Nguyễn Thái Duy's Blog, page 47
December 17, 2017
NOEL 2017 ĐANG TRÊN ĐƯỜNG ĐẾN – CẢM XÚC NGÀY GẶP MẶT
Những lời bạn viết, sản phẩm bạn làm bánh Cookies Chùm Ngây đây cũng là kết quả nỗ lực ra khởi nghiệp trong một thời gian dài của bạn.

( Góc chia sẽ của chủ Donh Nghiệp Kinh Doanh bánh cookie )
Chưa bao giờ ra làm kinh doanh là dễ dàng cả mỗi bước đi, mỗi cái đạt được dù nho nhỏ cũng là sự nỗ lực, tích luỹ, rèn luyện, tập trung tiến từng bước một đến mục tiêu.
Mỗi hành động, mỗi chút giây, những gì bạn nghĩ chính là những hình ảnh thu nhỏ của cuộc đời này và những gì bạn làm trong những tháng qua chính là kết của cuộc sống do bạn tạo nên.
Và một điều tất yếu rằng những gì bạn làm hôm nay nó định hình tương lai của bạn, suy nghĩ, cách làm, người bạn chọn chơi, kiến thức bạn nhận… tất cả sẽ tạo ra số phận cuộc đời này.
Điều trận trọng và ý nghĩa nhất là luôn biết nỗ lực nâng cao chất lượng cuộc sống mỗi ngày. Thay đổi để tốt hơn tại sao ta lại trì hoãn, sao mỗi ngày làm đi làm lại một điều bạn không yêu thích nữa mà bạn vẫn cứ làm.

(Thiệp chúc mừng được trao cho thầy với vài dòng tâm sự đầy ý nghĩa)
Suy nghĩ gì nó đang cản chân bạn lại? Những năm tháng chia sẻ mình nhận ra một điều rằng “những bạn đạt thành quả tuyệt vời trong kinh doanh trong những năm qua không phải là người thông minh, giỏi giang mà đơn giản là các bạn ấy làm mỗi ngày một chút thôi và rồi từng bước tiến đến những điều mà trước kia bạn hằng ao ước để rồi một ngày nọ mọi người xung quanh điều nói rằng “ sao bạn giỏi quá””.
Một mùa Noel nữa đang ở ngoài hiên nhà đón chờ ta. Câu hỏi là bạn đang làm gì trong một năm qua để có cái chia sẻ với ông Noel dù chỉ là cái gì đó nho nhỏ!!!
GÓC CHIA SẼ VÀO NHỮNG NGÀY CUỐI NĂM:
Mỗi khi gặp lại thầy là bao nhiêu kỷ niệm và cảm xúc lại dâng trào.
Ngày hôm nay khi trở lại sau hơn 3 năm tôi mạnh dạn đứng trên bục giảng nói với học trò của thầy lớp này rằng, “Tôi tin các bạn trong lớp này chắc chắn sẽ thành công trong quãng đường kinh doanh của mình , các bạn cứ để mọi thứ nó xảy ra đi , rồi các sẽ cảm thấy kinh doanh là một niềm vui cực kỳ đã….luôn”.
“Vì các bạn đã có duyên để gặp thầy và bạn đã ngồi ở đây là các bạn đã thành công rồi đó “ tôi muốn truyền hết năng lượng của tôi ngay trong lúc này đến các bạn lắm luôn ..”

( Học trò cũ tặng hoa thầy trong lớp Be 134)

( Thầy trò gặp gỡ những ngày cuối năm 2017 )
Em chúc thầy luôn nhiều sức khoẻ và tràn đầy năng lượng để tiếp sức cho các bạn lớp sau, giúp các bạn khởi nghiệp bớt té
December 14, 2017
BÀI HỌC VÔ GIÁ CHO DOANH NGHIỆP – LEAN SYSTEM
Lâu lắm rồi mới đi học một lớp hay như vậy. Rất cám ơn thầy Nguyen Thai Duy đã dành 3 ngày để chia sẻ cho tụi em những bài học về Lean thật tuyệt vời. Đây là cách để các doanh nghiệp đang phát triển có thể nhìn lại tỗng thể toàn bộ công ty của mình và hoàn thiện lại toàn bộ. Để có thể luôn đứng vững để phát triển tốt hơn.
