Nguyễn Xuân Thiệp đọc Một Hôm Gặp Lại (lần nữa)
Lần nữa. Một hôm gặp lại
Nguyễn Xuân Thiệp
anh đỗ hồng ngọc thân
đêm qua. một trận thunderstorm. kéo qua bầu trời
tỉnh giấc. ba giờ sáng
tôi nghe như tiếng không lộ thiền sư. hú rền. lạnh thái hư
nhìn ra. thấy bóng đinh cường. bạn chúng ta. mặc áo tím. đi trong mưa. qua rừng natick. có tiếng còi tàu
vọng lại
và tôi muốn khóc
gọi thầm tên nhau. như sơn. gọi thầm. gọi thầm tên nhau. đừng bỏ tôi đi*
ơi hà thanh. … xứ huế bây giờ / vẫn còn núi ngự bên bờ sông hương**. bùi giáng ngày nào đã hạ bút.
vậy mà hà bỏ đi sao. huế và hà thanh. chưa ai hát hải ngoại thương ca hay bằng hà. cả mình và nguyễn
xuân phước đều mê. đêm qua nhân giỗ đầu của hắn mình vừa nghe lại. đêm trên trời có một vầng trăng.
trăng của dòng sông xanh đó. hà ạ.
vừa dẫn thơ. bỗng thấy bùi giáng chợt hiện
đứng múa. trên ngã ba đường bà lê chân. tân định
bùi giáng. lưng đeo đầy túi cói. và lon cóng
cầm chiếc quạt
đưa cao. hát
em ơi. em đẹp vô cùng
vì em có cái lạ lùng bên trong**
a. cái lạ lùng bên trong là gì. đọc một hôm gặp lại của đỗ hồng ngọc. chỉ thấy anh ỡm ờ. không chỉ đích
xác
tức quá. bèn tìm cho ra
và rồi chợt ngộ
đúng rồi. cái chỗ đặt của mai thảo*** đó mà. thảo nào
nhiều người mê
như mê sến già nam. ý. đừng. mê sến nữ trẻ thôi
bỗng dưng. thèm đi ra bãi biển phan thiết của anh đỗ hồng ngọc. ăn cái bánh căn. rồi tắm biển. không sợ
cá chết. nước nhiễm độc
ở đây tôi gặp. từ thế mộng và nguyễn bắc sơn. ngồi nhậu trong một quán lá bên đường. đọc thơ
tôi nghe. mấy hôm nay biển thở dài / thì ra em bệnh đã vài bốn hôm…**** và nghe. ta vốn ghét đàn bà
như ghét cứt / nhưng vì sao ta lại yêu em…*****
ôi. ghét đàn bà ư. ở đó mà tin mấy ông nhà thơ. tui thì đàn bà nào cũng mê và còn dại gái nữa. như một
chị bạn xinh đẹp ở đây từng nhận xét
hơn thế nữa. muốn làm chàng trai ở rể được người yêu cẩn thận dặn dò. chuột kêu chút chít trong rương
/ anh đi cho khéo đụng giường mẹ hay
và làm chàng thư sinh mặt trắng của bồ tùng linh gặp cô ma nữ hỏi không đáp bèn giao hoan
thôi. nói chuyện bậy bạ quá trời. đó là do ông đỗ hồng ngọc đầu têu. xin người yêu đứng đắn của tôi ở
bên bờ tây đừng rầy la. tội nghiệp
thôi. chuyện nghiêm chỉnh vậy
trước hết là chuyện ông võ phiến. cùng bạn. ngồi nhìn bồ câu bay. lâu lâu con mái xòe đuôi để con đực
“lắp ráp”. rồi lại bay đi. trưa nào cũng bay******
trời ơi. lại nói bậy rồi. cho dù nói theo hai ông đỗ hồng ngọc và võ phiến. xin trở về với các bạn ta. chắc
ăn hơn
đinh cường chẳng hạn. không bao giờ nói bậy. chỉ nói những lời có cánh dễ thương. nên được bạn bè
yêu mến. xin kể ra đây tựa đề những đoạn ghi của cường theo sách đỗ hồng ngọc. đoạn ghi ngắn nhớ
