Thư gởi bạn xa xôi,
Võ Hồng: “rào rào… một nắm thẻ”
Lứa bọn mình, ai cũng biết và quý mến nhà văn Võ Hồng ở Nha Trang. Mình quen anh từ năm 70 – còn “biết” thì từ lâu lắm, từ “Hoài cố nhân” (*) lận. Lúc ra trường về làm việc ở Nha Trang, mình vẫn thường có dịp ghé thăm nhà thơ Quách Tấn và nhà văn Võ Hồng (ảnh bắt bọn mình kêu bằng anh thôi, dù mình chỉ bằng tuổi Diệu Hằng, con lớn anh). Mình đã có bài phỏng vấn nhà thơ Quách Tấn đăng trên Văn (1971) và có những bài đọc sách Võ Hồng trên Ý Thức…
Mới rồi, trong lúc lục lọi đống sách báo thư từ cũ, bỗng gặp bài viết tay này của anh Võ Hồng. Mới thôi mà đã 20 năm!
Năm 1996, mình có cuốn “Câu chuyện sức khỏe” gởi anh đọc cho vui (lúc đó anh đã 75 tuổi), chẳng ngờ anh cao hứng, viết ngay một bài “đọc sách” kiểu rất lạ, không giống ai, gởi vào ngay. Mình… cất kỹ.
“Rồi, 20 năm sau”.
Nay đã có thể nhắc lại với bạn được rồi đó.
Để cùng nhớ về anh Võ Hồng, nhà văn rất dễ thương của chúng ta.
Thân mến,
Đỗ Hông Ngọc.
………………………………………………
(*) tác phẩm đầu tay của Võ Hồng.
văn chương… (bản viết tay của Võ Hồng, 1996).
Published on March 09, 2017 00:38