Ý kiến sinh viên Y6 về việc Dạy và Học Y ĐỨC
jordan retro 11 72-10
Khảo sát nhanh Ý kiến sinh viên Y6 về Dạy và Học Y đức
tại Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch Tp.HCM (2015)
Ghi chú: Khảo sát nhanh này được thực hiện nhằm tìm hiểu tâm tư, nguyện vọng của các sinh viên Y khoa năm thứ 6 (sắp tốt nghiệp) của Trường Đại học y khoa Phạm Ngọc Thạch thành phố Hồ Chí Minh (Saigon) để chuẩn bị cho Hội thảo về Y đức hàng năm do Bộ môn Y đức-Khoa học hành vi tổ chức. Hội thảo là cơ hội để sinh viên nêu lên những trăn trở của mình về nghề nghiệp trước khi bước “vào đời” với sự hỗ trợ, chia sẻ kinh nghiệm, hướng dẫn cụ thể từ các Thầy cô, đàn anh, những người đi trước.
Vấn đề dạy Y đức của trường, từ năm 1989 – năm thành lập Trung tâm đào tạo và Bồi dưỡng cán bộ Y tế Thành phố, tiền thân của Đại học Y khoa Phạm Ngọc Thạch ngày nay, Bô môn Tâm lý-Xã hội học do tôi, Bs Đỗ Hồng Ngọc làm chủ nhiệm, Bs Lâm Xuân Điền, phó chủ nhiệm. Đến năm 1994, Bộ môn được đổi tên thành Bô môn Khoa học hành vi và Giáo dục sức khỏe, phụ trách các bài giảng về Y đức trong tuần lễ Nhập môn cho sinh viêu Y1. (Bộ môn Tâm lý y học tách ra, do Bs Điền phụ trách).
Năm 2013, trước tình hình Y đức ngày càng trở nên bức xúc trong xã hội, nhà trường đã chính thức phát triển Bộ môn Khoa học hành vi – Giáo dục sức khỏe thành Bộ môn Y đức – Khoa học hành vi, do Hiệu trưởng PGS TS Nguyễn Thị Ngọc Dung kiêm Trưởng bộ môn, Ths Bs Trương Trọng Hoàng, phó trưởng Bộ môn và tôi, Cố vấn.
Để chuẩn bị tốt cho Hội thảo vào đầu tháng 12/2015 sắp tới, tôi dự kiến làm một đợt phỏng vấn sâu nhưng thời gian có hạn nên đã thực hiện Khảo sát nhanh này qua một bảng câu hỏi mở, sử dụng Google Form, với hy vọng sẽ có chừng 5% sinh viên tham gia trong vòng 1 tuần lễ từ 26.10.2015 đến 2.11.2015. Mặc dù trong thời gian này các em bận thi nhưng cũng đã có hơn 10% (58 em) trả lời một cách chân thành và có trách nhiệm. Hôm nay tôi chọn trước vài câu có tính tổng quát để chia sẻ trên trang này giúp các bạn đồng nghiệp và sinh viên có một ít tài liệu tham khảo trước, chuẩn bị cho Hội thảo.
Cô Ngọc Dung, hiệu trưởng, chủ nhiệm Bộ môn đánh giá cao sự hợp tác của sinh viên và chia sẻ rằng đọc qua các câu trả lời thấy các em “chín chắn hơn mình tưởng nhiều”!
Trân trọng cảm ơn các đồng nghiệp, Bs Trương Trọng Hoàng, Bs MinhTrang, Bs Thanh Mai, Kiều Chinh, Thanh Ngân cùng các giảng viên của Bộ môn đã nhiệt tình hỗ trợ.
Bs Đỗ Hồng Ngọc.
(16.11.2015)
Tp.HCM ngày 26 -10 – 2015
Các em sinh viên Y6 (2010)
Đại học Y-Khoa Phạm Ngọc Thạch thân mến,
Thầy là Bác sĩ Đỗ Hồng Ngọc, hiện là Cố vấn Bộ môn Y đức-Khoa học hành vi của Trường Đại học Y Khoa Phạm Ngọc Thạch, gởi lời chào các em, các đồng nghiệp tương lai của Thầy và mong các em dành chút thì giờ trả lời giúp Thầy các câu hỏi dưới đây một cách thẳng thắn để Thầy chuẩn bị cho Seminar về Y đức sắp tới (vui lòng trả lời trước ngày 2/11/2015).
Chân thành cảm ơn các em,
Thầy Đỗ Hồng Ngọc.
1) Em nghĩ gì về vấn đề Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay?
2) Theo em, nên dạy những nội dung gì về Y đức và dạy vào những năm thứ mấy
Y khoa thì phù hợp?
3) Theo em, dạy Y đức thì nên dạy cách nào tốt nhất? Thí dụ?
4) Theo em, nên dạy Y đức ở đâu thì đạt hiệu quả cao?
5) Và theo em, ai là người có thể dạy Y đức cho Sinh viên Y khoa?
6. Thử kể một vài nguyên tắc cơ bản về Y đức mà em tâm đắc?
7. Kể một trường hợp ấn tượng về Y đức em đã gặp khi đi Bệnh viện hay Cộng đồng?
Ngoài những câu trả lời trên đây, em muốn chia sẻ thêm điều gì cho vấn đề dạy Y đức của trường mình?
Một lần nữa, Thầy cảm ơn các em,
Thầy Đỗ Hồng Ngọc
https://docs.google.com/forms/d/1qJVE...
………………………………………………………………………………………….
Kết quả :
Câu 1. Em nghĩ gì về vấn đề Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay?