Những ngày này được nghe các chia sẻ của các anh chị giúp Chill có thể hiểu hơn để áp dụng vô công việc của mình. Chill rất vui vì có thể học chung với các anh chị 3 ngày. Tất cả đều là những kỷ niệm vui mà Chill không thể quên.
Đầu tiên nghe đến lớp học này mình và các bạn đa phần không hiểu là đến đây học cái gì luôn mà nghe lạ vậy. Mà nghe nó cần thiết cho doanh nghiệp là đi học thôi.
Học xong cả lớp 20 người ai cũng thấy mình vô cùng may mắn khi gác lại toàn bộ công việc dành thời gian 3 ngày cho lớp LEAN. Thực ra để kinh doanh được đã là điều khó, không dễ làm một tí nào, nhưng để đưa doanh nghiệp mình phát triển và lớn lên thì càng khó hơn nữa.
Hơn thế nữa, một sự thực là số doanh nghiệp Việt Nam lớn lên và trụ lại được đã đến trên đầu ngón tay. Học xong lớp LEAN mình càng hiểu tại sao doanh nghiệp Việt Nam nhỏ thì làm được cứ lớn lên không kiểm soát được lại bể. Bởi không làm đúng quy trình LEAN thì sớm muộn cũng bể, còn một doanh nghiệp dù nhỏ đến mấy nếu làm đúng quy trình thì Lean thì doanh nghiệp đó sớm muộn gì cũng vươn lên vị trí dẫn đầu.
Học xong mới thấy doanh nghiệp nước ngoài họ rất giỏi quy trình LEAN còn số doanh nghiệp Việt Nam biết về LEAN còn ít quá. Cám ơn thầy Nguyen Thai Duy đã dành thời gian đã chia sẻ cho chúng em những món quà Vô Giá cho doanh nghiệp mình, cám ơn chị Lê Kim Loan đã lo lắng tổ chức hội trường cho lớp, cám ơn các anh chị cho em ba ngày cùng học cùng ăn cùng chơi cùng trải nghiệm với lớp và với những bài học quý báu.
Có thể nói, đây là lớp học về kinh doanh hay nhất mình được từng học- Lean Class. Mình cảm nhận đây là môn khoa học thực tiễn về kinh doanh. Mọi người trong lớp đều nhận ra Lean rất quan trọng cho công việc kinh doanh của mỗi người. Kiến thức của mình được mở rộng ra khi nhận được những chia sẻ chân thành quý báu của thầy Nguyen Thai Duy.
#HuynhTheVinh
#TrinhThiChung
#NguyenHoangAnhTuyet
Nh
ữ
ng h
ì
nh
ả
nh t
ừ
l
ớ
p h
ọ
c:
Thông tin chi ti ế t li ê n h ệ : V ườ n Ươ m Doanh Nh â n Be Training
Tel: 028 5422 1032 – 0937 939598
Email : info@betraining.org
FB: https://www.facebook.com/BeTrainingVu...
Web: www.betraining.org
Đ ị a ch ỉ : S ố 199, Đ i ệ n Biên Ph ủ , P 15, Q.B ì nh Th ạ nh, TP HCM (t ò a nh à Vietcombank)

The post BÀI HỌC VÔ GIÁ CHO DOANH NGHIỆP – LEAN SYSTEM appeared first on .
December 11, 2017
GÓC CHIA SẼ – CHẮC GÌ ĐI CHƠI ĐÃ THÚ VỊ HƠN
Hai ngày cuối tuần tạm xa chồng con đi học, ai chẳng thích cả nhà cùng nhau tung tăng nơi nào đó cho thỏa nghỉ ngơi. Trước lúc quyết định đi cũng hơi chần chừ, nhưng học xong mới cảm thấy thời gian đi học thật xứng đáng.
Những kiến thức về kinh doanh quá mới mẻ và thú vị đối với mình. Càng học càng thấy mình không biết gì. Ở đây Thầy không truyền đạt những kiến thức Hàn Lâm mà là những trãi nghiệm thực tế Thầy đã làm và thành công.
