Sát thủ liên hoàn, dàn dựng hiện trường vụ án, hắn nói giết người là để cứu người, bạn có tin không?
Phía sau hành vi tội ác máu lạnh, lại là một trái tim bị tình yêu và nỗi hận thù giày vò suốt gần mười năm qua. Chốn đô thị phồn hoa liên tiếp xảy ra những vụ án mạng. Tại hiện trường vụ án, hung thủ luôn cố ý để lại dấu vân tay và một tờ giấy ghi 'Hãy đến bắt ta'. Ngoài ra, không có chút sơ hở hay manh mối nào cả. Đối diện với tên sát thủ liên hoàn huênh hoang như vậy, tổ chuyên án được thành lập bốn lần nhưng đều phải giải tán, không có chút manh mối nào, chỉ có thể nhờ đến vị chuyên gia logic học Nghiêm Lương.
Vụ án này bí ẩn giống như một hệ phương trình không có cách giải, liệu ông phải bắt tay từ đâu để tìm ra lời giải? Hung thủ thực sự đã tỉ mỉ sắp xếp vụ án phạm tội không có chứng cứ, tại sao lại cố tình để lại manh mối? Đây là một âm mưu to lớn hay là một cái bẫy, cũng có thể là một bí mật được cất giấu rất kỹ không ai hay biết?
“Tội lỗi không chứng cứ” được bố trí như một mê trận, một kẻ tội phạm cao tay, một nhà trinh thám cao cường, kì phùng địch thủ, liệu ai sẽ là người chiến thắng trong cuộc đọ trí này?
I found this book to be an unusual twist on the standard police procedural. The police are searching for a serial killer. The book opens with Captain Zhao Tiemin at the scene of the fifth murder in Hangzhou, China. As the story unfolds, the serial killer case gets connected to another murder, which appears to be unrelated. The suspects in the unrelated murder are a man and woman who know each other only slightly. The plot develops with another suspect, an experienced forensic scientist who no longer works for the government. The mystery is how this case is solved, rather than who committed the murders as the killers are revealed early on. I found this book to be a pleasant read, with a little romance and an ending that tied all of the plot lines together. Police in China use many of the same procedures used by police around the world. They look for clues: fingerprints, blood evidence, DNA, witnesses, and then interrogate suspects to get confessions. Although China has a reputation for abusing human rights, the police in this book are careful to abide by the rules and criticize those who do not. This book was published first in Chinese and was very popular in China. The translation is excellent. I visited Hangzhou and it has many beautiful parks. One of the murders takes place in a park. Our guide told us that Hangzhou is called "The Honeymoon Capital of China" because many newly married couples honeymoon there. Thank you Amazon Crossing and NetGalley for sending me this book in return for an honest review.
Wow lời đầu tiên em xin được cảm ơn Chee vì đã rec em một cuốn hay như thế này, phải cái thanh niên lầy lội quá giờ mới đọc huhu 😭 Thật sự là lâu lắm rồi tớ mới lại đọc một cuốn trinh thám khiến cho tớ phải đọc ngày đọc đêm, nếu không phải đi làm rồi teambuilding thì chắc chưa đầy 8 tiếng là xong =))) Mới mở đầu câu chuyện, mọi thứ đã vô cùng nhanh nhẹn và hấp dẫn, kiểu án mạng xuất hiện ngay đầu sách khiến không gian truyện hồi hộp hơn hẳn. Những vụ án kì lạ do tên sát nhân hàng loạt gây ra, một kẻ thách thức pháp luật với dòng chữ “Hãy đến bắt ta” đã đẩy sự hồi hộp lên cao vô cùng, nhất là khi một vụ án mạng nữa lại xảy ra, và từ đấy mọi diễn biến rẽ ngoặt bất ngờ không thể nào lường trước được. Ôi hay lắm ấy anh em ạ, tớ đọc một mạch nửa cuốn luôn ấy—bình thường một buổi tối tớ phải đọc 2-3 cuốn, mỗi cuốn chỉ đọc tầm 50-80 trang thôi.
Cách phá án trong cuốn này rất khác lạ, đặc biệt là tư duy toán học cũng như những sắp đặt tính toán mà chỉ có những bộ não thiên tài mới có thể nghĩ tới, đều là những điểm hấp dẫn của câu chuyện lần này. Tớ đã đọc “Phía sau nghi can X”, một cuốn mà các bạn hay bảo là giống motif cuốn này, nhưng thực ra tớ thấy hai cuốn này vừa giống lại vừa không giống nhau. Không tiện phân tích kĩ hơn vì sợ sẽ spoil cho anh em—trinh thám mà, bị spoil thì còn gì hấp dẫn nữa; nhưng mà cá nhân tớ thì đánh giá mỗi cuốn đều có cái hay riêng.
Nếu “Phía sau nghi can X” cuốn hút người đọc bằng cú lừa ngoạn mục ở cuối sách thì “Tội lỗi không chứng cứ” hấp dẫn ở mạch truyện nhanh nhẹn hấp dẫn cùng nguyên nhân gây án của hung thủ—rất khó đoán ra anh em ạ. Cả hai cuốn đều có cái kết đáng suy nghĩ, tính nhân văn cùng hy vọng vào mặt tốt của con người vẫn luôn tồn tại đều được hai tác giả gửi vào câu chuyện.
Nói ngắn gọi vậy thôi chứ tớ highly rec anh em cuốn này, kệ my-fav-of-all-time lại nhiều thêm một cuốn nữa rồi, rất ưng ý.