ngày 15 tháng 3 sinh nhật cháu. cho con dốc sâu xuống thân trọng điền trang. thăm những nhà ga sắp
hồi sinh. thức dậy ngồi im trong đêm khuya. tạm biệt sài gòn lần nào cũng mưa chiều nặng hạt. từ đà lạt
thuê xe tắc xi cùng bửy ý về thăm sơn núi. v.v…
cường ơi. tôi muốn một hôm nào đó. xin trở lại thăm cái basement của bạn. ngắm các bức tranh. những
chân dung bạn bè. và nhìn hình chụp bạn cùng tôn nữ kim phượng. thời còn trẻ. nắm tay nhau chạy
xuống đồi. với tôi tấm hình này là đẹp nhất trong những trang đẹp của đời bạn
và lữ kiều. người chủ dễ thương của thân trọng điền trang ở đà lạt. chàng yêu thơ từ lúc trẻ. không hề
coi thơ là thứ để trang sức. chàng viết. con dế mèn có thể hát để mà hát nhưng tôi không thể viết để mà
viết
còn lê ký thương nữa. người luôn bị ám ảnh bởi bông sen. mải mê vẽ nó. để rồi cuối cùng thị được và
sụp lạy cúi đầu như quách thoại trước bông thược dược…
lại nữa. tôi từng đọc và mê chiếc piano treo ngược và những giấc mơ của lữ quỳnh có bạn bè cười nói
đông vui, ấm áp. lữ quỳnh từ bao lâu nay vẫn là người thiết tha, thủy chung với bạn. những niềm vui, nỗi
buồn của anh hầu như lúc nào cũng có bóng người bạn bên mình. nhưng theo đỗ hồng ngọc, thơ lữ
quỳnh gần đây đọng một nỗi sầu dằng dặc đến phải kêu lên “đừng giục cơn sầu nữa sóng ơi”!
với trần hoài thư. người chủ thư quán bản thảo và thư ấn quán. vẫn là con bìm bịp gọi chiều nước lên.
anh và chị yến đã bỏ bao công sức và thì giờ cho những công trình văn học miền nam. có hôm trên
đường tới thư viện tìm tài liệu. giữa tiểu bang mênh mông. anh và chị yến dừng xe thổn thức. chị yến giờ
này nằm một chỗ trong nursing home. anh một mình ra báo in sách. ôi. văn chương vô mệnh lụy phần
dư. là nguyễn du hay là anh đó. hả anh thư. son phấn có thần chôn vẫn hận. văn chương không mệnh
đốt đi lụy vẫn còn*******. ôi. tôi vẫn mong tới thăm anh và chị yến một lần mà không có ai cùng đi.
anh đỗ hồng ngọc ơi. bây giờ cho nổ sảng chút chơi nha
trong dư vang tiếng sấm. đọc lại thơ mình tôi thấy hiện lên cây sequoia ngàn tuổi. sừng sững giữa đại
ngàn. ngọn vươn tới trăng sao
Khi ở Garland. Đêm 17 tháng 6. 2016
Nguyễn Xuân Thiệp
(nguồn: Thư Quán Bản Thảo số 71, tháng 7. 2016)
………………………………………………………………………….
*Ca từ Trịnh Công Sơn
**Thơ Bùi Giáng
***Đặt tay vào chỗ không thể đặt
Vậy mà đặt được chẳng làm sao
Mười năm gặp lại trên hè phố
Cười tủm còn thương chỗ đặt nào
(Chỗ Đặt. Mai Thảo)
****Thơ Từ Thế Mộng
*****Thơ Nguyễn Bắc Sơn
******Văn Võ Phiến
*******Chi phấn hữu thần liên tử hậu,
Văn chương vô mệnh lụy phần dư.
(Nguyễn Du. Độc Tiểu Thanh Ký)
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