Những điều khó khăn đã được Thầy làm cho đơn giản, dễ làm, dễ hiểu. Cùng chơi Game để vượt qua nỗi sợ và làm đến cùng không bỏ cuộc. Những giọt nước mắt khi vượt qua được thử thách. Sự tận tâm, kiên trì của Thầy và đồng đội giúp mọi người đều có thể vượt qua.
Năng lượng và nhiệt huyết tuyệt vời của Thầy đã truyền cho mọi người một sự quyết tâm cao độ phải làm bằng được. Chỉ những điều từ Tâm mới chạm đến Trái tim của nhiều người. Biết ơn Thầy Nguyen Thai Duy rất nhiều!
P/s: Học say sưa nên chẳng nhớ tới chụp hình
Quỳnh Trang
Thông tin chi tiết liên hệ: Vườn Ươm Doanh Nhân Be Training
Tel: 028 5422 1032 – 0937 939598
Email : info@betraining.org
FB: https://www.facebook.com/BeTrainingVu...
Web: www.betraining.org
Địa chỉ : Số 199, Điện Biên Phủ, P 15, Q.Bình Thạnh, TP HCM (tòa nhà Vietcombank)

The post GÓC CHIA SẼ – CHẮC GÌ ĐI CHƠI ĐÃ THÚ VỊ HƠN appeared first on .
November 26, 2017
BẠN CÓ ĐANG CHÌM ĐẮM VÀO CÔNG VIỆC MỖI NGÀY!
Sáng nay chủ nhật mình thức dậy sớm, chạy bộ 03 vòng quanh công viên, khí trời buổi sáng kỳ diệu biết bao, nghe nói rằng lúc sáng sớm là sinh khí tốt nhất trong ngày nên cho cơ thể trầm mình trong đó.
Khoảng 30 phút thể dục, trở về bàn nơi mình ngồi làm việc mỗi ngày, định viết bài tiếp theo về thương hiệu chia sẻ lên đây thì bất chợt tay mình cầm tấm thiệp đọc những dòng chữ trong ấy bài học cuộc sống lại tràn về.
Một chút chia sẻ, cảm nghiệm bài học ý nghĩa cuộc đời trãi dài qua những trang chữ, bạn ấy nói rằng từ khi biết đến trang FB này, biết đến quyển sách của mình, biết đến những bài học chia sẻ trên Youtube và trong những lớp học nó làm cho cuộc sống bạn ấy có ý nghĩa hơn.
Bạn nói rằng, trước đây vì công việc, vì cuộc sống bạn đã lao ra làm, làm tất cả và rồi vấp té, sai lầm, trả giá, mất mát, đớn đâu, cô đơn, bị ruồng bỏ, khinh bỉ, miệt thị…nó đã biến bạn thành một con người khô khan bất cần đời.
Lầm lũi sống lay l qua ngày tháng, muốn thành công, muốn kiếm nhiều tiền hơn, muốn có con đường để đi, muốn rất nhiều thứ tốt đẹp lắm tuy nhiên bất lực vì làm hoài và trả giá hoài mà nó vẫn không ra.
Tuy nhiên có một điều gì đó kỳ lạ, bạn không thể giải thích được là khi có duyên biết đến trang FB này, bạn đã đọc mỗi ngày, theo dõi những chia sẻ trên trang FB và rồi đến những lớp học thì dần dần tư duy bạn thay đổi sang một góc nhìn khác
Và rồi con người xưa kia của bạn sống dậy mãnh liệt, bạn khát khao nhiều hơn, sẳn sàng cống hiến để giúp ích cho đời, bạn không chấp nhận là con người lầm lũi nữa. Bạn biết mục đích cuộc đời mình muốn gì. Bạn ấy đang vươn lên mạnh mẽ mỗi ngày.
Câu chuyện của bạn ấy trên tấm thiệp qua những dòng mực nó cũng là câu chuyện của mình trước đây và mình biết nó cũng là câu chuyện của bao nhiêu bạn đang đọc những dòng tâm sự này.