STT
1
Không được tạo điều kiện
– Báo chí thì chờ chực soi mói
– Bác sĩ thì nhiều áp lực : bệnh nhân đông, lương, chuyên môn
2
Khó nói lắm. Lượng BN phải khám quá nhiều, mún khám kỹ, dặn dò kỹ cho BN hiểu cũng khó khăn. Các bác sĩ hằng ngày thấy bao nhiêu ca bệnh phức tạp, hiểm nghèo, thấy người chết như cơm bữa, nếu ko hơi máu lạnh một chút thì làm sao có thể bình tinh đưa ra y lệnh dc. Riết rùi chỉ số EQ cũng thấp đi. Nhiều khi hiểu tâm trang của BN và người nhà BN nhưng lại ko biết cách thể hiện.
Thêm nữa, hở cái là bị chụp hình, quay lén, rùi cánh nhà báo đưa tin để câu like. Bị thiếu tôn trọng thì làm sao có tinh thần nữa.
3
Rõ ràng là y đức hiện nay bị chi phối bởi quá nhiều yếu tố tác động. SV ra trường đa số ai cũng mang trong mình một tiêu chí “tích cực”. Vậy đâu là yếu tố tác động, có thay đổi dc không?
4
Em chào thầy, theo quan điểm cá nhân của em, Y đức của ngành y chúng ta hiện nay đang bị chi phối quá nhiều bởi 4 chữ : cơm – áo – gạo – tiền. Sở dĩ như vậy vì sau khi học 6 năm ở đại học với nhiều thời gian và công sức bỏ ra, cái mà bác sĩ chúng ta nhận đc hiện nay là đồng lương không xứng đáng với những gì chúng ta phải trải qua. Do đó để xứng đáng với 2 chữ Y Đức có vẻ là điều khó đối với ko ít các bạn bác sĩ hiện nay. Y đức chỉ thực sự đúng với tên gọi của nó khi những ng làm nghề thầy thuốc ko phải lo lắng quá nhiều cho cuộc sống của họ.
5
E nghĩ chưa tốt do báo chí vẫn còn cơ hội viết về vấn đề này khá nhiều
6
em nghĩ, trong ngành y, thật sự y đức của Bác sĩ chúng ta không phải quá xuống cấp, 1 phần do tính cách con người, 1 phần do cuộc sống, môi trường làm việc,
7
Thưa thầy, em nghĩ rằng một số bác sĩ còn rất kém về vấn đề này. Theo em do cách cư xử của bác sĩ đối với người bệnh kém khiến người dân bức xúc mà dẫn đến việc không tôn trọng bác sĩ nữa. Bản thân em khi đi lâm sàng cũng rất bức xúc với cách mà một số bác sĩ đối xử với bệnh nhân, xem mình như kẻ bề trên và ban ơn cho người bệnh chứ k phải xem bệnh nhân như những “người thầy” nữa.
8
Theo em vấn đề Y đức hiện nay có nhiều điểm cần phải lưu tâm, sự vô cảm trc bệnh nhân, khôg còn xem bệnh nhân như người nhà, thiếu tôn trọng đồng nghiệp, thiếu sự đoàn kết trong y giới. Nếu nhìn một cách bi quan thì hầu hết, những điều trong lời thề Hypocrate – xem như kim chỉ nam của một bs nói riêng và ng hành nghề y nói chung – chúng ta đều đang lãng quên hay thậm chí là vi phạm nặng nề
9
Y đức đang xuống cấp.
10
Vẫn còn giá trị, tuy nhiên vẫn còn đâu đó nhiều hạt sạn
11
Dạ thưa thầy, theo em nghĩ, con người ta sống và làm việc ai cũng cần có đạo đức. Đạo đức con người không bị ràng buộc bởi các chuẩn mực xã hội mà phụ thuộc vào chính bản thân của mỗi người. Vì vậy, dù là ai, làm gì, bất cứ ngành nghề nào, cũng cần có cái “đức” của chính mình chứ không phải chỉ ngành Y. Do đó, “Y đức” cũng chỉ là một phần của đạo đức con người, đối với những người làm ngành y và đạo đức con người là điều ai cũng cần phải có để có thế làm điều tốt cho mình, cho người khác. Sở dĩ em đặt việc làm điều tốt cho mình lên trước là vì em nghĩ rằng, chúng ta ai cũng rất ích kỉ, luôn coi trọng bản thân hơn người khác nên đa phần làm gì cũng đều là vì mình trước khi vì người khác. Nhưng điều đó không có nghĩa là mình là người xấu. Đôi khi mình giúp đỡ một ai đó, người ta vui mình cũng vui theo thì đó có phải chăng cũng là những việc mình có thể làm vì bản thân mình, để sống được nhẹ nhàng, thanh thản, vui vẻ. Những người làm ngành Y cũng vậy, không ai trong chúng ta muốn bệnh nhân của mình trở nặng, hay có biến chứng hay thậm chí là mất đi bệnh nhân. Khi có những tình huống đó xảy ra, người ta hay đổ lỗi cho y đức, thực tế dù có hay không có y đức thì em nghĩ cũng không một nhân viên y tế nào muốn điều đó xảy ra cả, vì đó hoàn toàn không phải là điều tốt gì cho bản thân ai hết. Cũng như người đi buôn không muốn lỗ thì người nhân viên y tế cũng không muốn tình trạng bệnh nhân xấu đi. Còn nếu muốn nói về đạo đức của con người nói chung và người nhân viên y tế nói riêng thì em nghĩ, điều chung nhất mà tất cả chúng ta ai cũng phải làm, ai cũng phải có đó là không làm hại tới người khác. Thực tế, em nghĩ y đức hay đạo đức có phạm vi rất rộng, đó còn là cách mình cư xử với người khác như thế nào, cách mình đối mặt với những điều sai trái ra sao, … nhưng chung quy, tất cả chúng ta ai cũng vậy, con người ai cũng có điều tốt và điều xấu, và nếu đòi hỏi y đức thì cần phải đòi hỏi đạo đức của cả xã hội như thế nào. Còn con người, thì chúng ta nên tự ý thức về đạo đức và trách nhiệm của mình, chứ đó không phải là thứ có thể kêu gọi hay hô hào mà có thể thay đổi được.
