Nhớ Đinh Cường: “trái sầu… rụng rơi”
Ghi chú: Chủ nhật này, bạn bè có ngày Tưởng niệm Đinh Cường, người họa sĩ mà ai cũng quý mến… Tôi có viết mấy chữ, không gọi là thơ, nhưng duyên và khánh minh chia sẻ, bèn ứng tác…
Năm 1993, khi tôi ở Boston tu nghiệp thì Đinh Cường có gởi tôi bức thư viết: “mỗi lần moa đến thác Niagara, moa đều có cảm giác muốn nhảy ùm xuống thác như con diều rơi cho vực thẳm buồn theo của Trịnh Công Sơn vậy”.
ĐHN
(29.01.2016)
RỤNG
nhớ ĐC
Rụng
Rụng như sung…
Rụng
Rụng như lá…
Rụng
Rụng như trăng…
Rụng
Rụng như người!
Đỗ Hồng Ngọc
rụng.*
… như quả táo Newton. rồi sẽ rụng.
….như. sung chín. chẳng cần chín thêm.
….như. chiếc lá đẹp. lìa cành.
….trăng. trên cành liễu. mơ màng ngủ say.
….như người. chợt bỏ xa đời. trời ơi!
…. rụng. như con diều rơi…
duyên
* hoạ theo bài thơ Rụng của nhà thơ ĐHN viết cho hoạ sĩ ĐC.
RƠI…
Nhớ Họa Sĩ Đinh Cường
Rơi. Như hạt mưa rơi
Chiều dầm mắt ướt
Rơi. Như ánh sao rơi
Đêm ngàn tia nhớ
Rơi. Như tiếng chân người
Xa. Rất xa. Con đường khàn giọng gọi
Rơi. Như tiếng chim hoảng hốt
Cành khô một nhịp khan
Rơi. Như vệt cọ xanh cuối cùng trên vải
Hồn tranh theo người vào thăm thẳm
Rơi. Như buồn tiếng lá
Còn ai gom đốt lửa
Cho mùa đông theo khói bay lên
25.1.2016
nguyễn thị khánh minh
(Bài này là một kỷ niệm của ba người chúng tôi. Anh Đỗ Hồng Ngọc nhớ anh Đinh Cường, có viết bài thơ Rụng, sau đó Duyên họa thêm bài Rụng, và bảo Khánh Minh viết tiếp, bèn viết bài Rơi này, khi nghĩ đến trái sầu rụng rơi của Huy Cận…)
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