Ai cũng có một tuổi thơ đầy ý nghĩa và sinh động, dù có dữ dội hay nên thơ thì đứa bé ngày ấy vẫn có những ước mơ, suy nghĩ cuộc đời đẹp biết bao, nó mãnh liệt và đam mê như trong câu chuyện cổ tích.
Tuy nhiên khi ta trưởng thành, khi chân ướt, chân ráo bước vào đời ta bị những gáo nước lạnh tạt vào, bị vấp ngã ngay bước chân đầu tiên nó đã làm cho ta xa rời đi tính tự nhiên vốn có của con người.
Cuộc sống hàng ngày nó đã làm bạn cuống vào nguồn quay và ta chìm vào cơm, áo, gạo tiền mà quên đi rằng ta còn nhiều thứ hay và tốt đẹp trên đời này nữa mà. Bạn đã dành thời gian chăm sóc cho những gì đang có.
Ví dụ như cầm ca nước tưới chậu hoa trước nhà, ngồi nói chuyện rồi chơi trò chơi con nít với con cái, nghe bài hát và ngâm nga hát theo, thả rong suy nghĩ hướng tầm mắt ra bầu trời trong xanh xa tắp.
Bạn luôn nhớ! Ta là tuyệt tác của cuộc đời này, ta không cần phải cố gắng để trở nên tầm thường, đừng cố tỏ ra ta là người bận rộn, chăm chỉ, rồi cho mình là người có học, làm điều vĩ đại.
Rất đơn giản, bạn chỉ trở về con người tự nhiên mà khi mới sinh ra bạn vốn có, đó chính là con người thật của bạn, sống hết mình với nó bạn sẽ có tất cả mọi thứ trên đời này. Con người ấy đã có tất cả để trở nên vượt trội.
Cho mình ít cảm nhận về bạn nhé, một ít comment, hay câu hỏi hay chỉ là một trái tim hoặc cục gạch.
Nguyễn Thái Duy.

The post BẠN CÓ ĐANG CHÌM ĐẮM VÀO CÔNG VIỆC MỖI NGÀY! appeared first on .
November 22, 2017
TÂM SỰ KHỞI NGHIỆP CỦA BẠN ĐỖ BÌNH
Mở to mắt lên và tỉnh lại đi nào các bạn trẻ!
Hãy thoát ra ngoài mà vẫy vùng bay nhảy đi.
Hãy cứ là những chú cừu non, gà tơ, cá nhỏ mà bơi ra đời đi.
Hãy cứ để cuộc sống chà đạp, xô ngã mình đi. Sớm lớn nhanh thôi.
Gọi thầy Nguyễn Thái Duy là vua khởi nghiệp chẳng sai. Khởi nghiệp từ can nước mắm, cuộc đời lên voi xuống chó đủ cả. Vậy mà cái lửa vẫn còn cháy hừng hực như thuở đầu. Cảm ơn thầy! Học được quá nhiều từ tinh thần, ý chí, kiến thức thầy cho đi.
Nghe thì hay đấy, nhưng làm thì được mấy người làm? Thực sự lúc đầu khá là bất ngờ, khi thầy khai sáng gần trăm con người qua bảng thu – chi thần thánh. Không biết nên khóc hay nên cười, khi thấy hầu hết các bạn trẻ không ghi nổi một nguồn thu cho mình, trong khi cột chi ghi “đến tết không hết” như các bạn nói. NGUỒN THU: “bố mẹ”, “ông bà”, “anh hai”, “anh ba”, “chị ba” … Từ khi nào mà cái người già yếu ở quê, phải chu cấp, trở thành nguồn thu, nuôi mấy đứa trẻ khoẻ sống trên thành phố thế?!
NHỤC!
Các bạn đang giàu sức khoẻ, mà nghèo tư duy, nghèo ý chí, hèn lắm. Thức tỉnh đi. Tự làm gì đó để tự chăm lo bản thân mình đi, dựa dẫm vào ai nữa? Rửa bát cũng được, bưng bê cũng được, cửu vạn cũng được, cái đé* gì mà chả được. Tiền không làm ra nổi một đồng, thì cái TÔI của các bạn có đáng giá không? Việc nuôi cái thân xác mình còn chưa nổi mà cứ đòi làm công to việc lớn. Làm bằng mắt! Chưa tốt nghiệp cấp 1 đã đòi lên cấp 3, chưa học bò đã lo học chạy.
