Ngẫu hứng Trần Tiến 14
Trần Tiến
Lập à,
Thằng Khanh “khú”mấy ngày nay chẳng thèm phôn. Anh s�ợ nó bệnh hoặc giận anh, chán anh. Không, nó chở vợ con đi chơi, nhân ngày lễ. Nó điện lại phân trần. Anh bảo: chứ còn gì nữa! Gia đình là một thứ thảo dược mát nhất , đắt nhất trên đời.
Đừng quên Lập nhé, cái thằng suốt đời rượu đưa lên mây kia ! Không có gia đình mày chết lâu rồi. Rư�ợu thì hỏa, khát vọng là hỏa, không nóng , sao lại khát…vọng. Gia đình giữ ta lại để sống như mọi sinh vật đấy, em giai.
Vài nghệ sỹ bạn anh chết sớm cũng còn một lý do, không vợ� con. Nhưng kinh hãi nhất là không bạn bè, không người thân, không có ai trên đời. Chỉ là vì họ không phải là người bạn sẽ nhớ đến lúc cô đơn nhất. Mặc dù họ là bạn bè, là người thân.
Nhớ anh Sơn ( Trịnh Công Sơn), có chương trình gì đó về mình trên tivi, anh gọi điện khen. Mình ngạc nhiên: Anh mà xem ti vi? Mình chẳng xem thì còn làm gì nữa, anh nói.
Cô đơn thật khủng khiếp. Chờ ngày lìa xa trái đât yêu thương, Trời chưa gọi, cô đơn ấy thật.. khủng.
“ Độc huyền cầm buồn lắm
Mấy ai người tri âm…”
Văn nghệ tưởng lấp đi cô đơn của nghệ sỹ…. Không, chỉ là một cách trốn, như ngày bé ta hay tìm một chỗ không ai thấy í. Cái chăn chẳng hạn… Sáng tác chỉ có ý nghĩa như một cái chăn ( mền) tuổi thơ.
Cô đơn hoàn…tán, vị thuôc mới, ai mua không?








Nguyễn Quang Lập's Blog
- Nguyễn Quang Lập's profile
- 27 followers
