Ý kiến sinh viên Y6 về Dạy – Học Y ĐỨC (tiếp theo)
Câu 7. Kể một trường hợp ấn tượng về Y đức em đã gặp khi đi Bệnh viện hay Cộng đồng?
1
chưa có trường hợp nào ấn tượng đến mức em có thể nhớ được bây giờ
2
Lúc thực tập bv nhi đồng 2, đi trục buổi tối. Lúc tụi em đi vô phòng mổ để học thấy mấy anh bs gây mê hồi sức khám tiền mê cho các bé chuẩn bị mổ. Có 5 bé đủ lứa tuổi, bé nào cũng sợ và có đứa còn khóc. Anh bs gây mê còn chọc ghẹo, chơi trò xếp hàng xe lửa với tụi nhỏ. Lúc đầu tụi nhỏ sợ sau cũng ngoan ngoãn làm theo và chẳng còn sợ khi vô khu vực phòng mổ nữa.
3
Khi người bệnh ra viện BS vẫn dặn dò rất chu đáo
4
Đó đôi khi chỉ là hành động đơn giản: bệnh nhân đi khám bệnh vì bệnh rất nhẹ, có thể tự khỏi mà ko cần dùng thuốc. Bác sĩ chỉ cần khuyên bệnh nhan về nhà nghỉ ngơi và ko kê bất kì loại thuốc nào.
5
ngoai việc khám chưa bênh giải thích tận tình cho bệnh nhân thì bác sĩ mà em thấy còn tro chuyện rất vui vẻ thân thiết và dù căng thẳng stress nhiều, điều kiện dễ bực tức nhưng vân nở nụ cười vui vẻ với bệnh nhân
6
trong khoa cấp cứu, 1 bệnh nhân nhập viện vì khó tiếp xúc, sau khi khám, bs ghi nhận bệnh nhân chỉ do say rượu…. bệnh nhân già, không có ng thân, không có tiền, bs cấp cứu đã tự lấy tiền túi, (5 tờ 10.000) cho bệnh nhân đi xe ôm về,
1 khoa khác, khi sinh viên thực tập, 1 ThS.Bs… sau khi khám bệnh xong, đưa card và nói mốt không cần tới bv tái khám nữa, cứ tới địa chỉ này(ngay trước mặt sinh viên)
7
Ấn tượng nhất có lẽ là khoảng thời gian em học Y5, khi được đi lâm sàng y học gia đình ở bệnh viện Q10. Các bác sĩ tuy còn trẻ nhưng rất thấu cảm với bệnh nhân, là điều mà em ít thấy trong 5 năm đi lâm sàng. Các anh chị thực sự khám bệnh vì cái tâm hành nghề giúp đỡ người khác, từ thái độ đến cử chỉ đều toát lên vẻ “từ mẫu” đúng với nét đẹp của chiếc áo blouse trắng.
8
9
Phát cơm từ thiện.
10
Giải thích cặn kẻ bệnh tật cho người bệnh và gia đình
11
Em chưa có một câu chuyện về y đức ấn tượng, nhưng em xin kể câu chuyện về một người nhà bệnh nhân khiến em vẫn nhớ hoài tới giờ. Năm đó em học năm 4, một lần trực cấp cứu Nhiễm ở bệnh viện Nhiệt Đới, hôm đó có một bệnh nhân trẻ
12
em nhớ trong lần thực tập bác sĩ gia đình, bác sĩ rất tận tình chu đáo khám và hỏi để hiểu vấn đề, hoàn cảnh xung quanh của người tới khám để chọn ra cách điều trị phù hợp giúp họ thoải mái chia sẻ, hiểu được nguyên nhân tới khám là do tâm lý, không phải do bệnh, từ đó người tới khám lạc quan thoải mái hơn
13
1 BS Bộ môn Nội ứng tiền cho BN bị COPD mua thiết bị điều trị.
14
15
Bác sĩ Phấn, khoa cấp cứu BV Bình Dân. Trong khi các bác sĩ đều né tránh các ca nhiễm HIV/AIDS thì bác Phấn hết lòng vì bệnh nhân, không hề né mà lại còn nhận mổ dùm.
16
17
18
19
Theo em thì đó là một trường hợp một bác sĩ trẻ ở Bệnh viện Bình Dân dúi “phong bì” cho người bệnh để người bệnh có tiền phẫu thuật qua co8n hiểm nghèo
20
em gặp trường hợp ở bệnh viện khoa Ngoại, Bác sĩ đã khám bệnh nhân viêm ruột thừa với triêu chứng LS và CLS quá rõ, nhưng không mổ khẩn cấp cho BN mà để đến VRT thừa vở, tình trạng nặng hơn làm em rất thất vọng và bất bình
21
22
Bệnh viện Nhiễm khoa cấp cứu trẻ em, cả khoa cùng góp tiền nuôi 1 đứa trẻ bị tổn thương não -> ba mẹ bỏ rơi. Và cả khoa đã góp tiền để có 1 chỗ cho em trong cấp cứu.