Bạn cũng thử ngồi liệt kê bảng chi của bạn xem, coi bạn chi tiêu nhiều như nào? Rồi tự nhìn lại mình xem, nguồn thu của bạn đến từ đâu? Dưới 3 nguồn thì cũng đừng buồn. Nhưng cũng đừng tự hào.
Bảng chi thì viết gãy bút không hết, trong khi nghĩ nát óc ra mới vẽ được một vài cái nguồn thu. Nhìn lại xem có đáng tự hào không? Không phải chỉ có các bạn đâu, mà ngoài kia hầu hết các bạn trẻ đang ăn bám bố mẹ làm điều đó, không ghi nổi cho mình một nguồn thu chính đáng.
Bố mẹ không đợi chúng ta thành công rồi mới già đi. Con cái các bạn không đợi chúng ta thành công rồi mới lớn lên.
Đừng như các bạn bây giờ nữa. Làm bừa bất cứ việc nào chính đáng đi.
Đừng giống tôi ngày trước. Buồn lắm!

The post TÂM SỰ KHỞI NGHIỆP CỦA BẠN ĐỖ BÌNH appeared first on .
November 21, 2017
EM CẢM ƠN THẦY
Tối qua, mình cũng mơ, mỗi lần mơ là mỗi lần tự hỏi vì sao mình lại không mơ nơi nào khác mà là ngôi trường làng cấp 2, lúc học lớp 6,7 nơi ấy. Mình biết mình còn nợ nơi ấy một cái gì đó mà khó diễn tả bằng lời vì cứ bị mơ lặp đi lặp lại. Bất ngờ hơn, trong giấc mơ tối qua, lại có sự xuất hiện của Thầy Nguyen Thai Duy
Giấc mơ như thế này, cuối năm trường tập hợp các em học sinh ở trường và các em đã đi học xa có thành tựu về trường, trong mơ mình là học sinh lớp 12. Mình cũng đến với tâm trạng háo hức, hân hoan, chợt 1 phút kiểm tra lại bằng khen thì thấy đó chỉ là bằng khen lớp 11. Mình bối rối không biết như thế nào.
Mình lo lắng, thế nhưng lúc đó thầy Duy lại ở trên văn phòng thầy hiệu trưởng, không hiểu sao thầy lại nói các thầy cô là hãy cho mình cơ hội được nói trước các bạn học sinh ở đây. Và thầy tin là mình sẽ làm được những việc lớn hơn là cái văn bằng cuối năm. Mặc dù mình đâu có nói với thầy, năm ấy mình không đạt được và mình đang lo lắng. Cái bất ngờ của mình là tại sao thầy hiểu mình đến nỗi mình không cần phải nói.
Các thầy cô không cho vì rõ ràng có những bạn giỏi hơn rất nhiều, mình thấy luôn các bạn ấy. Nhưng cuối cùng mình cũng được đứng lên nói, và câu mà mình nhớ nhất khi đó là “Hãy tin tôi, tôi sẽ làm được những điều tốt đẹp để mang đến cuộc sống này”.
Mình nghĩ chắc mình nợ ngôi trường ấy câu nói này, vì khi ra đi bao nhiêu luyến tiếc nhớ nhung dồn hết vào ấy, ngôi trường vẫn yêu quý mình, vẫn mong đợi nhưng mình chưa làm được gì cả.
Em cảm ơn thầy Duy, người đã xuất hiện trên con đường em đi, khi em muốn chôn những điều bất thường của em xuống để đưa những gì bình thường lên mà sống, thì thầy xuất hiện và nói “không được”, em sống sai rồi. Thầy đã chỉ dẫn em sống như thế này mới gọi là sống, em không chỉ học ở thầy về nghề kinh doanh, em còn học ở thầy cách sống và đối nhân xử thế.