12
theo em, ngành y của việt nam hiện nay bị chi phối nhiều bởi xã hội và kinh tế khiến cho 1 bộ phận nhân viên ngành y phải làm trái y đức, hậu quả là ảnh hưởng tới cách suy nghĩ của người dân với ngành y
13
Rất tệ, nhưng căn nguyên không phải ở từng BS mà là cách quản lý của lãnh đạo khoa phòng, BV, … đến cả ngành y tế. Em nghĩ rằng hầu hết con người (không nói riêng NV Y tế) đều hướng thiện, và bản thân em nhận thấy rằng sự suy đồi đạo đức ngành Y thường có tính hệ thống (trong cùng 1 khoa hay 1 BV)
14
Thưa thầy
bản thân em nghĩ rằng vấn đề Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay đang bị kiểm hãm rất nhiều. Cụ thể hơn em muốn nói rằng 1 người BS ngày nay ở VN phải lo toan quá nhiều, trước tiên là bệnh nhận, rồi phải lo cho gia đình với đồng lương ít ỏi, rồi phải lo làm sao cho phù hợp qui chế phức tạp của BV của Bộ Y tế,..
Chưa hết, BS ở Vn còn phải dè chừng các nhà báo không hiểu chuyện và những cá nhân hung dữ sẵn sàng đánh BS-người đang ra sức cứu người nhà họ. Trong vô vàn khó khăn, em nghĩ sẽ là vô cùng khó khăn cho bất cứ BS nào có thể giữ trọn vẹn lời thề Y đức được bất chấp lòng họ không xấu.
Em tin rằng hầu như tất cả BS đều muốn cứu được người bệnh mình dù có ai dạy họ về y đức hay không đi nữa, bởi đơn giản những người vào Y khoa từ lâu luôn là những HS xuất sắc thời phổ thông, cả về học vấn lẫn đạo đức. Nhưng như em nói,có quá nhiều thứ ảnh hưởng đến 1 người BS,giữ được cái tâm trong sáng như hồi còn là SV là rất khó.
15
– Hành hung bác sĩ, không tôn trọng bác sĩ. Bác sĩ ngày càng bị mất giá, bị xúc phạm nhân phẩm.
– Xã hội đối đãi không công bằng với bác sĩ, lương thấp, trách nhiệm nặng nề.
– Không ai đứng ra bảo vệ bác sĩ.
16
Bên cạnh sự suy đồi về đạo đức con người của xã hội ngày nay, vấn đề đạo đức trong các ngành nghề đòi hỏi chữ đức hàng đầu như ngành Y, nghề Giáo đang được quần chúng nhân dân theo dõi sát sao, soi mói đủ điều mà thiếu kiến thức chuyên môn cũng như cái nhìn khách quan và sự quan tâm, giúp đỡ 1 cách thực tế từ cộng đồng cũng như sự thấu cảm dành cho những người phải gánh trên vai những áp lực nặng nề của việc cứu người lẫn nuôi sống gia đình.
17
18
19
Theo ý kiến của riêng em, hiện nay xã hội nói chung có cái nhìn tiêu cực về y đức. Bản thân em cũng nhận thấy y đức ngành Y hiện tại ít nhiều không bằng được so với thế hệ trước
20
Theo em Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay đã bị chi phối nhiều mặt ví dụ: tiền lương, các nguyên tắc làm việc trong cộng đồng, tính an toàn của bác sĩ trong ngành Y, bạo hành Y tế. Về nguyên tắc là bác sĩ phải có tâm chữa bệnh hết mình như câu lương y như từ mẫu. Tuy nhiên hiện tại xã hội lên án nhiều vì Bác sĩ làm việc vì tiền, có tiền mới chữa bệnh, nhưng e nghĩ mỗi người đều có lương tâm và ai cũng muốn mình giúp người chẳng ai muốn hại người cả nhưng tại sao bác sị không được quyền kiếm tiền. Sinh viên ra trường ai cũng mong muốn có được lương bổng tốt như những bạn không theo ngành y và thực tế là lương Bác sĩ cũng không nhiều như Xã hội luôn nghĩ, mà có bác sĩ có giàu cũng từ công sức của họ mà ai cũng nghĩ là làm không chính đáng mới kiếm tiển nhiều. E nghĩ Y đức suy giảm ngày nay vì bị ảnh hưởng nhiều bản thân tư tưởng và cách sống của chính Bác sĩ cũng như của mọi người trong xã hội này
21
Theo em, Y đức là đạo đức của người thầy thuốc. Y đức biểu hiện bằng quan hệ của thầy thuốc bệnh nhân
Rắc rối của quan hệ thầy thuốc và bệnh nhân đến từ sự phòng thủ của cả thầy thuốc lẫn bệnh nhân. Thật ra, bản thân e từng là 1 bệnh nhân, và cũng là 1 người đi hỏi bệnh nhiều lần nên e hiểu được cảm xúc của 2 đối tượng.
Với thầy thuốc, họ sợ phải đưa cái dở trong giao tiếp và chuyên môn của mình ra, biện hộ dưới dạng không có thời gian, môi trường không phù hợp mà qua loa cho xong chuyện.
Với bệnh nhân, họ sợ phải gặp lang băm, không được tôn trọng, bị lừa lấy tiền.