23
Chưa hề có
24
có một lần em đi thực tập sản, thầy mời tất cả những bạn sinh viên thực tập không hỏi bệnh và liên quan với ca này ra ngoài, và chỉ có thầy và sinh viên được bệnh nhân cho phép thăm khám mới được ở lại thăm khám
25
đó là bác sĩ đàn anh lễ phép cúi chào và xin phép bệnh nhân cho khám, và em chỉ gặp đúng 1 lần đó và ở 1 người đàn anh đó…
26
Thưa Thầy, trong nhiều năm qua, khi trải qua các đợt thực tập lâm sàng, được tiếp xúc với rất nhiều Y-Bác sĩ nhưng chỉ một ít trong số họ là em thật sự ngưỡng mộ và trân trọng đó là những Y-Bác sĩ tiếp xúc với BN bằng tấm lòng, họ thân thiện với BN, sẵn sàng lắng nghe và chia sẻ với BN, đặc biết là luôn cân nhắc cái nào lợi, cái nào thiệt cho BN. Cái tâm của họ truyền đạt cho em qua cả những bài giảng, những lúc trình bệnh án!
27
Ở bệnh viện Gia Định, Em gặp 1 nữ bác sĩ đã tự bỏ tiền túi ra để cho 1 bệnh nhân nghèo chụp CT_scan não vì nghi u gan di căn não. Kết quả cho thấy có nhiều khối U não…. cô bác sĩ lúc thông báo cho người nhà bệnh nhân rất điềm tĩnh, giải thích và tiên lượng bệnh nhân còn sống khoảng 3 tháng… Sau khi giải thích… em bắt găp cô bác sĩ đã khóc, Vừa khóc vừa bỏ chạy khỏi phòng cấp cứu, lúc đó e rất bất ngờ vì bình thường cô là người luôn tỏ ra mạnh mẽ và cá tính ( Cô Ngọc trưởng tua trực), rồi e chợt nghĩ nếu là e, e có phi thường được như cô không…
28
bác sĩ giảng giải rất tận tình dù rằng bn hỏi nhiều lần, hỏi lạc đề…
29
Bản thân em chưa chứng kiến 1 trường hợp nào mà em có thể tâm đắc.
30
Lúc thực tập tại khoa nhiễm A, bệnh viện Bệnh Nhiệt Đới, em gặp cô Hà và rất thích cách cô chăm sóc cho bệnh nhán, thật ra e đã ấn tượng với cô từ lúc cô dạy trên giảng đường rồi. Nhìn cách cô nhẹ nhàng ân cần hỏi bệnh hay cách cô biện luận và chọn cách điều trị phù hợp với từng bệnh nhân, không chỉ là tình trạng bệnh mà còn là khả năng kinh tế, khả năng tiếp cận với bệnh viện của mỗi bệnh nhân, em hoàn toàn bị thuyết phục và không thể quên được hình ảnh của 1 nữ bác sĩ nhỏ về vóc dáng nhưng to về tấm lòng như cô.
31
32
Em không nhớ rõ chi tiết lắm nhưng em nhớ hình ảnh vị bác sĩ trưởng khoa ngoại bệnh viện Trưng Vương ( BS Khôi) luôn là một người hiền từ, cư xử tốt với bệnh nhân, qua những lần hội chẩn đều toát lên hình ảnh một người hết lòng mang lại niềm vui cho bệnh nhân từ hành động, lời nói, đến lời nói ” sau lưng” bệnh nhân. BS luôn thẳng thắn trước đồng nghiệp, luôn tiếp thu ý kiến và hơn hết là có y đức được mọi người kính trọng.
33
34
Em thì toàn gặp là những chuyện thường ngày trong bệnh viện, không nhớ trường hợp nào ấn tường cả.
35
rất ấn tượng với mô hình bác sĩ gia đình của trường mình
36
em hay bị ho cảm cúm nhưng lần nào cũng đi bác sĩ tư , bác tên là Dũng , phòng mạch bác ở con hẻm nhỏ , hồi còn bé em thích lắm bác luôn lắng nghe ba mẹ và sau này là em kể về bệnh , bác hỏi han rất nhiều chỉ cho cách để quạt như thế nào súc miệng- họng như thế nào, dặn dò từng viên thuốc uống khi nào uống mấy cử, để riêng từng cử thuốc từng túi nhỏ
37
Hồi em đi khám bệnh ở Bệnh viện Đại học Y dược, bữa đó cô Tuyết Lan khám, có một chi bệnh nhân ở tỉnh lên khám bệnh hen cho con, nhưng không may bị móc túi trong bệnh viện, nên không đủ tiền mua thuốc cho bé và tiền xe đi về, cô Tuyết Lan đã tự bỏ tiền túi của mình ra ( hình như là 500 ngàn hay 1 triệu gì đó ), để cho mẹ bé mua thuốc cho bé và mua vé xe đi về.