একের পর এক পাঁচটা খুন পুরো হাংঝু শহর জুড়ে।অদ্ভুত ব্যাপার হলো খুনী খুন করে আংগুলের ছাপ রেখে যাচ্ছে, মার্ডার ওয়েপন রেখে যাচ্ছে কিন্তু পায়ের ছাপ ক্রাইম সিনে পাওয়া যাচ্ছে না!পাঁচ বছর ধরে ঘটা এই নৃশংস হত্যা মামলায় কোন কূলকিনারা পায় নাই পুলিশ।অসংখ্য টাস্ক ফোর্স গঠিত হলেও অপরাধীকে ধরতে পারে নি পুলিশ। অপরদিকে ফরেনসিক সাইন্টিস্ট লু ওয়েন,ভোলাভালা যুবক গুও,তার প্রেমিকা হুইরু মিলে করল আরেক খুন।টানা ছয়টা খুনের পর দিশেহারা পুলিশ ফোর্স।হবে টা কি এরপরে? এরপর ই দৃশ্যপটে হাজির গণিতের অধ্যাপক প্রফেসর ইয়ান লিয়াং!
ডিটেকটিভ কাগা,ডিটেকটিভ গ্যালিলিও(মানাবু ইউকাওয়া) এই দুই চরিত্রের পর আরেকটা চরিত্র প্রফেসর ইয়ান লিয়াং যেন মন কেড়ে নিল।কি ক্যারিশমাটিক চরিত্র একটা। কি অসাধারণ ব্যাক্তিত্য এবং তীক্ষ্ণ বুদ্ধির সম্পন্ন একজন মানুষ। পুরা বইটি যেন প্রফেসর ইয়ান লিয়াং এর ভিলেনের ইদুর বিড়ার লড়াই।সাথে সাসপেন্স, মোটিভ মিলে দুর্দান্ত একটা চাইনিজ থ্রিলার।শেষে ল্র ট্র্যাজিডি টা অনেকটা হিগাশিনোর বইয়ের এন্ডিং মনে করিয়ে দিল।"ব্যাড কিডস " এর পর আরেকটা দুর্দান্ত চাইনিজ থ্রিলার।
Đầu tiên phải nói thì đây là một tác phẩm rất hay. Và ngoài ra thì những tác phẩm của Tử Kim Trần thường làm dấy lên trong mình những cảm xúc phức tạp về con người và cách thức hoạt động của xã hội. Ủa mình thấy pháp luật nhiều khi ngộ ha. Đôi khi vì một sơ sót nhất thời mà ngộ sát cũng phải chịu tội bao nhiêu năm trời. Trong khi đó những tội không thể tha thứ được như ấu dâm thì cũng chịu có vài năm rồi lại ra tiếp tục nhởn nhơ hại người. Những vụ mất tích cảnh sát không giải quyết được, nhiều khi âm thầm đóng hồ sơ luôn rồi thì lại yêu cầu người thân phải bình tĩnh chờ đợi không được tự ý hành động. Đọc mà thấy tức á.
Cuốn này được nhiều người khen là hay nhất của Tử Kim Trần, mình đọc nó ngay sau "Đứa Trẻ Hư" nhưng không thích bằng, lý do là vì cảm giác tác giả xây dựng một tội ác hoàn mỹ quá, không biết làm sao bèn đưa ra một nhân vật ngu phá hết công sức của những người thông minh đỉnh của chóp =))), vì giờ đâu có bằng chứng để bắt hung thủ chứ, nên đọc tức đoạn kết. Tội ác ổn, tình tiết sáng tạo, văn vẫn dở, có nhiều đoạn diễn giải hơi dài dòng làm mình hơi sốt ruột (chắc tại tác giả sợ độc giả cũng ngu như đứa phá game 😂)
Đây thực sự là một tác phẩm tuyệt vời về tâm lý nhân vật. Đọc truyện làm mình liên tưởng ngay đến cuốn "phía sau nghi can X". Cả 2 truyện đều tiết lộ hung thủ ngay từ phần đầu. Tuy nhiên nếu PSNCX làm mình bất ngờ vì cách thức ngụy tạo chứng cứ ngoại phạm thì câu chuyện này lại tạo nên cao trào vì mục đích phạm tội. Đến cả cái kết cũng làm mình cảm thấy day dứt hệt như PSNCX vậy.
I received a free digital copy from NetGalley in exchange for an honest review.
I feel bad for rating this so low, but I have to be honest, and honestly I did not enjoy this at all. It started off so well, I was reading the first couple of pages and I was sure I was going to end up really liking this. Yes, the writing wasn't pretty or descriptive but when reading a crime novel, that doesn't bother me so much as it's the case and the working out who the culprit is and the eventual reveal, that is important and keeps me reading.
The case started off well. A fifth body in two years (or was it three? It changed during the books, at the beginning the first killing was two years ago, a couple of chapters later it was three!) has been found with the exact same evidence as the previous four: jump rope murder weapon near the body complete with fingerprints, a Liqun cigarette in the victim's mouth, and a piece of paper with the words “come and get me”. The serial killer has always managed to avoid being caught.
Then some chapters follow, introducing some more characters who will be involved in the investigation in some way, and all equally boring with little to no character development. At times I really wondered what was the point, especially with Zhu Huiru and Guo Yu, who I just found equally pathetic.
Soon we find out why Zhu Huiru and Guo Yu have been introduced. Zhu Huiru stabs Xu Tianding, a local thug who is determined that she should not tell him 'no' again, killing him at the same time as Guo Yu bashes Xu Tianding on the back of the head. Luo stumbles across them and for some reason, decides to help these two strangers cover up the murder using all his knowledge as an ex-forensic expert or something similar.
What follows is a lot of repetition. Luo going to visit Huiru and Guo Yu at the noodle shop, telling them what they need to say to the police, how they need to act etc. This seems to happen every day and it's the same thing over and over. It got very boring, very quickly.
This book is very dialogue heavy, so if you like a lot of dialogue and not a lot of description, this might work out a little better for you. Unfortunately, I also didn't find the dialogue to be that great. It didn't feel natural and I felt that it was used for great big info dumps and step-by-step guides to everything. The stuff that wasn't dialogue wasn't to my tastes. It tended to be very short sentences. He dragged himself to the bus stop. The bus trip lasted over half an hour. He got off at a stop next to a row of stands selling street food.. I appreciate some things may be lost in translation, but it shouldn't effect it that much, so I can't blame this on the translation (which I'm sure was very good!).