22
Dạ, rất tồi tệ thưa thầy
23
Đầu tiên, xin lỗi thầy cho em phản bác chữ y đức, vì nó quá hẹp hòi, bó hẹp trong cái ngành y, bó hẹp trong cái bs, không ai có y đức khi mà không có đạo đức, không ai là không có y đức, nếu là người đạo đức
Hẳn nhiên y đức của mình đang xuống cấp trầm trọng, số lượng bs vô đạo đức….rất nhiều chứ không còn là con sâu làm rầu nồi canh nữa, có chăng tỉ lệ ít hơn ngành cảnh sát giao thông.
24
EM NGHĨ NGƯỜI BÁC SĨ KHÔNG BIẾT NHIỀU VỀ Y ĐỨC VÀ ÍT QUAN TÂM ĐẾN VẤN ĐỀ NÀY. LÀM CŨNG ĐƯỢC VÀ KHÔNG LÀM CŨNG ĐƯỢC. Ở VIỆT NAM HIỆN NAY EM KHÔNG KIẾM ĐƯỢC MỘT TÀI LIỆU RÕ RÀNG VỀ Y ĐỨC VÀ LUẬT VÀ PHẠT VỀ VẤN ĐỀ NÀY CŨNG KHÔNG RÕ RÀNG.
25
em nghĩ y đức giống như môn giáo dục công dân của cấp 2,3. tính lý thuyết cao, nhưng thực tiễn lại thấp. nhưng xét cho cùng, y đức cũng là đạo đức, phải đào tạo từ nhỏ, nếu như đạo đức kém thì học y đức cũng như học giáo dục công dân.
26
Thưa Thầy, theo em Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay đang bị xuống cấp trầm trọng! Bác Sĩ, Điều Dưỡng ngày nay đa phần đã không còn quan tâm đến Bệnh nhân bằng cái tâm chân thành nữa! Họ chỉ đặt mình vào vai trò người ra các chỉ định cận lâm sàng, ra toa thuốc mà không nghĩ đến hoàn cảnh mỗi người mỗi khác, và còn rất nhiều sự bất công trong cách đối xử giữa nhân viên y tế và BN… Và cả khu vực khám Dịch Vụ trong các BV đó là một biểu hiện của sự không công bằng cho BN rồi!
27
_ Trước hết em xin kính chào Thầy ạ. Sau 5 năm học ở trường y, quan nệm về y đức của em thay đổi nhiều lắm Thầy ạ. Em xin lỗi thầy, nhưng em xin viết vài dòng cảm xúc của em nếu
_ Từ năm lớp 12 e quan niệm 1 bác sĩ là người sẽ biết hy sinh luôn cố gắng giúp đỡ bệnh nhân, khoác lên mình áo blouse trắng là mục tiêu của em lúc đó, em nổ lực hết mình để thi đậu trường y.
_ Bước vào năm nhất gia đình em rất hãnh diện về em, em được tiếp xúc với 1 môi trường học tập mới hoàn toàn khác với gì 12 năm học trước đó, từ cách học đến cách thi cử. Bây giờ em ước rằng lúc đó có ai đó hướng dẫn sinh viên Y1 cách học đại học như thế nào, cảnh báo tụi em về những gian nan trong 6 năm tới như thế nào, thay vào đó là để các bộ môn như giải phẫu, mô phôi di truyền vùi dập tụi em trong ngỡ ngàng, đến bây giờ nghĩ lại thật kinh hoàng…
_ Em có nhớ thầy Trương Thìn dạy tụi em 10 bông hoa Y Đức… Nhưng em thấy để thực hiện những điều y đức đó thì trước hết phải đào tạo những thế hệ Bác sĩ giỏi có năng lực. Có năng lực thì mỗi Bác Sĩ mới tự đứng trên đôi chân mình thực hiện tốt công việc, không phạm phải sai lầm cũng góp phần ko phạm vào y Đức.
_ Ngày trước em có tìm hiểu về hệ thống dạy học ngành y ở các nước phát triển, em rất thắc mắc tại sao họ phải bắt tất cả các sinh viên ngành y phải học 4 năm khoa học cơ sở, em nghĩ 4 năm đó là bước đệm để họ chín chắn hơn trong suy nghĩ và thay đổi cách học tự học ở bậc đại học. Chúng e mới 18 tuổi đầu còn bỡ ngỡ ở ngôi trường đại học còn đang hãnh diện tự hào về bản thân, bị vùi dập như thế ? thì liệu có san chấn tâm lí không? Em không biết các bạn như thế nào nhưng e thì em bị hụt hơi, chỉ ráng theo kịp các bạn theo kịp lịch trình học của nhà trường. Như vậy em có đủ năng lực không? Em cũng không dám chắc sau khi ra trường em có phạm sai lầm nào không?
Rồi em có giữ được y Đức ko?…
_ Lúc trước học trung học em không nghĩ gì về tiền bạc đâu… vì gia đình em chu cấp đầy đủ, lên bậc Đại Học chi tiêu nhiều hơn nên bắt đầu em nghĩ về tiền bạc nhiều hơn, lúc đi thực tập bệnh viện nhiều anh chị đàn anh chia sẽ kinh nghiệm, em nhớ có anh Bác sĩ nội trú vừa làm giảng viên vừa làm bác sĩ thu nhập khoảng 10tr/ tháng, ảnh tính sơ sơ nếu trừ khoảng 3-4tr chi tiêu hàng tháng dư khoảng 6tr/tháng thì sau 20 năm ảnh mới mua nổi nhà vùng ven thành phố, ảnh kể bạn ảnh nhiều người bỏ ngành đi làm trình dược viên, làm bệnh viện tư với mức lương cao hơn làm bv công… Nếu e nói e ko quan tâm tới tiền bạc thì em nói dối rồi, ai mà không phải lo kinh tế xây dựng gia đình phải không thầy, nếu lương bác sĩ Việt Nam mà cứ đà này thì các bác sĩ giỏi đều bỏ bv công đi làm bv tư hết quá. À ba bạn em làm bs Sản ở Bv Nguyễn Tri Phương có kể cho ban em nghe rằng các bác sĩ sản ở đó bỏ đi làm ở bv Tư nhiều lắm,…
_ Vấn nạn phong bì ở bệnh viện thì em đã thấy tận mắt đó thầy, nhiều lúc đi thực tập mà thấy rất bất bình,… nhiều phòng khoa xét nghiệm đông bệnh nhân ngồi đợi đến lượt thì lâu lâu 1 cô điều dưỡng dẫn 1 người vô nói là người nhà xin ưu tiên ( em biết rõ là chả phải người nhà gì)… cũng vì kinh tế phải không thầy?
