, chúng ta còn chưa đi được đến nửa đường ấy chứ. Và bây giờ lại tiếp tục.
Quay trở lại từ đầu (cần phải trở đi trở lại như thế này,
Published on April 11, 2017 07:39
April 7, 2017
Giáo dục tình cảm (1, I, II, III)
Cú đọc lại Madame Bovary lần này (như đã nói ở kia) thật quá mức khủng khiếp: tôi đã bắt đầu thấy nguy cơ toàn bộ sự nhìn nhận Flaubert của tôi sắp thay đổi mãnh liệt. Cụ thể hơn, lần đọc Madame Bovary này khiến tôi chóng mặt (về sự chóng mặt, xem ở kia, chú thích số 133).
Trước khi mọi thứ trở nên quá tệ hại :p tôi quyết định rút bản dịch L'Éducation sentimentale cất giữ đã lâu ra luôn, không
Trước khi mọi thứ trở nên quá tệ hại :p tôi quyết định rút bản dịch L'Éducation sentimentale cất giữ đã lâu ra luôn, không
Published on April 07, 2017 06:34
April 3, 2017
Balzac và Flaubert
Trong rất, rất nhiều năm, tôi không đọc lại Madame Bovary; ngay sau đây, tôi sẽ nói một điều báng bổ, thậm chí vô cùng báng bổ: tôi thấy Bovary chán khủng khiếp, hơn thế nữa, đối với tôi, trong một thời gian cực dài, đó là thứ kém nhất mà Flaubert từng viết. Điều ấy, ngoài một số chuyện khác, thật ra muốn nói lên rằng tôi thuộc về phía bên kia, cái phía của L'Éducation sentimentale và Bouvard et
Published on April 03, 2017 20:01
March 31, 2017
Mất mật khẩu
Sẽ đặc biệt nhàm chán khi cứ nhắc đi nhắc lại rằng Céline tiên tri rất nhiều điều. Vì ngay từ đầu, Đi đến cùng đêm đã nói gần như mọi thứ, rằng cuộc đời con người là chuyến đi, nhưng đó là một chuyến đi có đặc điểm là diễn ra trên một triền dốc, và cái triền ấy không hướng lên, mà hướng xuống. Sau đó, đến Chết trả góp (Mort à crédit): sống thì là đi xuống mãi, nhưng chết, ngay cả chết, cũng không
Published on March 31, 2017 22:36
March 29, 2017
Đầu tiên và cuối cùng
Ấy đấy, cái ông Balzac có thể gây ra bao nhiêu điều và đồng thời có thể làm tắc nghẽn khối chuyện khác. Kể từ khi bắt đầu "tổng phổ" Balzac, vụ "Hà Nội từ 1947 đến 1954" ắc tắch quá :p
Giờ lại tiếp tục. Vả lại, nó sẽ là một "vệt" rất dài, rất rất dài. Thậm chí, nó sẽ không là "vệt" đâu. Và nó sẽ thực sự là "Hà Nội từ 1947 đến 1954".
Một "vĩ thanh" cho câu chuyện quyển sách đầu tiên in tại Hà
Giờ lại tiếp tục. Vả lại, nó sẽ là một "vệt" rất dài, rất rất dài. Thậm chí, nó sẽ không là "vệt" đâu. Và nó sẽ thực sự là "Hà Nội từ 1947 đến 1954".
Một "vĩ thanh" cho câu chuyện quyển sách đầu tiên in tại Hà
Published on March 29, 2017 19:00
March 28, 2017
Đọc được một câu thơ
Tôi chấp nhận, trong một buổi chiều vô nghĩa, đọc một tập thơ, công việc tôi rất không thường làm. Nhưng đôi khi, ta phải chấp nhận.
Vả lại, buổi chiều nào mà chẳng vô nghĩa, buổi chiều nào chẳng có những giờ hoang vu cần phải đi qua (cũng có thể là bơi qua).
Làm thơ là chấp nhận trưng bày tâm hồn. Thơ tạo ra một cái hang, đọc thơ là đi vào cái hang ấy.
Một cái hang, dẫu có mênh mông đến mấy,
Vả lại, buổi chiều nào mà chẳng vô nghĩa, buổi chiều nào chẳng có những giờ hoang vu cần phải đi qua (cũng có thể là bơi qua).
Làm thơ là chấp nhận trưng bày tâm hồn. Thơ tạo ra một cái hang, đọc thơ là đi vào cái hang ấy.
Một cái hang, dẫu có mênh mông đến mấy,
Published on March 28, 2017 04:34
Cao Việt Dũng's Blog
- Cao Việt Dũng's profile
- 59 followers
Cao Việt Dũng isn't a Goodreads Author
(yet),
but they
do have a blog,
so here are some recent posts imported from
their feed.