Khi học ở thầy, em đã thay đổi rất nhiều. Từ người đơ về cảm xúc, thì có xúc cảm trở lại, lấy lại sự tự tin, tự chữa cho mình những câu chuyện mà chỉ có mình mới hiểu, có được những kinh nghiệm để chống đỡ với nhiều tình huống xảy ra, thầy bảo em hãy suy nghĩ bằng cái đầu, thì giờ đây trí não em linh hoạt hơn nhưng tay chân thì chậm hơn.
Em đã dần trả cho những năm tháng đã vay của cuộc đời. Nên bây giờ, mỗi ngày của em đều sống nhẹ nhàng và bình thản.
P/S: Ngày 20/11, em chúc thầy sống đến 1000 tuổi. Để cống hiến cho cuộc đời nhiều hơn.
Em thật thiếu sót, nếu em không cảm ơn người đã luôn nghe em chia sẻ những giấc mơ, và người đã sinh thành ra em, những người thầy trong cuộc đời….

The post EM CẢM ƠN THẦY appeared first on .
LỜI CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO CỦA BẠN LÊ TRỌNG THÔNG
Nhân ngày 20/11, mình gửi lời tri ân sâu sắc đến 2 người thầy có ảnh hưởng lớn nhất đến cuộc đời mình. Đó là THÀNH CÔNG và THẤT BẠI.
– THÀNH CÔNG dạy mình cần làm gì để đạt tới ước mơ của mình.
– THẤT BẠI dạy mình cần vượt qua sống gió để đạt được ước mơ.
Để mình có thể gọi Thất Bại và Thành Công là Thầy thì không thể không nhắc đến:
– Gia đình là người thầy truyền động lực cho mình qua bao năm tháng kể cả lúc mình lên bờ xuống ruộng.
– Thầy Hà Thiên Văn người thầy chấp nối cho những ước mơ từ thời trung học.
– Thầy Nguyen Thai Duy người dẫn lối thành công và hướng dẫn cách vượt qua mọi trở ngại trên con đường kinh doanh.
– Bạn bè là những người Thầy tuyệt vời cùng đồng hành với mình trên đường đời.
Và còn rất nhiều người Thầy khác: bản thân chính mình, những người đã đi chung với mình trên từng chặng đường khác nhau mà không kể tên hết trên FB. Mọi người đã dạy mình những bài học sâu sắc và những giá trị tuyệt vời của cuộc sống.
Xin nghiêng mình! Cầu chúc sức khỏe và lời tri ân vô bờ bến đến những người Thầy.
I love my life.

The post LỜI CHÚC MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO CỦA BẠN LÊ TRỌNG THÔNG appeared first on .
November 19, 2017
TÂM SỰ NGƯỜI THẦY
Thu đã về, hương hoa sữa dịu dàng xâm chiếm không gian sâu lắng của thành phố, quyện vào khúc hát “Mong ước kỉ niệm xưa”, bỗng giật mình chợt nhớ, một ngày hiến chương nữa lại sắp tới.
Kí ức về một người thầy lại ùa về trong tôi. Khi tôi 15 tuổi, cái tuổi của một thời áo trắng đầy mộng mơ, hoài bão, tôi đã buồn xiết bao khi thầy tôi quyết định rời bỏ cuộc sống phồn hoa nơi phố phường và hy sinh những tình cảm riêng để đem cái chữ đến những miền xa xôi, khó khăn nhất của tổ quốc. Ngày thầy lên đường cũng chính là ngày 20-11, tôi chạy theo thầy, trên tay cầm cành hoa sữa tặng thầy mà không sao kìm được những giọt nước mắt. Tôi cứ đứng mãi nhìn theo bóng thầy dần khuất xa và tự nhủ rằng sẽ cố gắng học thật tốt để trở thành một cô giáo giống như mong ước của thầy…
10 năm trôi qua, giờ đây tôi đã thực hiện được lời hứa với thầy. Có đứng trên bục giảng tôi mới thấy được thế nào là niềm hạnh phúc khi học trò được điểm tốt, thế nào là đau lòng khi nghe học sinh của mình nói hỗn, thế nào là hãnh diện khi được trò khoanh tay chào lễ phép, thế nào là buồn tủi khi thấy học sinh ngỗ nghịch, không chịu nghe lời. Và tôi cũng luôn tâm niệm rằng, nghề giáo giống như người lái đò lặng lẽ, âm thầm hy sinh chở những chuyến đò qua sông giống như mấy vần thơ tôi đã từng nghe:
“Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều…”
Trò dù có xa trường và xa thầy, nhưng thầy vẫn luôn dõi theo từng bước trò đi. Thầy lo những học sinh bé nhỏ của mình khi bước vào trường đời sẽ khó khăn và bỡ ngỡ. Và thầy mong những bài giảng của thầy sẽ là hành trang để trò tự tin bước vào cuộc sống.