I found it very hard to keep track of who was who at times because of the lack of character development. A lot of the characters were very similar, and those who were slightly different, I really did not care for at all because there was very little to them, and what little there was wasn't enough to make me care about them at all. I need to know more about characters, I like to know their motivations, little things about them that make them human, stuff like that so that I can see if I can work out who the killer is and then either be shocked at the reveal or feel clever that I managed to work it out which partly leads on to my last point...
I worked out who the serial killer really early on, before I was a quarter of the way through, and that took a lot of the excitement out of the book and then I had to try and get myself to care about Huiru, Gou Yu and Luo and the situation they'd got themselves into. And I couldn't. I almost gave up a number of times but I forced myself to carry on and finish. There were a few promising moments late on, but then I found myself being let down again.
I wish I could rate this higher but unfortunately I can't. I hope people get more enjoyment out of it than me. Maybe it's just not for me.
Phán đoán của Nghiêm Lương lần này chỉ có thể nói là QUÁ KHIÊN NHƯỠNG:
1. Vì đây là 1 tội ác hoàn hảo nên cách làm của ông là phán đoán hung thủ trước, rồi lắp vào tình huống và lật đổ chứng cứ ngoại phạm. Nhưng giả thuyết của ông thì toàn là người thứ 3 xen vào để giúp hung thủ tạo bằng chứng ngoại phạm.
Lúc nào cũng là người thứ 3 nên quá khiên nhưỡng. Chắc gì giả thuyết này đã đúng mà ông cứ đi theo ?
2. Khi phán đoán cách thức giết người, ông đã đưa ra trúng phóc ngay từ đầu. Quả thật Nghiêm Lương giỏi đấy, nhưng không thiên tài đến mức có thể đoán đúng ngay từ đầu.
Mình biết tác giả không muốn làm cho câu chuyện lan man, nhưng ít nhất cũng phải cho Lương Nghiêm đưa ra vài cách thức rồi loại trừ để ra cái cuối cùng chứ.
3. Thế là quái nào mà đáp án Lạc Vấn tìm kiếm 8 năm trời lại bị Lương Nghiêm nói ra trong vài ngày ?
Lương Nghiêm biết được đáp án vì tìm được hung thủ trong vụ án 8 năm trước. Nhưng nếu như thời gian tìm được hung thủ ấy lại lùi về hoặc tiến sâu vài năm thì sao ? Khi đó, vụ án “phi tang người hộ” của Lạc Vấn đã đi tận đâu rồi.
Và thế là còn lâu mới tìm được hung thủ !
Chỉ là do sự may mắn ngẫu nhiên thôi.
____
Lạc Vấn lần này đã quá ngu ngốc khi lựa chọn bao che cho đôi tình nhân trẻ. Cuối cùng, công lí được thực thi, và công sức của ông đã vứt hết, tất cả chỉ vì tâm lí không vững của 2 con người này. Đọc mà mình chỉ thấy ngao ngắn với sự ngu ngốc của các nhân vật được bao che.
Lần này, mình đứng về hung thủ.
Bởi công lí không phải lúc nào cũng đem đến hạnh phúc.
Dù khó chịu nhưng bản thân mình lại nghĩ đây có lẽ là cái kết tốt nhất cho truyện ,chắc đơn giản cuối cùng sau ngần ấy năm gia đình ông cũng sắp được sum họp.
Một khởi đầu rất chi là TKT nhanh và gọn vào thẳng ngay vấn đề ta được giới thiệu về vụ án thứ 5 trong vòng 3 năm mà cảnh sát vẫn đau đầu tìm câu trả lời với một loại đối tượng một thủ pháp giết người kèm một lời thách thức đến với đơn vị cảnh sát “Hãy đến bắt ta”. Và sau đó ta tiếp túc được giới thiệu 2 nhân vật mà sau này chính là chất xúc tác cho cả câu truyện Quách vũ một chàng ngoài 20 tuổi thụ động nhát gan đang làm công việc lập trình viên cho một công ty phố hàng mỗi tháng đều gửi tiền về quê lo cho bố mẹ già và em gái tất nguyền ở quê đang thầm thương Chu Tuệ Như Chu Tuệ Như là người có cá tính mạnh mẽ làm phục vụ cho quán ăn nhỏ của 2 anh en cô vì ở tỉnh lẻ đến đây làm ăn và xinh đẹp nên thường xuyên bị bọn lưu manh châm chọc tán tỉnh. Hai người không may trở thành hung thu của một vụ giết người,vô tình hay cố ý người đàn ông đó chứng kiến tất cả và hứa sẽ giúp họ thoát cảnh ngồi tù(kiểu như phía sau nghi can X)
Và từ đó bác TKT cho ta nếm trải một sự an toàn giả tạo, khi nghe theo lời người đàn ông kia mọi thứ đều vượt qua hết sức dễ dàng càng đọc ta sẽ càng lo lắng hơn cho 2 nv kia đồng thời bắt đầu những câu hỏi người đàn ông kìa thật sự là ai?Quá khứ bí ẩn và mục đích của ông ta thực sự là gì?Tại sao vụ án này lại có liên quan đến 5 vụ án kể trên? quá trình đọc của mình là một chuỗi câu hỏi cứ luôn phiên chạy quanh đầu mình. Tò mò và lo lắng cho những nv là thế nhưng với mình thì cuốn này k có cao trào thật sự (nó bị hấp dẫn điều ấy)với mình thì nó giống một cuốn tâm lí và đầu trí nhiều hơn (lần này đi tìm mục đích kiểu không khó đoán lắm) Một cách phá án không hề giống ai và thủ pháp giết người chặt chẽ không một chút sơ hở ( cuộc chiến của những người cầm cân nảy mực, cuộc chiến của những bộ não thiên tài...)mấy ổng đấu đá nhau mãn nhãn dễ sợ Điểm thấy vô lí với lời giải thích của anh Điền thôi Cuốn nào cũng phải nhắc thề mình bị thích những hình tượng cảnh sát chính của bác TKT và lần này cả Lạc Vấn nữa Một trải nghiệm trọn vẹn🖤
Nhiều người hay so sánh cuốn này với cuốn Phía sau nghi can X của Keigo, nhưng với mình thì mình lại thích cuốn này hơn, tuy rằng phần kết có hơi chóng vánh chút nhưng nhìn chung mình khá thoả mãn với câu chuyện trinh thám này của Tử Kim Trần.