_ Việc chia 2 loại khám dịch vụ và khám bảo hiểm là em thấy vi phạm Y Đức rồi chứ nói chi xa, tại sao phân biệt đối xử bệnh nhân??? Vẫn là bài toán bệnh nhân đông bv thiếu chổ, thiếu bác sĩ…. đồng ý là nước mình nghèo, nhưng tư tưởng như vậy thì sao tiến bộ được, sau năm 1975 đến nay tp ko xây thêm bv công nào là 1 bước thụt lùi lớn rồi, Giờ thì xây 2 bv Nhi đồng và ung bướu tp, rồi tuyển sinh đại trà cho đủ chỉ tiêu Bác sĩ, mà không cần quan tâm năng lực, ngày xưa chỉ tiêu bs là 400 ở PNT giờ đã gần 1000, chất lượng có đảm bảo? …
_ Bác sĩ thì cũng có người này người kia, có người điềm tĩnh có người nóng nảy, bệnh nhân đông, 1 ngày ở phòng khám ung bướu có thể lên vài trăm bệnh nhân mỗi phòng khám mỗi bệnh nhân chưa được hỏi bệnh đến 3p đã viết cho giấy đi xét nghiệm các loại, không 1 lời giải thích, đã vậy nhiều xét nghiệm không cần thiết…. bệnh nhân hỏi thì người bác sĩ điềm tĩnh thì cũng trả lời 1-2 câu, bác sĩ nóng tính thì cọc cằn quát tháo,…. chắc em làm trong môi trường đó e cũng sẽ stress như vậy quá thầy ơi!
_ Còn nhiều nhiều điều e cũng muốn nói lắm… nhưng em xin kết ở đây. Đối với em Y Đức của ngành Y chúng ta hiện nay đang xuống cấp,… cần cải cách việc giáo dục đào tạo sinh viên Y hiện nay,…
28
còn chưa được chú trọng
29
Vì thời gian tiếp xúc hạn chế nên người bác sĩ chỉ có thể chuẩn đoán bệnh mà không có thời gian giai thích bệnh tình cho bn hiểu: những thứ thuốc bn uống có tác dụng j, diễn tiến của bệnh ra sao để bệnh nhân có thể tin tưởng hơn vào cách điều trị của ng thầy thuốc mà quay trở lại vào lần khám sau nếu k hết bệnh.. Và hơn hết lắng nghe hết những than phiền khác của bệnh nhân để có thể diều trị toàn diện.
30
Theo em ngành y là ngành đặc biệt, vì công việc của chúng ta liên quan trực tiếp đến sức khỏe con người. Không ai có thể sống hết đời mà chưa từng vài lần mắc bệnh, k nhiều thì ít, ai cũng có nhu cầu được chăm sóc sức khỏe. Do đó, đạo đức nghề nghiệp của cán bộ y tế hay y đức như mình vẫn gọi là điều không thể thiếu. Không những vậy, giữa đời thường bộn bề nỗi lo của cuộc sống, chúng ta cần hết sức tỉnh táo và nghị lực để giữ gìn cái tâm của người thầy thuốc trước những cám dỗ của tiền bạc, quyền lực. Nói cách khác, làm sao trọn lòng với bệnh nhân mới là điều hay!
31
dạ, e nghĩ vấn đề y đức của ngành y chúng ta đã được phổ biến rộng rãi từ lâu (tuy không nhiều) nhưng vấn đề thực hành y đức vẫn còn rất hạn chế trong đời thực.
32
đa số các bác sĩ em được tiếp xúc là những người đều có cư xử đúng mực với bệnh nhân, người nha bệnh nhân. nên em nghĩ y đức ngành y hiện nay đang khá tốt theo chiều hướng tích cực.
33
Hiện nay,thông qua các kênh thông tin truyền thông đại chúng, hình ảnh 1 người Bác sĩ dần xấu đi trong suy nghĩ người dân. Trước khi em học Y và tới tận năm 3 thì vấn đề Y đức mới nổi cộm lên và vẫn là đề tài nóng bỏng cho các trang báo hiện nay với 1 số vấn đề như : Chuyên môn BS kém để xảy ra tử vong,…Bác sĩ khám sơ sài để xảy ra sự cố….. rồi tác phong Bác sĩ khi khám bệnh khi đứng gác chân lên giường bệnh nhân,…rồi Bác sĩ không có ý đức khi không chữa bệnh cho bệnh nhân không có tiền….. Chẳng lẻ Y đức của các BS đi xuống???? thật khó để kết luận vì thật sự là 1 phần do nhân viên 1 phần rất nhiều yếu tố còn lại như : qui định, quy chế, tiền lương, thưởng,áp lực công việc, công sức bỏ ra so với thành quả có được….
