thơ Trần Vấn Lệ: Trải Chiếu Nhìn Trăng

Trải Chiếu Nhìn Trăng


 


Cũng muốn lắm làm bài thơ thật êm, một bài thơ thật dịu, thật mềm…như tóc thề em hồi em mười bảy, như cành soan hoa nở và chim…


Cũng muốn lắm để hồn dang cánh và thơ bay trong cảnh thanh bình, lướt qua tai em những lời nhỏ nhẹ, lướt qua vai em hơi thở của anh…


Cũng muốn lắm đại dương hẹp lại như con sông Hương uốn lượn giữa hai bờ, thấy ai đó như là dáng Ngoại giữa vườn cau bay bay sáng mưa…


Cũng muốn lắm mình là tảng đá nằm bên đường gội nắng giầm sương, em tan học về ngồi nghỉ mệt…có đôi khi chợt thấy em buồn…


*


Cũng muốn lắm che đầu nón lá có bài thơ cho Huế bốn câu mà cây bút cầm lên để xuống tưởng quê nhà có lẽ đang Thu…


Đừng nói nhé một lời đau đớn!  Đừng thở dài, Non Nước đã dài!  Đừng hỏi sao mặt trời tắt muộn?  Ngôi sao chiều lấp lánh chờ ai…


Một bài thơ mở lời không có, nói vu vơ không điệu không vần.  Đợi nắng tắt và đêm rồi sẽ trải chiếu nằm nhìn tha thiết ánh trăng…


Trần Vấn Lệ

 •  0 comments  •  flag
Share on Twitter
Published on August 11, 2017 16:49
No comments have been added yet.


Đỗ Hồng Ngọc's Blog

Đỗ Hồng Ngọc
Đỗ Hồng Ngọc isn't a Goodreads Author (yet), but they do have a blog, so here are some recent posts imported from their feed.
Follow Đỗ Hồng Ngọc's blog with rss.