Trong tiểu thuyết này có sự xuất hiện của Nghiêm Lương giảng viên dạy toán của trường Đại học Triết Giang người từng xuất hiện trong cuốn Đứa trẻ hư, một bậc thầy suy luận logic đã cho chúng ta thưởng thức một cuốn đấu trí căng thẳng giữa hung thủ và người thầy tài hoa từng là cảnh sát này. Đây là một chuỗi các vụ án mà cảnh sát không tìm được chứng cứ, vật chứng, thậm chí là cả khẩu cung thì làm cách nào để tìm ra hung thủ ? Hung thủ là ai ? Động cơ là gì ? Tại sao giết nhiều người như vậy ? Đây là những câu hỏi sẽ được giải đáp một cách thoả mãn sau khi gấp cuốn sách lại.
Mình vẫn giữ nguyên sự yêu thích riêng với tác giả Tử Kim Trần, các câu chuyện của ông luôn đậm chất trinh thám xã hội làm ta phải suy nghĩ trăn trở nếu ta bị đặt vào hoàn cảnh của nhân vật thì sẽ làm như thế nào ?
Đọc quyển này để đi battle 800 hiệp với fan nguyên tác. Đọc xong thì mình có thể tự tin gáy rằng phim chuyển thể Tội lỗi không chứng cứ thật sự hay hơn truyện rất nhiều. Nhiều plot hole trong truyện được kịch bản phim vá lại cẩn thận. Tính cách nhân vật phim được thay đổi để nhất quán hơn với hành động. Kịch bản phim cũng được thay đổi và mở rộng hơn nhiều, tạo đất để nhân vật phát triển. Truyện đặc sệt phong cách Trung Quốc, nhưng phim lại mang vibe phim trinh thám hình sự Mỹ. Mà mấy phim chuyển thể từ truyện TKT đều ổn nhỉ, điểm douban cao vót. Chả bù phim chuyển thể của thầy Lôi :'(. Mà trong truyện TLKCC cũng có đoạn Nghiêm Lương cà khịa tâm lý tội phạm học nữa chứ =))
ঠিক আট বছর আগের কথা। ব্যবসার কাজে বাসার বাইরে গিয়েছিলেন লুও ওয়েন। দীর্ঘদিন পর যখন বাসায় ফিরলেন, তখন অনুভব করলেন কিছু একটা ঠিক নেই। সব বদলে গিয়েছে। তার স্ত্রী, সন্তানের কোনো খোঁজ পাওয়া যাচ্ছে না। বেমালুম গায়েব হয়ে গিয়েছে তারা। এমনভাবে উধাও হয়েছে, যেন পৃথিবীতে তাদের কোনো অস্তিত্ব ছিল না কোনোদিন। আট বছর ধরে স্ত্রী, সন্তানকে খুঁজছে লুও। এতদিন পর হয়তো খুঁজে পাওয়া যাবে না। কিন্তু কী হয়েছিল তাদের সাথে, তা তো অন্তত জানা যাবে!
এই নিয়ে একই পদ্ধতিতে পঞ্চম খুন ঘটল। মুখে নির্দিষ্ট ব্র্যান্ডের সিগারেট। খুনের মধ্যম হিসেবে লম্ফঝম্ফ দড়ি। কোনো এক সিরিয়াল কিলার নিজের অস্তিত্ব জানান দিচ্ছে। কিন্তু এতগুলো বছরেও এই কেসের মীমাংসা হয়েছে না। বরং দীর্ঘ বিরতিতে খুনের প্রক্রিয়া চলমান। পুলিশ প্রশাসনের ঘুম উড়ে যায়। তবুও কোনো সূত্র খুঁজে পাওয়া হয় না। এতটা নিখুঁত এ পরিকল্পনা! তবুও খুনের পাশে একটা আঙুলের ছাপ ঠিকই মেলে। যে খুনি কোনো সূত্র ছেড়ে যায় না, সে কেন আঙুলের ছাপ ছেড়ে যাবে? কোনো বিষয়ে ইঙ্গিত করছে? না-কি তার ফেলে রাখা নোট “পারলে আমাকে ধরো” এর মতো চ্যালেঞ্জ জানাচ্ছে পুলিশদের?
ইয়ান লিয়াং তুখোড় পুলিশ অফিসার হওয়ার পরও অতীতের একটা ঘটনায় নিজের চাকরিতে ইস্তফা দিয়ে পুরোদস্তুর টিচার বনে গিয়েছে। এখন বিশ্ববিদ্যালয়ে গণিত বিষয়ের অধ্যাপক সে। সিরিয়াল কিলিংয়ের খুনের বিষয়ে তার সাহায্য চাইতে উপস্থিত হয় তারই সাবেক সহকর্মী। কিন্তু, সে অপারগ। এখন আর পুলিশকে সাহায্য করতে ইচ্ছুক নয় সে। যা পেছনে ফেলে এসেছি, তাকে সামনে আনার কোনো মানে হয় না। নিজের নির্ঝঞ্ঝাট জীবন কাটিয়েই সুখে আছে সে।
এলাকা ভেদে কিছু বখাটে থাকে, যারা মানুষকে উত্যক্ত করে মজা পায়। মেয়েদের অপদস্ত করে প্রতিনিয়ত। এমন এক ছেলের অত্যাচারে অতিষ্ট এক রেস্তোরাঁর মালকিন হুইরু। রেস্তোরাঁটি সে আর তার ভাই মিলেই চালায়। এলাকার এক বখাটের অত্যাচারে এমন এক ঘটনার সাথে জড়িয়ে যায়, যা তাকে আতঙ্কিত করে তোলে। হয়তো পুরো জীবন বদলে যাবে তার। তখন দেখা হয় লুও ওয়েনের সাথে। সে মেয়েটিকে আর মেয়েটির বন্ধুকে সাথে নিয়ে তৈরি করে এক ধাঁধা। যা পুলিশদের ঘোল খাওয়াবে। কোনভাবেই এই ঘটনার কথা পুলিশের কান পর্যন্ত যাবে না। গেলেও কিছু করার নাই পুলিশের। যেখানে কোনো সূত্র নাই, প্রমাণ নাই; পুলিশ সেখানে কী করতে পারে?