34
Vấn đề Y đức của ngành Y chúng ta hiên nay chưa tốt. Nhân viên Y tế thực hành Y đức chưa thật sự chuẩn mực, nhiều người cứ đổ lỗi cho áp lực bệnh đông, công việc nhiều mà chưa quan tâm thỏa đáng đối với bệnh nhân, ít khi chịu lắng nghe, chăm sóc y tế còn qua loa phân biệt đối xử, thậm chí còn quát mắng hay đùng đẩy trách nhiệm. Khi có thành viên nào bị bệnh thì gia đình người thân họ rất là lo lắng, nhiều khi họ không hiểu rõ những quy tắc đặc thù của ngành Y..nên hành động sai trái đối với nhân viên Y tế. Do đó ta nên giải thích cho họ hiểu, chăm sóc tận tình hơn, luôn nghĩ và làm điều có lợi cho người bệnh. Lúc đó ta sẻ nhận được sự đồng cảm, hợp tác từ phía họ. Từ góp phần tạo mối quan hệ, cái nhìn tốt cùa người dân đối với nhân viên Y tế.
35
vấn đề muôn thuở, đặc biệt khi mà đồng tiền càng ngày càng mất giá (lạm phát -> giá cả, chi phí tăng + lương không cao -> cuộc sống khó khăn -> phát sinh vấn đề)
1 vấn đề nhức nhối khác mới xuất hiện: góc nhìn phiến diện, tiêu cực, muốn giật tít, … của 1 số NHÀ BÁO, PV lợi dụng công nghệ, đưa thông tin tràn ngập và không chọn lọc … ảnh hưởng ít nhiều đến nv y tế nói riêng và ngành y tế nói chung.
sự kiểm soát an ninh lỏng lẽo, biện pháp xử phạt chưa đủ nặng để răn đe những thành phần gây rối, phá hoại, đe dọa thiệt hại về người và của, làm gián đoạn trong công tác khám chữa bệnh của các NVYT, CSYT _ 1 loại tội phạm nguy hiểm mới và cũng ảnh hưởng ít nhiều đến y đức của ng bác sĩ. Ví dụ: sau những sự việc NVYT bị đuổi đánh, xúc phạm hay thậm chí bị trả thù thì việc thực hành chữa bệnh cho những đối tượng có liên quan trong các cuộc ẩu đả, thanh toán đang gặp khó khăn.
Tóm lại, vần đề y đức luôn là đề tài muôn thuở và hơn lúc nào hết thì trong giai đoạn hiện nay, vấn đề này lại càng trở nên nhạy cảm hơn và đáng báo động hơn !
36
rất nghiêm trọng, không thể giải quyết được. vì nếu làm thì sẽ khủng hoảng
37
Hiện nay, vấn đề y đức của ngành Y chúng ta đang được bàn luận khá nhiều. Đặc biệt là trong thời điểm mà “ngòi bút điện tử” lên ngôi. Những vấn đề, em thấy được đề cập nhiều nhất
Mặt tốt:
– Nhiều gương của các thầy, cô, anh chị bác sĩ tận tâm với người bệnh. ( rất nhiều bác sĩ đã được nhắc tới ví dụ như cô Nguyễn Thị Ngọc Phượng, thầy Trần Đông A, …)
– Những hành động nhỏ nhưng vô cùng ý nghĩa của rất nhiều bác sĩ đàn anh đàn chị: như góp tiền chữa trị cho bệnh nhân nghèo, kê toa với giá thành hợp lý cho bệnh nhân khó khăn, tận tâm với nghề với bệnh nhân.
Mặt chưa tốt
– Vấn đề về giao tiếp với bệnh nhân và thân nhân bệnh nhân của nhân viên y tế. (một số bác sĩ còn khó chịu và nói năng lời với bệnh nhân, xưng hô không được lễ phép với những bệnh nhân lớn tuổi)
– Vấn đề giải thích và thông tin về tình hình bệnh tật cho bệnh nhân còn chưa rõ ràng, nên dễ gây hiểu lầm và kiện tụng trong trường hợp có tai biến xảy ra.
– Vấn đề về việc phân biệt đối xử với bệnh nhân giàu và nghèo, quen biết và không, nhận phong bì v.v.
– Vấn đề sai sót trong y khoa do bất cẩn, hay thiếu trách nhiệm, việc ra chỉ định cận lâm sàng không cần thiết,..
Thời gian gần đây, do một số bài báo đăng tải những thông tin trái chiều, thiếu xác thực về những mặt không tốt của ngành Y nói chung và những vấn đề y đức nói riêng, đã làm một số người mất lòng tin vào ngành Y nước nhà, ngay cả các bác sĩ và sinh viên y tụi em cũng bị ảnh hưởng, bởi nghĩ mình bị oan trong khi cố gắng cực khổ học tập và làm việc, Nản càng thêm nản.
38
theo em nghĩ thì không như những phương tiện truyền thông hay đưa tin dạo gần đây là y đức của những người làm ngành y đang ‘tụt dốc’, mà những tin đó chỉ là vài trường hợp cá biệt, vì thời đại nào cũng thế,xã hội nào cũng thế, cũng có những mặt tốt mặt xấu, những người tốt người xấu. thời xưa chưa chắc gì không có những ‘lương y’ không như ‘từ mẫu’, và ngày nay sở dĩ người ta có ý nghĩ đội ngũ nhân viên y tế đang ngày càng thiếu y đức một phần cũng do những người làm báo thích đưa tin giật tít, đánh vào tâm lí chung của người đọc ( những người cũng đã quá ngán ngẩm với mỗi lần khám bệnh ở những bệnh viện bị quá tải), mà rất ít những bài báo phân tích rõ nguyên nhân sâu xa tại sao ‘vài’ người làm ngành y lại có những hành động bị cho là thiếu y đức như thế, ‘lương y như từ mẫu’ chứ không phải ‘lương y là thánh mẫu’… và em nghĩ rằng ngành nghề nào cũng cần có chữ ‘đức’ chứ không riêng gì ngành y, em thấy thiệt không công bằng khi người ta chỉ chăm chăm soi mói vào ‘cái đức’ của ngành y… có thể nói vui rằng nếu những nhà báo kia chịu ‘soi mói’ vào những ‘cái đức’ của những ngành khác như là ‘nghệ sĩ đức’, ‘kinh tế học đức’…thì em nghĩ rằng chắc chắn mọi người sẽ thấy được tỉ lệ tương đồng và không còn lên án về ‘cái đức’ của ngành y nữa!
