thơ Trần Vấn Lệ
Ghi chú: Mấy năm trước, Trần Vấn Lệ thường gởi thiếp chúc Xuân tuyệt đẹp vẽ bằng tay, chữ thư pháp thật bay bướm… Năm nay hình như anh hùng… có thấm mệt, chỉ gõ mấy dòng. Nhưng bài thơ về Phan Thiết thì thật cảm động. Có điều, sao đang ở sông Cà Ty bỗng dưng nhớ sông Hương vậy hở Trời?
Hay bạn tôi nhớ câu ca dao Phan Thiết: “Rồng chầu ngoài Huế / Ngựa tế Đồng Nai / Nước sông trong chảy lộn sông ngoài / Thương người xa xứ lạc loài đến đây…” (ĐHN).
Trần Vấn Lệ
chúc bạn mình đỗ hồng ngọc và cả nhà
NĂM MỚI 2014 GIÁP NGỌ VUIIIII
Mỗi Bước Em Mùa Xuân
Tôi không biết bây giờ / bãi biển Phan Thiết sao; nhưng tôi nhớ hồi nào…bãi biển Phan Thiết đẹp / bởi em không mang dép, em đi hai chân trần, mỗi bước em, mùa Xuân / gờn gợn như làn sóng…
Buổi chiều không gió lộng, tóc em vẫn bềnh bồng. Nắng hoàng hôn cửa sông (con sông Cà Ty đó), em trong manh áo gió, lồng lộng môt hình dung. Em là đóa hoa hồng, tôi bồng mà được nhỉ, hôn bao nhiêu cho phỉ…cho trọn lòng nhớ nhung…
Em đuổi những con còng / vòng quanh bàn chân ngọc. Em đã quên mái tóc / thổi ngược về phía tôi. Em em à em ơi…ngày đầu đời tôi biết / mình yêu người ta thiệt (hồi đó tuổi hai mươi).
…Rồi thì lặn mặt trời. Rồi em về, bỏ biển. Những con còng đau điếng cũng lội về biển sâu. Em biết tôi đứng đâu / cúi đầu thương nhớ lắm? Bãi biển Phan Thiết ấm…còn hương thừa tóc em…
Nhiều năm tôi lênh đênh / trên rừng và trên núi. Biển Phan Thiết vời vợi / thấy ngang đường chân mây. Nhiều năm tôi ở đây, nghẹn ngào đời viễn xứ, biển Phan Thiết…ai đó, có còn đi đuổi còng? Tôi hỏi và tôi không / nghe một lời vọng lại. Tôi biết đời tang hải. Tôi hiểu chữ đổi đời. Nhưng tôi nhớ một người / tóc thề thơm gió biển!
Như…con còng đau điếng, tôi làm bài thơ này… Đó, là chiều hôm nay / lòng tôi đây yêu quý. Tôi nhớ về tới Huế, ôi ai đó tóc thề…
Trần Vấn Lệ
Đỗ Hồng Ngọc's Blog
- Đỗ Hồng Ngọc's profile
- 12 followers