তবে একটা ভুল! কিংবা ইচ্ছাকৃত… যে কারণে ইয়ানের আগ্রহের কেন্দ্রবিন্দুতে পরিণত হয় কেসটি। লুও ইয়ানের পুরোনো বন্ধু। যেহেতু পুলিশের ফরেনসিক বিভাগের প্রধান ছিল লুও, সেহেতু সাবেক পুলিশ অফিসার ইয়ানের সাথে সম্পর্কও ছিল তেমন জোরালো। এখন ভিন্ন দুই ঘটনায় মুখোমুখি দুই বন্ধু। বুদ্ধির এই খেলায় কেউ কারো চেয়ে কম নয়। তবুও একজনকে তো জিততেই হয়। এই লড়াইয়ে জয়ী পক্ষ হবে কে?
▪️পাঠ প্রতিক্রিয়া :
পারফেক্ট ক্রাইম বলে আদৌ কি কিছু আছে? এখন মানুষ যখন অপরাধ করে, তখন সে নিজের অজান্তেই সূত্র ছেড়ে যায়। যতই সচেতন বা দক্ষ হোক না কেন, নিজের অবচেতন মনে ভুল হয়েই যায়। কিন্তু এমন কোনো অপরাধীর সাথে যদি টক্কর হয়, যেখানে সামান্যতম সূত্র নেই। অপরাধীর কোনো ভুল চোখে পড়ছে না। তখন এই কেস সমাধানের করতে গিয়ে গলদঘর্ম হয়ে যায়।
জিযিন চেনের লেখা এর আগের বই পড়েছিলাম “ব্যাড কিডস”। দারুণ এক উপন্যাস মুগ্ধ করেছিল। সেই সাথে বাচ্চাদের সাইকোলজি ও অপরাধ প্রবণতার অন্ধকার দিকের সাথে পরিচয় ঘটেছিল। সে তুলনায় “দি আনটাচড ক্রাইম” কেমন লাগল?
আমি কখনও দুটি বইয়ের তুলনা করি না, তবে যদি বলতেই হয় “ব্যাড কিডস”কে কিঞ্চিৎ এগিয়ে রাখব। তাই বলে এই বইটিকে খারাপ বলার উপায় নেই। এখানেও মানুষের মনস্তত্ত্বের টানাপোড়েনের নিদর্শন ��ারুণভাবে ফুটে উঠেছে।
এ বইটিতেও লেখক আগে থেকে অপরাধীকে উন্মুক্ত করে দেয়। মূলত এখানে দুই ধরনের অপরাধ সংঘঠিত হয়। একটি সজ্ঞানে, আরেকটি ভুল করে। একটির অপরাধ অপরাধী কে আপনি জানেন, ঘটনাপ্রবাহে আরেক অপরাধীকে আপনি আন্দাজ করতে পারছেন; তবুও পড়তে বিন্দুমাত্র বিরক্ত আসে না। বরং কী হয়েছে, কীভাবে অপরাধ পর্যন্ত পৌঁছানো যায় বা অপরাধীর অপরাধ প্রমাণ করা যায়; তা জানার তীব্রোএগ্র লেখক তৈরি করতে পেরেছেন।
যেহেতু সিরিয়াল কিলিংয়ের ভিত্তি দিয়ে লেখক বইটির গাঁথুনি দিয়েছেন, পুলিশের কর্মকাণ্ড এখানে বেশ গুরুত্বপুর্ণ। এই বিষয়টা ইন্টারেস্টিং। চীনে কীভাবে একটি অপরাধের পেছনে পুলিশ সংগঠন কাজ করে আমি জানি না, তবে লেখকের দুইটি বই পড়ে মনে হয়েছে সেখানকার পুলিশের মধ্যে দায়সারা ভাব রয়েছে। তারা খুব সহজেই সমাধানে পৌঁছে যায়। এবং সঠিক তদন্ত না করে শুধু কিছু আনুষঙ্গিক বিষয়ের উপর নির্ভর করেই সিদ্ধান্ত জানিয়ে দেয়। এ কারণেই দীর্ঘ সময় ধরে চলা সিরিয়াল কিলিংয়ের রহস্য তারা সমাধান করতে অপারগ।
অপরাধীদের মনস্তত্ত্ব খুবই জোরালো। তারা পুলিশকে ভুল পথে পরিচালিত করতে পারে। এই বিষয়টা মাথায় আসে না। ফলে মিমাংসা হয় না অপরাধের। কিংবা মূল অপরাধী ধরাছোঁয়ার বাইরে থাকে। বিষয়টা আমাকে অবাক করেছে। এমনও হতে পারে, তারা যেসব অপরাধীর সাথে টক্কর দেয়, তাদের সেই বুদ্ধি নেই। ফলে জটিল বুদ্ধি সম্পন্ন কাউকে পেলে খেই হারিয়ে গেলে।
বইতে ইয়ান লিয়াং আর লুও ওয়েনের লড়াই বেশ উপভোগ্য ছিল। বুদ্ধির খেলায় কেউ কাউকে ছাড় দেয় না। অপরাধী যতই সূক্ষ্ম হোক, যেভাবেই পারফেক্ট ক্রাইম হিসেবে ঘটনাকে উপস্থাপন করুক না কেন; ছোট্ট একটা ভুল, যা আদতে কেউ কখনোই নজরে আনবে না। দক্ষ পুলিশই কেবল তার উপর ভিত্তি করে অপরাধী পর্যন্ত পৌঁছে যেতে পারে। এখানে দুইজনের অতীত ইতিহাস বেশ গুরুত্বপুর্ণ ছিল। তাদের মানবিকতা এখানে প্রকাশ পেয়েছে। অপরাধী হলেই যে অমানবিক হবে, বিষয়টা এমন না। কখনও মানবিক হতে গেলেও অপরাধ কিংবা ভুল করতে হয়। দিন শেষে তার জন্য অনুতপ্ত হওয়ার কারণ নেই।
লুও ওয়েনের কথা এখানে বিশেষভাবে উল্লেখযোগ্য। তার অতীত কতটা নির্মম! আট বছর ধরে যার পরিবার নিখোঁজ, সে জানেও না কী হয়েছে তার পরিবারের সাথে, আট বছর ধরে খুঁজে বেড়াচ্ছে, কেবল সে-ই জানে পরিবার ছাড়া কীভাবে তার জীবন কাটছে। এই দুঃখ কেউ বুঝবে না। শেষের দিকে যখন সে জানতে পারল, সে ঘটনা আর তার হাহাকার মন খারাপ করে দেয়। কী হয়েছিল তার পরিবারের সাথে?
