
“Rồi lại còn nỗi cô đơn nữa. Từ nhỏ đến lớn ta đã quen xung quanh lúc nào cũng đông người, ta chỉ quen có mỗi thế thôi, thế rồi đột nhiên ta thành người chăm sóc. Suốt giờ này sang giờ khác ta một thân một mình lái xe qua khắp nước, từ trung tâm này đến trung tâm kia, từ bệnh viện này đến bệnh viện kia, ngủ trong nhà trọ qua đêm, chẳng có ai để thổ lộ những nỗi niềm lo lắng của ta, chẳng có ai để ta cười đùa với cả. Chỉ đôi khi ta mới tình cờ gặp một học sinh ta biết - một người chăm sóc hay một người hiến mà ta nhận ra là người quen từ xưa - nhưng rồi cũng chẳng bao giờ có nhiều thì giờ. Ta luôn vội vàng, không thì cũng kiệt quệ không còn hơi sức đâu để trò chuyện ra hồn nữa. Chẳng mấy chốc, những giờ dài đằng đẵng, những chuyến đi, những giấc ngủ chập chờn ngắt quãng, tất cả chúng len lỏi vào bản thể ta, trở thành một phần của ta, khiến cho ai cũng thấy, trong dáng điệu của ta, cái nhìn của ta, cách đi kiểu nói của ta.”
―
Never Let Me Go
Share this quote:
Friends Who Liked This Quote
To see what your friends thought of this quote, please sign up!
1 like
All Members Who Liked This Quote
None yet!
This Quote Is From
Browse By Tag
- love (100850)
- life (79007)
- inspirational (75481)
- humor (44157)
- philosophy (30747)
- inspirational-quotes (28679)
- god (26814)
- truth (24613)
- wisdom (24425)
- romance (24254)
- poetry (23085)
- life-lessons (22399)
- quotes (20782)
- death (20484)
- happiness (18916)
- hope (18454)
- faith (18284)
- inspiration (17219)
- spirituality (15618)
- relationships (15381)
- travel (15336)
- religion (15334)
- motivational (15237)
- life-quotes (15196)
- love-quotes (15042)
- writing (14897)
- success (14121)
- motivation (13077)
- time (12792)
- science (12027)