Hôm nay, trong không khí ngày hội của những người làm thầy trong cả nước, người người lại ra đường, mang theo những bó hoa tươi thắm nhất và những tình cảm tôn kính dâng lên thầy cô cũ – những người đã luôn dõi theo từng bước, góp mặt làm nên thành công cho biết bao thế hệ học trò. Ngày hiến chương năm nay, tôi sẽ vẫn thật hạnh phúc khi được nhận những đóa hoa của học trò cũ, và lại đến thăm những thầy cô xưa, để hàn huyên, để tâm sự, để buồn, để vui cùng nghề giáo./.

The post TÂM SỰ NGƯỜI THẦY appeared first on .
MÌNH XIN LỖI EM!
Sáng nay thức dậy, trời Sài Gòn se se lạnh, báo hiệu mùa đông đang đến gần, cảm xúc ngày 20/11 lòng khó tả tự nhiên chạy về, kỷ niệm những mái trường mình đã đi qua, những người bạn gắng bó bao năm trên ghế nhà trường ấy giờ nơi đâu.
Và hình ảnh thầy cô bao tháng năm xa xưa thuở học trò, mái trường, hàng ghế, tấm bảng, viên phấn trắng… hiện lên trong tâm trí mình, chỉ biết lặng lòng ghi dấu trong tim và mượn lời bài thơ gửi về:
“Viên phấn trắng hướng cuộc đời bay bổng
Dòng mực đỏ chấm bài là máu chảy từ tim”.
Và hành trình cuộc sống không biết sao đưa mình đến với nghề đứng lớp. Nhanh thật, mới đã đã 8 năm rồi, rất nhiều kỷ niệm vui, buồn, có những tình huống cười ra nước mắt. Tuy nhiên trong rất nhiều những phút giây ấy có một chuyện làm mình mãi ray rứt trong lòng.
Chuyện xảy ra cách đây đã lâu, hôm đó trong lớp luyện kỹ năng nói chuyện trước đám đông, mình chia ra từng cặp để các em luyện rồi chia ra từng nhóm thực tập, thực hành. Em ấy thuộc nhóm A.
Tuy nhiên nhóm B thực hành nhanh hơn trong khi nhóm A còn đông quá nên mình đã hướng em sang nhóm B, do bất ngờ em không kịp phản ứng, khi đứng trước nhóm em đứng như trời trồng.
Có lẽ lúng túng chưa định hình nên không thực hành được. Mình lại nói thêm ” em linh động thích nghi trong mỗi tình huống, đừng nghĩ mình là nhóm nào cả, cứ đứng trước đám đông là thực diễn thôi “
Em vẫn đứng lặng, mình hỏi em có làm được không? Nếu không thì tạm thời xuống để định hành lại chút xíu nữa lên sau. Và em đi xuống, bắt đầu từ đó mình quan sát thấy em buồn và không tập trung cho lớp nữa.
Khi đến giờ cả lớp nghỉ trưa, em đã đi về và mãi mãi từ đó đến nay không thấy em đến lớp nữa. Hơn ai hết mình biết có lẽ lời nói, hành động của mình khi đó đã làm em tổn thương.
Mình mãi ray rứt mỗi ngày khi lớp này diễn ra và luôn nhớ về câu chuyện ấy. Một người chia sẻ như mình không gọi là thành công được khi không có sự chia sẻ, đồng cảm từ các em.