শেষটা অবশ্য বেশ পছন্দ হয়েছে। খুব বেশি চমক এই বইতে ছিল না। তবে শেষে এসে ঘটনার মোড়, অপরাধীর সাথে ঘটে যাওয়া ঘটনা, সত্যের উন্মোচন হওয়া, যৌক্তিক লেগেছে। হুইরুর সাথে তার ভাইয়ের সম্পর্কও বেশ জোরালোভাবে উপস্থাপন করা হয়েছে এখানে।
তবে কিছু ঘটনা, যার আসলে কোনো প্রয়োজন ছিল না। এই যেমন, একজন মানুষ যেকোনো বাড়ির এলিভেটরে গিয়ে মলত্যাগ করে, নারীদের অভিনব উপায়ে যৌন নিপীড়ন করে; কাহিনির সাথে এর সামঞ্জস্য খুঁজে পাইনি। এমন না যে, এটা সাবপ্লট হিসেবে চালিয়ে দেওয়া যায়। তাও না। অযথাই যেন বইয়ে এই ঘটনার আবির্ভাব। পুলিশের একটু দৌড়ঝাঁপ আর রহস্য জমিয়ে তুলতেই মনে হয় লেখক এমন ঘটনার অবতারণা করেছেন। আমি কোনো যৌক্তিকতা খুঁজে পাইনি।
▪️অনুবাদ, সম্পাদনা ও অন্যান্য :
আহনাফ তাহমিদের অনুবাদ বরাবরের মতন ভালো হয়েছে। পড়ে তৃপ্তি পেয়েছি। তবে কিছু জায়গায় সম্পাদনার ত্রুটি ছিল। বাক্যে শব্দের অদলবদল চোখে পড়েছে। দুয়েক জায়গায় শব্দের মিসিং ছিল। বানান বা ছাপার ভুল তেমন চোখে পড়েনি। এটা ভালো দিক
আর প্রচ্ছদ পুরোই আগুন। এক কথায় দুর্দান্ত। জোড়া লড়াইয়ের মানুষ যে মুখোশ পরে এক অপরের সামনে দাঁড়ায়, তারই প্রতিচ্ছবি। বাঁধাই, কাগজ সবকিছুই ভালো ছিল এখানে।
▪️পরিশেষে, চীনা সাহিত্য নিয়ে খুব একটা কাজ হয়নি। এই প্রথম নতুন এক থ্রিলার সাহিত্যে প্রবেশ করেছি। বেশ উপভোগ করেছি। ভিন্নতা আছে এখানে। বিশেষ করে এখানে চীনা সমাজের দৃষ্টিকোণ থেকে অপরাধ জগতের অনেক কিছুই তুলে ধরার প্রয়াস দেখা যাচ্ছে। ভিন্ন সাহিত্যের স্বাদ পেতে আপনারাও পড়তে পারেন। নিরাশ হবেন না।
Đọc xong thấy phảng phất "Phía sau nghi can X". Hai thiên tài đấu trí, và một kẻ bị giết cho kẻ khác. Với dung lượng mỏng, cuốn này vẫn chưa tạo được ấn tượng sâu sắc quá với mình hoặc mình chưa đọc em nó kĩ càng hơn. Cái kết khá buồn, khép lại chỉ thấy tội nghiệp những con người bên vòng lao lí mà thôi. Nghiêm Lương - Lạc Vấn; Ishigami - Yukawa, một bên chính một bên phi nghĩa, nhưng đáng kể, Lạc Vấn tạo nên một bài toán không có gợi ý nào để giải. Một cuộc phạm tội hoàn mĩ. Nhưng có lẽ cái chiến thắng không thể ở đó, mà thua cuộc thì đầy rẫy bởi những người có khi không liên quan. Rate 3/5
Một tác phẩm thật hay. Đọc nó sao mình nhớ tới Death Note quá. Lúc đang đọc, mình đoán kết thúc sẽ rất buồn, mà đúng thật là vậy. Từ đầu tác giả đã viết theo lối khiến cho người đọc cảm thông với hung thủ thì chắc chắn sẽ ko có cái kết happy được.