39
Vấn đề y đức hiện nay đang được thổi phồng quá mức cần thiết nhờ báo chí, em thấy nó k đến mức phải báo động như mọi người vẫn nghĩ, nhân viên y tế vẫn đang làm công việc của họ với tất cả trách nhiệm và tình thương, lẽ dĩ nhiên, nơi nào, ngành nghề nào cũng có người tốt kẻ xấu chứ không riêng gì ngành Y, nhưng mọi người chỉ dựa vào những câu chuyện xấu để chụp mũ cho cả những người đang phải cật lực làm lụng khác
40
Từ năm nhất khi được học về y đức, em có thể thấy được bộ môn khá là hay, tụi em cũng học được khá nhiều về đức hạnh và trách nhiệm của người thầy thuốc với bệnh nhân cũng như chính bản thân mình qua các câu chuyện các thầy kể. Song em cũng còn hơi mắc cảm trong việc mỗi khi nghe người ta chê bai bác sĩ này nọ, nên em cũng hơi khó chịu và cảm thấy bộ môn có thể thêm chút ít bài giảng.
41
Tuy tất cả đều được học khi còn là sinh viên nhưng thật sự khi bắt đầu hành nghề, có rất nhiều thứ tác động đền nên em nghĩ y đức cũng gần giống như từ thiện vậy (dù so sánh hơi khập khiểng vì y đức là nền tảng, là cái mà tất cả mọi ng trong ngành phải có) Nhưng dù sao em cảm thấy, nhìn chung vấn đề y đức dần được cải thiện so với lúc trước.
42
Em nghĩ hiện nay đa phần các bạn sinh viên đều có ý thức về y đức của bản thân, về trách nhiệm đối với ngành y. Tuy nhiên vẫn còn một số bạn vì nhiều lý do (không thích ngành y do bị bắt buộc học hoặc suy nghĩ cá nhân quá nhiều) mà đã đặt lợic ích bản thân lên trên lợi ích của bệnh nhân, đối xử thiếu tôn trọng với đàn anh và coi thường bạn bè cùng lớp.
Còn về phần các cán bộ làm việc trong ngành y mà em đã được tiếp xúc thì đa phần đều đối xử rất ân cần đúng mực với bệnh nhân, tận tình giúp đỡ đồng nghiệp và sinh viên. Tuy nhiên ngành y của chúng ta hiện nay duới con mắt của dư luận đã bị bóp méo rất nhiều bởi những bài báo thiếu thiện chí, thậm chí là cố tình viết sai sự thật để thu hút sự quan tâm của dư luận. Đó là một vấn đề hết sức đáng buồn và đáng suy nghĩ
43
Em nghĩ gì về vấn đề Y đức của ngành Y chúng ta hiện nay nằm ở sự xuống cấp Y đức.
44
y đức hiện nay em thấy nó không hẳn là y đức. bác sĩ nước ngoài nhiều nơi được coi trọng. cuộc sống phải nói là thỏa mái, nên dáp lại sự thụ hưởng của nhà nước với mình nên bác sĩ nước ngoài đáp lại sự trân trọng hết mình mà cống hiến. phục vụ con người đúng với y đức của mình. còn bác sĩ nước ta hiện nay nói là không có y đức cũng không đúng. nhưng vì cơm áo gạo tiền mà sự tận tâm của mình cũng không trọn vẹn. vì 1 phán phải nghĩ về cuộc sông của bản thân mỗi người bác sĩ. giống như câu ” mình đang bị đau chân thì không thể nghĩ về cái đau của người khác được”. nói thẳng ra thì gia đình em lúc này cũng mong em học thật giỏi.. làm bệnh viện tốt để kiếm thật nhiều tiền. nên vấn đề y đức nhiều lúc em cũng mong lung lắm ( vì suy nghĩ của em hiện nay là sau này ra trường là làm việc là kiếm tiền là chính )
45
Em nghĩ do quá tải trong công việc nên số lượng BS có thái độ không đúng mực với Bn tăng cao, việc đó gây ra mâu thuẫn giữa BS và BN ngày càng nhiều, nên việc học Y đức và rèn luyện có 1 thái độ đúng đắn với BN là hết sức quan trọng.
46
Thưa thầy,theo ý kiến cá nhân của em thì Y đức ngày nay cũng như đạo đức đã bị suy đồi đến mức độ nghiêm trọng. Mọi điều đều xoay quanh lợi ích (tiền bạc,danh vọng,dục vọng…). Y đức trong ngành y chỉ có số nhỏ người trong ngành nghiêm túc thực hiện,phần lớn chỉ nhận thức nó như đạo đức thông thường và tất nhiên vẫn vì lợi ích cá nhân hay nhóm nhỏ mà vi phạm. Ngoài ra còn một vấn đề không nhỏ là việc phổ biến nội dung Y đức chưa được thực hiện tốt,chỉ có hình thức mà thiếu sự hành động cụ thể.