38
dạ hỏi bất ngờ quá nên tạm thời em chưa nhớ ra được, em chỉ nhớ nhất là khoảng thời gian em thực tập ở bệnh viện Bệnh Nhiệt đới, em rất thích vì trước đó em nghe tới bệnh viện này, em nghĩ là em cũng như bao nhiêu người khác cũng đều có cảm giác là ‘sợ những bệnh truyền nhiễm này nọ’ nhưng sau khi thực tập tại đây, em đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ! các y bác sĩ ở đây không hề gọi là ‘ kì thị’ bệnh nhân mà rất tận tình thăm bệnh, hơn nữa còn rất nhiệt tình chỉ dạy sinh viên từng tí một, em nghĩ đơn giản y đức là vậy! không chỉ đối với bệnh nhân, đồng nghiệp mà còn hết lòng với thế hệ sinh viên.
39
40
Ấn tượng của em thì nói chung cũng khôg rõ ràng lắm, nhưng em gặp nhiều nhất là ở bệnh viện ung bướu ạ, dài quá nên em cũng không tiện kể hết, nhưng em mong là sẽ có thêm nhiều người như thế, cảm ơn các thầy cô đã đặt nền móng cho chúng em.
41
Em không có ấn tượng gì, có thể là do đó là những trường hợp quá đỗi bình thường, gặp hàng ngày, kiểu như có y đức là chuyện đương nhiên, không có mới là vấn đề vì y đức đồi với em là thứ buộc phải có, thể hiện trong chính các sinh hoạt, việc làm hàng ngày,và mình thì không thể biết được ng ta có đang phân vân giữa chuyện có vi phạm hay không nên không ấn tượng nếu như ng ta lựa chọn giữ y đức.
42
May mắn là đến giờ này những ấn tượng về y đức của em đa phần đều là ấn tượng tốt và em tin chắc là em sẽ còn nhìn thấy nhiều hơn nữa những hình ảnh đẹp về y đức trong tương lai
43
44
em chỉ nghe thày Công Minh ở bệnh viện Trưng Vương kể về việc thầy từng sơ cứu/. lấy tay chèn vào động mạch cảnh bị đứt của 1 bệnh nhân ở trên đường mà nhơ đó cứu sống bệnh nhân. việc mà nếu em gặp phải em cũng không dám chắc sẽ làm giống thầy Minh để cứu được bệnh nhân ấy vì sỡ phiền phức. hoặc nếu có gì mình lại phải chịu trách nhiệm
45
Một Bn vào cấp cứu, do BN quá đông nên BS phải xử lí những ca nặng trước, người BN này sau khi chờ đợi thì trở nên khó chịu, hung hăng và mắng chửi BS. BS vẫn giữ thái độ từ tốn giải thích cho BN và đến khám cho BN, vẫn tận tâm với BN
46
Theo em là trường hợp ưu tiên cấp cứu cho những ca bệnh nặng,đe dọa tử vong.
47
48
49
em chưa gặp tình huống nào ấn tượng sâu sắc
50
1 anh bác sĩ quận 10 rất ít khi kê xét nghiệm cho bn, vì nghĩ những xét nghiệm ấy không cần thiết và tốn kém, lun ân cần dặn dò giải thích cho bn nghe
51
Bệnh viện Từ Dũ, phòng sanh thường, sản phụ chuyển dạ vào phòng sanh thì gần như cắt đứt mọi liên lạc với người nhà mình bên ngoài có khi cuộc chuyến dạ kéo dài gần 24 tiếng! 24 tiếng người nhà bệnh nhân như ngồi trên đống lửa! Xin tí thông tin từ NHS và hộ lý thì nhận câu trả lời là ” không biết! Đợi! ” …
52
53
khi đi thực tập ở Nhi 1, em được nghe kể một câu chuyện :
rằng có 1 bé bệnh nhân bị bệnh Down, nhiều dị tật, người nhà lại nghèo không có tiền mổ tim cho con, đồng thời họ cũng có ý không muốn tiếp tục điều trị. Người bác sĩ điều trị đã cố sức năn nỉ bệnh nhân tiếp tục, bảo rằng sẽ tìm cách cho con có tiền mổ tim (lập cho con hồ sơ con bỏ rơi để hưởng tiền khi điều trị), nhưng bệnh nhân vẫn nhất quyết kí giấy xin về.
Sau đó có đoàn Bs Nhi 2 đi công tác gặp gia đình em và đưa em vào TPHCM phẫu thuật. Báo chí sau đó đưa tin “Nhi 2 phẫu thuật cho bệnh nhi mà nhi 1 từ chối mổ”. Kết quả là vị bác sĩ kia phải làm bản tường trình.
Như vậy, báo chí góp phần chia rẽ ngành Y, những bệnh viện với nhau, trong khi người có tâm thì lại không được ca ngợi. Và không phải lúc nào thầy thuốc với bệnh nhân và thân nhân bệnh nhân cũng có cùng một suy nghĩ.
54
55
Chỉ thấy bác sĩ và bệnh nhân cùng có lỗi, nhưng không ai thích nhận. Chung quy là lỗi hệ thống. Lỗi giáo dục!
56
đó là một trường hợp bệnh nhân cấp cứu cần mổ ngay. Bệnh nhân không đồng ý mổ nhưng người nhà đồng ý. Bác sĩ này đã giải quyết bằng cách hội chẩn khẩn với BS trưởng khoa và ban giám đốc bệnh viện để được can thiệp ngoại khoa cứu bệnh nhân.
57
58
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

