Một tuần “hành hương”… (tiếp theo 3)
Một tuần “hành hương”… (tiếp theo)
N3 ở Huế:
Hôm nay là ngày dành để viếng các chùa Huế. Trần Đình Sơn cho thăm trước hết chùa Quốc Ân, Tổ đình thiền Lâm Tế, do Sư Nguyên Thiều khai sơn, năm 1682, thời chúa Nguyễn Phúc Tần. Thanh Nguyên trong đoàn vốn xuất thân từ chùa này. Hôm nay về nơi chốn xưa anh không khỏi bồi hồi xúc động, đưa anh em đi thăm nơi này nơi khác. Gõ lại một tiếng mõ. Gióng lại một tiếng chuông… Như ngày nào, lúc còn thơ anh đã tu tập. Từ đó, mọi người bèn gọi Thanh Nguyên là… Ôn, bởi nếu vẫn tiếp tục tu hành đến nay thì anh đã là một vị Hòa Thượng! Mưa vẫn nặng hạt.
Rồi đoàn đến viếng chùa Thuyền Tôn, cũng gọi Thiền Tôn, do thiền sư Liễu Quán khai sáng từ đầu thế kỷ 17. Đây cũng là nơi nhiều lần mở các Đại giới đàn truyền giới cho hàng vạn người. Huế nay có Trung tâm văn hóa Phật giáo Liễu Quán bên bờ sông Hương rất trang nhã và xuất bản giai phẩm Liễu Quán rất đẹp và giá trị. Hai năm trước mình có dịp đến Trung tâm Liễu Quán này trình bày một đề tài về Phật giáo và Y học cũng như đã cộng tác với giai phẩm Liễu Quán từ thuở ban đầu.
Rồi ghé thăm một Ni viện, chùa Diệu Đức, được xây dựng từ năm 1932 bởi Sư bà Diệu Không, nay vẫn là một trung tâm đào tạo Ni giới nổi tiếng.
Chùa Bảo Quốc có từ đời chúa Nguyễn Phúc Tần, nơi ngài Liễu Quán từng đến học đạo nhiều năm, sau này trở thành trường Cao đẳng Phật học, đào tạo tăng tài. Các Hòa thượng Trí Tịnh, Thiện Hoa… ở phương Nam cũng từng đến học tập nơi này. Bác sĩ cư sĩ Lê Đình Thám, hội trưởng An Nam Phật học hội, cũng sinh hoạt tại đây.Hôm đoàn đến viếng thì các lớp học vẫn đang được giảng dạy cho tăng chúng.
Chùa Bảo Quốc đã được Hoàng hậu Hiếu Khương cho tái thiết năm 1808 và sau này Bà Từ Dũ cũng đã hỗ trợ sửa sang. Ở chùa Bảo Quốc hiện nay còn thấy có trưng bày ảnh các vị Hòa thượng và bác sĩ Lê Đình Thám, cùng một bài Thi kệ của Thầy Phước Hậu.
“Kinh điển lưu truyền tám vạn tư,
Học hành không thiếu cũng không dư,
Năm nay nghĩ lại chừng quên hết,
Chỉ nhớ trên đầu một chữ NHƯ.”
Phải, “Chỉ nhớ trên đầu một chữ Như”. Vậy là đã đủ!
Tiếp đó đoàn đến viếng chùa Từ Hiếu và chùa Từ Đàm. Ở Từ Hiếu thấy hình ảnh thầy Nhất Hạnh cùng mấy thủ bút của thầy ở phòng tri khách. Ở Từ Đàm không gặp được thầy Hải Ấn vì thầy bận Phật sự tận Quảng Bình. Nhớ tám năm trước (2008) mình cũng từng đến Từ Đàm trong Tuần lễ Văn hóa Phật giáo, trình bày đề tài Thiền và Sức khỏe, sau này in lại thành tập sách mỏng chia sẻ cùng bạn bè gần xa.
Nếu kể cả Huyền Không Sơn Thượng, Linh Mụ và Túy Vân thì tình cờ mà đoàn đã viếng được 10 cảnh chùa ở Huế! Tùy duyên thôi. Không tính trước. Đến Huế, đi sâu vào các chùa chiền xứ Thần kinh mới thấy Phật giáo từ xa xưa đã được vua chúa quan tâm hỗ trợ, đặc biệt chúa Nguyễn Phúc Tần, vua Minh Mạng, Thiệu Trị, Tự Đức… đã tạo điều kiện cho sự phát triển bền vững, cũng đã được các Công chúa, Hoàng hậu… tích cực giúp đỡ xây dựng, trùng tu. Huế đúng là cái nôi của Phật giáo không chỉ của miền Trung mà gần gũi biết bao với miền Nam. Ngoài việc tu tập còn đào tạo tăng tài, ra báo, tổ chức hệ thống gia đình Phật tử. Đã có sự đóng góp không nhỏ của các Cư sĩ, Phật tử. “Gốc sâu thì nhánh tốt/ Nguồn xa thì sông dài…”.
***
Chiều đó, riêng kịp đến thăm người bạn gôc Huế, bác sĩ Thân Trọng Minh vừa ở Saigon ra chuẩn bị cho buổi Recital hôm sau. TTMinh đốt lò sưởi, rồi đưa đi tham khắp quan ngôi nhà cổ của gia đình. Thân Trọng Mẫn cũng vừa từ Mỹ về hôm trước, nói rất “mê” bài viết về Trang Thế Hy của mình và nói Phan Tấn Hải (Nguyên Giác) nhắn gởi lời thăm.
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