47
Theo em, hiện nay việc thiếu y đức trong ngành y không phải là không có nhưng không nhiều. Nếu so với các ngành nghề khác thì việc thiếu đạo đức nghề nghiệp trong ngành y chiếm tỷ lệ ít hơn rất nhiều. Những ngành nghề khác họ có thể mất đạo đức vì lòng tham, vì lợi ích cá nhân và hậu quả của những việc đó hầu hết không phải trả giá bằng mạng sống của người khác. Như kế toán có thể biển thủ công quỹ hay cán bộ có thể ăn hối lộ nhưng hầu hết thiệt hại với từng việc riêng lẻ như vậy là không nghiêm trọng (tất nhiên không có nghĩa đó không phải là việc xấu). Điều em muốn nói ở đây là ngành y là một ngành mọi sai sót đều phải trả giá bằng mạng sống con người mà việc này hầu hết mọi người hành nghề y đều hiểu. Vấn đề thiếu y đức còn tồn tại ở đây là do nhân viên y tế không thể sống bằng lương của chính họ. Vì vậy có thể thấy tình trạng này chủ yếu xảy ra ở những vùng kinh tế khó khăn. Mà một người nếu thuộc ngành nghề khác không thể sống bằng đồng lương chính thì họ có thêm thu nhập phụ. Còn ngành y thì thu nhập phụ chủ yếu từ làm ngoài giờ mà thời gian thì rất hạn chế. Với nếu có làm ngoài giờ thì chỉ những bác sĩ giỏi hay có danh tiếng mới có thêm thu nhập. Còn những bác sĩ đang khó khăn thì sao? Họ phải vi phạm những quy tắc đạo đức đó để có thêm thu nhập. Vì vậy việc giải quyết những vấn đề y đức trong ngành thật sự rất rất khó.
48
tạp nham đủ chuyện
người tốt sống không nổi
49
Em nghĩ vấn đề y đức đối với các bác sĩ nhìn chung là khá ổn
50
y đức và kinh tế
51
Y Đức gần đây của Việt Nam ! E chỉ thấy bất cập ở các bệnh viện công! Còn đi các bệnh viện Tư thì thái độ phục vụ rất chi là tốt! Chuyện Y Đức e nghĩ chỉ là phạm vi của bệnh viện công! Nói thẳng ra bộ máy y tế công Vn nói riêng và các công ty nhà nước nói chung đã thối nát rồi!
52
Thái độ ứng xử với bệnh nhân và đồng nghiệp
53
về vấn đề Y đức, hiện nay báo giới lẫn quần chúng hay đem chữ Y đức ra mắng người làm ngành Y nói chung khi gặp sự cố hay khó khăn gì đó. Cả trong cộng đồng sinh viên Y với nhau cũng vậy, dường như sinh viên hiện nay không hiểu rõ từ Y đức thực sự mang nghĩa gì.
Ngoại trừ một số ít những “con sâu” trong ngành, đa số nhân viên y tế đã làm rất tốt điều này. Nhiều nhân viên y tế không quản ngại khó khăn, gian khổ, thức đêm, lương thấp, không quản ngại những tác dụng độc hại của trang thiết bị y tế, không quản ngại việc bị phơi nhiễm với bệnh tật, lăn xả cứu chữa bệnh nhân. Hơn ai hết, nhân viên y tế hiểu sự lây lan của bệnh tật, nhưng khi khẩn cấp vẫn có những người không ngại việc hô hấp nhân tạo trực tiếp miệng qua miệng nhằm cứu sống người bệnh.
54
Chào thầy. E nghĩ vấn đề Y đức hiện nay đã bị biến thể đi rất nhiều nhưng bất cứ ngành nào cũng có mặt tốt và mặt xấu. Bản thân mỗi SV Y khi chuẩn bị ra trường đều có mong muốn giúp người không bị phù phiếm ảnh hưởng. Ra trường hoàn cảnh, kiến thức, cuộc sống mưu sinh dần khiến họ thay đổi. Báo chí đa số đưa ra những tấm gương xấu để xã hội nhìn nhận ngành Y một cách phiến diện, ham tiền, ham địa vị mà k lo cứu chữa BN, nhung lại quên đi những BS cống hiến hết mình vì công việc. Ai cũng có thể mắc sai lầm, nhưng thoát ra được hay tiếp nối sai lầm đó tiếp tùy thuộc vào mỗi người. Với cá nhân em, em thấy bùn vì xã hội không còn tin tưởng vào BS, thậm chí sợ khi nghe tin hành hung, rồi đọc các comment trên mạng, nhiều nguời chửi thẳng vào mặt BS chứ k hề biết dù BN có sai nhưng lỗi đều ở BS. Từ đó có thể khiến cho những BS mới ra truờng như tụi em lo sợ, không an toàn và k muốn bám víu vào cái nghề đầy bạc bẽo này. Rồi lại k tận tậm với nghề, hoàn cảnh đẩy đưa khiến họ dần quên mất mục tiêu ban đầu khi họ còn là SV mới và sắp ra trường..
55
chưa được dạy đúng cách, lí thuyết suông và quá thuần lí thuyết, không phù hợp thực tế cuộc sống
vấn đề y đức, nghĩa vụ và quyền lợi của cán bộ nhân viên y tế không đi đôi, tạo cảm giác không phục và không thể áp dụng
56
vấn đề y đức ngày càng được quan tâm hơn. Có những thầy thuốc ít quan tâm người bệnh và có những bác sĩ rất có tâm, có thể trình độ chưa thể cao nhưng bù lại họ dùng thời gian để lắng nghe người bệnh. Em nghĩ đó là những người bác sĩ giỏi.
57
Vấn đề y đức trong ngành Y hiện nay đang rất phức tạp, đang bị mai một dần so với các thế hệ trước, có thể là do ngày nay truyền thông phát triển hơn so với ngày trước nên những trường hợp vi phạm y đức ngày càng nhiều..
58
Y đức hiện nay là một vấn đề nóng hổi của ngành Y. Bên cạnh những nhân viên y tế hết lòng vì bệnh nhân còn có những người chỉ chạy theo lợi ích cá nhân mà quên đi lợi ích của người bệnh. Khi đạo đức ngành y xuống cấp trầm trọng, chúng ta mới đặt nặng khái niệm y đức và mong muốn thay đổi.
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