Có lẽ.... trong tất cả các cuốn của Tử Kim Trần thì đây là cuốn có kết thúc buồn quá. Vẫn biết gây án thì phải chịu tội, nhưng viết truyện mà cái kết bi ai thế này thì.... Có thể tác phẩm là một nốt trầm trong các series của tác giả. Do đó, mình cũng chỉ cho 3 sao mặc dù mức độ trinh thám, tâm lý nhân vật và giọng văn rất thực tế. Chấm
Cuốn sách mà người chị gái iu dấu của mình rất tự hào và nhân dịp đầu xuân năm mới đã mừng tuổi cho mình, mong mình thoát khỏi chuỗi sách nội dung siêu flop mà mình vừa trải qua. Đúng là đổi phong thủy có khác, mình thoát thật các bạn ạ 😆😆😆 5 sao luôn nhé.
Mình từng đọc rất nhiều bài nói rằng TLKCC là một bản sao của Phía Sau Nghi Can X. Nhưng mình không đồng ý với quan điểm này. Đúng là TLKCC có mượn một phần trong quá trình tạo nên vụ án chính của PSNCX, tuy nhiên mình thấy đây là một tác phẩm thực sự thuyết phục, lấp đầy được những khoảng trống còn đang thiếu mà mình thấy trong PSNCX.
Mình sẽ không nói qua về nội dung nữa mà sẽ nói luôn về cảm nhận. Đầu tiên là trinh thám Trung Quốc mình thấy đa số thiên về kể và hành động, Tội Lỗi Không Chứng Cứ cũng vậy nên thật sự là mạch truyện rất nhanh, đọc cũng cực kì nhanh mà cũng cực kì cuốn. Nhân danh F0 tui tuyên bố ai mà F0 đọc quyển này trong 1 ngày từ sáng đến tối đảm bảo là xong luôn nha 😆 Tiếp theo là về sự logic, chấm 10 điểm luôn. Thật sự không thể chê được về sự liên kết và liền mạch trong cuốn này, cách thức gây cũng vô cùng tinh vi đến cái mức có tất cả dữ liệu trong tay, biết được hung thủ là ai rồi nhưng không thể nào bắt được theo đúng luật pháp, chỉ có thể là hung thủ tự mình nói ra. Đúng chất với cái tên luôn. Là một cuộc đối đầu giữa những thiên tài và có nhắc chút đến toán học nên mình tin rằng khi đọc sách bạn sẽ như được bước vào thế giới của những người thông minh 😆😆😆 Tất cả chi tiết đều chặt chẽ, không kẽ hở và thực sự làm mình thỏa mãn trên phương diện một tác phẩm trinh thám. Nhưng mình còn thấy thích em này hơn một điểm, đó là động cơ gây án quá thuyết phục và cảm động, sự thật cuối cùng được bày ra quá đau đớn và kết thúc cũng đem lại một bất ngờ nhỏ cho độc giả nữa. Thậm chí khi đọc đến trang cuối cùng, gập sách lại, mình đã "không lạnh mà run".
Mình khẳng định lại lần nữa, TLKCC không hề giống PSNCX. Nên đừng chần chừ các bạn ơi, đọc ngay đi nhé, đã cực kì!!!
Khi đọc những chương đầu tiên, mình đã liên hệ ngay đến "Phía Sau Nghi Can X" của Higashino Keigo. Cả hai tác phẩm có nhiều nét khá tương đồng, chẳng hạn như hung thủ lộ diện ngay từ đầu, hay có sự tiếp tay cho thủ phạm của người không liên quan,... Ngoài những điểm ấy thì mỗi quyển sách sẽ có cách phát triển, dẫn dắt câu chuyện theo những cách khác nhau.
Một trong những điểm hấp dẫn của quyển sách với mình là sự đối đầu căng thằng, nghẹt thở của một bên thực thi công lý và một bên phạm tội.
Mình thích thú khi cảnh sát càng muốn bắt người thì bên kia càng đưa ra nhiều chứng cứ ngoại phạm hoàn hảo để đáp trả. Sau đó là sự đấu trí của hai thiên tài đã từng làm trong ngành: một người giải quyết vấn đề dựa trên suy luận logic, người còn lại thì dựa vào vật chứng để tìm đáp án. Việc biết trước hung thủ không làm giảm sự lôi cuốn của quyển sách khi mà vẫn còn rất nhiều bí ẩn khác mình muốn biết: vợ con bác sĩ Lạc Vấn mất tích như thế nào, vì sao hung thủ để lại dấu vân tay và thách thức cảnh sát, vì sao giáo sư Nghiêm Lương ra khỏi ngành,... để rồi khi đến cuối truyện mọi điều được giải đáp nên mình thấy hài lòng.
Truyện rất dễ đọc luôn vì thiên về hành động kịch tính. Các đoạn miêu tả quá trình điều tra của cảnh sát diễn ra nhanh gọn, dứt khoát nên mình cứ phải lật trang liên tục để xem chuyện gì xảy ra tiếp theo, kết cục là đọc hết sách lúc nào không hay.
Mặc dù truyện kết thúc không có hậu, để lại nhiều mất mát nhưng không khiến mình khó chịu hay bức bối, bởi mình có thể hiểu được và đồng cảm cho những hành động và quyt định của các nhân vật.
This is the second book by Zijin Chen that i read (only two of his books have been translated into English so far), and my impression that he is the Chinese Higashino was cemented by The Untouched Crime.
This book also begins with two parallely moving storylines that converge as the book progresses. The Untouched Crime is not a whodunit, because we know early on who has committed the crime in the second storyline right from the beginning, and the answers to the first are also soon hinted at. It is something of a whydunnit but even more, a thriller, a cat and mouse game, where two equally formidable opponents and intelligent minds are at work. They are both on opposite sides and the thrill of the novel comes from the battle of these two giants, of reading on to know who will finally win.
If you are a fan if Keigo Higashino, definitely recommended.