Chính các em chứ không ai khác đã cho mình cảm hứng, nhiệt huyết, năng lượng làm việc mỗi ngày. ” Mặt trời mọc, rồi mặt trời tắt. Trăn tròn rồi trăng lại ra đ” Nhưng đã làm nghề chia sẻ thì mãi mãi luôn có những người học trò ủng hộ.
Chính em đã cho mình bài học thất bại khi đứng lớp chia sẻ, để hôm nay khi nhớ lại mình thầm cảm ơn em. Bởi sự ra đi mãi mãi không quay lại lớp đã làm mình trưởng thành hơn
Đôi khi vì sự hấp tấp tức thời, những lời nói nóng vội hay vô thưởng vô phạt kia rất dễ mắc lỗi, dễ đẩy các bạn vào đường cùng.
Giờ em ra sao, đang làm gì, ước mơ kinh doanh đã đưa em đến gặp mình, không biết giờ em có tiếp tục không? Mong em luôn thực hiện ước mơ của mình. Có dịp gặp lại mình sẽ xin lỗi và bù đắp cho em. Nếu em có đọc được những dòng này cho mình gửi lời xin lỗi chân thành đến em.
Chúc 20/11 mãi mãi là kỷ niệm tuyệt vời cho những ai đọc bài chia sẻ này.
Nguyễn Thái Duy.

The post MÌNH XIN LỖI EM! appeared first on .
November 1, 2017
Choáng ngợp Stamford Bridge – Sân nhà của đội bóng Chelsea nằm giữa Luân Đôn!
Lần đầu tiên đến sân vận động của một trong những đội bóng giàu có về tiền, truyền thống lâu đời và nằm ở giải đầu hàng đầu thế giới mới cảm nghiệm được tầm nhìn và đẳng cấp hạng 1 của thể thao và nhất là bóng đã nó đã như thế nào.
Không phải có chỉ một mình mình đến mà rất thú vị khi đến ngay cổng câu lạc bộ đã gặp một cặp đôi trẻ người Romani, chính bạn ấy đã chụp cho mình tấm hình.
Vào bên trong cổng mình đi thẳng vào nơi cung cấp thông tin mời biết rằng đang có vài chục người đang ngồi già trẻ lớn bé đều có đến từ khắp nơi trên thế giới. Có 02 bác trai đã 60 tuổi rồi đến từ China người giúp mình có tấm hình ngồi trên ghế chỉ đạo trận đấu của huấn luyện viên trưởng.
Một nhóm bân trẻ đến từ Scotland đam mê thể thao, bóng đá đã giúp mình có những tấm hình trong phòng họp báo mỗi khi đội bóng đá xong.
Đi tham quan một vòng, xem những cup đội Chelsea nhận được mình ấ tượng cúp Champion Leage nó to, bự và uy nguy quá, đúng là để những cái cúp trong phòng truyền thống vào nhìn là có cảm hứng ngay.
Giờ mới hiểu tại sao các đội bóng khát khao, những cầu thủ phấn đấu cả đời và người huấn luyện viên được kính trọng khi đội dành được cup danh gia này.
Hãy đến và cảm nhận dù bạn có là fan ham mộ hay không của môn túc cầu cuốn hút và lôi cuốn này, bạn sẽ học được những bài học về kinh doanh, cuộc sống và lãnh đạo với tinh thần yêu thể khao cháy bỏng hết mình.
Khi bạn yêu và chảy bỏng tột độ nó nâng cảm xúc con người bạn lên một tầm cao mới, cảm xúc là cái thứ kỳ diệu nhất mà con người sở hữu khi bạn giàu cảm xúc thì mọi thứ tốt đẹp xung quanh bạn bắt đầu xuất hiện. Hãy tin vào điều đặc biết này.
Chúc bạn có một ngày làm việc ý nghĩa. Mình có quay video về chuyền vào sân Stamford Bridge này tuy nhiên do nó dài và nhiều đoạn quá đang nhờ nhân viên kết lại. Nhớ cho mình comment nhé.
Nguyễn Thái Duy.

The post Choáng ngợp Stamford Bridge – Sân nhà của đội bóng Chelsea nằm giữa Luân Đôn! appeared first on .
Nguyễn Thái Duy's Blog
- Nguyễn Thái Duy's profile
- 5 followers
