Thư gởi bạn xa xôi (tiếp theo)
Thư gởi bạn xa xôi (tiếp theo)
Về Mũi Né
Mũi Né bây giờ khác lắm bạn ơi! Còn chăng là có một chút gió bấc hiu hiu thổi mùa này! “Mùa ơi gió bấc nhớ không ngờ!” . Chớ “dừa xứ Rạng” cũng chẳng còn mấy, loe hoe thôi, không phải một rừng dừa nguyên sơ mát rượi dưới mỗi bước chân đi như ngày xưa, cũng chẳng còn đâu “con đường sõi đá vẫn quanh co” mà đã là những con đường tráng dầu phăng phắc…
Mình về Mũi Né mấy hôm, giữa mùa tháng tám này. Đi xe lửa. Bạn nhớ hồi đó bọn mình đi xe lửa thì từ Phan Thiết lên Ga Mương Mán, đổi xe đi Saigon và ngước lại, từ Saigon về tới Mương Mán thì đổi xe về Phan Thiết. Ga Mương Mán bây giờ bị đổi tên thành Ga Bình Thuận. Mình rất phản đối vụ này. Cái tên Ga Mương Mán đã có từ trên trăm năm trước, cũng như con sông Mương Mán chảy qua đó cần gì phải đổi tên? Vậy Ga Tháp Chàm có đổi thành Ga Phan Rang không? Sông Mương Mán có đổi thành sông Bình Thuận không? Cũng may, khi xe đến gần Ga, loa phóng thanh kêu sắp đến Ga Mương Mán, tức Ga Bình Thuận. Ai chả biết chứ! Xe đi ngang vùng trồng toàn Thanh long cũng đủ biết là đến Bình Thuận rồi mà!
Đi xe lửa rất vui. Xe “lắc lư con tàu đi” như được massage miễn phí. Khoái nhất là vượt qua chừng mươi toa mới đến được “restaurant” để làm một ly cafe sữa đá, ăn một tô mì ly ngon tuyệt vì đói bụng. Vệ sinh trên xe cũng được cải thiện, khá hơn.
Đến ga Phan Thiết thì đi taxi vào thành phố, chọn cái quán bờ biển ăn trưa rồi uống một ly trà lipton đặc biệt chỉ có ở Phan Thiết. Đặc biệt ư? Phải, trà lipton tự pha chế, tự vắt cam, chanh, tắc, có cả xí muội, táo, cam thảo… cứ như một ly thuốc bắc, như hồi nhỏ hay ra nhà thuốc Liên Hoa của bác Hai Cương ở đường Gia Long bổ mấy toa vậy. Lần nào mình cũng được anh Oai con bác Hai cho thêm mấy trái táo hoặc một nhúm cam thảo!
Nghỉ ở Muine Bay, phía Gành, hơi xa chợ Mũi né một chut1` nhưng được cái yên tĩnh, vắng vẻ, không như vùng Hàm Tiến, Rạng, dày đặc resort, ồn ào náo nhiệt, xanh đỏ tím vàng, tưng bừng nhậu nhẹt, tây tàu cỡi trần trùng trục phơi nắng… Tôi nghiệp mấy cây dừa ốm nhom ốm nhách, cao nghễu cao nghệu nhớ thời oanh liệt với cả một rừng dừa mênh mông bạt ngàn…
Mình thích Muine Bay hơn. Biển vắng. Hồ bơi rộng. Quang cảnh trang nhã. Có “Chợ quê” coi cũng được: bánh xèo bánh căn bánh canh xôi gà và hải sản. Hải sản thì mình thua rồi vì đang bị Gút. Bánh xéo bánh căn OK. Nhưng nói chung, điểm resort này hơi đắc. Phục vụ tốt, nhân viên thân thiện.
Sáng Chủ nhật đến thăm bệnh viện khu vục Mũi né, tình cờ gặp một đoàn Từ thiện từ Saigon ra. Bà con đến khá đông. Nơi khám bệnh, nơi phát thuốc, nơi tặng quà. Trong đoàn, gặp nhiều bác sĩ là học trò cũ quen biết kéo đến xin chụp với…thầy ngọc một tấm hình kỷ niệm.
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