More of a 3.5 The plot was excellent overall, the killer's identity is revealed fairly early on and it quickly becomes a cat and mouse game between the killer and the police. It was really compelling, but I have some quibbles with the writing and the ways some plot points just kinda disappeared and for pretty much the second half of the book. Would still strongly recommend it
Ai mà đọc Phía Sau Nghi Can X rồi thì sẽ có một cảm giác Déjà vu: - Motif một người đàn ông không còn gì để mất, thay đổi hiện trường và nhận tội thay cho hung thủ thực sự. Nhân vật chính là một người giỏi trong lĩnh vực Khoa học Tự nhiên và trí thông minh siêu phàm, qua mặt mọi cảnh sát điều tra. - Sự đối đầu giữa hai thiên tài ở 2 phe Cảnh sát - Hung thủ: Người hỗ trợ cảnh sát cũng có khả năng suy luận logic đỉnh vào, nhưng chính mối quan hệ của người này với nhân vật chính mới giúp cởi bỏ được nút thắt. Hai tác giả để lấy nhân vật ‘phụ’ này để mở ra các vũ trụ trinh thám. - Mở đầu bằng việc tiết lộ hung thủ, kết thúc thảm thương. - Sự kết hợp với Toán học trong quá trình suy luận phá án. Điều thú vị là một loạt những điểm giống nhau kể trên không ngăn mình đọc đến dòng cuối cùng trong thời gian rất ngắn. Tử Kim Trần rất tài tình trong việc sử dụng một khung có sẵn, vẽ nên một vụ án cho riêng mình, các chi tiết đều chặt chẽ, hợp lý và đặc biệt động cơ gây án vô cùng thuyết phục. Lâu lâu mới đọc được một quyển trinh thám ‘bánh cuốn’ như vậy, đến mức cứ lẩm bẩm, cầu mong cho bên Cảnh Sát đừng tìm ra Hung Thủ, nhưng mà mong gì thì cũng vô ích thôi, Hung thủ đương nhiên phải giỏi hơn cái đứa đang nằm đọc truyện gấp tỉ lần chứ.
Có đôi khi giúp đỡ người khác, ngược lại lại đem đến cho mình và người khác điều phiền toái hơn nữa.
Mình đọc xong cuốn này mấy hôm rồi, mà hẫng quá chẳng biết nên viết gì về nó nữa.
Giá mà mọi thứ trong vụ án Từ Thiêm Đinh cứ xuôi chèo mát mái như dự tính của Lạc Vấn thì tốt biết mấy. Mình thật sự rất buồn với cái kết của câu chuyện này, hành động của Chu Tuệ Như và Quách Vũ dù xuất phát từ việc muốn minh oan cho Lạc Vấn, nhưng lại khiến công sức xây dựng tội lỗi không chứng cứ của ông đổ sông đổ biển. ----- Btw, bạn nào muốn mua sách đẹp với giá hợp lý thì ghé page mình xem nha: facebook.com/hieusachcuaGaby ❤
Tất cả đều ổn cho đến đoạn kết :) Sao tôi ghét cái kiểu viết kết như này ghê :)
Tôi cũng ghét kiểu phá án dựa trên đoán mò như thế này nốt, pháp luật nói chuyện bằng chứng cứ chứ ko phải dựa trên giả thiết. Đọc mấy vụ như này chỉ tổ biến cảnh sát thành trò hề :v
Sau khi ngẫm lại thì mình nhận ra 2 quyển kia của TKT mình rate cao là vì thông điệp trong sách khiến mình rùng mình, riêng quyển này chả có thông điệp gì cả, lại cho một quả kết "bí idea" đúng chuẩn mình ghét nên mình càng ko ưa :v May mà quyển này là quyển mình đọc sau cùng, nếu đọc đầu tiên khéo TKT vào sổ thù vặt cá nhân của mình như Thời Thần rồi =)) À quên quyển này dịch có vài chỗ sặc mùi QT, đọc mà chán :v
I read this after having watched 10 out of 12 episodes of the Chinese TV series adaptation, “Burning Ice” 无证(無証)之罪 (Unwitnessed Crime). The plot of the original novel is shorter and simpler, a good quick read, though featuring characters who like a logical puzzle, in the style of Higashino Keigo. The book is set in Hangzhou 杭州 near Shanghai, with scenes of unbearable summer heat, while the adaptation is set in wintery Harbin 哈尔滨, with atmospheric shots of prewar buildings.
Hừ, mình rõ là không hợp nổi với tư duy học Toán, cái trò chọn nghiệm rồi áp vào hệ phương trình này rồi lại loại trừ thật sự mất kiên nhẫn =)) giống như kiểu toàn đoán mò nhưng may ghê đoán trúng rồi việc còn lại là lẽo đẽo tò tò theo sau nghi phạm để bóc phốt ổng =)) mà buồn ghê bóc quài bóc hong được ~ Có lẽ vì vậy mà càng về sau mình càng cảm thấy ngòi bút càng đuối ~ cũng không thích bằng “Đứa trẻ hư” ~
(Tears dropped on the last few pages..) the book compared to some previously-read ones is not as outstanding but still a page turner.
4*/5 for the content and 4.5*/5 for evoking such many emotions in me at the end of the book.
**** Update: (2nd read) I HATE THE ENDING! *sob* 4.25*/5 for the fast pace and straight to the point writing style 4*/5 for the outrageously ridiculous ending
Ủa rồi Lạc Vấn chết để cứu 2 đứa mày, xong 2 đứa mày vừa khóc vừa nói trùi ui người là do tui giết?? Điên nó vừa vừa thôi, kết thúc nhảm chết mẹ, thà rằng để 2 hung thủ bị toà án lương tâm dằn vặt còn hơn, chứ đằng này thằng anh hi sinh, Nghiêm Lương cũng đưa tay giúp đỡ, Lạc Vấn mất mạng, để đôi chim cu này cũng vào tù nốt? Dẹp đi, 3 sao là vì đoạn đầu đó, chứ nếu tính riêng đoạn sau cho -5 sao
This entire review has been hidden because of spoilers.
gshajiwnrhdjskwks cảm giác giống như mấy năm trước đọc phía sau nghi can x, nhưng quyển này ức chế hơn nhiều vì có hẳn 3 khứa báo:v biết là người thường nma đọc lộn mề🙂